Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 782: Anh đi theo tôi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Buổi chiều, Lâm Mạc Huy Hạ với Vũ Tuyết đi một vòng quanh Ngô Trại.
Lâm Mạc Huy lại mua một ít dược liệu, ăn cơm tối xong, thì cùng Hạ Vũ Tuyết về biệt thự.
Hạ Vũ Tuyết ngồi cạnh Lâm Mạc Huy, nhìn anh phân loại dược liệu, tò mò hỏi anh: “ Anh Mạc Huy, sen lửa bảy lá quý giá vậy sao?”
Lâm Mạc Huy :”Cái này còn phải xem đối với ai mà nói nữa.”
“Nếu như không biết công hiệu của sen lửa bảy lá ,vậy thì sen lửa bày lá này chỉ là một loại thuốc bổ có thể so sánh với nhân sâm ngàn năm”
“Nếu như biết công hiệu của thất diệp hỏa liên thì sen lửa bảy lá này có thể phát huy tác dụng rất tuyệt vời."
Hạ Vũ Tuyết lấy lại tnh thần: “Thật vậy sao?”
Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip “Anh Mạc Huy, vậy anh có biết công hiệu của sen lửa bảy lá không?”
Lâm Mạc Huy không trả lời, anh làm sao lại không biết công dụng của sen lửa bảy lá được.
Sen lửa bảy lá này ở trong ngọc bội có ghi chép lại cũng là loại dược liệu cực kỳ quý hiếm.
Sen lửa bảy lá dư sức dùng để tinh luyện Ninh Nguyên Đan.
Hơn nữa loại Ninh Nguyên Đan này đối với những người luyện võ mà nói có ý nghĩa cực kỳ lớn.
Ninh Nguyên Đan này có thể giúp cho nội lực ngưng kết, cũng làm cho nội lực người ta lên một bậc lớn.
Nói đơn giản, Ninh Nguyên Đan có thể làm việc tu luyện tăng gấp đôi công lực.
Nếu như Lâm Mạc Huy có Ninh Nguyên Đan, thì thực lực của anh nhất định sẽ mạnh hơn bây giờ gấp nhiều lần.
Lâm Mạc Huy vẫn luôn tìm kiếm loại dược liệu thúc đẩy nhanh quá trình tập luyện, lần này, cuối cùng thì anh cũng gặp được nó rồi.
Vì vậy,anh đối với sen lửa bày lá này hoàn toàn có thể xảy ra!
Dõi theo biểu cảm của Lâm Mạc Huy, Hạ Vũ Tuyết tiến sát lại: “Anh Mạc Huy, anh rất muốn có được sen lửa bảy lá này sao?”
“Hay là em thương lương với bố nuôi một chút, để ông ấy dưa viên sen lửa bảy lá này tặng cho anh.?”
Lâm Mạc Huy vỗ tay: “Cô Vũ Tuyết, tấm lòng của cô tôi xin nhận”
"Nhưng, việc lần này e là không phải chỉ mình Lâm Chiêu có thể quyết định được.”
“Những người bán thuốc này lấy sen lửa bảy màu ra để tìm người giúp đỡ, chứng minh rằng nhất định bạn họ đã gặp phải chuyện không hề đơn giản.
“Muốn có được sen lửa bảy lá này có lẽ không phải việc dễ dàng!”
Hạ Vũ Tuyết mơ hồ: “Hả? Vậy...vậy phải làm sao?"
Lâm Mạc Huy cười cười: “Xe đi đến núi nhất định có đường đi, đến lúc đó xem tình hình!”
Nói xong, Lâm Mạc Huy thu dọn số dược liệu xách lên. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
“Cô Vũ Tuyết, cô về nhà nghỉ ngơi trước đi.”
“Ngày mai chúng ta còn phải dậy sóm."
