Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-601
Chương 601
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Anh cảm giác, cô biết là anh đến. Anh muốn cho cô biết, anh vẫn rất kiên trì.
Anh hi vọng có một ngày cô có thể trở về bên anh, rồi trở lại như ngày xưa, hai người cùng nhau bàn chuyện tương lai.
Dù tương lai bộn bề, anh vẫn muốn đồng hành cùng cô, hơn nữa, chỉ muốn làm chung với cô.
Hôm nay, anh vẫn nhìn lên như mọi đêm, tìm đến vị trí quen thuộc kia. Thế nhưng hôm nay phòng của cô đã tắt đèn.
Anh có chút sốt ruột, lại xác nhận vị trí một lần nữa.
Không sai, cửa sổ đó chính là phòng cô, chỉ là cửa sổ không có đèn. Cố Nam Hách lập tức hoảng hốt, gọi điện ngay cho Mai Mai. “Phương Tiểu Hi đâu rồi? Cô ấy có liên lạc với cô không?”
Mai Mai bị giọng nói2của ông chủ làm cho hết hồn, nói: “Cô ấy không gọi cho tôi.”
“Cô ấy là nghệ sĩ của công ty, cô là trợ lý thân cận của cô ấy, sao lại không biết hành tung của người ta?” Mai Mai suýt nữa hộc máu, phản bác: “Ông chủ, anh mới chính là quản lý của cô ấy, là người sắp xếp lịch trình của cô ấy. Anh mà không biết cô ấy ở đâu thì tôi lại càng không biết.” Cố Nam Hách hít một hơi thật sâu, kiềm chế cơn nóng giận hỏi: “Mai Mai, tôi biết quan hệ hai người rất thân thiết, cô có thể cho tôi biết cô ấy đi đâu không? Xem như tôi cầu xin cô.”.
“...” Mai Mai tiếc hận không thôi, thở dài nói, “Haizz, tôi không biết hai người đang làm cái gì nữa. Ông chủ,6tôi thật sự không biết cô ấy đi đâu. Nhưng lúc trước, khi cô ấy xuất viện, tôi có đến thăm, hình như cô ấy và mẹ muốn đi Singapore.”
“Singapore?” “Đúng rồi, cậu của cô ấy ở đó. Mẹ con họ có thể muốn định cư sang Singapore.” “...” Định cư? Phương Tiểu Hi, em thật giỏi, muốn ra nước ngoài trốn tránh anh.
Mai Mai lại hỏi: “Ông chủ, hợp đồng của Tiểu Hi cũng sắp đến hạn rồi. Cô ấy không có ý định gia hạn nữa, anh định làm gì tiếp theo đây?” Theo nguyện vọng của Phương Tiểu Hi, sau khi hết hợp đồng, cô sẽ không gia hạn hợp đồng với Giải trí Minh Nghiệp nữa. Nói cách khác, Phương Tiểu Hi và Cố Nam Hách sắp hết hợp đồng, cũng như mất đi mối quan hệ công việc.
Thật ra, đây3cũng là điều Cố Nam Hách mong muốn.
Vì anh muốn cho cô một thân phận mới.
“Ông chủ? Ông chủ?”. “Vậy làm theo ý cô ấy đi.” “Anh thật sự để cô ấy ra đi sao?”
“Chân là của cô ấy. Cô ấy muốn đi, làm sao tôi cản được?”
Mai Mai thở dài, “Haizz, được rồi, tôi đã rõ.”
Ngắt điện thoại rồi, Cố Nam Hách lại ngẩng đầu lên nhìn, không biết cửa sổ đen như mực kia lúc nào lại sáng đèn một lần nữa. Mặt mày ủ rũ, anh lấy điện thoại ra bấm số của cô, để rồi chỉ nhận được câu trả lời “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.”
