Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1400
Chương 1400: Chú rể mất tích
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Sau khi sự việc ầm ĩ lên, chủ biên của Lương Siêu lại lật lọng nói là ông ta bảo Lương Siêu đi điều tra, cho nên trước khi ông ta có được tin tức chính xác thì không thể nói ra mục đích chuyến đi này của anh ta được..
Cuối cùng tòa soạn trao cho Lương Siêu danh hiệu hi sinh và nhiệm vụ, cũng coi như cho Khâu Bình một sự công bằng.
Mặc dù lần này chúng tôi làm một vụ lỗ vốn, nhưng tôi và chú Lê đều cảm thấy trong lòng rất thoải mái, suy cho cùng không phải mọi việc đều lấy ích lợi làm đầu
Đương nhiên, những lời thế này tự tôi nghĩ trong bụng thôi thì được, nếu không chú Lê2lại chua ngoa bảo tôi là triệu phú, chẳng thiếu tiền!
Nói ra cũng lạ, trước đây lúc tiến trong tài khoản không nhiều lắm, lúc nào tôi cũng muốn mua nhà, nhưng bây giờ thực sự có tiền rồi lại cảm thấy mua nhiều nhà như vậy chẳng có ý nghĩa! Hơn nữa, tuy mua nhà ma rẻ thật, nhưng cũng không thể như cải trắng bảo mua là mua! Trên thực tế, người bình thường sinh sống không cần nhiều tiền, đủ tiêu là được, cũng không cần nhà quá lớn, đủ ở là được..
Thời gian khá dài không gặp đám Bạch Kiện, vì vậy buổi tối tôi gọi nhóm Bạch Kiện, Viên Mục Dã, Triệu Tinh Vũ cùng nhau tụ tập..
Cũng khó có khi họ đều8không phải trực, cho nên chúng tôi đến một quán ăn mới mở uống rượu.
Bởi vì cấp bậc khác nhau, cho nên Bạch Kiện đều làm những vụ án lớn quan trọng, còn Triệu Tinh Vũ làm một ít vụ án vụn vặt
Tuy nhiên, đừng thấy những vụ án của Triệu Tinh Vũ nhỏ nhặt, nhưng anh ta lại là người bạn nhất, cũng là người đến muộn nhất tối hôm đó
Vừa vào của anh ta đã uống ừng ực liền hai ly trà lớn mới điều hòa được nhịp thở, tôi nói vẻ hài hước: “Mới vừa làm vụ án lớn gì quan trọng đấy à! Bạn đến thể cơ?” Triệu Tinh Vũ nhăn nhở đáp: “Đừng nói nữa, hôm nay tôi gặp được một vụ án9rất kỳ lạ, có một cô dâu sắp cưới đến đồn công an báo cảnh sát nói chú rể của mình mất tích!”
Nghe vậy, tôi cười bảo: “Em không phải là đào hôn chứ?”
Triệu Tinh Vũ đúng là cực kì khát, anh ta lại rót một ly trà nữa và nói: “Đúng là không phải..
Chúng tôi đã điều tra rồi, trước khi mất tích, chú rể này còn vô cùng vui mừng đi chọn ảnh cưới, lúc ấy bởi vì cô dâu có việc nên tạm thời không đi được, bởi vậy bọn họ cùng nhau chọn ảnh qua gọi video.”
Tôi ăn một miếng gan xào lăn rồi hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó đàng trai mất tích! Điện thoại di động không liên lạc được, nhà không2có người, cũng mấy ngày không đến công ty, trên cơ bản thì chọn xong ảnh cưới là không thấy tăm hơi đâu.” Triệu Tinh Vũ đáp với vẻ bất đắc dĩ
Tôi nghe mà không dám tin: “Tôi thấy không chừng là không muốn kết hôn, lại không biết nên nói với người nhà như thế nào, cho nên mới chơi trò mất tích đấy.”
Triệu Tinh Vũ nói: “Không phải thật, tôi đã kiểm tra thử số điện thoại di động của thằng cha này, mấy ngày nay vẫn không có bản ghi cuộc gọi nào, thậm chí lưu lượng data cũng không hề thay đổi..
Trừ khi cậu ta đổi số, bằng không sao di động có thể không hề có bản ghi cuộc gọi, lại còn không2có ghi nhận lên mạng chứ? Bây giờ đều dùng smart phone, anh chỉ bấm đại vào một app nào đó đều sẽ tốn lưu lượng data cả.”
Tôi cười và nói với anh ta: “Vì thế các anh đã tìm cả một ngày à?”
Lúc này Viên Mục Dã nói xen vào: “Đây không phải chuyện rất bình thường, có người dân báo cảnh sát, dĩ nhiên là phải điều tra, tuy rằng chưa chắc có thể điều tra được gì, dù sao cũng là một người trưởng thành mất tích, nhưng những việc nên làm chúng tôi đều phải làm, không thể thiếu được.”
Lúc ấy chúng tôi nghe Triệu Tinh Vũ kể chuyện này cũng chỉ coi như nói chuyện phiếm khi ăn cơm mà thôi, nhưng không ngờ vài ngày sau, cô dâu của vụ án này lại tìm đến chỗ chúng tôi, hi vọng chúng tôi có thể giúp cô ấy tìm thấy chú rể của mình..
Cô dâu sắp cưới tên Tống San San, được anh trai là Tống Vĩnh Chí đưa đến đây
Những người quen thuộc với chúng tôi đều biết chúng tôi chỉ tìm người chết không tìm người sống, nếu chỉ vì mất tích mà tìm đến chỗ chúng tôi, ít nhiều vẫn hơi đen đủi.
Nhưng Tổng San San lại nói: “Tôi nghi ngờ có thể chồng tôi đã gặp chuyện chẳng lành rồi...”
Nghe vậy, tôi hỏi cô ấy tại sao lại chắc chắn như thế? Suy cho cùng vẫn chưa kết hôn, lỡ đâu có chỗ nào chưa thấy rõ thì sao? Từ xưa đến nay lòng người là khó dò nhất, cho dù là người mỗi ngày ngủ chung chăn chung gối với mình, có ai dám khẳng định mình hiểu biết đối phương trăm phần trăm đâu?
Kết quả Tổng San San lại đáp vô cùng chắc chắn: “Trực giác nói cho tôi biết, nhất định Lưu Dương đã xảy ra chuyện! Nếu không anh ấy không thể nào không mở điện thoại và không trở về nhà! Còn có công việc của anh ấy nữa, trước đây anh ấy còn từng nói với tôi, kết thúc thời gian nghỉ kết hôn, anh ấy còn một dự án quan trọng cần làm, hiện giờ anh ấy chưa kết hôn, nhà không cần nữa, chẳng lẽ cả công việc cũng không làm nữa ư?”
Tôi nghe cũng thấy phải, một người sao có thể không hề có dự báo gì trước khi mất tích được? Đặc biệt là người sắp sửa bước vào lễ đường kết hôn lại càng ít khả năng hơn! Điều này thực sự là hơi không hợp lý! Nhưng cái nên điều tra cảnh sát đã điều tra cả rồi, nếu thực sự có vấn đề gì thì hẳn là không khó tìm ra, cho nên theo ý tôi, đây là chú rể bỏ trốn.
Nhưng giờ việc làm ăn đã tìm tới cửa, tất nhiên không thể đẩy họ ra ngoài được, thời nay ai mà bỏ qua tiền chứ?! Tôi yêu cầu Tổng San San đưa một thứ mà cô ấy cho rằng rất quan trọng với Lưu Dương, hi vọng có thể cảm nhận được tàn hồn của Lưu Dương trên đó
Có điều suy cho cùng thì họ vẫn chưa kết hôn, cho nên Tống San San cũng không rõ thứ quan trọng nhất trong lòng Lưu Dương là cái gì..
Vì thế cô ấy tìm đại vài món mang đến cho tôi
Tôi thử hết lượt đều không cảm nhận thấy gì
Nếu không phải đổ vật không đúng thì chính là người còn sống
Sau đó tôi gọi điện thoại cho Triệu Tinh Vũ, hỏi phía cảnh sát bọn họ điều tra thế nào rồi? Anh ta nghe vậy thì cười hỏi tôi: “Cô dâu sắp cưới kia cũng tìm đến các cậu à?” Tối đáp hơi bất đắc dĩ: “Tôi cũng chẳng muốn giành việc của các anh đâu! Tôi chỉ hỏi thăm tình hình bên anh thôi, rốt cuộc là thằng nhãi đó mất tích hay bỏ trốn?” Sau đó Triệu Tinh Vũ nói cho tôi biết, Lưu Dương làm việc ở một doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài, hiệu quả công việc của cậu ta luôn rất tốt, đúng như lời Tống San San nói, sau khi hết thời gian nghỉ kết hôn, cậu ta còn một dự án phải làm, cho nên sự nghiệp của cậu ta đang trong giai đoạn phát triển ổn định.
Thêm nữa là tình cảm của họ cũng khá tốt, yêu nhau hơn một năm, giữa hai bên cũng đã xác định chắc chắn đối phương là người có thể bên nhau cả đời.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Cuối cùng tòa soạn trao cho Lương Siêu danh hiệu hi sinh và nhiệm vụ, cũng coi như cho Khâu Bình một sự công bằng.
Mặc dù lần này chúng tôi làm một vụ lỗ vốn, nhưng tôi và chú Lê đều cảm thấy trong lòng rất thoải mái, suy cho cùng không phải mọi việc đều lấy ích lợi làm đầu
Đương nhiên, những lời thế này tự tôi nghĩ trong bụng thôi thì được, nếu không chú Lê2lại chua ngoa bảo tôi là triệu phú, chẳng thiếu tiền!
Nói ra cũng lạ, trước đây lúc tiến trong tài khoản không nhiều lắm, lúc nào tôi cũng muốn mua nhà, nhưng bây giờ thực sự có tiền rồi lại cảm thấy mua nhiều nhà như vậy chẳng có ý nghĩa! Hơn nữa, tuy mua nhà ma rẻ thật, nhưng cũng không thể như cải trắng bảo mua là mua! Trên thực tế, người bình thường sinh sống không cần nhiều tiền, đủ tiêu là được, cũng không cần nhà quá lớn, đủ ở là được..
Thời gian khá dài không gặp đám Bạch Kiện, vì vậy buổi tối tôi gọi nhóm Bạch Kiện, Viên Mục Dã, Triệu Tinh Vũ cùng nhau tụ tập..
Cũng khó có khi họ đều8không phải trực, cho nên chúng tôi đến một quán ăn mới mở uống rượu.
Bởi vì cấp bậc khác nhau, cho nên Bạch Kiện đều làm những vụ án lớn quan trọng, còn Triệu Tinh Vũ làm một ít vụ án vụn vặt
Tuy nhiên, đừng thấy những vụ án của Triệu Tinh Vũ nhỏ nhặt, nhưng anh ta lại là người bạn nhất, cũng là người đến muộn nhất tối hôm đó
Vừa vào của anh ta đã uống ừng ực liền hai ly trà lớn mới điều hòa được nhịp thở, tôi nói vẻ hài hước: “Mới vừa làm vụ án lớn gì quan trọng đấy à! Bạn đến thể cơ?” Triệu Tinh Vũ nhăn nhở đáp: “Đừng nói nữa, hôm nay tôi gặp được một vụ án9rất kỳ lạ, có một cô dâu sắp cưới đến đồn công an báo cảnh sát nói chú rể của mình mất tích!”
Nghe vậy, tôi cười bảo: “Em không phải là đào hôn chứ?”
Triệu Tinh Vũ đúng là cực kì khát, anh ta lại rót một ly trà nữa và nói: “Đúng là không phải..
Chúng tôi đã điều tra rồi, trước khi mất tích, chú rể này còn vô cùng vui mừng đi chọn ảnh cưới, lúc ấy bởi vì cô dâu có việc nên tạm thời không đi được, bởi vậy bọn họ cùng nhau chọn ảnh qua gọi video.”
Tôi ăn một miếng gan xào lăn rồi hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó đàng trai mất tích! Điện thoại di động không liên lạc được, nhà không2có người, cũng mấy ngày không đến công ty, trên cơ bản thì chọn xong ảnh cưới là không thấy tăm hơi đâu.” Triệu Tinh Vũ đáp với vẻ bất đắc dĩ
Tôi nghe mà không dám tin: “Tôi thấy không chừng là không muốn kết hôn, lại không biết nên nói với người nhà như thế nào, cho nên mới chơi trò mất tích đấy.”
Triệu Tinh Vũ nói: “Không phải thật, tôi đã kiểm tra thử số điện thoại di động của thằng cha này, mấy ngày nay vẫn không có bản ghi cuộc gọi nào, thậm chí lưu lượng data cũng không hề thay đổi..
Trừ khi cậu ta đổi số, bằng không sao di động có thể không hề có bản ghi cuộc gọi, lại còn không2có ghi nhận lên mạng chứ? Bây giờ đều dùng smart phone, anh chỉ bấm đại vào một app nào đó đều sẽ tốn lưu lượng data cả.”
Tôi cười và nói với anh ta: “Vì thế các anh đã tìm cả một ngày à?”
