-
Chap 96+97
Trở lại cuộc sống như ngày thường, năm tháng dần trôi qua, bụng Lăng U đã vượt quá mặt, cô bắt đầu thấy khó khăn trong việc đi lại, cũng tại anh chăm quá kỹ khiến thai thai to hơn bình thường.
Sau sự việc của Thư Kỳ, Quân Mạc Phàm lập tức xách Hắc Bạch Vô Thường lên vị trí thư ký. Anh không muốn xảy ra một sự việc tương tự khiến cô đau lòng.
" Ông xã, anh thấy cái này thế nào?" Lăng U chọn một bộ đồ màu hồng phấn nhỏ nhắn giơ lên cho anh xem.
" Rất đẹp." Quân Mạc Phàm không muốn cô buồn, lập tức khen bừa.
" Tiểu Dật, đẹp không?" cô quay sang Bạch Dật cười cười.
" Rất đẹp." Bạch Dật cũng lập tức khen.
Thấy Lăng U vui vẻ tiếp tục chọn đồ, ánh mắt ghét bỏ của cả hai ba con lập tức chĩa lên cái bụng đã nhô cao của Lăng U. Quân cướp vợ, quân cướp mẹ!
Lăng U đi trung tâm thương mại, lúc về mang theo cả túi lớn túi nhỏ. Niềm vui khi có bầu chính là tự tay chọn đồ cho em bé trong bụng, cũng là đứa con đầu tiên của cô và anh.
" Papa, lúc mami mang thai con, có vui vẻ như vậy không?" Bạch Dật đột nhiên hỏi.
" Đều như nhau thôi." Quân Mạc Phàm hờ hững nói, lướt qua nhóc con đỡ cô vào trong nhà.
Việc sinh nở của phụ nữ vốn nguy hiểm, ba mẹ Lăng U vứt bỏ công việc ở nước ngoài, tạm thời chuyển về đây sinh sống. Kỷ Hà thỉnh thoảng lại đến thăm cô, lúc nào đi cũng mang theo Hắc Vô Thường.
" Bao giờ cậu mới chịu kết hôn?" Lăng U dựa lưng vào thành giường nghiêm túc hỏi.
"......." Kỷ Hà cúi đầu im lặng không trả lời.
" Hắc trợ lý là người tốt. Ngoại hình quá chuẩn, công việc quá ổn định, đặc biệt cả hai lại yêu nhau. Cậu còn chần chừ gì?"
" Tớ biết rồi." Kỷ Hà cười cười. Cô ta cũng không phải là quá kén chọn chỉ là.....Hắc Vô Thường mãi chưa chịu cầu hôn, chẳng lẽ lại muốn Kỷ Hà cô ta mở lời trước?
Lần này Lăng U mang thai 9 tháng liền sinh. Nghe tin, Quân Mạc Phàm lập tức bỏ lại công việc phi xe thẳng đến bệnh viện. Ngồi bên ngoài đợi khiến anh nhận ra, lúc trước cô sinh Bạch Dật cũng đau đớn như thế nào, vậy mà anh lại vô tâm, cùng Ninh Thư tổ chức hỷ sự. Bạch Vô Thường lần thứ hai đứng trước cửa phòng đợi cô sinh nở, anh ta vĩnh viễn không quên được cảnh đám người hầu bê từng chậu máu đi ra, thật sự là sợ hãi.
Khi tiếng hét Lăng U vang lên, Quân Mạc Phàm định đạp cửa xông vào cũng là lúc tiếng khóc của trẻ con vang lên khắp căn phòng.
" Chúc mừng, là bé gái, hai mẹ con đều an toàn." y tá bế đứa bé mới sinh bước ra.
Quân Mạc Phàm bế đứa nhỏ, chỉ nhìn qua rồi đưa cho Kỷ Hà, lúc này anh lo lắng cho cô hơn. Bạch Vô Thường nghe đến bé gái thì vui vẻ không thôi, nếu giống cô thì chẳng phải rất tuyệt hay sao? Tò mò nhìn một chút, anh ta lập tức đơ ra.
" Anh trai, đứa bé này..... hình như rất quen." Bạch Vô Thường thì thầm nói.
Hắc Vô Thường nhếch miệng, đương nhiên là rất quen, chiến thần Nam Không chứ còn ai nữa!
Bạch Vô Thường túm lấy anh trai hỏi cho ra nhẽ mới chịu buồn tha. Không nghĩ tới Diêm Vương đại nhân lại tính toán tốt như vậy, ngay cả số phận của chiến thần Nam Không cũng không buồn tha, lại còn cố tình cho đầu thai thành con gái. Nếu như sau này anh ta biết được, liệu có mang quân xuống U Minh đánh một trận hay không?
Lăng U tỉnh lại đã là ngày hôm sau. Cô sờ nhẹ lên bụng, thấy trống không liền vội vàng ngồi dậy, vừa nhìn thấy bé con nằm trong nôi bên cạnh, nụ cười tươi liền xuất hiện trên môi. Con gái của anh và cô cuối cùng cũng chào đời.
" Lăng U." Quân Mạc Phàm ôm lấy cô. Lúc đợi cô sinh, thật sự dọa chết anh.
Lăng U vùi đầu vào ngực anh, mùi hương trên cơ thể anh khiến cô cảm thấy an toàn.
Lăng U nghỉ ngơi được vài lại bắt đầu lo lắng chuyện đặt tên cho con gái. Quân Mạc Phàm nói anh tôn trọng ý kiến của cô, chỉ cần là cô đặt anh đều thích.
" Cha họ Quân, vậy đặt tên con là Tâm đi. Quân Phân Tâm." Hắc Vô Thường cũng tham gia việc đặt tên, cười nói.
" Quân Tạo Phản." Kỷ Hà nhìn Hắc Vô Thường tiếp lời.
" Tên con gái mà, hay đặt là Quân Cố Hồng đi." Bạch Vô Thường hí hửng nói.
" Quân Cố Hồng? Không có quần? Tên cháu anh không thể xấu như vậy, đặt Quân Tử nghe hay hơn." Lăng Thiên phản bác.
Lăng U ngồi một bên khẽ lau mồ hôi trên trán. Con của cô sao có thể đặt mấy cái tên như vậy. Lăng U vẫn thích anh đặt tên cho bé con hơn. Quân Mạc Phàm vừa bước chân vào, tiếng bàn tán lập tức im lặng.
" Anh đặt tên cho con đi." Lăng U thấy anh ôm mình, đẩy anh ra khẽ nói.
" Um.... Quân Lăng." Quân Mạc Phàm nhìn qua bé con, lập tức nghĩ ra tên.
Mọi người nhìn nhau, có cần lười suy nghĩ như vậy không? Trực tiếp lấy họ của cha ghép với họ của mẹ. Cũng quá hắt hủi đi. Lăng U lại thấy cái tên này rất hay, Quân Lăng sẽ là tên con gái của cô.
Thế là đứa bé gái mang tên Quân Lăng ra đời như vậy đấy. Đến khi nó lớn, vẫn luôn ghét bỏ cái tên này vì quá giống con trai. Quân Lăng, tại sao lại là cái tên này chứ?
Năm Quân Lăng tròn 1 tuổi, đám cưới của Kỷ Hà và Hắc Vô Thường diễn ra. Nghe nói Hắc Vô Thường đã phải lao công khổ tứ ngồi chọc thủng ba con sâu để Kỷ Hà mang thai, mới có đám cưới này. Lại nói đến Lăng Thiên với Bạch Vô Thường, vì không muốn công khai chuyện tình cảm, cả hai người mặc dù đã chuyển đến sống chung nhưng không tổ chức đám cưới, Lăng Thiên quyết định đem Lăng Thị sau này giao cho Quân Lăng.
" Quân Lăng, gọi mẹ đi." Lăng U cười cười nhìn con gái, hạnh phúc tràn ngập trong tim.
Quân Lăng còn chưa kịp bò tới chỗ Lăng U đã bị Quân Mạc Phàm xách lên ném cho Bạch Dật. Chỉ cần là vật sống tới gần cô, không biết là cái hay đực, anh đều sẽ ghen tị.
Sau sự việc của Thư Kỳ, Quân Mạc Phàm lập tức xách Hắc Bạch Vô Thường lên vị trí thư ký. Anh không muốn xảy ra một sự việc tương tự khiến cô đau lòng.
" Ông xã, anh thấy cái này thế nào?" Lăng U chọn một bộ đồ màu hồng phấn nhỏ nhắn giơ lên cho anh xem.
" Rất đẹp." Quân Mạc Phàm không muốn cô buồn, lập tức khen bừa.
" Tiểu Dật, đẹp không?" cô quay sang Bạch Dật cười cười.
" Rất đẹp." Bạch Dật cũng lập tức khen.
Thấy Lăng U vui vẻ tiếp tục chọn đồ, ánh mắt ghét bỏ của cả hai ba con lập tức chĩa lên cái bụng đã nhô cao của Lăng U. Quân cướp vợ, quân cướp mẹ!
Lăng U đi trung tâm thương mại, lúc về mang theo cả túi lớn túi nhỏ. Niềm vui khi có bầu chính là tự tay chọn đồ cho em bé trong bụng, cũng là đứa con đầu tiên của cô và anh.
" Papa, lúc mami mang thai con, có vui vẻ như vậy không?" Bạch Dật đột nhiên hỏi.
" Đều như nhau thôi." Quân Mạc Phàm hờ hững nói, lướt qua nhóc con đỡ cô vào trong nhà.
Việc sinh nở của phụ nữ vốn nguy hiểm, ba mẹ Lăng U vứt bỏ công việc ở nước ngoài, tạm thời chuyển về đây sinh sống. Kỷ Hà thỉnh thoảng lại đến thăm cô, lúc nào đi cũng mang theo Hắc Vô Thường.
" Bao giờ cậu mới chịu kết hôn?" Lăng U dựa lưng vào thành giường nghiêm túc hỏi.
"......." Kỷ Hà cúi đầu im lặng không trả lời.
" Hắc trợ lý là người tốt. Ngoại hình quá chuẩn, công việc quá ổn định, đặc biệt cả hai lại yêu nhau. Cậu còn chần chừ gì?"
" Tớ biết rồi." Kỷ Hà cười cười. Cô ta cũng không phải là quá kén chọn chỉ là.....Hắc Vô Thường mãi chưa chịu cầu hôn, chẳng lẽ lại muốn Kỷ Hà cô ta mở lời trước?
Lần này Lăng U mang thai 9 tháng liền sinh. Nghe tin, Quân Mạc Phàm lập tức bỏ lại công việc phi xe thẳng đến bệnh viện. Ngồi bên ngoài đợi khiến anh nhận ra, lúc trước cô sinh Bạch Dật cũng đau đớn như thế nào, vậy mà anh lại vô tâm, cùng Ninh Thư tổ chức hỷ sự. Bạch Vô Thường lần thứ hai đứng trước cửa phòng đợi cô sinh nở, anh ta vĩnh viễn không quên được cảnh đám người hầu bê từng chậu máu đi ra, thật sự là sợ hãi.
Khi tiếng hét Lăng U vang lên, Quân Mạc Phàm định đạp cửa xông vào cũng là lúc tiếng khóc của trẻ con vang lên khắp căn phòng.
" Chúc mừng, là bé gái, hai mẹ con đều an toàn." y tá bế đứa bé mới sinh bước ra.
Quân Mạc Phàm bế đứa nhỏ, chỉ nhìn qua rồi đưa cho Kỷ Hà, lúc này anh lo lắng cho cô hơn. Bạch Vô Thường nghe đến bé gái thì vui vẻ không thôi, nếu giống cô thì chẳng phải rất tuyệt hay sao? Tò mò nhìn một chút, anh ta lập tức đơ ra.
" Anh trai, đứa bé này..... hình như rất quen." Bạch Vô Thường thì thầm nói.
Hắc Vô Thường nhếch miệng, đương nhiên là rất quen, chiến thần Nam Không chứ còn ai nữa!
Bạch Vô Thường túm lấy anh trai hỏi cho ra nhẽ mới chịu buồn tha. Không nghĩ tới Diêm Vương đại nhân lại tính toán tốt như vậy, ngay cả số phận của chiến thần Nam Không cũng không buồn tha, lại còn cố tình cho đầu thai thành con gái. Nếu như sau này anh ta biết được, liệu có mang quân xuống U Minh đánh một trận hay không?
Lăng U tỉnh lại đã là ngày hôm sau. Cô sờ nhẹ lên bụng, thấy trống không liền vội vàng ngồi dậy, vừa nhìn thấy bé con nằm trong nôi bên cạnh, nụ cười tươi liền xuất hiện trên môi. Con gái của anh và cô cuối cùng cũng chào đời.
" Lăng U." Quân Mạc Phàm ôm lấy cô. Lúc đợi cô sinh, thật sự dọa chết anh.
Lăng U vùi đầu vào ngực anh, mùi hương trên cơ thể anh khiến cô cảm thấy an toàn.
Lăng U nghỉ ngơi được vài lại bắt đầu lo lắng chuyện đặt tên cho con gái. Quân Mạc Phàm nói anh tôn trọng ý kiến của cô, chỉ cần là cô đặt anh đều thích.
" Cha họ Quân, vậy đặt tên con là Tâm đi. Quân Phân Tâm." Hắc Vô Thường cũng tham gia việc đặt tên, cười nói.
" Quân Tạo Phản." Kỷ Hà nhìn Hắc Vô Thường tiếp lời.
" Tên con gái mà, hay đặt là Quân Cố Hồng đi." Bạch Vô Thường hí hửng nói.
" Quân Cố Hồng? Không có quần? Tên cháu anh không thể xấu như vậy, đặt Quân Tử nghe hay hơn." Lăng Thiên phản bác.
Lăng U ngồi một bên khẽ lau mồ hôi trên trán. Con của cô sao có thể đặt mấy cái tên như vậy. Lăng U vẫn thích anh đặt tên cho bé con hơn. Quân Mạc Phàm vừa bước chân vào, tiếng bàn tán lập tức im lặng.
" Anh đặt tên cho con đi." Lăng U thấy anh ôm mình, đẩy anh ra khẽ nói.
" Um.... Quân Lăng." Quân Mạc Phàm nhìn qua bé con, lập tức nghĩ ra tên.
Mọi người nhìn nhau, có cần lười suy nghĩ như vậy không? Trực tiếp lấy họ của cha ghép với họ của mẹ. Cũng quá hắt hủi đi. Lăng U lại thấy cái tên này rất hay, Quân Lăng sẽ là tên con gái của cô.
Thế là đứa bé gái mang tên Quân Lăng ra đời như vậy đấy. Đến khi nó lớn, vẫn luôn ghét bỏ cái tên này vì quá giống con trai. Quân Lăng, tại sao lại là cái tên này chứ?
Năm Quân Lăng tròn 1 tuổi, đám cưới của Kỷ Hà và Hắc Vô Thường diễn ra. Nghe nói Hắc Vô Thường đã phải lao công khổ tứ ngồi chọc thủng ba con sâu để Kỷ Hà mang thai, mới có đám cưới này. Lại nói đến Lăng Thiên với Bạch Vô Thường, vì không muốn công khai chuyện tình cảm, cả hai người mặc dù đã chuyển đến sống chung nhưng không tổ chức đám cưới, Lăng Thiên quyết định đem Lăng Thị sau này giao cho Quân Lăng.
" Quân Lăng, gọi mẹ đi." Lăng U cười cười nhìn con gái, hạnh phúc tràn ngập trong tim.
Quân Lăng còn chưa kịp bò tới chỗ Lăng U đã bị Quân Mạc Phàm xách lên ném cho Bạch Dật. Chỉ cần là vật sống tới gần cô, không biết là cái hay đực, anh đều sẽ ghen tị.
Bình luận facebook