Anh thử gọi điện thoại cho Lâm Thiển, “Alo, chị dâu, chị có biết làm thế nào liên lạc được với Tiểu Hi không?” Bên đầu dây bên kia có9tiếng cười đùa của Nam Nam và Bắc Bắc, anh rất ngưỡng mộ. Lâm Thiển tiếc nuối nói với anh, “Không có. Sở Dương cũng không có. Tiểu Hi cắt hết liên lạc với bọn tôi rồi.”
Cố Nam Hách nghiến răng, “Người phụ nữ này thật là nhẫn tâm mà.” “Có phải ba mẹ chú tìm cô ấy nói gì rồi không?”
“Lần gặp mặt mừng năm mới, mẹ em nhồi máu cơ tim phải cấp cứu, sau đó cô ấy biến mất cả ba tháng liền. Em chắc chắn mẹ em không lén lút đi tìm cô ấy.” “Vậy thì vì cái gì đây?” “Em cũng muốn biết đây. Em đã thể hiện hết thành ý của em rồi, nhưng cô ấy vẫn cố tình ra đi... Cũng có thể, cô ấy thật sự không muốn ở bên cạnh em, ha ha.” Lâm Thiển thở4dài nói: “Chuyện tình cảm không nên cưỡng cầu. Cô ấy luôn có chính kiến của mình, chú cũng đừng quá cố chấp. Nghe nói trong nhà đang giới thiệu cho chú một cô gái rất tốt đúng không?”
“Vâng.”
“Nếu thấy hợp thì thử xem sao. Bà nội nói giờ bà chỉ lo lắng cho chủ thôi.”
“Em biết rồi. Chị dâu ngủ ngon, cho em gửi lời hỏi thăm mọi người.”
“Được, ngủ ngon.”
Cố Nam Hách vẫn chưa kịp ngắt điện thoại thì đã nghe được tiếng của anh Hai ở đầu dây bên kia, “Hai con không đi ngủ, ba sẽ mang mẹ các con đi đấy!”
Điện thoại ngắt, Cố Nam Hách tưởng tượng cuộc sống hạnh phúc bây giờ của anh Hai, có vợ, có con, anh thật sự rất ngưỡng mộ. Hóa ra đàn ông cũng có tính ganh tỵ. Không còn cách nào khác, anh nản lòng lái xe về nhà.
Cùng lúc đó ở sân bay, máy bay từ Singapore đến thành phố B vừa mới hạ cánh. Phương Tiểu Hi che kín người, đội mũ lưỡi trai, vai đeo ba lô, nhẹ nhõm bước từ sân bay ra ngoài. Dọc theo đường đi, cô đều cúi đầu bước đi rất nhanh, sợ bị mọi người nhận ra. “A, người kia giống Phương Tiểu Hi quá nhỉ?” “Giống thật giống thật. Nhưng Phương Tiểu Hi ra ngoài lúc nào cũng có vệ sĩ, sao lại chỉ đi một mình thể được?” “Cũng đúng, thật hâm mộ vóc dáng người kia quá. Cũng cao gây giống Phương Tiểu Hi.” Phương Tiểu Hi không quay đầu lại, còn bước nhanh hơn.
Xe của cô đỗ trong gara của sân bay. Lần này cô chỉ đưa mẹ bình an đến Singapore, còn mình vẫn trở về. Ngồi vào trong xe, cô bật đài phát thanh quen thuộc ra. Ban đầu là một bản nhạc nhẹ nhàng chậm rãi, sau đó đài phát thanh bỗng nhiên phát ra một bản tin tức.
Phát thanh viên thông báo vô cùng bị thiết: “Thưa quý vị nghe đài, theo tin tức mới nhất, phát thanh viên mới nghe được, Tổng giám đốc Cố Nam Hách của tập đoàn Cổ Nghiệp hôn một cô gái ngay trước mặt mọi người. Ôi chao, Tổng giám đốc Cổ là bạch mã hoàng tử mà bao cô gái mê mẩn, không biết cô gái may mắn lọt vào mắt xanh Tổng giám đốc Cô là ai. Tôi tin rằng rất nhiều cô gái hâm mộ cũng như tôi, rất muốn vào nhà vệ sinh khóc một trận. Không được, tôi đi khóc đây, mọi người tiếp tục nghe nhạc đi nhé.” “...” Phương Tiểu Hi câm nín. Cái kênh phát thanh kiểu gì mà người chủ trì kém như vậy cũng có thể làm người phát thanh?
Cô chợt nghĩ ra, kênh phát thanh này tìm kiếm tin tức của Cố Nam Hách, đặc biệt phát thanh một vài tin tức lá cải trong showbiz. Lúc mới nghe chỉ thấy có chút buồn cười, không ngờ bây giờ bất ngờ đâm vào tim cô một nhát.
Nói không để tâm là giả, Phương Tiểu Hi lập tức mở Weibo trên điện thoại ra. Tin tức này đã đứng hàng đầu trên bảng hot search. Người được mọi người gọi là “cô gái may mắn” lập tức bị lần tìm, chính là thiên kim tiểu thư của danh môn vọng tộc họ Khương ở thủ đô, Khương Tư Ý.
Ba cô ta là người đứng đầu của hai tập đoàn, sở hữu cả trăm tỷ. Mẹ xuất thân từ gia đình quân nhân, ông nói là sĩ quan lãnh đạo trong quân đội. Thông tin cá nhân của Khương Tư Ý cũng bị lần ra. Từ nhỏ đến lớn cô ta được gia đình nâng niu trong lòng bàn tay, tinh thông cầm kỳ thi họa, biết ba ngoại ngữ, mới tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng ở nước ngoài. Điều kiện gia đình mà người thường chỉ có thể nhìn lên ao ước, cộng thêm lý lịch hoàng kim hiếm có người địch lại khiến cả đám cư dân mạng không theo kịp. Đến cả đám người si mê Cố Nam Hách lần này cũng phải thừa nhận nói. “Ôi chao, chồng tôi lần này tìm được đúng người rồi.” Phương Tiểu Hi trượt màn hình di động lên xuống, nước mắt bất ngờ không kịp phòng bị rơi xuống màn hình. Ngày này đến quá nhanh.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Anh hi vọng có một ngày cô có thể trở về bên anh, rồi trở lại như ngày xưa, hai người cùng nhau bàn chuyện tương lai.
Dù tương lai bộn bề, anh vẫn muốn đồng hành cùng cô, hơn nữa, chỉ muốn làm chung với cô.
Hôm nay, anh vẫn nhìn lên như mọi đêm, tìm đến vị trí quen thuộc kia. Thế nhưng hôm nay phòng của cô đã tắt đèn.
Anh có chút sốt ruột, lại xác nhận vị trí một lần nữa.
Không sai, cửa sổ đó chính là phòng cô, chỉ là cửa sổ không có đèn. Cố Nam Hách lập tức hoảng hốt, gọi điện ngay cho Mai Mai. “Phương Tiểu Hi đâu rồi? Cô ấy có liên lạc với cô không?”
Mai Mai bị giọng nói2của ông chủ làm cho hết hồn, nói: “Cô ấy không gọi cho tôi.”
“Cô ấy là nghệ sĩ của công ty, cô là trợ lý thân cận của cô ấy, sao lại không biết hành tung của người ta?” Mai Mai suýt nữa hộc máu, phản bác: “Ông chủ, anh mới chính là quản lý của cô ấy, là người sắp xếp lịch trình của cô ấy. Anh mà không biết cô ấy ở đâu thì tôi lại càng không biết.” Cố Nam Hách hít một hơi thật sâu, kiềm chế cơn nóng giận hỏi: “Mai Mai, tôi biết quan hệ hai người rất thân thiết, cô có thể cho tôi biết cô ấy đi đâu không? Xem như tôi cầu xin cô.”.
“...” Mai Mai tiếc hận không thôi, thở dài nói, “Haizz, tôi không biết hai người đang làm cái gì nữa. Ông chủ,6tôi thật sự không biết cô ấy đi đâu. Nhưng lúc trước, khi cô ấy xuất viện, tôi có đến thăm, hình như cô ấy và mẹ muốn đi Singapore.”
“Singapore?” “Đúng rồi, cậu của cô ấy ở đó. Mẹ con họ có thể muốn định cư sang Singapore.” “...” Định cư? Phương Tiểu Hi, em thật giỏi, muốn ra nước ngoài trốn tránh anh.
Mai Mai lại hỏi: “Ông chủ, hợp đồng của Tiểu Hi cũng sắp đến hạn rồi. Cô ấy không có ý định gia hạn nữa, anh định làm gì tiếp theo đây?” Theo nguyện vọng của Phương Tiểu Hi, sau khi hết hợp đồng, cô sẽ không gia hạn hợp đồng với Giải trí Minh Nghiệp nữa. Nói cách khác, Phương Tiểu Hi và Cố Nam Hách sắp hết hợp đồng, cũng như mất đi mối quan hệ công việc.
Thật ra, đây3cũng là điều Cố Nam Hách mong muốn.
Vì anh muốn cho cô một thân phận mới.
“Ông chủ? Ông chủ?”. “Vậy làm theo ý cô ấy đi.” “Anh thật sự để cô ấy ra đi sao?”
“Chân là của cô ấy. Cô ấy muốn đi, làm sao tôi cản được?”
Mai Mai thở dài, “Haizz, được rồi, tôi đã rõ.”
Ngắt điện thoại rồi, Cố Nam Hách lại ngẩng đầu lên nhìn, không biết cửa sổ đen như mực kia lúc nào lại sáng đèn một lần nữa. Mặt mày ủ rũ, anh lấy điện thoại ra bấm số của cô, để rồi chỉ nhận được câu trả lời “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.”
Anh thử gọi điện thoại cho Lâm Thiển, “Alo, chị dâu, chị có biết làm thế nào liên lạc được với Tiểu Hi không?” Bên đầu dây bên kia có9tiếng cười đùa của Nam Nam và Bắc Bắc, anh rất ngưỡng mộ. Lâm Thiển tiếc nuối nói với anh, “Không có. Sở Dương cũng không có. Tiểu Hi cắt hết liên lạc với bọn tôi rồi.”
Cố Nam Hách nghiến răng, “Người phụ nữ này thật là nhẫn tâm mà.” “Có phải ba mẹ chú tìm cô ấy nói gì rồi không?”
“Lần gặp mặt mừng năm mới, mẹ em nhồi máu cơ tim phải cấp cứu, sau đó cô ấy biến mất cả ba tháng liền. Em chắc chắn mẹ em không lén lút đi tìm cô ấy.” “Vậy thì vì cái gì đây?” “Em cũng muốn biết đây. Em đã thể hiện hết thành ý của em rồi, nhưng cô ấy vẫn cố tình ra đi... Cũng có thể, cô ấy thật sự không muốn ở bên cạnh em, ha ha.” Lâm Thiển thở4dài nói: “Chuyện tình cảm không nên cưỡng cầu. Cô ấy luôn có chính kiến của mình, chú cũng đừng quá cố chấp. Nghe nói trong nhà đang giới thiệu cho chú một cô gái rất tốt đúng không?”
“Vâng.”
“Nếu thấy hợp thì thử xem sao. Bà nội nói giờ bà chỉ lo lắng cho chủ thôi.”
“Em biết rồi. Chị dâu ngủ ngon, cho em gửi lời hỏi thăm mọi người.”
“Được, ngủ ngon.”
Cố Nam Hách vẫn chưa kịp ngắt điện thoại thì đã nghe được tiếng của anh Hai ở đầu dây bên kia, “Hai con không đi ngủ, ba sẽ mang mẹ các con đi đấy!”
Điện thoại ngắt, Cố Nam Hách tưởng tượng cuộc sống hạnh phúc bây giờ của anh Hai, có vợ, có con, anh thật sự rất ngưỡng mộ. Hóa ra đàn ông cũng có tính ganh tỵ. Không còn cách nào khác, anh nản lòng lái xe về nhà.
