• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc - Mạc Phong (1 Viewer)

  • Chương 1203 “Nhưng anh có làm gì đâu!”

“Việc lớn gì đâu, lô hàng tơ lụa Nam Khương ngốn của anh mười triệu tệ đấy! Anh phải nghĩ cách bán đi chứ!”, Mạc Phong cười lúng túng.


Thương Hồng khẽ xua tay: “Được rồi, được rồi, anh bận thì đi đi, vừa hay em cũng phải xử lý chút công việc. Phải rồi, Trần Thiên Long ở khu vực Tây Bắc tới Giang Hải rồi đấy, nói là phải cảm ơn anh bằng được!”





“Không đến mức như vậy chứ. Cho ông ta có vài món ngon mà phải đích thân tới Giang Hải tìm anh thì khách sáo quá, sau này việc hợp tác cứ chọn những người thật thà, biết cảm ơn như vậy đi!”


“Hình như cảm ơn anh đã hỗ trợ cho việc thông kênh buôn bán dược liệu ở khu vực Tây Bắc. Lúc trước chúng ta gửi một lô dược liệu tới đó, chưa tới một ngày đã bán hết sạch rồi. Ông ta tưởng rằng anh âm thầm giúp phía sau, vì nếu chỉ dựa vào thực lực của nhà họ Trần thì có lẽ không thể nào bán hết trong vòng một tháng được!”


Điều kiện của vùng Tây Bắc đúng là vô cùng khó khăn. Đến cả cấp trên cũng đã buông bỏ luôn khu vực này. Năm nào nơi đây cũng có bão cát, vì vậy đến ngay cả những tòa nhà có thang máy trong thành phố cũng khó tìm vì sợ địa chấn bất ổn.



Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !



Do đất của nơi đó xốp và rỗng, cộng thêm việc thường xuyên có bão cát nên những tòa nhà cao ốc có thang máy sẽ rất dễ xảy ra chuyện. Gió ở đó to tới mức có thể cuốn bay tất cả mọi thứ. Đã từng có tin tức về những hòn đá to bị cuốn vào nhà dân làm vỡ kính cửa và gây chết người.


Vì vậy về cơ bản thì xung quanh những ngôi nhà vuông vức ở khu vực này đều là hoang mạc. Dê bò gặm sạch cỏ cây ở đây, không loại cây nào có thể mọc được. Người dân bản địa cũng không có tiền để trồng cây xanh hóa đất trống. Môi trường ở khu vực này cũng ngày càng khắc nghiệt.


Rất nhiều thanh niên đi tới các thành phố lớn để hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp ở những nơi đó và không chịu quay về nữa.


Điều đó dẫn tới việc dân số trẻ thiếu hụt, sức sinh sản cũng ngày càng ít. Mỗi năm kinh tế chỉ dựa vào việc bán chút thịt bò, thịt dê thì làm sao mà có thể phát triển được.


Lúc trước Trần Thiên Long còn cảm thấy đau đầu không biết làm thế nào mới có thể khiến người ta mua dược liệu của ông ta ở khu vực Tây Bắc.


Rất nhiều bệnh viện đều cố định nguồn thuốc nhập vào nên phải có được sự tín nhiệm của bọn họ. Nhưng chưa đợi Trần Thiên Long tới bệnh viện thương lượng thì ngay khi dược liệu đáp Tây Bắc đã có người gọi điện tới đặt hai phần ba số lô hàng.


Ngay sau đó phần còn lại cũng được bán hết sạch sẽ trong vài tiếng tiếp theo. Cho nên hầu như Trần Thiên Long chưa phải làm gì đã kiếm được sáu triệu tệ!


Như vậy mà không cung phụng Mạc Phong như ông tổ sao được!


“Nhưng anh có làm gì đâu!”, Mạc Phong cúi đầu lầm bầm.


Anh ngẩng đầu lên thì thấy một bức bản đồ Hoa Hạ được đóng trên tường. Trong nháy mắt anh như chợt nghĩ ra điều gì bèn quan sát kỹ lưỡng khu vực Tây Bắc.


Khu vực này tiếp giáp với khu vực của tộc người Duy Ngô Nhĩ, cách Mạc Bắc chỉ một con sông nên có thể nói là có rất nhiều khu vực của vùng Tây Bắc do phía Bắc thống trị.


Gia tộc có được tiếng nói ở khu vực phía Bắc và có những mối quan hệ nhất định về ngành dược liệu thì chỉ có một nhà sau khi loại trừ đi tất cả!


Đó chính là nhà họ Diệp.


“Lẽ nào là nhờ cô ấy?”, Mạc Phong vuốt cằm, trầm tư suy nghĩ.


Thương Hồng thấy anh lầm bầm một mình bèn hỏi khẽ: “Trần Thiên Long sắp tới Giang Hải rồi, anh có muốn gặp một lúc không? Mặc dù địa vị của nhà họ Trần ở Hoa Hạ cũng không cao lắm nhưng cũng được coi là gia tộc nhất nhì ở khu vực Tây Bắc. Sau này có khi chúng ta có thể dùng tới!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom