Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 177
Chương 177:
Dịch Bách đứng ở bên ngoài, sau khi nhìn thấy Mộ Bắc Ngật tỉnh lại, ánh mắt hiện lên sự vui mừng, lập tức đi vào bên trong phòng bệnh, “Sếp, anh tỉnh lại rồi?”
“ừ”
“Dịch Bách, làm thủ tục xuất ên cho tôi.”
Mộ Bắc Ngật lạnh lùng lên tiếng, Cố Tiểu Mạch người phụ nữ kia đến giờ vân không biết đã đi đâu rồi, anh không yên tâm chút nào.
“Vâng thưa Sếp”
“Bắc Ngật, anh vẫn còn chưa khỏe lại, tối nay ông Mộ chuẩn bị làm tiệc tại nhà, Bắc Ngật, chúng ta phải đến đó cùng nhau, nếu anh không đi, ông Mộ sẽ không vui”
Nhắc đến ông Mộ, Mộ Bắc Ngật sẽ thỏa hiệp.
Cố Lan Tâm chỉ sợ Dịch Bách sẽ nói ra chuyện của Cố Tiểu Mạch, thế nên cô ta giả vờ nhắc đến ông Mộ, thấy Dịch Bách muốn nói gì đó rồi lại thôi, Cố Lan Tâm cười lạnh một tiếng.
Mặt Mộ Bắc Ngật lạnh đi, phía ông Mộ quả thực có chút rắc rối.
Còn Cố Lan Tâm cần báo tin với ông Mộ một cách nhanh nhất, anh gật đầu, “Làm thủ tục ra viện, đến nhà cũ”
“Bắc Ngật, để em đỡ anh”
Mộ Bắc Ngật nhìn Cố Lan Tâm, ánh mắt mất đi sự ấm áp, anh thốt ra hai chữ “Không cần” rồi giựt kim tiêm đang ở tay ra, đứng lên, cầm bộ quần áo bên cạnh đi vào nhà vệ sinh thay đồ.
Cố Lan Tâm cười chế giễu chính mình, Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch, tao đã ngăn chặn lâu như vậy mà Bắc Ngật vẫn động lòng với mày!
Mày cho rằng, hai người có thể ở bên nhau sao?
Nỗi căm hận trào dâng, cơ thể run rẩy, kế hoạch ngăn chặn không ngừng được chuẩn bị trong đầu.
Dịch Bách đi làm thủ tục ra viện thì bắt gặp Nam Thần An, có điều Nam Thần An không nhận ra cậu ta, Dịch Bách có chút nghi ngờ, chỉ nhìn thấy Nam Thần An đứng đợi ở trước cửa phòng phẫu thuật, là ai bị thương?
Cậu ta gọi điện cho thuộc hạ đến bệnh viện canh trừng.
Sau khi cậu ta làm xong thủ tục, ngoài sắc mặt tái nhợt ra thì Mộ Bắc Ngật không có gì khác lạ, anh bước rất nhanh, mặt không biểu cảm ra khỏi bệnh viện, không còn giống như trước đây, nhường nhịn Cố Lan Tâm hay dừng lại để cô ta ôm cánh tay mình nữa.
Sau khi chắc chắn tình cảm của mình, Mộ Bắc Ngật biết mình phải giữ khoảng cách với Cố Lan Tâm mọi lúc mọi nơi, Cố Lan Tâm ở phía sau, chạy lon ton mới theo được bước đi của anh.
Cô ta có chút đau buồn, sự ấm áp của Mộ Bắc Ngật không còn dành cho cô ta nữa!
Sau khi lên xe, Mộ Bắc Ngật dựa vào cửa, xoa ấn đường, ánh mắt tối sầm, bây giờ ông Mộ không tự mình gọi điện thoại bảo anh về nhà nữa mà gọi cho Cố Lan Tâm.
Về đến nhà cũ, Mộ Bắc Ngật và Cố Lan Tâm cùng nhau đi vào phòng khách, Mộ phu nhân đang ngồi trên ghế sofa còn Mộ Thiếu Lãnh thì ngồi bên cạnh ông Mộ.
Nhìn thấy Mộ Bắc Ngật và Cố Lan Tâm đi cùng nhau, Mộ phu nhân cảm thấy có chút e ngại.
“Ông nội, hôm nay là ngày giỗ của bố mà Mộ Bắc Ngật lại đến muộn như vậy, chẳng hề quan tâm, khiến tất cả mọi người đều ở đây chờ anh ta!” Mộ Thiếu Lãnh ngồi bên cạnh nói với giọng điệu kỳ lạ, âm thâm khiêu khích sự phẫn nộ của ông Mộ.
Mộ Bắc Ngật chạm phải ánh mắt quở trách của ông Mộ, nhưng anh không có chút phản ứng gì, hững hờ đáp lại, “Công ty có việc bận.”
“Được rồi, lát nữa đi thắp hương, Bắc Ngật, sao mặt cháu nhợt nhạt thế, không ngủ đủ à?” Ông Mộ không muốn tính toán với những chuyện nhỏ nhặt như thế này, nhìn khuôn mặt trắng bệch đáng sợ của Mộ Bắc Ngật, ông ta lên tiếng hỏi.
Không đợi Mộ Bắc Ngật trả lời Cố Lan Tâm đã ôm cánh tay Mộ Bắc Ngật, nhẹ nhàng lên tiếng trả lời thay cho anh, “Ông Mộ, Bắc Ngật bị sốt cao, vừa mới ở bệnh viện truyền nước, ông đừng trách anh ấy”
“Sốt?
“Vâng, không sao rồi: “Vậy thì tốt, ngày giỗ phải ở lại nhà cũ ba ngày, phòng của cháu và Lan Tâm đã được chuẩn bị rồi, lát nữa người làm sẽ đưa hai đứa lên phòng”
Ông Mộ cố tình muốn Mộ Bắc Ngật và Cố Lan Tâm ngủ cùng nhau, suy nghĩ vài ngày, cuối cùng ông Mộ cũng nghĩ ra cách, dùng Cố Lan Tâm để trói buộc Mộ Bắc Ngật hiệu quả không cao, Mộ Bắc Ngật là đứa biết giữ mình, không ham muốn, yêu Cố Lan Tâm nhiều năm như vậy mà bụng của Cố Lan Tâm vẫn không có chút động tĩnh gì.
Còn ông Mộ quả thực rất cần một đứa chắt kế nghiệp, nếu Cố Lan Tâm có thể mang thai, ông ta có thể nắm chắc được Mộ Bắc Ngật trong tay, đây là một quyết định không tồi.
Thế nên, ông ta cố tình chuẩn bị một phòng.
Cố Lan Tâm ngẩng đầu nhìn căn phòng trên tầng hai, chỉ là một phòng… mặt cô ta bất giác đỏ lên ngại ngùng, cho dù Mộ Bắc Ngật đã quyết định hủy hôn với cô, nhưng ở trước mặt người nhà họ Mộ vẫn phải giả vờ.
Dịch Bách đứng ở bên ngoài, sau khi nhìn thấy Mộ Bắc Ngật tỉnh lại, ánh mắt hiện lên sự vui mừng, lập tức đi vào bên trong phòng bệnh, “Sếp, anh tỉnh lại rồi?”
“ừ”
“Dịch Bách, làm thủ tục xuất ên cho tôi.”
Mộ Bắc Ngật lạnh lùng lên tiếng, Cố Tiểu Mạch người phụ nữ kia đến giờ vân không biết đã đi đâu rồi, anh không yên tâm chút nào.
“Vâng thưa Sếp”
“Bắc Ngật, anh vẫn còn chưa khỏe lại, tối nay ông Mộ chuẩn bị làm tiệc tại nhà, Bắc Ngật, chúng ta phải đến đó cùng nhau, nếu anh không đi, ông Mộ sẽ không vui”
Nhắc đến ông Mộ, Mộ Bắc Ngật sẽ thỏa hiệp.
Cố Lan Tâm chỉ sợ Dịch Bách sẽ nói ra chuyện của Cố Tiểu Mạch, thế nên cô ta giả vờ nhắc đến ông Mộ, thấy Dịch Bách muốn nói gì đó rồi lại thôi, Cố Lan Tâm cười lạnh một tiếng.
Mặt Mộ Bắc Ngật lạnh đi, phía ông Mộ quả thực có chút rắc rối.
Còn Cố Lan Tâm cần báo tin với ông Mộ một cách nhanh nhất, anh gật đầu, “Làm thủ tục ra viện, đến nhà cũ”
“Bắc Ngật, để em đỡ anh”
Mộ Bắc Ngật nhìn Cố Lan Tâm, ánh mắt mất đi sự ấm áp, anh thốt ra hai chữ “Không cần” rồi giựt kim tiêm đang ở tay ra, đứng lên, cầm bộ quần áo bên cạnh đi vào nhà vệ sinh thay đồ.
Cố Lan Tâm cười chế giễu chính mình, Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch, tao đã ngăn chặn lâu như vậy mà Bắc Ngật vẫn động lòng với mày!
Mày cho rằng, hai người có thể ở bên nhau sao?
Nỗi căm hận trào dâng, cơ thể run rẩy, kế hoạch ngăn chặn không ngừng được chuẩn bị trong đầu.
Dịch Bách đi làm thủ tục ra viện thì bắt gặp Nam Thần An, có điều Nam Thần An không nhận ra cậu ta, Dịch Bách có chút nghi ngờ, chỉ nhìn thấy Nam Thần An đứng đợi ở trước cửa phòng phẫu thuật, là ai bị thương?
Cậu ta gọi điện cho thuộc hạ đến bệnh viện canh trừng.
Sau khi cậu ta làm xong thủ tục, ngoài sắc mặt tái nhợt ra thì Mộ Bắc Ngật không có gì khác lạ, anh bước rất nhanh, mặt không biểu cảm ra khỏi bệnh viện, không còn giống như trước đây, nhường nhịn Cố Lan Tâm hay dừng lại để cô ta ôm cánh tay mình nữa.
Sau khi chắc chắn tình cảm của mình, Mộ Bắc Ngật biết mình phải giữ khoảng cách với Cố Lan Tâm mọi lúc mọi nơi, Cố Lan Tâm ở phía sau, chạy lon ton mới theo được bước đi của anh.
Cô ta có chút đau buồn, sự ấm áp của Mộ Bắc Ngật không còn dành cho cô ta nữa!
Sau khi lên xe, Mộ Bắc Ngật dựa vào cửa, xoa ấn đường, ánh mắt tối sầm, bây giờ ông Mộ không tự mình gọi điện thoại bảo anh về nhà nữa mà gọi cho Cố Lan Tâm.
Về đến nhà cũ, Mộ Bắc Ngật và Cố Lan Tâm cùng nhau đi vào phòng khách, Mộ phu nhân đang ngồi trên ghế sofa còn Mộ Thiếu Lãnh thì ngồi bên cạnh ông Mộ.
Nhìn thấy Mộ Bắc Ngật và Cố Lan Tâm đi cùng nhau, Mộ phu nhân cảm thấy có chút e ngại.
“Ông nội, hôm nay là ngày giỗ của bố mà Mộ Bắc Ngật lại đến muộn như vậy, chẳng hề quan tâm, khiến tất cả mọi người đều ở đây chờ anh ta!” Mộ Thiếu Lãnh ngồi bên cạnh nói với giọng điệu kỳ lạ, âm thâm khiêu khích sự phẫn nộ của ông Mộ.
Mộ Bắc Ngật chạm phải ánh mắt quở trách của ông Mộ, nhưng anh không có chút phản ứng gì, hững hờ đáp lại, “Công ty có việc bận.”
“Được rồi, lát nữa đi thắp hương, Bắc Ngật, sao mặt cháu nhợt nhạt thế, không ngủ đủ à?” Ông Mộ không muốn tính toán với những chuyện nhỏ nhặt như thế này, nhìn khuôn mặt trắng bệch đáng sợ của Mộ Bắc Ngật, ông ta lên tiếng hỏi.
Không đợi Mộ Bắc Ngật trả lời Cố Lan Tâm đã ôm cánh tay Mộ Bắc Ngật, nhẹ nhàng lên tiếng trả lời thay cho anh, “Ông Mộ, Bắc Ngật bị sốt cao, vừa mới ở bệnh viện truyền nước, ông đừng trách anh ấy”
“Sốt?
“Vâng, không sao rồi: “Vậy thì tốt, ngày giỗ phải ở lại nhà cũ ba ngày, phòng của cháu và Lan Tâm đã được chuẩn bị rồi, lát nữa người làm sẽ đưa hai đứa lên phòng”
Ông Mộ cố tình muốn Mộ Bắc Ngật và Cố Lan Tâm ngủ cùng nhau, suy nghĩ vài ngày, cuối cùng ông Mộ cũng nghĩ ra cách, dùng Cố Lan Tâm để trói buộc Mộ Bắc Ngật hiệu quả không cao, Mộ Bắc Ngật là đứa biết giữ mình, không ham muốn, yêu Cố Lan Tâm nhiều năm như vậy mà bụng của Cố Lan Tâm vẫn không có chút động tĩnh gì.
Còn ông Mộ quả thực rất cần một đứa chắt kế nghiệp, nếu Cố Lan Tâm có thể mang thai, ông ta có thể nắm chắc được Mộ Bắc Ngật trong tay, đây là một quyết định không tồi.
Thế nên, ông ta cố tình chuẩn bị một phòng.
Cố Lan Tâm ngẩng đầu nhìn căn phòng trên tầng hai, chỉ là một phòng… mặt cô ta bất giác đỏ lên ngại ngùng, cho dù Mộ Bắc Ngật đã quyết định hủy hôn với cô, nhưng ở trước mặt người nhà họ Mộ vẫn phải giả vờ.
Bình luận facebook