Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1905
Chương 1905: Bùa máu lùa binh
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Bạch Linh Nhi giật mình hỏi: “Anh đang làm cái gì vậy?”
Tôi không rảnh trả lời vấn đề của Bạch Linh Nhi, bởi vì khắc chữ lên lòng bàn tay thực sự là quá con mẹ nó đau!! Vì không để cho mình nương tay khi khắc xuống, tôi gần như làm liền một mạch, không hề dừng lại lần nào...
Khắc xong, tôi quay sang nói với Bạch Linh Nhi: “Mau đỡ tôi đến bên cạnh những binh lính xương khô kia đi!”
Thừa dịp vết máu trong lòng bàn tay tôi chưa khô, tôi đem bùa máu vỗ vào áo giáp của những binh lính xương khô này, chỉ mong ông chú họ cáo già của tôi không lừa tôi, nếu không tôi bị đau lãng phí rồi! Tôi3vỗ bùa liên tục, nhưng vỗ đến lần thứ mười thì vết máu trên tay tôi khô lại, thế là tôi cắn răng dùng sức nắm chặt tay mình, vết thương ở lòng bàn tay lập tức rịn đầy máu tươi..
Dựa theo lời chú họ nói, tôi vỗ bùa xong thì bèn lớn tiếng nói với mười chín bộ xương khô này: “Chúng tướng sĩ mau chóng nghe lệnh!” Tôi vừa dứt lời thì thấy đám binh lính xương khô mới vừa rồi còn không nhúc nhích, bỗng nhiên cầm trường mầu trong tay đâm xuống đất một cái, sau đó chúng đồng loạt ngẩng đầu, trừng mười chín đôi hốc mắt đen ngòm nhìn về phía tôi..
Bạch Linh Nhi hơi do dự bảo: “Lùa quỷ binh rất hao1tổn tâm huyết, anh xác định chính mình còn có thể đi theo những quỷ binh này trở về sao?” Tôi biết đây đúng là một vấn đề nan giải, Bạch Linh Nhi không đi qua được đài Tịnh Hồn, tôi lại không thể trông cậy vào ma nữ áo trắng nâng mình trở về! Nghĩ tới đây, tôi bỗng nảy ra một ý, bèn vỗ lên một tên lính xương khổ đứng
hàng cuối cùng và bảo: “Mi ngồi xuống!” Kết quả tối không ngờ được rằng, tôi vừa phát ra mệnh lệnh thì mười chín lính xương khô lại đồng loạt cùng ngồi xổm xuống! Thôi, tôi cạn lời rồi, xem ra loại bùa mà chú họ nói cho tôi biết là loại có đẳng cấp thấp nhất,9mặc dù có thể thao túng những binh lính xương khô này, nhưng khi ra mệnh lệnh lại không thể quá phức tạp
Nhưng lúc này tôi cũng không để ý được nhiều như vậy, tôi đành tốn sức bò lên người tên lính xương khô ở hàng cuối cùng, sau đó ra lệnh tiếp: “Tất cả đứng lên, chuẩn bị xuất phát!”.
Lúc này Bạch Linh Nhi cũng cạn lời, cô ta nhìn tôi rồi nói: “Thôi được, cũng chỉ có anh mới nghĩ ra được cách này!”
Tôi nằm sấp ở trên người tên lính xương khô kia, miệng cười gian: “Người làm chuyện lớn không quan tâm đến chuyện vặt vãnh, chút thể lực quý giá của tôi có thể tiết kiệm được tí nào hay tỉ ấy!” Sau3khi nói xong với Bạch Linh Nhi, tôi vỗ lên người tên lính xương khô bên dưới rồi hô: “Tất cả đằng sau quay, xuất phát!”
Mệnh lệnh vừa được đưa ra, mười chín tên lính xương khô cùng đồng loạt quay lại và thể là tên lính cõng tôi đang từ đứng cuối trở thành đứng ở hàng đầu tiên
May mà quãng đường còn lại không có ngã rẽ nào, nên đám lính xương khô cứ dựa theo mệnh lệnh một đường thẳng tiến của tôi là được
Bạch Linh Nhi đi theo chúng tôi đến đài Tịnh Hồn là không thể đi được nữa, mà bước chân của đám lính xương khô này nhanh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tôi, cho nên lần này quay lại3đài Tịnh Hồn, tôi cũng không cảm giác được quá nhiều mảnh vỡ ký ức.
Trước đó chú họ tôi đã nói, loại bùa dùng máu của tôi để điều khiển đám lính xương khô là phương pháp đơn giản hữu hiệu nhất, nó chỉ có một nhược điểm là thời gian tác dụng không dài, cho nên tôi nhất định phải tốc chiến tốc.
thắng.
Thật ra lúc đi ngang qua bức tường xác, tôi đã từng cân nhắc có nên để lính xương khô đưa chú họ ở phía trên xuống không? Nhưng tôi vừa nghĩ tới chuyện sau khi ra lệnh, cả mười chín lính xương khô này cùng tiến lên kéo chú ấy xuống, chắc chú ấy bị ngũ mã phanh thây mất, thế là tôi lập tức bỏ ý nghĩ này đi.
Một lần nữa quay trở lại bức tường xoay trong mật thất, tôi vội bò từ trên người tên lính xương khô đầu tiên xuống dưới, sau đó đi đến một khu vực tương đối an toàn, dựa vào tường đứng vững rồi mới ra lệnh cho bọn chúng: “Đào bức tường trước mặt này!!”
Mười chín tên lính xương khô cứ như trời sinh là để làm chuyện đào tường này vậy, bởi vì vũ khí trên tay chúng hơi khác với đội binh lính xương khô trước đó, tất cả đều là trường mầu và rìu dài, càng dễ dàng cho việc đập nát cải tường có lớp sắt mỏng này.
Mệnh lệnh của tôi vừa đưa ra, mười chín tên lính xương khô lập tức vung vũ khí trong tay lên, đập bức tường xoay kia! Trong nhất thời đốm lửa bắn tung toé, làm tôi sợ quá phải dịch người đi
Sức mạnh của hơn mười tên lính xương khổ lớn kinh người, nhưng lúc đầu cũng chỉ tạo được mấy vết xước trắng trên mặt tường mà thôi...
May mà đám lính này không phải là người sống, nên bọn chúng không hề biết mệt mỏi mà liên tiếp ra sức đấm vào mặt tường, cho đến khi sắt ở giữa khe gạch bị bọn họ đập hết ra, rốt cuộc trên mặt tường cũng xuất hiện một vết rách nhỏ.
Trước đó tôi và chú họ đã bàn bạc qua rồi, một khi tôi đục được mặt tường này, chú ấy và Đinh Nhất sẽ phải nhanh chóng rời khỏi mật thất, trở lại trong thân thể của mình
Bởi vì ở một nơi sói nhiều thịt ít như chỗ này, ngay cả một người còn hồn phách trong cơ thể như tôi mà cũng bị tranh đoạt điên cuồng như vậy, thì đừng nói gì đến hai cái thân thể đang tạm thời bị rời hồn như bọn họ
Nghĩ tới đây, tôi vội móc răng thú trước ngực ra, sau đó nắm chặt Kim Cương Xử trong tay, nghĩ đến chuyện một hồi nữa là đến thời điểm bách quỷ dốc toàn bộ lực lượng, ít nhất tôi cũng có thể tự mình ngăn cản một lúc.
Ai ngờ tôi vừa nghĩ như vậy thì nghe thấy có tiếng loảng xoảng, bức tường xoay kia đã bị đám lính xương khô đào ra được một lỗ thủng to bằng cái chậu rửa mặt! Tôi thấy thể vội vàng ra lệnh cho đám lính xương khô: “Tất cả dừng lại, dựa vào tường đứng vững!”
Nhưng đám lính xương khô này vừa muốn chấp hành mệnh lệnh của tôi, thì bị những âm hồn chen chúc từ trong lỗ thủng chui ra làm cho ngã đổ nghiêng ngả..
Tôi nhìn mà thầm nghĩ, may mà cậu đây đã sớm tìm một vị trí đứng an toàn, nếu không lúc này chắc đã bị đâm cho mắt nổ đom đóm rồi! Những âm hồn kia cũng không biết đã bị nhốt ở trong mật thất bao nhiêu năm rồi, bọn họ vừa đi ra là bay loạn xạ giống hệt con ruồi không đầu, nhưng rất nhanh họ đã chuyển toàn bộ sự chú ý vào trên người của tôi! Nói thật, hiện tại trên người tôi có răng thú trừ tà, trong tay có pháp khí nhà Phật, theo lý mà nói thì hẳn là bách quỷ bất xâm mới đúng! Chỉ tiếc là tình hình thân thể của tôi thực sự quá kém, chắc trong mắt những âm hồn này, tôi chính là một kẻ hấp hối sắp chết...
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Tôi không rảnh trả lời vấn đề của Bạch Linh Nhi, bởi vì khắc chữ lên lòng bàn tay thực sự là quá con mẹ nó đau!! Vì không để cho mình nương tay khi khắc xuống, tôi gần như làm liền một mạch, không hề dừng lại lần nào...
Khắc xong, tôi quay sang nói với Bạch Linh Nhi: “Mau đỡ tôi đến bên cạnh những binh lính xương khô kia đi!”
Thừa dịp vết máu trong lòng bàn tay tôi chưa khô, tôi đem bùa máu vỗ vào áo giáp của những binh lính xương khô này, chỉ mong ông chú họ cáo già của tôi không lừa tôi, nếu không tôi bị đau lãng phí rồi! Tôi3vỗ bùa liên tục, nhưng vỗ đến lần thứ mười thì vết máu trên tay tôi khô lại, thế là tôi cắn răng dùng sức nắm chặt tay mình, vết thương ở lòng bàn tay lập tức rịn đầy máu tươi..
Dựa theo lời chú họ nói, tôi vỗ bùa xong thì bèn lớn tiếng nói với mười chín bộ xương khô này: “Chúng tướng sĩ mau chóng nghe lệnh!” Tôi vừa dứt lời thì thấy đám binh lính xương khô mới vừa rồi còn không nhúc nhích, bỗng nhiên cầm trường mầu trong tay đâm xuống đất một cái, sau đó chúng đồng loạt ngẩng đầu, trừng mười chín đôi hốc mắt đen ngòm nhìn về phía tôi..
Bạch Linh Nhi hơi do dự bảo: “Lùa quỷ binh rất hao1tổn tâm huyết, anh xác định chính mình còn có thể đi theo những quỷ binh này trở về sao?” Tôi biết đây đúng là một vấn đề nan giải, Bạch Linh Nhi không đi qua được đài Tịnh Hồn, tôi lại không thể trông cậy vào ma nữ áo trắng nâng mình trở về! Nghĩ tới đây, tôi bỗng nảy ra một ý, bèn vỗ lên một tên lính xương khổ đứng
hàng cuối cùng và bảo: “Mi ngồi xuống!” Kết quả tối không ngờ được rằng, tôi vừa phát ra mệnh lệnh thì mười chín lính xương khô lại đồng loạt cùng ngồi xổm xuống! Thôi, tôi cạn lời rồi, xem ra loại bùa mà chú họ nói cho tôi biết là loại có đẳng cấp thấp nhất,9mặc dù có thể thao túng những binh lính xương khô này, nhưng khi ra mệnh lệnh lại không thể quá phức tạp
Nhưng lúc này tôi cũng không để ý được nhiều như vậy, tôi đành tốn sức bò lên người tên lính xương khô ở hàng cuối cùng, sau đó ra lệnh tiếp: “Tất cả đứng lên, chuẩn bị xuất phát!”.
Lúc này Bạch Linh Nhi cũng cạn lời, cô ta nhìn tôi rồi nói: “Thôi được, cũng chỉ có anh mới nghĩ ra được cách này!”
Tôi nằm sấp ở trên người tên lính xương khô kia, miệng cười gian: “Người làm chuyện lớn không quan tâm đến chuyện vặt vãnh, chút thể lực quý giá của tôi có thể tiết kiệm được tí nào hay tỉ ấy!” Sau3khi nói xong với Bạch Linh Nhi, tôi vỗ lên người tên lính xương khô bên dưới rồi hô: “Tất cả đằng sau quay, xuất phát!”
Mệnh lệnh vừa được đưa ra, mười chín tên lính xương khô cùng đồng loạt quay lại và thể là tên lính cõng tôi đang từ đứng cuối trở thành đứng ở hàng đầu tiên
May mà quãng đường còn lại không có ngã rẽ nào, nên đám lính xương khô cứ dựa theo mệnh lệnh một đường thẳng tiến của tôi là được
Bạch Linh Nhi đi theo chúng tôi đến đài Tịnh Hồn là không thể đi được nữa, mà bước chân của đám lính xương khô này nhanh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tôi, cho nên lần này quay lại3đài Tịnh Hồn, tôi cũng không cảm giác được quá nhiều mảnh vỡ ký ức.
Trước đó chú họ tôi đã nói, loại bùa dùng máu của tôi để điều khiển đám lính xương khô là phương pháp đơn giản hữu hiệu nhất, nó chỉ có một nhược điểm là thời gian tác dụng không dài, cho nên tôi nhất định phải tốc chiến tốc.
thắng.
Thật ra lúc đi ngang qua bức tường xác, tôi đã từng cân nhắc có nên để lính xương khô đưa chú họ ở phía trên xuống không? Nhưng tôi vừa nghĩ tới chuyện sau khi ra lệnh, cả mười chín lính xương khô này cùng tiến lên kéo chú ấy xuống, chắc chú ấy bị ngũ mã phanh thây mất, thế là tôi lập tức bỏ ý nghĩ này đi.
Một lần nữa quay trở lại bức tường xoay trong mật thất, tôi vội bò từ trên người tên lính xương khô đầu tiên xuống dưới, sau đó đi đến một khu vực tương đối an toàn, dựa vào tường đứng vững rồi mới ra lệnh cho bọn chúng: “Đào bức tường trước mặt này!!”
Mười chín tên lính xương khô cứ như trời sinh là để làm chuyện đào tường này vậy, bởi vì vũ khí trên tay chúng hơi khác với đội binh lính xương khô trước đó, tất cả đều là trường mầu và rìu dài, càng dễ dàng cho việc đập nát cải tường có lớp sắt mỏng này.
Mệnh lệnh của tôi vừa đưa ra, mười chín tên lính xương khô lập tức vung vũ khí trong tay lên, đập bức tường xoay kia! Trong nhất thời đốm lửa bắn tung toé, làm tôi sợ quá phải dịch người đi
Sức mạnh của hơn mười tên lính xương khổ lớn kinh người, nhưng lúc đầu cũng chỉ tạo được mấy vết xước trắng trên mặt tường mà thôi...
May mà đám lính này không phải là người sống, nên bọn chúng không hề biết mệt mỏi mà liên tiếp ra sức đấm vào mặt tường, cho đến khi sắt ở giữa khe gạch bị bọn họ đập hết ra, rốt cuộc trên mặt tường cũng xuất hiện một vết rách nhỏ.
Trước đó tôi và chú họ đã bàn bạc qua rồi, một khi tôi đục được mặt tường này, chú ấy và Đinh Nhất sẽ phải nhanh chóng rời khỏi mật thất, trở lại trong thân thể của mình
Bởi vì ở một nơi sói nhiều thịt ít như chỗ này, ngay cả một người còn hồn phách trong cơ thể như tôi mà cũng bị tranh đoạt điên cuồng như vậy, thì đừng nói gì đến hai cái thân thể đang tạm thời bị rời hồn như bọn họ
Nghĩ tới đây, tôi vội móc răng thú trước ngực ra, sau đó nắm chặt Kim Cương Xử trong tay, nghĩ đến chuyện một hồi nữa là đến thời điểm bách quỷ dốc toàn bộ lực lượng, ít nhất tôi cũng có thể tự mình ngăn cản một lúc.
Ai ngờ tôi vừa nghĩ như vậy thì nghe thấy có tiếng loảng xoảng, bức tường xoay kia đã bị đám lính xương khô đào ra được một lỗ thủng to bằng cái chậu rửa mặt! Tôi thấy thể vội vàng ra lệnh cho đám lính xương khô: “Tất cả dừng lại, dựa vào tường đứng vững!”
Nhưng đám lính xương khô này vừa muốn chấp hành mệnh lệnh của tôi, thì bị những âm hồn chen chúc từ trong lỗ thủng chui ra làm cho ngã đổ nghiêng ngả..
Tôi nhìn mà thầm nghĩ, may mà cậu đây đã sớm tìm một vị trí đứng an toàn, nếu không lúc này chắc đã bị đâm cho mắt nổ đom đóm rồi! Những âm hồn kia cũng không biết đã bị nhốt ở trong mật thất bao nhiêu năm rồi, bọn họ vừa đi ra là bay loạn xạ giống hệt con ruồi không đầu, nhưng rất nhanh họ đã chuyển toàn bộ sự chú ý vào trên người của tôi! Nói thật, hiện tại trên người tôi có răng thú trừ tà, trong tay có pháp khí nhà Phật, theo lý mà nói thì hẳn là bách quỷ bất xâm mới đúng! Chỉ tiếc là tình hình thân thể của tôi thực sự quá kém, chắc trong mắt những âm hồn này, tôi chính là một kẻ hấp hối sắp chết...
Bình luận facebook