• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Thần Y Vương Phi Quá Kiều Mị - Tần Lam Nguyệt (5 Viewers)

  • Chương 3

Chương 3


“Không nên vội vàng kết luận?” Sự hung ác nham hiểm trong mắt Tam vương gia càng tăng thêm, hắn ta từ trên cao nhìn xuống Tần Lam Nguyệt: “Có người nhìn thấy ngươi đẩy Tuyết Nhi xuống nước, ngươi còn muốn nói dối?”


“Cho tới bây giờ ta vẫn luôn không hề nói dối.” Tần Lam Nguyệt đứng thẳng, âm thanh và ánh mắt không hề sợ hãi: “Sự thật là ta đã đẩy Tần Tuyết Nguyệt xuống nước, nàng ta là bị phạt đúng tội. Nhưng, nha hoàn không phải do ta giết, Tam vương gia, hy vọng ngươi làm rõ ràng, đây là hai chuyện khác nhau.”


“Ngươi!” Tam vương gia phất tay áo: “Tại sao ngươi lại xuống tay với Tuyết Nhi?”


“Ta nói, nàng ta là bị phạt đúng tội.” Tần Lam Nguyệt đem áo khoác da đưa cho hắn: “Thay ta cảm ơn áo khoác của nàng ta, thuận tiện nói với nàng, áo khoác này vẫn là không xứng với ta, trả lại cho nàng ta thì hơn.”


“Nữ nhân ác độc”Tam vương gia lạnh giọng quát lớn: “Tuyết Nhi là muội muội của ngươi, sao ngươi có thể nhẫn tâm xuống tay độc ác như vậy? Nha hoàn kia chết nhất định là có liên quan đến ngươi, ngươi đâu, đi tra rõ cho bổn vương.”


“Tam ca, ngươi chắc chắn là muốn điều tra rõ ràng chứ?” Đông Phương Lý tiếp lời.


Y trong sáng nhưng lạnh lùng như tuyết, ngay cả âm thanh cũng có chút mờ mịt, còn mang theo chút thản nhiên trào phúng.


“Ngươi vừa rồi cũng nói, vương phi phạm pháp đồng tội với thứ dân. Nha hoàn kia chết rất kì lạ, rất nhiều điểm không hợp lí, sự thật cũng không khó tra, nếu điều tra rõ ràng có lẽ đối với ai cũng không có lợi, Tam ca cảm thấy sao?”


Ánh mắt Tam vương gia nhíu lại.


Tâm tư của lão Thất luôn kín đáo, nhất định là đã phát hiện ra cái gì nên mới nói như vậy, trước đó hắn ta tới đây là vì cảm thấy Tần Lam Nguyệt ngu xuẩn có thể làm ra chuyện như vậy, nhưng bây giờ tỉnh táo lại, cũng hiểu được mọi chuyện không đơn giản như vậy nữa.


Trong tam vương phủ, Tần Lam Nguyệt không có khả năng muốn làm gì thì làm, nhìn thể trạng của nàng cũng không có khả năng dìm chết nha hoàn kia, trừ nàng ra vậy người có hiềm nghi lớn nhất chính là Tần Tuyết Nguyệt.


Nếu thật sự tra ra nha hoàn này chết thật sự có liên quan tới Tần Tuyết Nguyệt vậy thì sẽ liên lụy đến hắn, đến lúc đó phụ hoàng nhất định sẽ thất vọng. Tuyển chọn thái tử cũng sẽ bị ảnh hưởng.


Hắn tuyệt đối sẽ không để vết nhơ như vậy tồn tại.


“Cho dù nha hoàn kia không phải do ngươi giết, nhưng ngươi xông vào phủ Tam vương gia gây náo loạn là thật, Tuyết Nhi bị sợ hãi cũng là sự thật.” Tam vương gia lạnh giọng nói xong, ánh mắt nhìn về phía Đông Phương Lý: “Lão Thất, nàng là vương phi của ngươi, ngươi nói đi, nên phạt nàng như thế nào đây?”


