• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyền Nhân Thiên Y (1 Viewer)

  • Chương 302-303

Chương 302: Phương Lệ đến cửa

“Nếu thật sự là như vậy, vậy anh trai của cô…”

“Chết tiệt.”

Tham âm của Phương Vận cứng đờ, cô ta khổ sở thở dài: “Tôi thật sự xin lỗi, tôi biết chuyện này là anh trai tôi không đúng nhưng hiện tại anh thật sự rất nguy hiểm.”

“Thực lực của Vạn Thú Tông rất mạnh, hơn nữa thủ tịch cung phụng của Phương gia lại là trưởng lão của Vạn Thú Tông. Mặc dù tôi không hiểu tu luyện là gì nhưng cũng biết tu vi hiện tại của ông ta ở kỳ Kim Đan.”

“Hơn nữa, trước đây tôi từng nghe ông ta nói rằng trong Vạn Thú Tông còn có 1 vị Thái thượng trưởng lão, hình như là Nguyên, Nguyên…”

Trong lòng Lương Siêu hơi run run, hắn cau mày.

“Nguyên Anh?”

“Đúng đúng! Chính là cường giả kỳ Nguyên Anh! Nghe nói người đó đã sống tới mấy trăm năm nên rất lợi hại!”

Thượng Quan Nguyệt thầm trợn trắng mắt, thầm nghĩ quả nhiên chỉ số thông minh của phụ nữ khi yêu đúng là bằng không!

Mới gặp mặt hai lần mà đã kể sạch chuyện trong nhà mình ra ngoài…

“Ừm, đúng là mạnh thật.”

Nghe cô ta nói như vậy, Lương Siêu cũng coi như nắm được qua về thực lực của Vạn Thú Tông. Mặc dù không bằng Vũ Minh nhưng cũng là một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ trong số các tông môn trong giới võ đạo.

“Cho nên anh mau mau chạy đi!”

Phương Vận tiếp tục thuyết phục: “Ngày hôm qua, anh trai tôi đã gặp mặt thiếu tông chủ của Vạn Thú Tông, nhất định là muốn anh ta hỗ trợ chuyện giết anh!”

“A…”

Lương Siêu cười lạnh một tiếng, vỗ vỗ vai Phương Vận và nói: “Vậy mong cô trở về hãy nhắc nhở anh trai của mình rằng nếu như muốn giết tôi thì dựa vào một mình thiếu tông chủ còn chưa đủ đâu.”

“Còn nếu như bọn họ mời được lão quái vật Nguyên Anh kỳ của tông môn rời núi thì e rằng còn có thể.”

Nói xong, hắn còn hất đầu với Thượng Quan Nguyệt ý bảo cùng nhau rời đi.

Phương Vận thấy vậy thì quýnh lên, định đuổi theo và cố gắng thuyết phục hắn một lần nữa nhưng lại thấy Lương Siêu không quay đầu lại, thậm chí còn phất tay với cô ta, nói: “Cô Phương, tôi xin nhận ý tốt của cô.”

“Vì ý tốt của cô nên tôi sẽ bỏ qua hành vi trước đây của anh trai cô nhưng cô hãy quay về cảnh cáo anh ta giúp tôi.”

“Chỉ một lần này nữa thôi.”

“Anh!”

Phương Vận gấp tới mức dậm chân, thầm mắng hắn đúng là đồ cứng đầu. Sau đó, cô ta vội vàng lái xe tới tập đoàn Phương thị.

Nếu như Lương Siêu không chịu nghe khuyên nhủ, vậy thì chỉ có thể khuyên Phương Lệ dừng tay.

Thế nhưng ngay khi cô ta tới nơi lại không tìm thấy Phương Lệ đâu. Sau khi hỏi thư ký của anh ta thì mới biết được hôm nay Phương Lệ không hề tới công ty!

Cùng lúc đó.

Lương Siêu vừa về đến nhà và chuẩn bị nấu ăn trong tiếng thúc giục của Lương Nghiên thì tiếng chuông cửa vang lên.

Khi mở cửa ra, người đứng ngoài chính là Phương Lệ.

Lương Siêu thầm nghĩ đúng là thú vị, em gái vừa đi thì anh trai đã tới cửa.

“A? Anh Phương?”