Lâm Mạc Huy cười nói. Trên mặt Hạ Vũ Tuyết ửng một vết màu hồng, cố tiến lại phía Lâm Mạc Huy cười hi hi nói:” tôi ở một mình trên tầng sao?”
“Tôi sợ tối.”
“Hay là, anh lên đây cùng tôi?”
Lâm Mạc Huy đứng hình, mặt đen lại, cô Hạ Vũ Tuyết này, thật là quá xuồng xã rồi.
Cuối cùng, thì hai người cũng chia ra nghỉ ngơi.
Lâm Mạc Huy ở phòng tầng dưới, Hạ Vũ Tuyết ở phòng tầng trên.
Lâm Mạc Huy ngồi xuống khoanh chân trong phòng tập luyện.
Anh của ngày hôm nay, đang dồn toàn lực nâng cao thực lực.
Vừa ngồi xuống chưa lâu, ngoài cửa đột nhiên cố tiếng bước chân khẽ khàng phát ra.
Lâm Mạc Huy khẽ nheo mắt lại, cô Hạ Vũ Tuyết này vẫn chứng nào tật ấy sao, lại muốn xuống đây khiêu chiến anh?
Nhưng Lâm Mạc huy đã khoái trái cửa rồi.
Tiếng bước chân dừng lại trước cửa, núm vặn cửa bị vặn mấy lần không mở.
Ngoài cửa lại phát ra mấy tiếng gõ cửa, Lâm Mạc Huy cuối cùng cũng không thèm để tâm.
Đúng lúc Lâm Mạc huy nghĩ rằng Hạ Vũ Tuyết rời đi, ngoài cửa sổ căn phòng của anh bỗng dưng phát ra tiếng động nhẹ.
Lâm Mạc Huy quay đầu lại, chỉ nhìn thấy vài con côn trùng đập vào cửa sổ bay vào trong.
Sắc mặt anh đột nhiên thay đổi, đây là côn trùng độc!
Nhìn sức mạnh của côn trùng này, nhất định là được Cổ Tôn nuôi dưỡng ra.
**********
Buổi chiều, Lâm Mạc Huy Hạ với Vũ Tuyết đi một vòng quanh Ngô Trại.
Lâm Mạc Huy lại mua một ít dược liệu, ăn cơm tối xong, thì cùng Hạ Vũ Tuyết về biệt thự.
Hạ Vũ Tuyết ngồi cạnh Lâm Mạc Huy, nhìn anh phân loại dược liệu, tò mò hỏi anh: “ Anh Mạc Huy, sen lửa bảy lá quý giá vậy sao?”
Lâm Mạc Huy :”Cái này còn phải xem đối với ai mà nói nữa.”
“Nếu như không biết công hiệu của sen lửa bảy lá ,vậy thì sen lửa bày lá này chỉ là một loại thuốc bổ có thể so sánh với nhân sâm ngàn năm”
“Nếu như biết công hiệu của thất diệp hỏa liên thì sen lửa bảy lá này có thể phát huy tác dụng rất tuyệt vời."
Hạ Vũ Tuyết lấy lại tnh thần: “Thật vậy sao?”
Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip “Anh Mạc Huy, vậy anh có biết công hiệu của sen lửa bảy lá không?”
Lâm Mạc Huy không trả lời, anh làm sao lại không biết công dụng của sen lửa bảy lá được.
Sen lửa bảy lá này ở trong ngọc bội có ghi chép lại cũng là loại dược liệu cực kỳ quý hiếm.
Sen lửa bảy lá dư sức dùng để tinh luyện Ninh Nguyên Đan.
Hơn nữa loại Ninh Nguyên Đan này đối với những người luyện võ mà nói có ý nghĩa cực kỳ lớn.
Ninh Nguyên Đan này có thể giúp cho nội lực ngưng kết, cũng làm cho nội lực người ta lên một bậc lớn.
Nói đơn giản, Ninh Nguyên Đan có thể làm việc tu luyện tăng gấp đôi công lực.
Nếu như Lâm Mạc Huy có Ninh Nguyên Đan, thì thực lực của anh nhất định sẽ mạnh hơn bây giờ gấp nhiều lần.
Lâm Mạc Huy vẫn luôn tìm kiếm loại dược liệu thúc đẩy nhanh quá trình tập luyện, lần này, cuối cùng thì anh cũng gặp được nó rồi.
Vì vậy,anh đối với sen lửa bày lá này hoàn toàn có thể xảy ra!
Dõi theo biểu cảm của Lâm Mạc Huy, Hạ Vũ Tuyết tiến sát lại: “Anh Mạc Huy, anh rất muốn có được sen lửa bảy lá này sao?”
“Hay là em thương lương với bố nuôi một chút, để ông ấy dưa viên sen lửa bảy lá này tặng cho anh.?”
Lâm Mạc Huy vỗ tay: “Cô Vũ Tuyết, tấm lòng của cô tôi xin nhận”
"Nhưng, việc lần này e là không phải chỉ mình Lâm Chiêu có thể quyết định được.”
“Những người bán thuốc này lấy sen lửa bảy màu ra để tìm người giúp đỡ, chứng minh rằng nhất định bạn họ đã gặp phải chuyện không hề đơn giản.
“Muốn có được sen lửa bảy lá này có lẽ không phải việc dễ dàng!”
Hạ Vũ Tuyết mơ hồ: “Hả? Vậy...vậy phải làm sao?"
Lâm Mạc Huy cười cười: “Xe đi đến núi nhất định có đường đi, đến lúc đó xem tình hình!”
Nói xong, Lâm Mạc Huy thu dọn số dược liệu xách lên. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
“Cô Vũ Tuyết, cô về nhà nghỉ ngơi trước đi.”
“Ngày mai chúng ta còn phải dậy sóm."
Lâm Mạc Huy cười nói. Trên mặt Hạ Vũ Tuyết ửng một vết màu hồng, cố tiến lại phía Lâm Mạc Huy cười hi hi nói:” tôi ở một mình trên tầng sao?”
“Tôi sợ tối.”
“Hay là, anh lên đây cùng tôi?”
Lâm Mạc Huy đứng hình, mặt đen lại, cô Hạ Vũ Tuyết này, thật là quá xuồng xã rồi.
Cuối cùng, thì hai người cũng chia ra nghỉ ngơi.
Lâm Mạc Huy ở phòng tầng dưới, Hạ Vũ Tuyết ở phòng tầng trên.
Lâm Mạc Huy ngồi xuống khoanh chân trong phòng tập luyện.
Anh của ngày hôm nay, đang dồn toàn lực nâng cao thực lực.
Vừa ngồi xuống chưa lâu, ngoài cửa đột nhiên cố tiếng bước chân khẽ khàng phát ra.
Lâm Mạc Huy khẽ nheo mắt lại, cô Hạ Vũ Tuyết này vẫn chứng nào tật ấy sao, lại muốn xuống đây khiêu chiến anh?
Nhưng Lâm Mạc huy đã khoái trái cửa rồi.
Tiếng bước chân dừng lại trước cửa, núm vặn cửa bị vặn mấy lần không mở.
Ngoài cửa lại phát ra mấy tiếng gõ cửa, Lâm Mạc Huy cuối cùng cũng không thèm để tâm.
Đúng lúc Lâm Mạc huy nghĩ rằng Hạ Vũ Tuyết rời đi, ngoài cửa sổ căn phòng của anh bỗng dưng phát ra tiếng động nhẹ.
Lâm Mạc Huy quay đầu lại, chỉ nhìn thấy vài con côn trùng đập vào cửa sổ bay vào trong.
Sắc mặt anh đột nhiên thay đổi, đây là côn trùng độc!
Nhìn sức mạnh của côn trùng này, nhất định là được Cổ Tôn nuôi dưỡng ra.
Bình luận facebook