Đông Phương Lý khoanh tay, con ngươi lóe lên vài cái.


Tần Lam Nguyệt ba câu vài lời đã cởi bỏ được cục diện bế tắc, thái độ nàng đối với Tam vương gia cũng vô cùng lạnh lùng, thậm chí còn có tính công kích, cùng y biết đến cái bao cỏ ngu xuẩn kia giống như là hai người.


“Tam ca cảm thấy nên trừng phạt thế nào mới tốt đây?” y nhẹ nhàng đá lại vấn đề cho tam vương gia, thầm nghĩ lại muốn quan sát một chút thái độ phản ứng của Tần Lam Nguyệt.


“Đánh ba mươi gậy, không cho mời thái y, lão Thất cảm thấy trừng phạt như vậy thế nào?” Khóe miệng tam vương gia cong lên: “Tính cách Thất vương phi bướng bỉnh, phải chịu chút dạy dỗ mới không tái phạm lần sau.”


Đáy lòng Tần Lam Nguyệt lộp bộp


Thân thể hiện tại của nàng, làm sao chịu nổi ba mươi gậy?


Tên tra nam hung ác nham hiểm này còn đặc biệt nói rõ không được mời thái y, rõ ràng chính là muốn mạng của nàng.


“Ngươi mau nói với hắn, là Tần Tuyết Nguyệt lừa hắn, mọi chuyện trước đây đều là nàng ta để ta làm, là Tần Tuyết Nguyệt sai Hải Đường dìm ta xuống nước, Tam vương gia chắc chắn sẽ tin tưởng ta. Ngươi mau nói đi, chỉ cần Tam vương gia biết sự thật, hắn mới không nỡ đánh ta.” Âm thanh của nguyên chủ trong đầu như nứt ra, líu ríu vọng lại, không chịu yên tĩnh.


Tần Lam Nguyệt chán nản nhéo đầu mày, bị quấy rối đến phiền lòng phiền não.


Nguyên chủ thật sự vừa ngốc vừa cố chấp, còn cố tình tự cho là thông minh, bị người đùa giỡn đến xoay quanh không nói, đều đã thành thân còn sống chết chạy đến bên người Tam vương gia.


Trên mặt tra nam Tam vương gia đã thể hiện rõ muốn đẩy nàng vào chỗ chết, nàng còn ngây dại đi tin tưởng hắn.


Thật sự là ngu xuẩn đến không thể diễn tả bằng lời.


Tần lam Nguyệt hít sâu, đè lại huyệt Thái Dương đang nhảy thình thịch, cắn chặt răng.


Nếu mắt nguyên chủ mù, vậy nàng giúp cho nàng ta nhìn rõ một chút, người nàng yêu tha thiết không tiếc đào tâm đào phổi rốt cuộc là mặt hàng rác rưởi gì.


Nàng ngẩng đầu, mắt lạnh nhìn Tam vương gia hỏi: “Tam vương gia, nếu ta nói, chuyện trước kia đều là Tần Tuyết Nguyệt dụ dỗ ta làm, ngươi có tin hay không?”


Tam vương gia biến sắc, biểu tình cổ quái nhìn về phía Đông Phương Lý mặt không chút đổi sắc, cười lạnh hỏi: “Thất vương phi, chuyện quá khứ đã qua, liền bỏ đi, ta và ngươi đều đã thành hôn, chuyện này đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.”


“Ta chỉ muốn hỏi ngươi, tin hay không tin.”Biểu tình của Tần Lam Nguyệt lạnh lùng, âm thanh cố chấp.


“Không tin.”


“Vậy, nếu ta nói với ngươi, việc hôm nay do là Tần Tuyết Nguyệt sai Hải Đường muốn dìm chết ta, ta khó thở mới kéo Tần Tuyết Nguyệt xuống nước trả thù, Tam vương gia, tin hay là không tin?”


“Không tin.”