“Anh cố ý tới đây mà ngay cả vệ sĩ hay thủ tịch cung phụng cũng không mang theo, chẳng lẽ anh muốn tự tay giết chết tôi sao?”

“Hay là sau khi nghe em gái truyền đạt lại lời của tôi, anh sợ hãi tới mức tự tới đây xin lỗi, muốn hòa giải?”

Nghe vậy, nhất thời Phương Lệ cau mày: “Em gái tôi lại tới đây tìm anh?”

“Lại còn nói rõ toàn bộ chuyện tôi sẽ đối phó với anh?”

“Hừ, xem ra thật đúng với câu nói gái lớn không giữ được mà!”

Lương Siêu hơi sửng sốt, có vẻ như đối phương chưa hề nhận được lời cảnh báo của hắn. E rằng lần này anh ta tới đây chỉ có 1 khả năng.

Chợt hắn khoanh tay trước ngực, nói: “Tôi thật sự không hiểu nổi, một người không phải là Huyền Vũ giả như anh làm thế nào để giết tôi?”

“Tôi tới đây không phải để giết anh.”

Phương Lệ lạnh lùng nói: “Hôm nay tôi tới đây với thân phận là một người anh trai tới bàn chuyện làm ăn.”

“Chuyện làm ăn?”

Lương Siêu lắc đâu, khoát khoát tay nói: “Tôi không muốn bàn chuyện làm ăn gì với anh cả, hơn nữa tôi cũng không phải thương nhân.”

“Anh đừng từ chối vội, chuyện này với liên quan tới việc làm ăn của Diệp gia cùng với Dược phẩm Nhuận Tinh nên tôi nghĩ anh nhất định sẽ rất hứng thú.”

Thấy Lương Siêu nhíu mày, Phương Lệ cười cười chỉ về phía biệt thự.

“Anh không định mời tôi vào ngồi nói chuyện sao?”

Lương Siêu nghiêng người mời anh ta vào phòng khách nhưng đối với người có ý định giết mình, hắn cũng không hề tỏ vẻ hòa nhã nói: “Không cần dông dài, anh nói thẳng vào chủ đề đi.”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chương 303: Cùng một cha mẹ sinh ra sao?

Phương Lệ phối hợp mà tự rót cho một chén trà, khẽ nhấp một cái sau nói: "Tôi có nghe tên nhóc Diệp Tiêu kia nói, cậu và Diệp Khuynh Thành có hôn ước."

"Hơn nữa cha Diệp Khuynh Thành còn để lại di ngôn, nói sẽ lấy một nửa gia sản Diệp gia làm đồ cưới tặng cho cậu?"

Lương Siêu không đáp, chờ anh ta nói hết lời.

"Một nửa sản nghiệp Diệp gia, tính sơ sơ cũng có thể đạt tới trăm tỷ, thật sự là một con số rất mê người, cũng khó trách mặc dù Diệp Khuynh Thành đã có ý với cậu nhưng vẫn chậm trễ mãi chưa bàn tới chuyện cưới gả với cậu."

Lời nói rõ ràng mang ý xúi dục.

Có thể Phương Lệ không biết Lương Siêu giờ phút này đang cười thầm trong lòng, như đang được xem một vở hài kịch hết sức buồn cười.

Càng không biết về cái hôn thư kia, Lương Siêu đã muốn lấy lại bao nhiêu lần rồi, chỉ là Diệp Khuynh Thành một mực giữ trong tay chết sống cũng không chịu giao ra đây!

Cho nên người thật sự muốn chậm trễ mối hôn sự này là Lương Siêu mới đúng.

Phương Lệ tiếp tục nói: "Tuy nói tôi cũng không vừa mắt gì với cậu, thậm chí lúc trước còn từng âm thầm sắp đặt người ám sát cậu, nhưng tôi có thể nhìn ra được Vận Nhi đã thật tâm yêu mến cậu rồi."

"Cho nên, với tư cách là anh trai, tôi có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước với cậu, đồng ý Vận Nhi gả cho cậu, hơn nữa còn có thể cho ra một phần đồ cưới đầy đủ, đủ làm cậu hài lòng."

"Một nửa gia sản Diệp gia cùng với công ty dược phẩm Nhuận Tinh, đã đủ rồi chứ?"

Lương Siêu: "......"

Lúc này phản ứng đầu tiên của hắn chính là, tên này bị nước tràn vào đầu à?

Hay là vốn dĩ đã bị bên thần kinh?

Không nói đến chuyện anh ta gả em gái cho mình, tuy chuyện đó đã đủ hoang đường rồi, nhưng mà chuyện đồ cưới tại sao lại liên quan đến gia sản Diệp gia?

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

"A......"

"Anh trai, có phải đầu óc của anh đi xa quá rồi không...?"

"Không phải anh nghĩ tôi cưới em gái anh rồi thì phần hôn ước giữa tôi và Diệp Khuynh Thành cũng tan tành, như vậy cô ấy sẽ cam tâm tình nguyện gả cho anh sao? Sau đó toàn bộ Diệp gia cũng thành của anh?"

"Đương nhiên không phải."

Phương Lệ cười lạnh lắc đầu: "Tôi và Khuynh Thành đã quen biết từ nhỏ, hiểu rất rõ tính tình của cô ấy, không thích chính là không thích, thà rằng suốt đời không lấy chồng cũng sẽ không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục."

"Cho nên?"

Lương Siêu nhướng mày hỏi lại, chỉ thấy hai bên thái dương Phương Lệ hơi gồ lên, trên mặt cũng hiện ra vẻ âm u.

"Cho nên, tôi chuẩn bị giết chết Diệp Khuynh Thành."

"Nuốt trọn tất cả gia sản Diệp gia sau đó phân cho cậu một nửa, coi như là đồ cưới tôi chuẩn bị cho Vận Nhi."

Lương Siêu vừa nghe vậy thì hơi sửng sốt, hoàn toàn phản ứng không kịp.

Mà Thượng Quan Nguyệt vừa từ trên lầu bước xuống cũng hơi sững lại vẻ mặt cổ quái nhìn Phương Lệ, sau đó khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Đối với người phụ nữ mình luôn miệng nói thích mà nói giết liền giết?

Tên này, không chỉ là tên nhỏ mọn......

Mà còn là loại người cực kỳ hung ác...!

Thấy Lương Siêu không nói gì, Phương Lệ cười thầm một tiếng còn tưởng rằng hắn đã động tâm rồi, ít nhất cũng đã bắt đầu cân nhắc, cho nên hắn tiếp tục nói: "Nếu đã là giao dịch thì phải chia đều lợi ích cho cả hai bên, không thể để cậu một mình hưởng hết chỗ lợi lớn như vậy được."

"Giết Diệp Khuynh Thành như thế nào sẽ để tôi sắp xếp hết, còn cậu cần làm hai chuyện là được, thứ nhất, tất nhiên là không được nhúng tay vào kế hoạch của tôi, không được bảo hộ cho Diệp Khuynh Thành."

"Thứ hai, tôi biết rõ bây giờ cậu có không ít phụ nữ bên cạnh, cậu cần phải cắt đứt hết với những cô đó, người đàn ông của em gái tôi nhất định toàn tâm toàn ý với em ấy, không được lăng nhăng khắp nơi!"

"Ha....."

Nghe xong hai điều kiện này, Lương Siêu nhịn không được mà bật cười.

Vẻ mặt khó hiểu hỏi: "Mạo muội hỏi anh một câu, anh và em gái mình có phải cùng một cha mẹ sinh ra không?"

"Cậu có ý gì? "

"Nếu thật là một cha một mẹ sinh ra, vì sao lại khác nhau nhiều như vậy? "

"Một người thì thiện lương hồn nhiên, người khác lại âm hiểm xảo trá, ngoan độc tuyệt tình, Phương Vận có người anh trai như anh, đối với cô ấy mà nói thật sự là một nỗi bi ai thật lớn mà."

"Cậu! "

Phương Lệ quát lên giận dữ, vỗ bàn một cái thật mạnh, nói: "Tôi đang bàn bạc chuyện làm ăn, cậu đừng có nói mấy chuyện vô dụng này với tôi! Dứt khoát đi! Rốt cuộc cậu......"

Bốp~!

Không đợi hắn nói xong, Lương Siêu quang một bạt tay qua.

"Đã nói như vậy mà anh vẫn không chịu hiểu sao?"

"Loại người độc ác xảo trá như anh mà muốn nói chuyện làm ăn với tôi à? Quả thực là ô uế lỗ tai tôi rồi!"

"Cút! "
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom