Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-768
Chương 768: Dục vọng sinh tồn rất mạnh nha
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Phương Tiểu Hi nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng có dũng khí nhìn điện thoại
Có rất nhiều tin nhắn của bạn bè trong WeChat gửi đến, hơn ba mươi nghìn tin nhắn cá nhân trong Weibo
Những tin kèm @cô thì nhiều không đếm xuể
Cô liền đăng status báo bình an lên Weibo và vòng bạn bè ở WeChat.
Cô bất ngờ phát hiện tình cảm giữa cô và Cố Nam Hách không hề bị bạo lực ngôn ngữ như cô tưởng, mà trái lại hơn 90% cộng đồng mạng đều chúc phúc và ủng hộ họ
Thi thoảng cũng có fans couple của cô và Giang Phong Dật lên tiếng nghi ngờ, nhưng Giang Phong Dật lại đích thân trả lời, an ủi fans
Cô thật sự rất cảm ơn Giang Phong Dật về điều này.
Ngoài tin hỏa hoạn tối qua và2Cố Nam Hách công khai tình cảm ra, bảng hot search ngày hôm đó cũng có chủ đề rất nóng hổi, đó chính là ở Giang Phong Dật là bạn trai cũ Phạm Bản#
Tận đáy lòng, Phương Tiểu Hi cảm thấy bản thân rất may mắn
Cô cảm tạ trời xanh đã ban cho cô mọi thứ, bao gồm những thứ tốt đẹp cũng bao gồm tất cả những trắc trở đã gặp phải.
Bên ngoài tuyết vẫn đang rơi, không có dấu hiệu ngừng lại
Thành phố nhộn nhịp dường như bước vào thời kỳ ngủ đông, tất cả đều trở nên chậm chạp
Trong khu dân cư cực kỳ im ắng, tuyết từ từ đọng thành lớp dày trên đường.
Vào giây phút này, trên mạng tràn ngập những lời ca ngợi dành cho Cố Nam Hách
Mở khách sạn miễn phí cho các9nạn nhân chính là hành động ấm áp đưa than trong trời tuyết
Phương Tiểu Hi nhìn những lời cảm ơn và khen ngợi đó thì trong lòng rất tự hào
Cô quay sang nhìn người đàn ông đã ngủ say, bất giác vươn tay sờ mặt anh
Đây là sự thật, cô không có nằm mơ, lúc này thật sự anh đang nằm ngủ bên cạnh cô
Cô có thể cảm nhận được cơ thể ấm áp và hơi thở của anh
Cô đã đi rất vất vả mới đến được con đường này, có được thời khắc này
Đối mặt với tử vong, tất cả mọi thứ đều trở nên cực kỳ bé nhỏ, tất cả khó khăn đểu như hạt bụi
Phương Tiểu Hi cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán anh, thẩm thì: “Xin lỗi, là em thích để tâm vào chuyện vụn6vặt, là em không đủ tự tin, là em không đủ tin anh..
Em xin lỗi...” Thình lình cô nghe thấy tiếng Cố Nam Hách khàn khàn ngái ngủ truyền bên tai, “Ừ, không sao.” Phương Tiểu Hi ngẩng phắt đầu lên, vừa buồn bực vừa lúng túng, “Anh..
sao anh lại...” Cố Nam Hách kéo cô vào chăn, ôm chặt lấy cô, “Ngủ thôi, em không mệt à?”
“Em...”
“Có gì thì sáng mai lại nói, buồn ngủ quá, cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về, anh mệt đến nỗi có muốn cũng không làm được.”
“Ngoan nào, ngủ đi.” Cố Nam Hách lầm bầm, giọng khe khẽ, hô hấp đều đều, đầu ngón tay gõ gõ cổ theo tiết tấu
Dần dần Phương Tiểu Hi cũng buồn ngủ, hai người ôm lấy nhau ngủ thể đó.
Tại Thành Để, vì bà nội đột ngột0qua đời, mọi người đều rất đau buồn
Cũng may còn có hai đứa trẻ vẫn chơi đùa ồn ào như cũ, nên bầu không khí thương cảm cũng vơi đi không ít
Ăn cơm tối xong, Lâm Thiển chui vào phòng sách, Cố Thành Kiêu chơi với con, cùng ăn cùng chơi cùng ngủ, là ông bố già ba “cùng” đúng nghĩa
Lâm Thiển đang viết bản báo cáo trong phòng sách, âm thanh gõ bàn phím lách cách lách cách.
Nếu Phương Tiểu Hi và Cố Nam Hách đã hòa hợp, vậy cô có thể từ chức làm người đại diện của Phương Tiểu Hi rồi
Hơn nữa, chẳng có ai hiểu rõ tình hình hoạt động của studio của Phương Tiểu Hi hơn cố, sau này cho dù là Cố Nam Hách tự mình vận hành hay phải người đến vận hành7studio, bản báo cáo này sẽ giúp công việc của họ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Thời gian thấm thoát trôi qua, bây giờ đã hơn mười giờ, Nam Nam Bắc Bắc đều đã đi ngủ, Cố Thành Kiêu cũng mất hết kiên nhẫn chờ đợi, mặt mày sừng sỉa đi vào phòng sách
Có lẽ chính anh cũng không phát hiện được hiện giờ bộ dáng của anh lúc này giống như cô vợ nhỏ bị ức hiếp, khóe môi vểnh lên trong vô thức.
“Sao anh phát hiện, vai trò của chúng ta đã bị thay đổi rồi, điều này có phù hợp không vậy?”
Lâm Thiển vừa gõ xong chữ cuối cùng, vội vàng dỗ dành, “Được rồi, được rồi, xong rồi, cho em năm phút rửa mặt nhé.” Lâm Thiển vừa muốn chạy thì bị cánh tay dài của Cố Thành Kiêu tóm lấy eo cô, chặn cô lại thật dễ dàng
“Hi hi, hoàng thượng, ngài lên giường đợi đi, thân thiếp sẽ đến hầu hạ ngài ngay thôi, được không?” Hoàng thượng? Thần thiếp? Cái quái gì thế?
“Nói năng đàng hoàng!” Cố Thành Kiêu trừng mắt
Lâm Thiển bị anh giữ chặt eo, không thoát nổi, chỉ có thể tiếp tục nhổ lông nghịch lân, “Phim cổ trang đều nói thế này mà
Hoàng thượng, ngài muốn thiếp là hoàng hậu hay ái phi của ngài?” “Có gì khác à?” Cố Thành Kiêu không hiểu
“Hoàng hậu đương nhiên phải thuận theo khuôn phép rồi, còn ái phi à, đương nhiên là người hoàng đế yếu nhất.” Cố Thành Kiêu không phối hợp nói: “Em bớt đặt điều đi
Nếu anh nói muốn em làm hoàng hậu, em sẽ nói “Có phải anh còn muốn tìm ái phi không? Nếu anh nói muốn em làm ái phi, em sẽ nói "Em không xứng làm vợ của anh đúng không?”, có phải là kiểu này không?”
“..
Ha ha ha, hoàng thượng anh minh” Lâm Thiển cố ý đẩy đẩy rồi cào cào lồng ngực anh, nũng nịu nói, “Thần thiếp sao có thể giấu được đôi mắt của ngài.”
Cố Thành Kiêu lại cau mày, giọng điệu nặng nề: “Nói chuyện đàng hoàng!”
“Ôi trời!” Lâm Thiên đẩy mạnh ngực anh ra, phàn nàn, “Không phải chỉ làm việc thêm vài ngày thôi à? Sao, em bận hơn anh nên trong lòng anh không cân bằng chứ gì? Đáng đời anh mệnh vất vả.”
Cố Thành Kiêu thở dài, anh còn chưa nói gì thì cô đã trách anh trước
Đây là muốn chặn họng anh chứ gì, dẻo miệng!
“Anh đừng có trưng cái mặt hung dữ như Diêm vương đó được không? Em chỉ sắp xếp lại công việc của studio, để sau này khi bàn giao sẽ giúp Nam Hách hiểu rõ ràng hơn
Với lại studio này cũng do một tay em gầy dựng, giống như con của em vậy
Em không muốn đứa con này thay đổi hình dạng lúc giao cho người khác.”
“Anh chưa nói gì mà.”
“Đúng, ngoài miệng anh không nói gì hết, nhưng chắc chắn trong lòng anh nói em lo chuyện bao đồng.” “Không có.” “Hừ, là anh không ưa nhìn thấy em bận hơn anh chứ gì?”
Cố Thành Kiêu thở dài, dứt khoát bể cô lên.
“Này, anh làm gì hả?” “Trầm ôm nàng là vinh hạnh của nàng, còn không vừa lòng?” “...” Nhập vai nhanh thế? Được nha, hóa ra anh là Cố Thành Kiêu kiểu này.
“Bây giờ trẫm ra lệnh cho nàng, hầu hạ trẫm thay quần áo.”
“..
Thể anh bỏ em xuống đã.”
Cố Thành Kiêu cau mày, chuyển đề tài, nói: “Trẫm thích làm thế nào thì làm thế đó, nàng còn muốn phản kháng: Không muốn đầu nữa hả?”
“Khụ khụ..
Này hoàng thượng, tóm lại thân thiếp là hoàng hậu hay ái phi của ngài đây?” “Đương nhiên là hoàng hậu rồi, trầm không có ái phi, chỉ có hoàng hậu, người yêu nhất cũng chỉ có hoàng hậu.” Lâm Thiển bật cười, “Được đó, được đó, dục vọng sinh tồn rất mạnh nha.” “Không mạnh không được.”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Có rất nhiều tin nhắn của bạn bè trong WeChat gửi đến, hơn ba mươi nghìn tin nhắn cá nhân trong Weibo
Những tin kèm @cô thì nhiều không đếm xuể
Cô liền đăng status báo bình an lên Weibo và vòng bạn bè ở WeChat.
Cô bất ngờ phát hiện tình cảm giữa cô và Cố Nam Hách không hề bị bạo lực ngôn ngữ như cô tưởng, mà trái lại hơn 90% cộng đồng mạng đều chúc phúc và ủng hộ họ
Thi thoảng cũng có fans couple của cô và Giang Phong Dật lên tiếng nghi ngờ, nhưng Giang Phong Dật lại đích thân trả lời, an ủi fans
Cô thật sự rất cảm ơn Giang Phong Dật về điều này.
Ngoài tin hỏa hoạn tối qua và2Cố Nam Hách công khai tình cảm ra, bảng hot search ngày hôm đó cũng có chủ đề rất nóng hổi, đó chính là ở Giang Phong Dật là bạn trai cũ Phạm Bản#
Tận đáy lòng, Phương Tiểu Hi cảm thấy bản thân rất may mắn
Cô cảm tạ trời xanh đã ban cho cô mọi thứ, bao gồm những thứ tốt đẹp cũng bao gồm tất cả những trắc trở đã gặp phải.
Bên ngoài tuyết vẫn đang rơi, không có dấu hiệu ngừng lại
Thành phố nhộn nhịp dường như bước vào thời kỳ ngủ đông, tất cả đều trở nên chậm chạp
Trong khu dân cư cực kỳ im ắng, tuyết từ từ đọng thành lớp dày trên đường.
Vào giây phút này, trên mạng tràn ngập những lời ca ngợi dành cho Cố Nam Hách
Mở khách sạn miễn phí cho các9nạn nhân chính là hành động ấm áp đưa than trong trời tuyết
Phương Tiểu Hi nhìn những lời cảm ơn và khen ngợi đó thì trong lòng rất tự hào
Cô quay sang nhìn người đàn ông đã ngủ say, bất giác vươn tay sờ mặt anh
Đây là sự thật, cô không có nằm mơ, lúc này thật sự anh đang nằm ngủ bên cạnh cô
Cô có thể cảm nhận được cơ thể ấm áp và hơi thở của anh
Cô đã đi rất vất vả mới đến được con đường này, có được thời khắc này
Đối mặt với tử vong, tất cả mọi thứ đều trở nên cực kỳ bé nhỏ, tất cả khó khăn đểu như hạt bụi
Phương Tiểu Hi cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán anh, thẩm thì: “Xin lỗi, là em thích để tâm vào chuyện vụn6vặt, là em không đủ tự tin, là em không đủ tin anh..
Em xin lỗi...” Thình lình cô nghe thấy tiếng Cố Nam Hách khàn khàn ngái ngủ truyền bên tai, “Ừ, không sao.” Phương Tiểu Hi ngẩng phắt đầu lên, vừa buồn bực vừa lúng túng, “Anh..
sao anh lại...” Cố Nam Hách kéo cô vào chăn, ôm chặt lấy cô, “Ngủ thôi, em không mệt à?”
“Em...”
“Có gì thì sáng mai lại nói, buồn ngủ quá, cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về, anh mệt đến nỗi có muốn cũng không làm được.”
“Ngoan nào, ngủ đi.” Cố Nam Hách lầm bầm, giọng khe khẽ, hô hấp đều đều, đầu ngón tay gõ gõ cổ theo tiết tấu
Dần dần Phương Tiểu Hi cũng buồn ngủ, hai người ôm lấy nhau ngủ thể đó.
Tại Thành Để, vì bà nội đột ngột0qua đời, mọi người đều rất đau buồn
Cũng may còn có hai đứa trẻ vẫn chơi đùa ồn ào như cũ, nên bầu không khí thương cảm cũng vơi đi không ít
Ăn cơm tối xong, Lâm Thiển chui vào phòng sách, Cố Thành Kiêu chơi với con, cùng ăn cùng chơi cùng ngủ, là ông bố già ba “cùng” đúng nghĩa
Lâm Thiển đang viết bản báo cáo trong phòng sách, âm thanh gõ bàn phím lách cách lách cách.
Nếu Phương Tiểu Hi và Cố Nam Hách đã hòa hợp, vậy cô có thể từ chức làm người đại diện của Phương Tiểu Hi rồi
Hơn nữa, chẳng có ai hiểu rõ tình hình hoạt động của studio của Phương Tiểu Hi hơn cố, sau này cho dù là Cố Nam Hách tự mình vận hành hay phải người đến vận hành7studio, bản báo cáo này sẽ giúp công việc của họ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Thời gian thấm thoát trôi qua, bây giờ đã hơn mười giờ, Nam Nam Bắc Bắc đều đã đi ngủ, Cố Thành Kiêu cũng mất hết kiên nhẫn chờ đợi, mặt mày sừng sỉa đi vào phòng sách
Có lẽ chính anh cũng không phát hiện được hiện giờ bộ dáng của anh lúc này giống như cô vợ nhỏ bị ức hiếp, khóe môi vểnh lên trong vô thức.
“Sao anh phát hiện, vai trò của chúng ta đã bị thay đổi rồi, điều này có phù hợp không vậy?”
Lâm Thiển vừa gõ xong chữ cuối cùng, vội vàng dỗ dành, “Được rồi, được rồi, xong rồi, cho em năm phút rửa mặt nhé.” Lâm Thiển vừa muốn chạy thì bị cánh tay dài của Cố Thành Kiêu tóm lấy eo cô, chặn cô lại thật dễ dàng
“Hi hi, hoàng thượng, ngài lên giường đợi đi, thân thiếp sẽ đến hầu hạ ngài ngay thôi, được không?” Hoàng thượng? Thần thiếp? Cái quái gì thế?
“Nói năng đàng hoàng!” Cố Thành Kiêu trừng mắt
Lâm Thiển bị anh giữ chặt eo, không thoát nổi, chỉ có thể tiếp tục nhổ lông nghịch lân, “Phim cổ trang đều nói thế này mà
Hoàng thượng, ngài muốn thiếp là hoàng hậu hay ái phi của ngài?” “Có gì khác à?” Cố Thành Kiêu không hiểu
“Hoàng hậu đương nhiên phải thuận theo khuôn phép rồi, còn ái phi à, đương nhiên là người hoàng đế yếu nhất.” Cố Thành Kiêu không phối hợp nói: “Em bớt đặt điều đi
Nếu anh nói muốn em làm hoàng hậu, em sẽ nói “Có phải anh còn muốn tìm ái phi không? Nếu anh nói muốn em làm ái phi, em sẽ nói "Em không xứng làm vợ của anh đúng không?”, có phải là kiểu này không?”
“..
Ha ha ha, hoàng thượng anh minh” Lâm Thiển cố ý đẩy đẩy rồi cào cào lồng ngực anh, nũng nịu nói, “Thần thiếp sao có thể giấu được đôi mắt của ngài.”
Cố Thành Kiêu lại cau mày, giọng điệu nặng nề: “Nói chuyện đàng hoàng!”
“Ôi trời!” Lâm Thiên đẩy mạnh ngực anh ra, phàn nàn, “Không phải chỉ làm việc thêm vài ngày thôi à? Sao, em bận hơn anh nên trong lòng anh không cân bằng chứ gì? Đáng đời anh mệnh vất vả.”
Cố Thành Kiêu thở dài, anh còn chưa nói gì thì cô đã trách anh trước
Đây là muốn chặn họng anh chứ gì, dẻo miệng!
“Anh đừng có trưng cái mặt hung dữ như Diêm vương đó được không? Em chỉ sắp xếp lại công việc của studio, để sau này khi bàn giao sẽ giúp Nam Hách hiểu rõ ràng hơn
Với lại studio này cũng do một tay em gầy dựng, giống như con của em vậy
Em không muốn đứa con này thay đổi hình dạng lúc giao cho người khác.”
“Anh chưa nói gì mà.”
“Đúng, ngoài miệng anh không nói gì hết, nhưng chắc chắn trong lòng anh nói em lo chuyện bao đồng.” “Không có.” “Hừ, là anh không ưa nhìn thấy em bận hơn anh chứ gì?”
Cố Thành Kiêu thở dài, dứt khoát bể cô lên.
“Này, anh làm gì hả?” “Trầm ôm nàng là vinh hạnh của nàng, còn không vừa lòng?” “...” Nhập vai nhanh thế? Được nha, hóa ra anh là Cố Thành Kiêu kiểu này.
“Bây giờ trẫm ra lệnh cho nàng, hầu hạ trẫm thay quần áo.”
“..
Thể anh bỏ em xuống đã.”
Cố Thành Kiêu cau mày, chuyển đề tài, nói: “Trẫm thích làm thế nào thì làm thế đó, nàng còn muốn phản kháng: Không muốn đầu nữa hả?”
“Khụ khụ..
Này hoàng thượng, tóm lại thân thiếp là hoàng hậu hay ái phi của ngài đây?” “Đương nhiên là hoàng hậu rồi, trầm không có ái phi, chỉ có hoàng hậu, người yêu nhất cũng chỉ có hoàng hậu.” Lâm Thiển bật cười, “Được đó, được đó, dục vọng sinh tồn rất mạnh nha.” “Không mạnh không được.”
Bình luận facebook