Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1793
Chương 1793: Phục chế ký ức
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Lúc đó tốc độ của xe buýt cũng không nhanh, cho nên khi lái xe phát hiện ra có va chạm với xe của chúng tôi đã phang gấp lại
Những người lớn tuổi trên xe mặc dù bị nghiêng ngả một chút, nhưng tất cả đều không bị thương gì cả.
Người lái xe tức giận hùng hổ xuống xe định lôi Đinh Nhất ra mắng một trận..
Còn tôi vẫn nhìn chòng chọc vào Bạch Kiện, muốn xem anh ta sẽ phản ứng thế nào
Thế nhưng một loạt những hành động phát sinh ngoài ý muốn này không hề gây được sự chú ý với Bạch Kiện, anh ta vẫn cúi đầu ngồi im ở đó, khiến cho tôi nghi ngờ có phải anh ta bị hôn mê không? Mặc dù3sự cố này rõ ràng là lỗi của Đinh Nhất, nhưng khi lái xe nhìn thấy Đinh Nhất thì khí thế lập tức tụt mất mấy phần, lửa giận hừng hực cũng xẹp xuống thành ngọn lửa nhỏ trong nháy mắt
Chỉ thấy lái xe chỉ tay vào đầu xe mình nói gì đó với Đinh Nhất, nhìn thái độ của anh ta có lẽ đang giảng giải quy tắc với Đinh Nhất
Có điều Đinh Nhất làm chuyện này không phải với mục đích có đúng hay sai, cho nên tôi biết bọn họ sẽ còn nói chuyện lâu.
Lúc này hành khách trên xe bắt đầu sốt ruột, vì mục đích của họ chỉ còn cách nơi này chưa đến một kilomet, nếu như chờ đến khi lái xe xử lý1xong sự cố mới đưa bọn họ đi thì đã qua giờ lành bái Phật rồi
Thế là những người cao tuổi “có lòng có sức” này nhao nhao xuống xe, lục tục đi về phía chùa..
Người trên xe ít đi nhanh chóng, mà lái xe xuống nói lý cũng đã lên xe, ngồi vào vị trí lái xe
Xe buýt khởi động lại, nhưng nơi đến không phải là ngôi chùa kia nữa, mà là một bãi đất trống cách đây mấy kilomet..
Bạch Kiện vốn không màng thế sự cuối cùng cũng chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía tối
“Vì sao lại là mày?” Giọng Bạch Kiện trầm thấp
Tôi hừ lạnh: “Câu này nên là tao nói mới đúng chứ, vì sao lại là mày? Lần trước để mày may6mắn trốn thoát, đáng lẽ mày nên yên ổn là một con người đi, vì sao còn năm lần bảy lượt đi hại người? Hay là mày không thể trở thành người?”
Bạch Kiện than nhẹ một tiếng: “Người? Bọn mày đừng đánh giá mình quá cao, tạo không phải yêu, mục đích cuối cùng không phải hóa thành người, loại sinh vật thấp hèn như con người chỉ đáng thành thức ăn bổ dưỡng của tao mà thôi
Có điều, mày đến cũng đúng lúc lãm, con người cũng có nhiều loại khác nhau, như mày thì bổ dưỡng hơn chút.”
Tôi như nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời, vừa cười vừa lắc đầu nói: “Là mày tự đánh giá mình quá cao, mày trong mắt bọn tao còn không4bằng một con yêu quái, bởi vì ít nhất yêu quái còn có máu thịt..
Mày thì chẳng là cái gì cả
Mày chỉ là tà niệm trong lòng con người mà thôi, là con người tạo ra mày, cho nên mày mãi mãi không thể chi phối được con người!”
Bạch Kiện lại đắc ý nói: “Thật sao? Vậy tại sao bây giờ tao lại đang điều khiển được con người thế? Đúng rồi, quên chưa nói cho mày biết, thân thể của bạn mày vô cùng hoàn mỹ, so với những thân thể tao đã từng điều khiển trước đó thì hoàn hảo hơn nhiều, tạo thực sự không nỡ tàn phá nó...”
Tôi gật gù: “Đúng là như vậy, người bạn này của tao thực sự rất hoàn mỹ, mà anh3ấy không chỉ có một thân thể hoàn mỹ, thế giới nội tâm của anh ấy càng thêm mạnh mẽ, tạo tin mày không khống chế được anh ấy lâu nữa đâu, anh ấy nhất định sẽ thoát khỏi mày.”
Bạch Kiện tỏ vẻ không quan trọng: “Đây chỉ là một nguyện vọng tốt đẹp của mày mà thôi..
Tao biết bọn mày luôn có rất nhiều nguyện vọng kiểu như thế, mà tao thì có thể giúp hoàn thành những nguyện vọng này
Thế nào? Mày muốn thực hiện nguyện vọng gì? Tao đều có thể giúp mày thực hiện!”
Tôi tỏ vẻ khinh thường: “Lúc trước mày mê hoặc Tôn Tả Đường cũng dùng cách này à? Mày đúng là nên cảm ơn hắn mới phải? Nếu như không có hắn thì mày vẫn còn bị nhốt trong cái hòm gỗ nát kia, nhưng cách mày cảm ơn hẳn thực sự khiến tao buồn nôn..
Tiện cho tao hỏi chút, mày có thực hiện nguyện vọng của Tôn Tả Đường không? Hình như không thì phải? Nhìn như thể đầu thể nào nói là mày đã giúp người ta thực hiện nguyện vọng chứ, thật ra cũng chỉ là một câu nói suông thôi.”
Bạch Kiện tức giận: “Nói suông? Tao khiến một đứa bé mà bác sĩ đã phán quyết tử hình tỉnh lại, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?” Tôi lại cười lạnh: “Mày lừa quỷ à? Không phải mày dùng thân thể của đứa bé đó nên nó mới tỉnh lại sao..
chỉ sợ hồn phách thực sự của Tiểu Lượng đã bị mày nuốt chửng rồi!” Bạch Kiện vỗ đầu một cái: “Mày nhắc tao mới nhớ, người bạn này của mày có thế giới nội tâm mạnh mẽ như thế, hay là tao nuốt luôn hồn phách của nó nhỉ?” Trong lòng tôi lập tức căng thẳng, rối loạn trong phút chốc: “Mày dám! Nếu mày làm thể tạo sẽ nghiền xương mày thành tro...”
Bạch Kiện nói với vẻ ngông cuồng: “Nghiền sương tạo thành tro? Mày nghĩ kĩ chưa? Như mày đã nói đó, tao làm gì có thân thể, mày định lấy xương tao ở đâu để nghiền thành tro?”
Lúc này tôi ổn định lại cảm xúc, biết rằng bây giờ không phải là lúc rối loạn, tôi điều chỉnh lại tâm trạng của mình lần nữa: “Thật ra suy nghĩ kĩ một chút, giữa hai chúng ta cũng không có quá nhiều thù hận, chúng ta không nhất thiết cứ phải giữ mãi không buông như thế..
Hay thế này đi, chúng ta làm một giao dịch, thế nào?”
Bạch Kiện khẽ hất mặt nói: “Ô, mày muốn giao dịch với tao? Nói thử nghe xem...” Tôi hỏi thăm dò: “Mày rời khỏi cơ thể Bạch Kiện, bọn tao cũng sẽ không dây dưa với mày nữa, thế nào?
Bạch Kiện suy nghĩ rồi nói: “Ý mày là chỉ cần tạo rời khỏi thân thể này, không ăn mất hồn phách này, như thể sau này tao làm việc gì bọn mày cũng sẽ không can thiệp nữa?” Tôi bình tĩnh gật đầu với hắn: “Mày có thể hiểu như thế.”
Sau đó Bạch Kiện cười một trận như điên: “Trương Tiến Bảo, xem ra hiểu biết của mày về tạo kém xa những điều tao biết về mày đấy.”
Tôi nghi ngờ nói: “Có ý gì?” Bạch Kiện chỉ vào chính mình: “Tao có một khả năng đặc biệt, đó chính là có thể phục chế lại ký ức của người bị tao khống chế, cũng gần giống như khả năng cảm nhận ký ức thi thể của mày vậy
Trong trí nhớ của bạn mày, mày không phải là người biết giữ lời hứa với kẻ địch.”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Những người lớn tuổi trên xe mặc dù bị nghiêng ngả một chút, nhưng tất cả đều không bị thương gì cả.
Người lái xe tức giận hùng hổ xuống xe định lôi Đinh Nhất ra mắng một trận..
Còn tôi vẫn nhìn chòng chọc vào Bạch Kiện, muốn xem anh ta sẽ phản ứng thế nào
Thế nhưng một loạt những hành động phát sinh ngoài ý muốn này không hề gây được sự chú ý với Bạch Kiện, anh ta vẫn cúi đầu ngồi im ở đó, khiến cho tôi nghi ngờ có phải anh ta bị hôn mê không? Mặc dù3sự cố này rõ ràng là lỗi của Đinh Nhất, nhưng khi lái xe nhìn thấy Đinh Nhất thì khí thế lập tức tụt mất mấy phần, lửa giận hừng hực cũng xẹp xuống thành ngọn lửa nhỏ trong nháy mắt
Chỉ thấy lái xe chỉ tay vào đầu xe mình nói gì đó với Đinh Nhất, nhìn thái độ của anh ta có lẽ đang giảng giải quy tắc với Đinh Nhất
Có điều Đinh Nhất làm chuyện này không phải với mục đích có đúng hay sai, cho nên tôi biết bọn họ sẽ còn nói chuyện lâu.
Lúc này hành khách trên xe bắt đầu sốt ruột, vì mục đích của họ chỉ còn cách nơi này chưa đến một kilomet, nếu như chờ đến khi lái xe xử lý1xong sự cố mới đưa bọn họ đi thì đã qua giờ lành bái Phật rồi
Thế là những người cao tuổi “có lòng có sức” này nhao nhao xuống xe, lục tục đi về phía chùa..
Người trên xe ít đi nhanh chóng, mà lái xe xuống nói lý cũng đã lên xe, ngồi vào vị trí lái xe
Xe buýt khởi động lại, nhưng nơi đến không phải là ngôi chùa kia nữa, mà là một bãi đất trống cách đây mấy kilomet..
Bạch Kiện vốn không màng thế sự cuối cùng cũng chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía tối
“Vì sao lại là mày?” Giọng Bạch Kiện trầm thấp
Tôi hừ lạnh: “Câu này nên là tao nói mới đúng chứ, vì sao lại là mày? Lần trước để mày may6mắn trốn thoát, đáng lẽ mày nên yên ổn là một con người đi, vì sao còn năm lần bảy lượt đi hại người? Hay là mày không thể trở thành người?”
Bạch Kiện than nhẹ một tiếng: “Người? Bọn mày đừng đánh giá mình quá cao, tạo không phải yêu, mục đích cuối cùng không phải hóa thành người, loại sinh vật thấp hèn như con người chỉ đáng thành thức ăn bổ dưỡng của tao mà thôi
Có điều, mày đến cũng đúng lúc lãm, con người cũng có nhiều loại khác nhau, như mày thì bổ dưỡng hơn chút.”
Tôi như nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời, vừa cười vừa lắc đầu nói: “Là mày tự đánh giá mình quá cao, mày trong mắt bọn tao còn không4bằng một con yêu quái, bởi vì ít nhất yêu quái còn có máu thịt..
Mày thì chẳng là cái gì cả
Mày chỉ là tà niệm trong lòng con người mà thôi, là con người tạo ra mày, cho nên mày mãi mãi không thể chi phối được con người!”
Bạch Kiện lại đắc ý nói: “Thật sao? Vậy tại sao bây giờ tao lại đang điều khiển được con người thế? Đúng rồi, quên chưa nói cho mày biết, thân thể của bạn mày vô cùng hoàn mỹ, so với những thân thể tao đã từng điều khiển trước đó thì hoàn hảo hơn nhiều, tạo thực sự không nỡ tàn phá nó...”
Tôi gật gù: “Đúng là như vậy, người bạn này của tao thực sự rất hoàn mỹ, mà anh3ấy không chỉ có một thân thể hoàn mỹ, thế giới nội tâm của anh ấy càng thêm mạnh mẽ, tạo tin mày không khống chế được anh ấy lâu nữa đâu, anh ấy nhất định sẽ thoát khỏi mày.”
Bạch Kiện tỏ vẻ không quan trọng: “Đây chỉ là một nguyện vọng tốt đẹp của mày mà thôi..
Tao biết bọn mày luôn có rất nhiều nguyện vọng kiểu như thế, mà tao thì có thể giúp hoàn thành những nguyện vọng này
Thế nào? Mày muốn thực hiện nguyện vọng gì? Tao đều có thể giúp mày thực hiện!”
Tôi tỏ vẻ khinh thường: “Lúc trước mày mê hoặc Tôn Tả Đường cũng dùng cách này à? Mày đúng là nên cảm ơn hắn mới phải? Nếu như không có hắn thì mày vẫn còn bị nhốt trong cái hòm gỗ nát kia, nhưng cách mày cảm ơn hẳn thực sự khiến tao buồn nôn..
Tiện cho tao hỏi chút, mày có thực hiện nguyện vọng của Tôn Tả Đường không? Hình như không thì phải? Nhìn như thể đầu thể nào nói là mày đã giúp người ta thực hiện nguyện vọng chứ, thật ra cũng chỉ là một câu nói suông thôi.”
Bạch Kiện tức giận: “Nói suông? Tao khiến một đứa bé mà bác sĩ đã phán quyết tử hình tỉnh lại, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?” Tôi lại cười lạnh: “Mày lừa quỷ à? Không phải mày dùng thân thể của đứa bé đó nên nó mới tỉnh lại sao..
chỉ sợ hồn phách thực sự của Tiểu Lượng đã bị mày nuốt chửng rồi!” Bạch Kiện vỗ đầu một cái: “Mày nhắc tao mới nhớ, người bạn này của mày có thế giới nội tâm mạnh mẽ như thế, hay là tao nuốt luôn hồn phách của nó nhỉ?” Trong lòng tôi lập tức căng thẳng, rối loạn trong phút chốc: “Mày dám! Nếu mày làm thể tạo sẽ nghiền xương mày thành tro...”
Bạch Kiện nói với vẻ ngông cuồng: “Nghiền sương tạo thành tro? Mày nghĩ kĩ chưa? Như mày đã nói đó, tao làm gì có thân thể, mày định lấy xương tao ở đâu để nghiền thành tro?”
Lúc này tôi ổn định lại cảm xúc, biết rằng bây giờ không phải là lúc rối loạn, tôi điều chỉnh lại tâm trạng của mình lần nữa: “Thật ra suy nghĩ kĩ một chút, giữa hai chúng ta cũng không có quá nhiều thù hận, chúng ta không nhất thiết cứ phải giữ mãi không buông như thế..
Hay thế này đi, chúng ta làm một giao dịch, thế nào?”
Bạch Kiện khẽ hất mặt nói: “Ô, mày muốn giao dịch với tao? Nói thử nghe xem...” Tôi hỏi thăm dò: “Mày rời khỏi cơ thể Bạch Kiện, bọn tao cũng sẽ không dây dưa với mày nữa, thế nào?
Bạch Kiện suy nghĩ rồi nói: “Ý mày là chỉ cần tạo rời khỏi thân thể này, không ăn mất hồn phách này, như thể sau này tao làm việc gì bọn mày cũng sẽ không can thiệp nữa?” Tôi bình tĩnh gật đầu với hắn: “Mày có thể hiểu như thế.”
Sau đó Bạch Kiện cười một trận như điên: “Trương Tiến Bảo, xem ra hiểu biết của mày về tạo kém xa những điều tao biết về mày đấy.”
Tôi nghi ngờ nói: “Có ý gì?” Bạch Kiện chỉ vào chính mình: “Tao có một khả năng đặc biệt, đó chính là có thể phục chế lại ký ức của người bị tao khống chế, cũng gần giống như khả năng cảm nhận ký ức thi thể của mày vậy
Trong trí nhớ của bạn mày, mày không phải là người biết giữ lời hứa với kẻ địch.”
Bình luận facebook