• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc - Mạc Phong (2 Viewers)

  • Chương 1407 Khó đánh thắng nổi một người.

Những người khác của Ngũ Âm Lục Luật đợi khói tan mới kịp chạy tới nhưng đã muộn.


Mộc Linh Lung và Mục Thu Nghi đã bị khống chế hoàn toàn. Bao gồm cả Tống Thi Vũ, những kẻ không có lấy một tấc sắt trong tay.





Bọn chúng không kiếm soát Nhược Hi có lẽ là vì nhận ra công phu của cô ấy không tệ. Nếu như ra tay với cô ấy thì ai bao vây ai còn chưa biết.


“Á!”


Lúc này, có tiếng thét từ xa vọng lại.


Nhược Hi và Mạc Phong nhìn nhau.


Họ lập tức nhớ ra là bốn môn chủ đi đã lâu chưa quay lại. Mạc Phong thầm nhủ “Hỏng rồi! Tên ma thuật sư quá nhiều quỷ kế, không dễ lừa, chắc chắn là bọn họ đã gặp rắc rối rồi! Với năng lực của họ, không đến nỗi không đánh nổi một người chứ?”



Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !



“Ha ha, thế mà có khả năng đấy. Trước khi tới đây, tôi đã điều tra các cao thủ xung quanh cậu rồi. Yếu lắm, chỉ là một lũ ô hợp thôi! Mặc dù Ngũ Âm Lục Luật là tổ chức lớn nhất của nhà họ Mạc nhưng những người trong tổ chức này chỉ là phế vật mà thôi! Trước đó ở ngoại ô, nếu chỉ dựa vào vài người mà đòi chặn chúng tôi thì cậu khinh thường chúng tôi quá! Minh Vương!”, William khoanh tay cười xùy.


Hắn nói không sai. Ngũ Âm Lục Luật dù là một tổ chức giang hồ nhưng không có ai quá lợi hại. Mười hai người bọn hắn thì khác. Tất cả đều là những tinh anh được chọn ra từ hàng chục nghìn người. Khả năng chiến đấu không hề kém. Mặc dù chúng chưa phải là đối thủ của Mạc Phong nhưng cũng không phải là đối thủ mà những người bình thường có thể đấu lại được.


Dù là Triệu Khải và Trương Hiểu Thiên cộng lại cũng khó đánh thắng nổi một người.


Mạc Phong dù có mạnh thì một ông vua đơn độc cũng chẳng làm được gì.


Ngoài Nhược Hi có chút tài năng thì nhưng những người khác thì rất tầm thường. Đương nhiên họ có thể được coi là cao thủ nếu so sánh với người bình thường. Nhưng khi đối đầu với tổ chức châu Âu thì căn bản không thể đánh trả được.


Thứ duy nhất họ có là số lượng người nhiều. Nhưng nếu những bộ phận chủ chốt bị bắt thì người có đông đến mấy cũng vô ích.


“Đánh thì đánh, lấy phụ nữ ra uy hiếp để làm cái gì? Tà Linh các người dựa vào phụ nữ để đánh nhau đấy à? Chuyện này mà truyền ra ngoài thì sẽ bị người khác cười vào mặt đấy”, Mạc Phong chỉ vào William và gầm lên.


“Ha ha! Cười sao? Không đâu. Có thể trừ khử được Minh Vương thì chẳng ai coi đây là chuyện cười hết, ngược lại sẽ còn được ghi vào sử sách. Thời đại của cậu kết thúc rồi! Cậu đã đấu mười mấy năm với bọn tôi, bất phân thắng bại, hôm nay cũng nên có một lời giải thích rồi!”


“…”





Mục Thu Nghi bị kẻ khác siết họng, nếu chỉ cần dùng lực mạch một xíu là cổ họng cô sẽ nát ngay.


“Các người thả tôi ra, cẩn thận không tôi báo cảnh sát bắt các người đấy!”


Tên da đen nghe thấy vậy thì bật cười ha hả: “Cô hỏi hắn xem, cảnh sát có tác dụng gì với bọn tôi hay không?”


Trừ đội đặc chiến nước ngoài có thể xử lý đội quân này thì chẳng còn ai làm được. Đương nhiên, nếu có tầm mười người như Mạc Phong giúp đỡ anh thì lại khác.


Nếu có thêm mười người thì dù bọn chúng có lợi hại tới đâu, anh vẫn có thể đánh chúng ra bã.


“Tôi đã đưa đồ cho ông rồi. Rốt cuộc thì ông muốn thế nào?”, Mạc Phong chau mày gầm lên.


Gã đàn ông da đen cười xùy: “Ha ha, cậu đưa công thức cho tôi rồi thì giờ cậu cũng là tội nhân thiên cổ. Thà chết trong tay tôi còn hơn là chết trong tay người khác!”


“Tức là hôm nay tôi chắc chắn phải chết đúng không?”


“Đúng vậy! Phải chết. Chỉ có chết thì thiên hạ mới thái bình. Không có cậu, thị trường châu Âu mới có thể vận hành tốt được. Cậu là gậy ngáng đường, người đang ở Hoa Hạ mà cứ thích xen vào chuyện ở bên này, cậu không chết thì ai chết?”


“…”


Mạc Phong khẽ nhếch miệng cười. Nụ cười của anh khiến đám đông thất sắc và cảm thấy chột dạ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom