Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 561
-Oa!
Quán Quân Bảng, một nữ hài hoạt bát, kinh hỉ nói:
– Ngươi cũng lên bảng!
– Đương nhiên.
La Mục ưỡn ngực, rất đắc ý nói.
Nữ hài vui cười nói:
– Ngươi kêu ta đi ra cũng chỉ đến xem bảng danh sách thôi sao?
– Dĩ nhiên không phải.
La Mục đỏ mặt, nhỏ giọng
– Ta muốn mời cô ra ngoài ăn cơm.
– Phốc xích.
Nữ hài che miệng cười duyên.
– Tên của ta, ngươi cũng không biết đã muốn mời ta ăn cơm?
La Mục vội vàng hỏi:
– Cô tên gì?
Nữ hài lấy hai tay vắt chéo sau lưng, cười đáp.
– Người khác đều gọi ta là Tiếu Nhã.
-Tiểu Nhã?
La Mục tán dương:
– Tên rất hay!
Tiểu Nhã nói:
– Ngươi mời ta ăn gì?
– Cái này
La Mục hết nhìn đông tới
nhìn tây, sau đó chỉ về đằng trước, nói:
– Chúng ta đi ăn mì đi!
Bịch!
Đứng đằng xa, Vân Phi Dương trực tiếp ngã trên mặt đất.
Mẹ nó.
Tên này thật có tài.
Mời nữ hài nhà người ta ra ngoài vậy chỉ đi ăn mì, có thể cấp cao, xa xỉ hơn chút không, phải biết ta vừa cho ngươi mấy
ngàn lượng đấy!
Ai.
Tên này còn không bằng Chung Vũ, hoàn toàn không có thiên phú tán gái.
Nhưng.
Để hắn sụp đổ là.
Nữ hài gọi Tiểu Nhã kia lại vui vẻ đáp ứng.
Không phải chứ?
Vậy cũng đồng ý?
Chẳng lẽ hiện tại nữ hài đều đơn thuần như thế, một tô mì sợi đã có thể tán được?
Nghĩ tới đây, Vân Phi Dương đứng lên, nghiêm túc nói:
– Đi thôi, chúng ta cũng đi ăn mì.
– Không hứng thú.
Lâm Chỉ Khê quay người rời
Lương Âm ngáp một cái, lên tiếng:
– Ta đi về ngủ.
Vân Phi Dương tự nhận là cao thủ tán gái.
Rất nhiều người cũng cho như vậy, bất quá mấy ngày kế tiếp, hắn lại bị đánh mặt.
Cao thủ tán gái chân chính thì không cần đi tán gái, mà ngược lại bị gái tán, hiện tại La Mục đang gặp phải tình huống này.
Nữ hài gọi Tiếu Nhã ngày ngày kề cận hắn!
cảm tình hai người ngày càng tăng, thật giống như cặp tình nhân ngọt ngào.
Vân Phi Dương xém chút ôm bắp đùi La Mục, khóc nói:
– Đại ca, dạy ta làm sao tán gái đi.
Nói thật.
Vân Phi Dương rất hi vọng, bá vương chi khí chính mình bạo phát, mỹ nữ gặp được liền chết ngất, nhưng hiện thực quá tàn khốc, nữ hài hắn nhìn trúng, không có người nào chủ động.
Ngược lại có một người, Vân Hoa.
Bất quá, nghĩ đến Âm Dương Thân nam không ra nam, nữ không ra nữ kiếp trước, Vân Phi Dương không rét mà run.
Dù Lương Âm đã thố lộ qua, tuy cũng rất yêu thích hắn, cũng có ý nghĩ gả cho hắn nhưng không kề cận hắn như Tiểu Nhã kề cận La Mục vậy.
Quả nhiên.
Người so với người làm người ta tức chết!
Vòng thứ hai thi đấu thiên tài kéo dài bảy ngày cuối cùng kết thúc, 380 thiên tài dự thi chỉ có 300 người tấn cấp!
Nhân số tấn cấp cao nhất từ trước tới nay.
Tất cả mọi người đều biết có nhiều người tấn cấp cũng bởi vì Vân Phi Dương đã giết chết lục phấm hung thú.
Nếu không.
Trong bảy ngày này, khẳng định có người không may bị Bá Vương Long bắt được rồi bị đào thải, hoặc bị giết chết.
Mọi người đều được truyền tống ra ngoài, bọn họ ai cũng mệt mỏi.
Không ngừng chém giết cùng cao phẩm hung thú, thật sự thống khổ.
Long Hoàng cũng biết bọn họ tiêu hao nghiêm trọng.
Quán Quân Bảng, một nữ hài hoạt bát, kinh hỉ nói:
– Ngươi cũng lên bảng!
– Đương nhiên.
La Mục ưỡn ngực, rất đắc ý nói.
Nữ hài vui cười nói:
– Ngươi kêu ta đi ra cũng chỉ đến xem bảng danh sách thôi sao?
– Dĩ nhiên không phải.
La Mục đỏ mặt, nhỏ giọng
– Ta muốn mời cô ra ngoài ăn cơm.
– Phốc xích.
Nữ hài che miệng cười duyên.
– Tên của ta, ngươi cũng không biết đã muốn mời ta ăn cơm?
La Mục vội vàng hỏi:
– Cô tên gì?
Nữ hài lấy hai tay vắt chéo sau lưng, cười đáp.
– Người khác đều gọi ta là Tiếu Nhã.
-Tiểu Nhã?
La Mục tán dương:
– Tên rất hay!
Tiểu Nhã nói:
– Ngươi mời ta ăn gì?
– Cái này
La Mục hết nhìn đông tới
nhìn tây, sau đó chỉ về đằng trước, nói:
– Chúng ta đi ăn mì đi!
Bịch!
Đứng đằng xa, Vân Phi Dương trực tiếp ngã trên mặt đất.
Mẹ nó.
Tên này thật có tài.
Mời nữ hài nhà người ta ra ngoài vậy chỉ đi ăn mì, có thể cấp cao, xa xỉ hơn chút không, phải biết ta vừa cho ngươi mấy
ngàn lượng đấy!
Ai.
Tên này còn không bằng Chung Vũ, hoàn toàn không có thiên phú tán gái.
Nhưng.
Để hắn sụp đổ là.
Nữ hài gọi Tiểu Nhã kia lại vui vẻ đáp ứng.
Không phải chứ?
Vậy cũng đồng ý?
Chẳng lẽ hiện tại nữ hài đều đơn thuần như thế, một tô mì sợi đã có thể tán được?
Nghĩ tới đây, Vân Phi Dương đứng lên, nghiêm túc nói:
– Đi thôi, chúng ta cũng đi ăn mì.
– Không hứng thú.
Lâm Chỉ Khê quay người rời
Lương Âm ngáp một cái, lên tiếng:
– Ta đi về ngủ.
Vân Phi Dương tự nhận là cao thủ tán gái.
Rất nhiều người cũng cho như vậy, bất quá mấy ngày kế tiếp, hắn lại bị đánh mặt.
Cao thủ tán gái chân chính thì không cần đi tán gái, mà ngược lại bị gái tán, hiện tại La Mục đang gặp phải tình huống này.
Nữ hài gọi Tiếu Nhã ngày ngày kề cận hắn!
cảm tình hai người ngày càng tăng, thật giống như cặp tình nhân ngọt ngào.
Vân Phi Dương xém chút ôm bắp đùi La Mục, khóc nói:
– Đại ca, dạy ta làm sao tán gái đi.
Nói thật.
Vân Phi Dương rất hi vọng, bá vương chi khí chính mình bạo phát, mỹ nữ gặp được liền chết ngất, nhưng hiện thực quá tàn khốc, nữ hài hắn nhìn trúng, không có người nào chủ động.
Ngược lại có một người, Vân Hoa.
Bất quá, nghĩ đến Âm Dương Thân nam không ra nam, nữ không ra nữ kiếp trước, Vân Phi Dương không rét mà run.
Dù Lương Âm đã thố lộ qua, tuy cũng rất yêu thích hắn, cũng có ý nghĩ gả cho hắn nhưng không kề cận hắn như Tiểu Nhã kề cận La Mục vậy.
Quả nhiên.
Người so với người làm người ta tức chết!
Vòng thứ hai thi đấu thiên tài kéo dài bảy ngày cuối cùng kết thúc, 380 thiên tài dự thi chỉ có 300 người tấn cấp!
Nhân số tấn cấp cao nhất từ trước tới nay.
Tất cả mọi người đều biết có nhiều người tấn cấp cũng bởi vì Vân Phi Dương đã giết chết lục phấm hung thú.
Nếu không.
Trong bảy ngày này, khẳng định có người không may bị Bá Vương Long bắt được rồi bị đào thải, hoặc bị giết chết.
Mọi người đều được truyền tống ra ngoài, bọn họ ai cũng mệt mỏi.
Không ngừng chém giết cùng cao phẩm hung thú, thật sự thống khổ.
Long Hoàng cũng biết bọn họ tiêu hao nghiêm trọng.
Bình luận facebook