Cùng lúc đó ở sân bay, máy bay từ Singapore đến thành phố B vừa mới hạ cánh. Phương Tiểu Hi che kín người, đội mũ lưỡi trai, vai đeo ba lô, nhẹ nhõm bước từ sân bay ra ngoài. Dọc theo đường đi, cô đều cúi đầu bước đi rất nhanh, sợ bị mọi người nhận ra. “A, người kia giống Phương Tiểu Hi quá nhỉ?” “Giống thật giống thật. Nhưng Phương Tiểu Hi ra ngoài lúc nào cũng có vệ sĩ, sao lại chỉ đi một mình thể được?” “Cũng đúng, thật hâm mộ vóc dáng người kia quá. Cũng cao gây giống Phương Tiểu Hi.” Phương Tiểu Hi không quay đầu lại, còn bước nhanh hơn.
Xe của cô đỗ trong gara của sân bay. Lần này cô chỉ đưa mẹ bình an đến Singapore, còn mình vẫn trở về. Ngồi vào trong xe, cô bật đài phát thanh quen thuộc ra. Ban đầu là một bản nhạc nhẹ nhàng chậm rãi, sau đó đài phát thanh bỗng nhiên phát ra một bản tin tức.
Phát thanh viên thông báo vô cùng bị thiết: “Thưa quý vị nghe đài, theo tin tức mới nhất, phát thanh viên mới nghe được, Tổng giám đốc Cố Nam Hách của tập đoàn Cổ Nghiệp hôn một cô gái ngay trước mặt mọi người. Ôi chao, Tổng giám đốc Cổ là bạch mã hoàng tử mà bao cô gái mê mẩn, không biết cô gái may mắn lọt vào mắt xanh Tổng giám đốc Cô là ai. Tôi tin rằng rất nhiều cô gái hâm mộ cũng như tôi, rất muốn vào nhà vệ sinh khóc một trận. Không được, tôi đi khóc đây, mọi người tiếp tục nghe nhạc đi nhé.” “...” Phương Tiểu Hi câm nín. Cái kênh phát thanh kiểu gì mà người chủ trì kém như vậy cũng có thể làm người phát thanh?
Cô chợt nghĩ ra, kênh phát thanh này tìm kiếm tin tức của Cố Nam Hách, đặc biệt phát thanh một vài tin tức lá cải trong showbiz. Lúc mới nghe chỉ thấy có chút buồn cười, không ngờ bây giờ bất ngờ đâm vào tim cô một nhát.
Nói không để tâm là giả, Phương Tiểu Hi lập tức mở Weibo trên điện thoại ra. Tin tức này đã đứng hàng đầu trên bảng hot search. Người được mọi người gọi là “cô gái may mắn” lập tức bị lần tìm, chính là thiên kim tiểu thư của danh môn vọng tộc họ Khương ở thủ đô, Khương Tư Ý.
Ba cô ta là người đứng đầu của hai tập đoàn, sở hữu cả trăm tỷ. Mẹ xuất thân từ gia đình quân nhân, ông nói là sĩ quan lãnh đạo trong quân đội. Thông tin cá nhân của Khương Tư Ý cũng bị lần ra. Từ nhỏ đến lớn cô ta được gia đình nâng niu trong lòng bàn tay, tinh thông cầm kỳ thi họa, biết ba ngoại ngữ, mới tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng ở nước ngoài. Điều kiện gia đình mà người thường chỉ có thể nhìn lên ao ước, cộng thêm lý lịch hoàng kim hiếm có người địch lại khiến cả đám cư dân mạng không theo kịp. Đến cả đám người si mê Cố Nam Hách lần này cũng phải thừa nhận nói. “Ôi chao, chồng tôi lần này tìm được đúng người rồi.” Phương Tiểu Hi trượt màn hình di động lên xuống, nước mắt bất ngờ không kịp phòng bị rơi xuống màn hình. Ngày này đến quá nhanh.
Bình luận facebook