“Tốt lắm.” Tần Lam Nguyệt lại hỏi: “Ta lại hỏi ngươi một câu cuối cùng, hy vọng Tam vương gia có thể trả lời sự thật.”


Nàng ngẩng mặt, từng chữ từng chữ hỏi: “Ngươi có từng thích Tần Lam Nguyệt không?”


Tam vương gia như là nghe được chuyện cười gì đó thú vị lắm: “Buồn cười, cho tới bây giờ, đôi mắt bổn vương nhìn thấy ngươi cũng chỉ thấy ghê tởm.”


“Vậy sao, rất tốt.” Ý cười trên môi Tần Lam Nguyệt sâu hơn, đôi mắt kia cười thành hai mảnh trăng non, rõ ràng là cười, nhưng ánh sáng dưới đáy mắt lại lạnh như băng.


Tam vương gia bị nụ cười này nhìn có chút khó chịu, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.


Sắc mặt của Đông Phương Lý vô cùng khó coi.


Y mới vừa rồi còn nghĩ, thái độ Tần Lam Nguyệt đối xử với lão tam thay đổi lớn như vậy, chắc là nàng đã nghĩ thông suốt rồi.


Ý nghĩ này còn chưa rơi xuống thì lại nghe được nàng nói những lời không biết xấu hổ này.


Mặc dù y không thèm để ý, nhưng đây là phủ Thất vương, mà nàng cũng chiếm lấy danh hiệu Thất vương phi, lại đi hỏi lão tam những lời này, nữ nhân này, hoàn toàn coi y như người chết phải không?


Đông Phương Lý không dấu vết hừ lạnh một tiếng, chắp tay, không thèm nhìn đến Tần Lam Nguyệt một cái, dùng âm thanh không chút gợn sóng trong trẻo nhưng lạnh lùng phân phó: “Vương phi xâm nhập phủ Tam vương, gây ra náo loạn, nên theo yêu cầu của Tam ca, đánh ba mươi gậy, không được mời thái y.”


Thái dương Tần Lam Nguyệt lại nhảy lên.


Vừa rồi nàng bị âm thanh líu ríu của nguyên chủ gây phiền loạn, nhất thời xúc động mới hỏi Tam vương gia một ít vấn đề không nên hỏi trước mặt Đông Phương Lý.


Cái này xem như là trực tiếp đội một cái nón xanh lên đầu Đông Phương Lý.


Nam nhân này, cũng thuận nước đẩy thuyền mà trừng phạt nàng.


Không nghĩ tới, bề ngoài y tiên khí xuất trần như vậy nhưng bên trong lại vô cùng phúc hắc mang thù.


“Thất vương gia.” Nàng ngẩng đầu nhìn hắn.


Sắc mặt Đông Phương Lý lạnh lùng, nhìn không thấy chút biểu cảm nào.


Hai tay nàng nắm thật chặt, rốt cuộc, thở dài một hơi thật sâu: “Thật xin lỗi.”


Âm thanh của nàng rất nhỏ, giống như là chỉ mấp máy môi.


Đông Phương Lý lại nghe hiểu, y giống như không nghĩ tới nàng sẽ xin lỗi, hơi giật mình, khóe miệng lập tức kéo nụ nụ cười đùa cợt: “Chuyện hôm nay, cứ như vậy đi, thân thể bổn vương không khỏe, tâm ca cũng mời về đi.”


Nói xong câu này y lập tức phất tay áo bỏ đi.


Tam vương gia nhìn kĩ Tần Lam Nguyệt, hắn nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu vẫn không nhìn ra chút lưu luyến nào từ trong đôi mắt kia.


Ngược lại, trong ánh mắt nàng lại càng nhiều sự chán ghét hơn.


“Tam vương gia không cần nhìn, là người cũng không thể mù cả đời.” Tần Lam Nguyệt cười lộ hàm răng trắng: “Ba mươi gậy hôm nay, ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi và Tần Tuyết Nguyệt gấp trăm gấp ngàn lần.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom