-
Bà Ngoại
Tác Giả Nguyễn Đặng Phương Trinh
Chào các bạn, sau đây là câu chuyện về bà mình, do mẹ mình gặp và kể lại. Tất nhiên là sẽ có gạch đá thôi, vì có người tin và có người k tin, còn nếu các bạn k thích đọc vì lối kể chuyện của mình k hay thì xin im lặng. Đừng coment vô văn hóa. Chúng ta là người có học thức mà đúng k?
Chuyện là tính đến nay bà ngoại mình mất đã gần 1 năm. Bà là người phụ nữ đúng chuẩn bắc bộ, thích nhai trầu và nấu phở gia truyền cực kỳ ngon. Ngày còn sống bà tiết kiệm lắm, 20k ngày xưa, thời mà chưa có tiền polime bà vẫn giữ kỹ. Tự nhiên bỗg một ngày bà đi tắm, tắm 2 tiếng mà k thấy bà lên, dì mình mở cửa tolet thì thấy bà nằm dưới sàn rồi. Dì và cả nhà đỡ bà lên, từ đó bác sĩ đến nhà khám bệnh cho bà và nói bà đã bị liệt rồi, sống thực vật và gãy xương chậu. Nhà mình ai cũg lo, chẳng bấy lâu sau, tầm 2 thág thì bà mất. Vì bà k ăn gì, chỉ sống ngoi ngóp
Sau khi chôn cất bà ngoại đc một tuần, lúc đó gần noel, nhà mình đi Vũng Tàu chơi hết, có mình mẹ ở nhà, vì mẹ bận việc k đi chug với gia đình được, ba thì đi làm xa rồi. Lúc mẹ đi công việc về, tầm 8h tối, mẹ về phải nấu cơm,thật ra mua hộp cơm về ăn cũng được, nhưng mẹ nấu cơm luôn, tiện nấu cho mấy con chó nhà mình ăn. Mẹ thay đồ, lấy nồi súc gạo, khi vo gạo xog, quay lưg đứng lên cắm điện, mẹ vô cùng hoảng hốt và làm đổ nguyên nồi cơm điện xuống đất. Hình dáng bà ngoại lưng còng, bước ra chậm chậm từ đâu mẹ cũg k rõ, mà hình như là từ cửa nhà sau đi ra. Bà ngoại mặc bộ đồ liệm trắg toát, khuôn mặt đc trang điểm, môi rất đỏ (là hình dáng lúc bà được tẩm liệm). Mẹ rất hoảng, mẹ muốn hét lên nhưng tuyệt nhiên k sao cất tiếng, bà cứ đi qua đi lại nhà sau mà hình như bà k nhìn thẳng vô mẹ. Mẹ ngất luôn, khi mẹ tỉnh lại mẹ nhìn quanh nhà mẹ k thấy gì nữa, chỉ thấy gạo tug tóe dưới sàn nhà. Ngày hôm sau mẹ k dám ở nhà 1 mình, mẹ qua cô hàng xóm ngủ.
Còn chuyện thứ hai. Cách lần gặp bà ngoại hiện về khoãg một thág, nửa đêm mẹ đang định đi tolet, mẹ mở mắt ra định bật đèn thì thật kinhh hãi! Cũg là bà ngoại trong bộ đồ liệm, cầm đèn pin đi ngang cửa phòng(phòg nhà mình k có cánh cửa và ba k có nhà) bà đi qua tới cửa bà rọi đèn pin vào ngay mặt mẹ rồi tắt đi, bà cũg biến mất sau ánh sáng đó. Rõ ràg là bà, lúc đó cũng 2h sánf, mình đag ngủ ở phòng khách vì mải xem tv ngủ quên luôn, khi k thấy bà nữa mẹ hét lên, mình giật bắn người chạy vô phòg, mẹ đổ hết mồ hôi rồi mẹ nói vô đây ngủ chug đi, mẹ chị nói z k kể j thêm. Mình k pk chuyện j xảy ra nhưg cũg vô ngủ vs mẹ. Hôm sau mẹ mới kể hết cho mình nghe. Từ đó mẹ đi xin lễ cho bà nên cũg k gặp bà hiện về nữa. Nhà mình ngày nào cũg đọc kinh cầu nguyện.
Chào các bạn, sau đây là câu chuyện về bà mình, do mẹ mình gặp và kể lại. Tất nhiên là sẽ có gạch đá thôi, vì có người tin và có người k tin, còn nếu các bạn k thích đọc vì lối kể chuyện của mình k hay thì xin im lặng. Đừng coment vô văn hóa. Chúng ta là người có học thức mà đúng k?
Chuyện là tính đến nay bà ngoại mình mất đã gần 1 năm. Bà là người phụ nữ đúng chuẩn bắc bộ, thích nhai trầu và nấu phở gia truyền cực kỳ ngon. Ngày còn sống bà tiết kiệm lắm, 20k ngày xưa, thời mà chưa có tiền polime bà vẫn giữ kỹ. Tự nhiên bỗg một ngày bà đi tắm, tắm 2 tiếng mà k thấy bà lên, dì mình mở cửa tolet thì thấy bà nằm dưới sàn rồi. Dì và cả nhà đỡ bà lên, từ đó bác sĩ đến nhà khám bệnh cho bà và nói bà đã bị liệt rồi, sống thực vật và gãy xương chậu. Nhà mình ai cũg lo, chẳng bấy lâu sau, tầm 2 thág thì bà mất. Vì bà k ăn gì, chỉ sống ngoi ngóp
Sau khi chôn cất bà ngoại đc một tuần, lúc đó gần noel, nhà mình đi Vũng Tàu chơi hết, có mình mẹ ở nhà, vì mẹ bận việc k đi chug với gia đình được, ba thì đi làm xa rồi. Lúc mẹ đi công việc về, tầm 8h tối, mẹ về phải nấu cơm,thật ra mua hộp cơm về ăn cũng được, nhưng mẹ nấu cơm luôn, tiện nấu cho mấy con chó nhà mình ăn. Mẹ thay đồ, lấy nồi súc gạo, khi vo gạo xog, quay lưg đứng lên cắm điện, mẹ vô cùng hoảng hốt và làm đổ nguyên nồi cơm điện xuống đất. Hình dáng bà ngoại lưng còng, bước ra chậm chậm từ đâu mẹ cũg k rõ, mà hình như là từ cửa nhà sau đi ra. Bà ngoại mặc bộ đồ liệm trắg toát, khuôn mặt đc trang điểm, môi rất đỏ (là hình dáng lúc bà được tẩm liệm). Mẹ rất hoảng, mẹ muốn hét lên nhưng tuyệt nhiên k sao cất tiếng, bà cứ đi qua đi lại nhà sau mà hình như bà k nhìn thẳng vô mẹ. Mẹ ngất luôn, khi mẹ tỉnh lại mẹ nhìn quanh nhà mẹ k thấy gì nữa, chỉ thấy gạo tug tóe dưới sàn nhà. Ngày hôm sau mẹ k dám ở nhà 1 mình, mẹ qua cô hàng xóm ngủ.
Còn chuyện thứ hai. Cách lần gặp bà ngoại hiện về khoãg một thág, nửa đêm mẹ đang định đi tolet, mẹ mở mắt ra định bật đèn thì thật kinhh hãi! Cũg là bà ngoại trong bộ đồ liệm, cầm đèn pin đi ngang cửa phòng(phòg nhà mình k có cánh cửa và ba k có nhà) bà đi qua tới cửa bà rọi đèn pin vào ngay mặt mẹ rồi tắt đi, bà cũg biến mất sau ánh sáng đó. Rõ ràg là bà, lúc đó cũng 2h sánf, mình đag ngủ ở phòng khách vì mải xem tv ngủ quên luôn, khi k thấy bà nữa mẹ hét lên, mình giật bắn người chạy vô phòg, mẹ đổ hết mồ hôi rồi mẹ nói vô đây ngủ chug đi, mẹ chị nói z k kể j thêm. Mình k pk chuyện j xảy ra nhưg cũg vô ngủ vs mẹ. Hôm sau mẹ mới kể hết cho mình nghe. Từ đó mẹ đi xin lễ cho bà nên cũg k gặp bà hiện về nữa. Nhà mình ngày nào cũg đọc kinh cầu nguyện.
Bình luận facebook