Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1923: Ngoại truyện 5
“Thống nhất thiên hạ Bạch huynh, thật ra cái gọi là trời không có hai 3mặt trời, dân không thờ hai chủ chẳng qua chỉ là một kỳ vọng tốt đẹp 4mà thôi, thiên hạ này rộng lớn đến mức không phải huynh..
Hay5 người bình thường như ta có khả năng tưởng tượng ra được, sao phải v1ì kỳ vọng vào thứ vĩnh viễn không thể thực hiện được này mà hao người5 tốn của, tổn binh hao tướng chứ?” Thái Úc Lũy nói với vẻ bất đắc dĩ
Bạch Khởi nghe mà sững ra, hắn suy nghĩ một lát rồi mới đáp: “Còn lại..
Mấy quốc gia nhỏ bé sao có thể chiếm hết được? Thống nhất thiên hạ chỉ là để thỏa mãn dã tâm của quốc vương mà không phải thật lòng muốn dân chúng được hưởng thái bình, ngược lại để đạt được mục đích này mà phải liên tục phát sinh giết chóc!” Bạch Khởi lại một lần nữa bị Thái Úc Lũy làm cho giật mình, những lời này nếu xuất phát từ miệng của người khác, chắc lúc này người đó đã rơi đầu xuống đất, nhưng khi nó phát ra từ miệng Thái Úc Lũy, Bạch Khởi lại chấp nhận quan điểm của y
Đầu tiên Bạch Khởi trầm ngâm một lúc, tiếp đó mới hạ giọng nói: “Ý kiến của Thái huynh đúng là kinh thế hãi tục, khiến tiểu đệ giật cả mình! Nó cũng làm ta có nhận thức mới về cuộc chiến nóng bỏng này
Nhưng mà những lời này của Thái huynh sau này đừng nói với ai ngoại trừ tiểu đệ, nếu không chỉ sợ sẽ có tai họa.” Thái Úc Lũy biết Bạch Khởi có ý tốt, bèn gật đầu đáp ứng: “Bạch huynh yên tâm, những lời này ta sẽ chỉ nói với huynh mà thôi...” Cuộc nói chuyện đêm hôm đó kết thúc trong không khí ngột ngạt, Bạch Khởi vì không yên tâm vụ thích khách nên bố trí thêm hai trạm gác ở cạnh quân trường, hắn để Thái Úc Lũy một mình nghỉ ngơi ở bên trong còn mình thì vội vàng ra ngoài, đến tận lúc gần sáng mới trở về chợp mắt một chút
Xảy ra chuyện lộn xộn này, Bạch Khởi cũng bỏ qua một bên lòng nghi ngờ đổi với Thái Úc Lũy, trời vừa sáng là hắn đã lôi kéo Thái Úc Lũy cùng nghiên cứu việc vây bắt Cùng Kỳ
Theo suy tính của Thái Úc Lũy, việc vây bắt Cùng Kỳ khó ở chỗ là con quái thú này có tính cảnh giác cực cao, mỗi lần y đến gần là nó lập tức chuồn mất
Vì thế nếu muốn vây khốn Cùng Kỳ thì nhất định phải bố trí thật tốt cạm bẫy từ trước, sau đó dùng mối để nhử nó ra, cuối cùng hợp sức giết chết Cùng Kỳ
Mấy lần trước gặp Cùng Kỳ, Thái Úc Lũy hơi chủ quan khinh thường, thật ra với bản lĩnh của Thái Úc Lũy, chỉ cần con thú đó không bỏ chạy thì có mười con Cùng Kỳ cũng không phải là đối thủ của y
Nhưng vấn đề là bây giờ con quái thú này đã bị dọa sợ, nó biết Thái Úc Lũy không dễ chọc, cho nên chỉ cần cảm giác một chút hơi thở của Thái Úc Lũy ở gần là lập tức trốn mất tăm
Thái Úc Lũy nói hết tình hình cho Bạch Khởi xong, Bạch Khởi cũng cảm giác chuyện này hơi khó giải quyết, cũng may thủ hạ của hắn cũng có vài người từng là thợ săn trong núi nên khá thành thạo việc đặt bẫy
Tuy Cùng Kỳ khác với những con mãnh thú thông thường, nhưng về nguyên lý cơ bản chắc là giống nhau, chỉ cần mở rộng kích thước của cạm bẫy, rồi đổi tấm lưới bắt thú ở trên thành gần trâu càng bền dẻo là được
Thể là Bạch Khởi dẫn theo vài thuộc hạ vẽ qua sơ đồ cạm bẫy rồi đưa cho Thái Úc Lũy quyết định, dù sao hiện giờ chỉ có y thật sự hiểu rõ Cùng Kỳ, vì thế cạm bẫy này có khả năng thành công hay không phải do y xem xét
Thái Úc Lũy cầm lấy bản vẽ phác thảo của cạm bẫy, sau khi kiểm tra cẩn thận, y cảm thấy chiếc bẫy này không hề chắc chắn như tưởng tượng, nếu như Cùng Kỳ nổi điên muốn chạy thoát, chiếc bẫy sẽ không chống đỡ được lâu
Nhưng cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, vì nó chỉ cần trì hoãn tốc độ chạy trốn của Cùng Kỳ là được..
Thái Úc Lũy cũng biết đây đã là chiếc bẫy chắc chắn nhất được tạo ra trong điều kiện như hiện tại rồi
Nghĩ tới đây, Thái Úc Lũy trả lại sơ đồ phác thảo cho Bạch Khởi và nói: “Không biết cần bao nhiêu ngày để xây xong cái bẫy này?
Bạch Khởi suy nghĩ rồi trả lời: “Nếu như làm cả ngày lẫn đêm để tăng tốc độ, nhiều nhất cần một ngày một đêm là xong
Nhưng dùng cái gì để làm mồi bây giờ? Xác chết sao?” Thái Úc Lũy gật đầu: “Ừ, phải dùng xác chết, hơn nữa còn phải dọn sạch xác chết trong khoảng vài dặm xung quanh cạm bẫy, nếu không còn hung thú đó có thể tùy tiện ăn não người ở chỗ khác, nó sẽ không rơi vào cạm bẫy chúng ta đã bố trí
Tốt nhất là..
nên làm nó bị đói vài ngày khiến nó đói bụng mà ăn quàng.” Bạch Khởi hơi lo lắng: “Nếu như bị đói vài ngày, nó có đi đến chỗ khác kiếm ăn không?” Thái Úc Lũy lắc đầu: “Sẽ không, thứ này đã ở đây một thời gian nên chắc tham ăn đã thành thói quen, đầu óc Cùng Kỳ khá thông minh nên hẳn nó cũng biết ở đây có nhiều xác chết là do hai nước đang giao chiến, vì thế chỉ cần quý quốc không triệt binh, con hung thủ đó sẽ không dễ dàng rời đi.” “Vậy nhỡ đâu nó không ăn óc của người chết mà lại quay ra tấn công người sống thì phải làm sao?” Một thủ hạ của Bạch Khởi lo lắng hỏi
Thái Úc Lũy nói: “Cũng có khả năng này, cho nên lúc chúng ta ném mồi không thể quá sớm cũng không thể quá muộn
Nếu quá sớm, Cùng Kỳ chưa đói nên không dễ mắc lừa, nếu quá muộn thì rất có thể nó sẽ tấn công người sống để nhét đầy bụng.” Sau một hồi bàn bạc, đám người quyết định sẽ bố trí mai phục ở trận địa lúc trước giao chiến vào hai ngày tới
Đối với Bạch Khởi mà nói, kế hoạch này không phức tạp, độ khó duy nhất là những cạm bẫy mà họ bố trí có tác dụng hay không, chỉ cần con hung thú đó rơi vào trong cạm bẫy, chuyện ám sát sẽ giao lại cho Thái Úc Lũy và Tiểu Trang hoàn thành
Nhắc đến Tiểu Trang, Bạch Khởi phát hiện cả ngày hôm nay đều không thấy vị thiếu niên tuấn tú đó xuất hiện, hắn không nhịn được mà tò mò hỏi: “Thái huynh, sao hôm nay không thấy Tiểu Trang huynh đệ đâu?” Thái Úc Lũy cười nói: “Tính cách Tiểu Trang rất hiếu động, không chịu ngồi một chỗ bao giờ..
Yên tâm, cậu ta nhất định sẽ xuất hiện vào lúc vây bắt Cùng Kỳ.” Bạch Khởi nghe vậy thì không nghĩ nhiều nữa, càng không liên hệ Tiểu Trang với thích khách đêm qua
Hai ngày tiếp theo, Bạch Khởi cực kỳ bận rộn, hắn vừa muốn quan sát quá trình bố trí cạm bẫy, đồng thời cũng phải hết sức chú ý tình huống quân địch, chỉ sợ đối phương có biến động gì thì mình ứng phó không kịp
Còn Thái Úc Lũy rất hài lòng, có vẻ như y vô cùng tò mò đối với những sự việc trong quân doanh.
Hay5 người bình thường như ta có khả năng tưởng tượng ra được, sao phải v1ì kỳ vọng vào thứ vĩnh viễn không thể thực hiện được này mà hao người5 tốn của, tổn binh hao tướng chứ?” Thái Úc Lũy nói với vẻ bất đắc dĩ
Bạch Khởi nghe mà sững ra, hắn suy nghĩ một lát rồi mới đáp: “Còn lại..
Mấy quốc gia nhỏ bé sao có thể chiếm hết được? Thống nhất thiên hạ chỉ là để thỏa mãn dã tâm của quốc vương mà không phải thật lòng muốn dân chúng được hưởng thái bình, ngược lại để đạt được mục đích này mà phải liên tục phát sinh giết chóc!” Bạch Khởi lại một lần nữa bị Thái Úc Lũy làm cho giật mình, những lời này nếu xuất phát từ miệng của người khác, chắc lúc này người đó đã rơi đầu xuống đất, nhưng khi nó phát ra từ miệng Thái Úc Lũy, Bạch Khởi lại chấp nhận quan điểm của y
Đầu tiên Bạch Khởi trầm ngâm một lúc, tiếp đó mới hạ giọng nói: “Ý kiến của Thái huynh đúng là kinh thế hãi tục, khiến tiểu đệ giật cả mình! Nó cũng làm ta có nhận thức mới về cuộc chiến nóng bỏng này
Nhưng mà những lời này của Thái huynh sau này đừng nói với ai ngoại trừ tiểu đệ, nếu không chỉ sợ sẽ có tai họa.” Thái Úc Lũy biết Bạch Khởi có ý tốt, bèn gật đầu đáp ứng: “Bạch huynh yên tâm, những lời này ta sẽ chỉ nói với huynh mà thôi...” Cuộc nói chuyện đêm hôm đó kết thúc trong không khí ngột ngạt, Bạch Khởi vì không yên tâm vụ thích khách nên bố trí thêm hai trạm gác ở cạnh quân trường, hắn để Thái Úc Lũy một mình nghỉ ngơi ở bên trong còn mình thì vội vàng ra ngoài, đến tận lúc gần sáng mới trở về chợp mắt một chút
Xảy ra chuyện lộn xộn này, Bạch Khởi cũng bỏ qua một bên lòng nghi ngờ đổi với Thái Úc Lũy, trời vừa sáng là hắn đã lôi kéo Thái Úc Lũy cùng nghiên cứu việc vây bắt Cùng Kỳ
Theo suy tính của Thái Úc Lũy, việc vây bắt Cùng Kỳ khó ở chỗ là con quái thú này có tính cảnh giác cực cao, mỗi lần y đến gần là nó lập tức chuồn mất
Vì thế nếu muốn vây khốn Cùng Kỳ thì nhất định phải bố trí thật tốt cạm bẫy từ trước, sau đó dùng mối để nhử nó ra, cuối cùng hợp sức giết chết Cùng Kỳ
Mấy lần trước gặp Cùng Kỳ, Thái Úc Lũy hơi chủ quan khinh thường, thật ra với bản lĩnh của Thái Úc Lũy, chỉ cần con thú đó không bỏ chạy thì có mười con Cùng Kỳ cũng không phải là đối thủ của y
Nhưng vấn đề là bây giờ con quái thú này đã bị dọa sợ, nó biết Thái Úc Lũy không dễ chọc, cho nên chỉ cần cảm giác một chút hơi thở của Thái Úc Lũy ở gần là lập tức trốn mất tăm
Thái Úc Lũy nói hết tình hình cho Bạch Khởi xong, Bạch Khởi cũng cảm giác chuyện này hơi khó giải quyết, cũng may thủ hạ của hắn cũng có vài người từng là thợ săn trong núi nên khá thành thạo việc đặt bẫy
Tuy Cùng Kỳ khác với những con mãnh thú thông thường, nhưng về nguyên lý cơ bản chắc là giống nhau, chỉ cần mở rộng kích thước của cạm bẫy, rồi đổi tấm lưới bắt thú ở trên thành gần trâu càng bền dẻo là được
Thể là Bạch Khởi dẫn theo vài thuộc hạ vẽ qua sơ đồ cạm bẫy rồi đưa cho Thái Úc Lũy quyết định, dù sao hiện giờ chỉ có y thật sự hiểu rõ Cùng Kỳ, vì thế cạm bẫy này có khả năng thành công hay không phải do y xem xét
Thái Úc Lũy cầm lấy bản vẽ phác thảo của cạm bẫy, sau khi kiểm tra cẩn thận, y cảm thấy chiếc bẫy này không hề chắc chắn như tưởng tượng, nếu như Cùng Kỳ nổi điên muốn chạy thoát, chiếc bẫy sẽ không chống đỡ được lâu
Nhưng cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, vì nó chỉ cần trì hoãn tốc độ chạy trốn của Cùng Kỳ là được..
