Thẩm Mộng Nam hứa với tên quân phiệt đó rằng mình không cần chia phần châu báu trong mộ, chỉ cần lấy một thứ mà thôi. Tên quân phiệt tham lam tin là thật, kết quả bị Thẩm Mộng Nam đưa vào
cửa tử ở một ngôi mộ cổ, đội quân của hắn chết thảm trong mộ. Làm sao hắn ta biết thứ Thẩm Mộng Nam muốn lấy chính là mạng chó của hắn chứ...
Sau khi báo thù cho sự phụ, Thẩm Mộng Nam mang theo hồn phách Mã Tiểu Như phiêu bạt bốn phương, muốn2tìm cho cô ấy một cơ thể phù hợp. Nhưng thời đó không có nhiều phương tiện thông tin như bây giờ, đi tìm toàn bằng vận may, nên thoáng cái đã mấy chục năm trôi qua, Thẩm Mộng Nam vẫn không thể tìm được người đó.
Thẩm Mộng Nam càng lúc càng già nua, hắn biết cơ thể mình không còn nhiều thời gian, nếu muốn cứu Tiểu Như thì phải cứu mình trước... Thế là hắn nhớ tới một loại cấm thuật mà sư phụ đã từng nói.
Năm đó khi hắn trở lại nhà5họ Mã thì căn nhà đã bị hủy hoàn toàn, cũng may hắn tìm được dưới đống đổ nát tất cả bí kíp tu luyện của nhà họ Mã, trong đó có một số bí thuật bị cấm tu luyện, bao gồm cách làm thế nào để đoạt thân thể người khác và hồi sinh vong hồn.
Mặc dù Mã Bộ Vân đã từng khuyên bảo đồ đệ không được tu luyện những bí thuật này, nhưng Thẩm Mộng Nam lại có suy nghĩ khác, hắn cho rằng có tồn tại tức là hợp lý, nếu6như không thể tu luyện, tại sao các vị tổ tiên của môn phái lại muốn sáng tạo ra chúng chứ?
Thẩm Mộng Nam không nghe lọt lời dặn của sư phụ, nhưng vì đã thề trước mặt sư phụ là sẽ không dùng thuật điều khiển hồn, nên hắn phải thực hiện, vì đó là lời hứa với sự phụ. Không điều khiển hồn thì điều khiển thân thể, muốn sống sót trong thời loạn lạc này, Thẩm Mộng Nam phải có cách của mình.
Mặc dù Thẩm Mộng Nam vẫn chưa tìm được cơ thể5thích hợp cho Mã Tiểu Như, thế nhưng thân thể thích hợp cho hắn cướp đoạt lại không khó tìm. Trong vài chục năm sau đó, hắn tìm kiếm cơ thể trẻ trung và cường tráng, liên tục cướp đoạt thân thể để sống lại.
Nhưng điều làm hắn buồn phiền là, bất kể quá khứ hay hiện tại, hắn vẫn không tìm được cơ thể thích hợp cho Tiểu Như, mãi đến khi Lý Y Đồng xuất hiện... Ai ngờ được thân thể mà Thẩm Mộng Nam đau khổ tìm cả gần trăm năm lại3có một khuyết điểm trí mạng, đó là cơ thể này có bệnh, thận bị suy kiệt nghiêm trọng, nếu không thể thay thận thì sẽ không sống được quá mấy năm.
Nhưng cho dù như thế, cơ thể này cũng rất quý giá, nếu như bỏ lỡ thì không biết lại phải tìm đến khi nào! Thế là Thẩm Mộng Nam đổi hồn Mã Tiểu Như với hồn Lý Y Đồng. Cũng từ lúc đó, Lý Y Đồng bắt đầu thích đọc những quyển sách siêu tưởng mà người bình thường đọc không hiểu...
Mấy chục năm làm âm hồn, Mã Tiểu Như cũng không còn là cô gái ngây thơ năm nào, cô tin tưởng những gì Thẩm Mộng Nam nói năm đó là đúng, làm người tốt chỉ chịu thiệt thòi, cuối cùng còn hại chết mình. Từ khi Mã Tiểu Như đổi hồn thành Lý Y Đồng, cô không thể liên lạc thường xuyên với Thẩm Mộng Nam. Bởi vì họ đều đợi một cơ hội, đó là tìm được quả thận phù hợp với Lý Y Đồng.
Thẩm Mộng Nam dùng tên giả là “Đà Gia” điên cuồng kiếm tiền ở Vân Nam, hắn muốn sau khi Lý Y Đồng thay thận sẽ có thể cho cô một cuộc sống sung túc. Nhưng điều hắn không ngờ được là, cứ ngỡ không ai có thể phát hiện kế hoạch “đen ăn đen” kia, thì lại bị cảnh sát ma túy làm rối loạn.
Càng không thể tưởng tượng là những xác sống của hắn bị chúng tôi phá từng cái một, hết cách, hắn đành tạm thời trốn ra nước ngoài để tránh sự truy nã của cảnh sát. Nhưng một thời gian ngắn sau, hắn lại nhận được tin “Lý Y Đồng” bị bắt cóc...
Thật ra từ trước tới giờ, Đà Gia đều dùng tên giả Thẩm Nam ngầm giúp đỡ Lý Y Đồng chữa bệnh, hắn thường xuyên liên lạc với ông Lý qua mạng, nên khi Lý Y Đồng bị bắt cóc, hắn đã nhận được tin ngay.
Nhưng lúc đó vì đang ở nước ngoài nên hắn không thể chuyển tiền qua con đường hợp pháp cho ông Lý được! Hắn không biết phải làm thế nào, Thẩm Mộng Nam biết bây giờ “Lý Y Đồng” không thể có chút sơ xuất nào, nếu không tất cả những cố gắng trước đó đều đổ sông đổ biển! Hắn bèn mạo hiểm lén quay về nước, sử dụng thuật thông linh để tìm được “Lý Y Đông” vừa giết mấy tên cướp và trốn ra ngoài. Thẩm Mộng Nam biết lúc này không thể để Tiểu Như trở lại thành Lý Y Đồng, thế là mang cô đi trốn, vừa duy trì tình trạng cơ thể, vừa đi tìm cơ thể có quả thận có thể thay thế.
Mặc dù rất khó để tìm quả thận thích hợp thông qua con đường chính quy, nhưng nếu không quan tâm thần thể cung cấp sống hay chết, thì lại rất dễ... Cuối cùng Thẩm Mộng Nam tìm thấy tư liệu của Ngụy Vĩ trong danh sách của một công ty buôn bán nội tạng ngầm.
Chuyện còn lại trở nên đơn giản, đầu tiên Mã Tiểu Như “mượn” một bộ thi thể cô bé vừa tự sát, sau đó giả vờ là “Một cô gái trưởng thành chưa đến mười lăm tuổi”, dụ dỗ Ngụy Vĩ cắn câu.
Ngụy Vĩ mắc bẫy cũng là đáng đời, nếu như không phải hắn ta có ý đồ xấu với cô gái này, cũng không rơi vào cảnh bị lấy mất hai quả thận mà chết thảm. Thật ra người lấy chính là một bác sĩ đã bị Mã Tiểu Như điều khiến hồn, trong tình trạng không tỉnh táo, anh ta đã giúp Mã Tiểu Như lấy mất quả thận của Ngụy Vĩ.
Còn Thẩm Mộng Nam, hay còn gọi là “Đà Gia” vì sao nhất định phải giết tôi, đó là vì chúng tôi cũng đang điều tra việc Lý Y Đồng mất tích, hắn vì bảo vệ Mã Tiểu Như sống lại nên mới phải giết tôi bằng mọi giá. Khi tỉnh lại từ tàn hồn của Đà Gia, tôi chửi thầm trong lòng, vì sao Thẩm Mộng Nam chỉ để ý đến tôi thôi chứ?
Phải rồi, lúc giúp Bạch Kiện quả thực là tội dẫn đầu, thế nhưng sau đó bất kể là lúc xử lý xác sống hay đánh nhau, đều là chú Lê và Đinh Nhất xông lên trước mà! Tại sao Thẩm Mộng Nam tự động bỏ qua họ mà nhằm vào đứa yếu như sên là tôi đây vậy? Mẹ! Đây không phải là tìm quả hồng mềm mà bóp hay sao?
Đinh Nhất thấy tôi tức giận thì hỏi thăm, thế là tôi nói hết lý do ra, vậy mà nghe xong anh ta còn không nhịn được bật cười.
Sau khi chúng tôi giải quyết xong mọi chuyện, Bạch Kiện gọi cả hai vào phòng làm việc. Tôi nói hết mọi chuyện từ đầu đến cuối cho anh ta, mọi vấn đề chính là như thế, giải quyết ra sao để cho họ tự xử lý.
Điều duy nhất làm tôi lo lắng chính là để cho Mã Tiểu Như chạy thoát, với tình cảm cô ta dành cho Thẩm Mộng Nam, chắc là chúng tôi đã kết xuống “mối thù sâu như biến”!
Nhưng tôi có cách nào khác sao? Thẩm Mộng Nam cứ cắn chết tôi không thả! Nếu như lòng dạ hắn rộng rãi hơn một chút, có lẽ chuyện cũng không đến nông nỗi này.
Bình luận facebook