Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1219: Tầng Hầm
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Người đàn ông run giọng nói: “Ở dưới...!ở dưới là nơi giam giữ huấn luyện những cô gái kia...!
Lâm Mạc Huy: "Giam giữ? Huấn luyện?”
“Có ý tứ gì?”
Lúc này người đàn ông cũng không dám có tâm tư nhỏ nữa, nhanh chóng giải thích một lần tình huống cụ thể.
Thì ra, cứ cách một khoảng thời gian, Sấu Hầu đều sẽ gạt một số cô gái rồi đưa đến chỗ này của bọn chúng, dùng để phục vụ khách nhân của hội sở Ngự Tôn.
Chẳng qua những cô gái này vừa mới tới đây, chắc chắn đều không nghe lời anh ta.
Cho nên, các cô vừa tới đây thì đều bị giam giữ ở tầng hầm này, tiếp đó lại tìm người đặc biệt huấn luyện các cô.
Một mực huấn luyện các cô ấy đến khi không dám không nghe lời, lúc đó mới có thể chậm rãi thả họ ra ngoài chiêu đãi khách nhân.
Mà ở bên trong quá trình huấn luyện này, những tên tay chân ác ôn trong hội sợ Ngự Tôn này cũng sẽ lẻn vào trong, vũ nhục những cô gái này.
Vừa rồi người đàn ông này chính là xuống dưới vũ nhục một cô gái, vừa mới lên tới.
Lâm Mạc Huy thế mới biết tình huống ở phía dưới, sắc mặt anh cũng trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo.
Mặc dù trước đó đã đoán được một chút, nhưng anh không nghĩ tới, chuyện này còn kinh khủng hơn so với tưởng tượng của anh.
Sau lưng một hội sở xinh đẹp hào nhoáng, lại ẩn chứa một tội ác thế này! Anh nắm lấy tay người đàn ông, để anh ta dẫn đường, trực tiếp đi tới tầng hầm.
Sấu Hầu mang Lâm Quế Anh tới, nói không chừng cũng để cô ở tầng hầm.
Người đàn ông mở cửa phòng, hai người đi quanh vài vòng, cuối cùng mở ra một cánh cửa ở vị trí ẩn mật, đi vào tầng hầm.
Đi qua một hành lang tối đen, trước mắt đột nhiên sáng lên.
Tầng hầm dưới đất này kỳ thực không khác với trên lầu nhiều lắm, cũng có rất nhiều phòng.
Đứng trong hành lang, Lâm Mạc Huy có thể nghe được tiếng la khóc thảm thiết cùng thanh âm cầu xin tha thứ truyền tới từ bên trong, cùng với một vài thanh âm đàn ông giận dữ mắng mỏ và thanh âm cười to.
Sắc mặt Lâm Mạc Huy trở nên càng lạnh hơn.
Anh hít sâu một hơi, đột nhiên đánh ngất xỉu tên đàn ông dẫn đường làm anh ta ngã trên mặt đất.
Sau đó anh xoay người để anh ta vào một căn phòng rồi khóa lại.
Làm xong tất cả, Lâm Mạc Huy đi thẳng ra ngoài.
Anh trực tiếp đi vào gian phòng thứ nhất.
Trong phòng có bốn người đàn ông cao lớn đang đánh bài.
Trên mặt đất bên cạnh còn có mấy cô gái thân thể trần truồng đang nằm, rõ ràng cũng là vừa mới bị giày xéo.
Thấy có người đi vào, một tên cao lớn trong đó thuận miệng nói: “Cũng xuống chơi?”
“Tôi nói với cậu, mấy người ở phòng số chín kia thật là không tồi, cậu..."
Gã ta mới nói đến đây, thanh âm bỗng nhiên dừng lại.
Bởi vì gã đột nhiên phát hiện, người trước mắt này gã căn bản không quen biết.
“Mày là ai?”
Tên đàn ông cao lớn lập tức giận dữ chửi một tiếng.
Ba tên khác cũng đứng lên, mắt lom lom nhìn chằm chằm Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy trở tay đóng cửa phòng lại, cũng không nói chuyện, trực tiếp bước lên một bước, đấm ra một quyền đến chính diện, đánh cho tên đàn ông cầm đầu nằm úp mặt trên mặt đất.
Ba người kia đều giận dữ: “Mẹ nó, đánh!”
Ba người kia gầm lên lao tới, trong đó có một tên cầm ghế lên, hướng về phía Lâm Mạc Huy đánh ập xuống.
Lâm Mạc Huy đá tới một cước, đá chiếc ghế vỡ ra từng mảnh.
Theo sau đó, anh bỗng nhiên xông thẳng đến phía trước, cơ thể giống như đạn pháo bắn ra, đâm sầm vào người tên này.
Người này trực tiếp bị đâm bay ra ngoài, ngực lõm xuống một lỗ, xương sườn bị đụng gãy mấy cái, từ trong miệng có máu không ngừng nôn ra.
Hai người khác đã nhào tới, trong đó có một tên giang hai cánh tay, muốn ôm lấy Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy không né tránh, chỉ là lật tay chế trụ hai bên cổ tay gã, cứ thế một mực chế trụ gã.
Ngay sau đó, Lâm Mạc Huy đạp vào đầu gối gã, thuận thế lật ngược một cái.
Hai cánh tay của người này lập tức đều bị bóp méo, gã phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng Lâm Mạc Huy cũng không quản nhiều như vậy, cứ thế bẻ gãy hai cánh tay gã, lúc này mới dừng tay lại.
Tên đàn ông cuối cùng thấy tình huống như vậy, trong lòng biết không ổn rồi, quay người lập tức muốn chạy trốn.
.
**********
Người đàn ông run giọng nói: “Ở dưới...!ở dưới là nơi giam giữ huấn luyện những cô gái kia...!
Lâm Mạc Huy: "Giam giữ? Huấn luyện?”
“Có ý tứ gì?”
Lúc này người đàn ông cũng không dám có tâm tư nhỏ nữa, nhanh chóng giải thích một lần tình huống cụ thể.
Thì ra, cứ cách một khoảng thời gian, Sấu Hầu đều sẽ gạt một số cô gái rồi đưa đến chỗ này của bọn chúng, dùng để phục vụ khách nhân của hội sở Ngự Tôn.
Chẳng qua những cô gái này vừa mới tới đây, chắc chắn đều không nghe lời anh ta.
Cho nên, các cô vừa tới đây thì đều bị giam giữ ở tầng hầm này, tiếp đó lại tìm người đặc biệt huấn luyện các cô.
Một mực huấn luyện các cô ấy đến khi không dám không nghe lời, lúc đó mới có thể chậm rãi thả họ ra ngoài chiêu đãi khách nhân.
Mà ở bên trong quá trình huấn luyện này, những tên tay chân ác ôn trong hội sợ Ngự Tôn này cũng sẽ lẻn vào trong, vũ nhục những cô gái này.
Vừa rồi người đàn ông này chính là xuống dưới vũ nhục một cô gái, vừa mới lên tới.
Lâm Mạc Huy thế mới biết tình huống ở phía dưới, sắc mặt anh cũng trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo.
Mặc dù trước đó đã đoán được một chút, nhưng anh không nghĩ tới, chuyện này còn kinh khủng hơn so với tưởng tượng của anh.
Sau lưng một hội sở xinh đẹp hào nhoáng, lại ẩn chứa một tội ác thế này! Anh nắm lấy tay người đàn ông, để anh ta dẫn đường, trực tiếp đi tới tầng hầm.
Sấu Hầu mang Lâm Quế Anh tới, nói không chừng cũng để cô ở tầng hầm.
Người đàn ông mở cửa phòng, hai người đi quanh vài vòng, cuối cùng mở ra một cánh cửa ở vị trí ẩn mật, đi vào tầng hầm.
Đi qua một hành lang tối đen, trước mắt đột nhiên sáng lên.
Tầng hầm dưới đất này kỳ thực không khác với trên lầu nhiều lắm, cũng có rất nhiều phòng.
Đứng trong hành lang, Lâm Mạc Huy có thể nghe được tiếng la khóc thảm thiết cùng thanh âm cầu xin tha thứ truyền tới từ bên trong, cùng với một vài thanh âm đàn ông giận dữ mắng mỏ và thanh âm cười to.
Sắc mặt Lâm Mạc Huy trở nên càng lạnh hơn.
Anh hít sâu một hơi, đột nhiên đánh ngất xỉu tên đàn ông dẫn đường làm anh ta ngã trên mặt đất.
Sau đó anh xoay người để anh ta vào một căn phòng rồi khóa lại.
Làm xong tất cả, Lâm Mạc Huy đi thẳng ra ngoài.
Anh trực tiếp đi vào gian phòng thứ nhất.
Trong phòng có bốn người đàn ông cao lớn đang đánh bài.
Trên mặt đất bên cạnh còn có mấy cô gái thân thể trần truồng đang nằm, rõ ràng cũng là vừa mới bị giày xéo.
Thấy có người đi vào, một tên cao lớn trong đó thuận miệng nói: “Cũng xuống chơi?”
“Tôi nói với cậu, mấy người ở phòng số chín kia thật là không tồi, cậu..."
Gã ta mới nói đến đây, thanh âm bỗng nhiên dừng lại.
Bởi vì gã đột nhiên phát hiện, người trước mắt này gã căn bản không quen biết.
“Mày là ai?”
Tên đàn ông cao lớn lập tức giận dữ chửi một tiếng.
Ba tên khác cũng đứng lên, mắt lom lom nhìn chằm chằm Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy trở tay đóng cửa phòng lại, cũng không nói chuyện, trực tiếp bước lên một bước, đấm ra một quyền đến chính diện, đánh cho tên đàn ông cầm đầu nằm úp mặt trên mặt đất.
Ba người kia đều giận dữ: “Mẹ nó, đánh!”
Ba người kia gầm lên lao tới, trong đó có một tên cầm ghế lên, hướng về phía Lâm Mạc Huy đánh ập xuống.
Lâm Mạc Huy đá tới một cước, đá chiếc ghế vỡ ra từng mảnh.
Theo sau đó, anh bỗng nhiên xông thẳng đến phía trước, cơ thể giống như đạn pháo bắn ra, đâm sầm vào người tên này.
Người này trực tiếp bị đâm bay ra ngoài, ngực lõm xuống một lỗ, xương sườn bị đụng gãy mấy cái, từ trong miệng có máu không ngừng nôn ra.
Hai người khác đã nhào tới, trong đó có một tên giang hai cánh tay, muốn ôm lấy Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy không né tránh, chỉ là lật tay chế trụ hai bên cổ tay gã, cứ thế một mực chế trụ gã.
Ngay sau đó, Lâm Mạc Huy đạp vào đầu gối gã, thuận thế lật ngược một cái.
Hai cánh tay của người này lập tức đều bị bóp méo, gã phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng Lâm Mạc Huy cũng không quản nhiều như vậy, cứ thế bẻ gãy hai cánh tay gã, lúc này mới dừng tay lại.
Tên đàn ông cuối cùng thấy tình huống như vậy, trong lòng biết không ổn rồi, quay người lập tức muốn chạy trốn.
.
Bình luận facebook