Lúc này Viên Mục Dã nói xen vào: “Đây không phải chuyện rất bình thường, có người dân báo cảnh sát, dĩ nhiên là phải điều tra, tuy rằng chưa chắc có thể điều tra được gì, dù sao cũng là một người trưởng thành mất tích, nhưng những việc nên làm chúng tôi đều phải làm, không thể thiếu được.”
Lúc ấy chúng tôi nghe Triệu Tinh Vũ kể chuyện này cũng chỉ coi như nói chuyện phiếm khi ăn cơm mà thôi, nhưng không ngờ vài ngày sau, cô dâu của vụ án này lại tìm đến chỗ chúng tôi, hi vọng chúng tôi có thể giúp cô ấy tìm thấy chú rể của mình..
Cô dâu sắp cưới tên Tống San San, được anh trai là Tống Vĩnh Chí đưa đến đây
Những người quen thuộc với chúng tôi đều biết chúng tôi chỉ tìm người chết không tìm người sống, nếu chỉ vì mất tích mà tìm đến chỗ chúng tôi, ít nhiều vẫn hơi đen đủi.
Nhưng Tổng San San lại nói: “Tôi nghi ngờ có thể chồng tôi đã gặp chuyện chẳng lành rồi...”
Nghe vậy, tôi hỏi cô ấy tại sao lại chắc chắn như thế? Suy cho cùng vẫn chưa kết hôn, lỡ đâu có chỗ nào chưa thấy rõ thì sao? Từ xưa đến nay lòng người là khó dò nhất, cho dù là người mỗi ngày ngủ chung chăn chung gối với mình, có ai dám khẳng định mình hiểu biết đối phương trăm phần trăm đâu?
Kết quả Tổng San San lại đáp vô cùng chắc chắn: “Trực giác nói cho tôi biết, nhất định Lưu Dương đã xảy ra chuyện! Nếu không anh ấy không thể nào không mở điện thoại và không trở về nhà! Còn có công việc của anh ấy nữa, trước đây anh ấy còn từng nói với tôi, kết thúc thời gian nghỉ kết hôn, anh ấy còn một dự án quan trọng cần làm, hiện giờ anh ấy chưa kết hôn, nhà không cần nữa, chẳng lẽ cả công việc cũng không làm nữa ư?”
Tôi nghe cũng thấy phải, một người sao có thể không hề có dự báo gì trước khi mất tích được? Đặc biệt là người sắp sửa bước vào lễ đường kết hôn lại càng ít khả năng hơn! Điều này thực sự là hơi không hợp lý! Nhưng cái nên điều tra cảnh sát đã điều tra cả rồi, nếu thực sự có vấn đề gì thì hẳn là không khó tìm ra, cho nên theo ý tôi, đây là chú rể bỏ trốn.
Nhưng giờ việc làm ăn đã tìm tới cửa, tất nhiên không thể đẩy họ ra ngoài được, thời nay ai mà bỏ qua tiền chứ?! Tôi yêu cầu Tổng San San đưa một thứ mà cô ấy cho rằng rất quan trọng với Lưu Dương, hi vọng có thể cảm nhận được tàn hồn của Lưu Dương trên đó
Có điều suy cho cùng thì họ vẫn chưa kết hôn, cho nên Tống San San cũng không rõ thứ quan trọng nhất trong lòng Lưu Dương là cái gì..
Vì thế cô ấy tìm đại vài món mang đến cho tôi
Tôi thử hết lượt đều không cảm nhận thấy gì
Nếu không phải đổ vật không đúng thì chính là người còn sống
Sau đó tôi gọi điện thoại cho Triệu Tinh Vũ, hỏi phía cảnh sát bọn họ điều tra thế nào rồi? Anh ta nghe vậy thì cười hỏi tôi: “Cô dâu sắp cưới kia cũng tìm đến các cậu à?” Tối đáp hơi bất đắc dĩ: “Tôi cũng chẳng muốn giành việc của các anh đâu! Tôi chỉ hỏi thăm tình hình bên anh thôi, rốt cuộc là thằng nhãi đó mất tích hay bỏ trốn?” Sau đó Triệu Tinh Vũ nói cho tôi biết, Lưu Dương làm việc ở một doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài, hiệu quả công việc của cậu ta luôn rất tốt, đúng như lời Tống San San nói, sau khi hết thời gian nghỉ kết hôn, cậu ta còn một dự án phải làm, cho nên sự nghiệp của cậu ta đang trong giai đoạn phát triển ổn định.
Thêm nữa là tình cảm của họ cũng khá tốt, yêu nhau hơn một năm, giữa hai bên cũng đã xác định chắc chắn đối phương là người có thể bên nhau cả đời.
Bình luận facebook