Thái Úc Lũy cũng biết đây đã là chiếc bẫy chắc chắn nhất được tạo ra trong điều kiện như hiện tại rồi
Nghĩ tới đây, Thái Úc Lũy trả lại sơ đồ phác thảo cho Bạch Khởi và nói: “Không biết cần bao nhiêu ngày để xây xong cái bẫy này?
Bạch Khởi suy nghĩ rồi trả lời: “Nếu như làm cả ngày lẫn đêm để tăng tốc độ, nhiều nhất cần một ngày một đêm là xong
Nhưng dùng cái gì để làm mồi bây giờ? Xác chết sao?” Thái Úc Lũy gật đầu: “Ừ, phải dùng xác chết, hơn nữa còn phải dọn sạch xác chết trong khoảng vài dặm xung quanh cạm bẫy, nếu không còn hung thú đó có thể tùy tiện ăn não người ở chỗ khác, nó sẽ không rơi vào cạm bẫy chúng ta đã bố trí
Tốt nhất là..
nên làm nó bị đói vài ngày khiến nó đói bụng mà ăn quàng.” Bạch Khởi hơi lo lắng: “Nếu như bị đói vài ngày, nó có đi đến chỗ khác kiếm ăn không?” Thái Úc Lũy lắc đầu: “Sẽ không, thứ này đã ở đây một thời gian nên chắc tham ăn đã thành thói quen, đầu óc Cùng Kỳ khá thông minh nên hẳn nó cũng biết ở đây có nhiều xác chết là do hai nước đang giao chiến, vì thế chỉ cần quý quốc không triệt binh, con hung thủ đó sẽ không dễ dàng rời đi.” “Vậy nhỡ đâu nó không ăn óc của người chết mà lại quay ra tấn công người sống thì phải làm sao?” Một thủ hạ của Bạch Khởi lo lắng hỏi
Thái Úc Lũy nói: “Cũng có khả năng này, cho nên lúc chúng ta ném mồi không thể quá sớm cũng không thể quá muộn
Nếu quá sớm, Cùng Kỳ chưa đói nên không dễ mắc lừa, nếu quá muộn thì rất có thể nó sẽ tấn công người sống để nhét đầy bụng.” Sau một hồi bàn bạc, đám người quyết định sẽ bố trí mai phục ở trận địa lúc trước giao chiến vào hai ngày tới
Đối với Bạch Khởi mà nói, kế hoạch này không phức tạp, độ khó duy nhất là những cạm bẫy mà họ bố trí có tác dụng hay không, chỉ cần con hung thú đó rơi vào trong cạm bẫy, chuyện ám sát sẽ giao lại cho Thái Úc Lũy và Tiểu Trang hoàn thành
Nhắc đến Tiểu Trang, Bạch Khởi phát hiện cả ngày hôm nay đều không thấy vị thiếu niên tuấn tú đó xuất hiện, hắn không nhịn được mà tò mò hỏi: “Thái huynh, sao hôm nay không thấy Tiểu Trang huynh đệ đâu?” Thái Úc Lũy cười nói: “Tính cách Tiểu Trang rất hiếu động, không chịu ngồi một chỗ bao giờ..
Yên tâm, cậu ta nhất định sẽ xuất hiện vào lúc vây bắt Cùng Kỳ.” Bạch Khởi nghe vậy thì không nghĩ nhiều nữa, càng không liên hệ Tiểu Trang với thích khách đêm qua
Hai ngày tiếp theo, Bạch Khởi cực kỳ bận rộn, hắn vừa muốn quan sát quá trình bố trí cạm bẫy, đồng thời cũng phải hết sức chú ý tình huống quân địch, chỉ sợ đối phương có biến động gì thì mình ứng phó không kịp
Còn Thái Úc Lũy rất hài lòng, có vẻ như y vô cùng tò mò đối với những sự việc trong quân doanh.
Bình luận facebook