Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 52
Chương 52
Vạt áo Tô Điểm Tình nhẹ bay, dung mạo khuynh thành phản chiếu hồng mai trong tuyết trắng, tựa như là thần tiên hạ phàm.
Thân mình nàng ta mảnh mai, sau khi bò lên đến trên đình đã thở hổn hà hổn hển, trên trán cũng túa ra mồ hôi mỏng.
“Tô cô nương, có chuyện gì?”
Tần Lam Nguyệt dựa lên trên lan can, đôi mắt nhìn về nơi xa.
“Lý ca ca đã bị Hoàng Thượng gọi đi, e là không ra ngay được, tiết trời giá rét còn không biết phải đợi bao lâu, Tần cô nương mau về sớm đi. Nếu người bị lạnh bệnh thì Lý ca ca sẽ rất đau lòng.
Tô Điểm Tình nở một nụ cười vô hại lấy lòng.
“Không nhọc ngươi lo lắng.
Tần Lam Nguyệt liếc mắt nhìn nàng ta.
Người nữ nhân này rõ ràng biết Đông Phương Lý chán ghét nàng, thế mà còn cố ý nói ra những lời buồn nôn này với nàng.
Nàng nhớ lại lời Đông Phương Lý cảnh cáo tối qua, yên lặng thở dài, quyết định cách xa Tô Điểm Tình.
Nếu không thể trêu vào, thì nên trốn.“Từ trước đến nay tôi thích an tĩnh, không thích ồn ào, nếu Tô cô nương thích nơi này, ta sẽ không làm phiền, hẹn gặp lại.” Lúc nàng muốn rời đi, Tô Điểm Tình lại ngăn cản nàng.
Tô Điểm Tình thay đổi vẻ dịu dàng vừa rồi, giọng nói cũng trở nên lạnh đến sợ: “Tần Lam Nguyệt, ngươi không có lời nào muốn nói với ta sao?”
“Ồ? Ta nên nói cái gì với ngươi đây?”
“Ngươi phá hoại tất cả mọi thứ của ta.”
Tô Điểm Tình nhìn chằm chằm nàng, khuôn mặt trở nên dữ tợn: “Nếu không phải ngươi, người gả cho Lý ca ca nhất định là ta. Người làm ra loại chuyện này, không thấy chút áy náy nào sao?”
Vẻ mặt Tần Lam Nguyệt cũng lạnh băng: “Người ta xin lỗi cũng chỉ có Đông Phương Lý, không xin lỗi người. Tô cô nương hắn biết rõ lúc trước Đông Phương Lý có thể không lựa chọn lấy ta, nhưng hắn vẫn cưới ta thôi.”
“Cưới ta là quyết định của hắn, không phải ta. Người phải xin lỗi người là hắn, không phải ta, hy vọng người phân biệt rõ chuyện này.”
Con người trong mắt Tô Điểm Tình gần như bốc lửa: “Nếu không phải ngươi ngáng chân làm ra loại chuyện gièm pha này thì Lý ca ca cũng không bị bắt phải cưới ngươi.” làm ra cái loại này gièm pha, Lý ca ca cũng sẽ không bị bắt cưới người.
“Nếu không phải ngươi, hai chúng ta cũng sẽ không biến thành thế này”
“Tần Lam Nguyệt, đều là bởi vì tên điên là ngươi.”
Tần Lam Nguyệt nhìn mỹ nhân khuynh thành trước mắt, cuối cùng vị cô nương Tô Điểm Tình này đã bỏ lớp ngụy trang, lộ ra vẻ mặt dữ tợn tàn nhẫn.
“Cho nên, người vì muốn trả thù ta nên không tiếc ra tay với Đông Phương Anh?” Nàng nói. Sắc mặt Tô Điểm Tình khẽ biến, ngay sau đó lại trở lại bình thường: “Ta biết người đang nói cái gì. Chuyện Thập hoàng tử trúng độc không hề liên quan tới ta, ngươi đừng ngậm máu phun người.
“À.” Tần Lam Nguyệt liếc xéo nàng ta.
Tô Điểm Tình nhìn vẻ mặt của nàng, trong lòng thầm lo lắng, rồi lại nghĩ đến chuyện đó sẽ không thể nào bị điều tra ra, trong mắt tràn ngập hung ác nham hiểm: “Tần Lam Nguyệt, ngươi tùy ý bôi nhọ ta, dựa theo luật pháp vương triều Đông Lục là phải chịu phạt gậy.”
“Có phải ta bôi nhọ người hay không, trong lòng người tự rõ”
Tần Lam Nguyệt hếch cằm: “Ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, nếu như người muốn trả thù ta thì cứ tìm tới thẳng ta, đừng liên lụy người vô tội.
“Huống chi, chuyện người muốn gả cho Đông Phương Lý là thật lòng hay làm mưu kế, chẳng lẽ chính người không phải là người rõ nhất à?”
“Ngươi có ý gì?”
Tô Điểm Tình nắm chặt tay.
“Ý trên mặt chữ.
Tần Lam Nguyệt thở ra một hơi, hơi thở trắng ngà hơi ngưng tụ, sương mù mờ mịt che khuất đôi mắt, cũng che khuất vẻ vặn vẹo trên mặt Tô Điểm Tình.
“Ta không muốn tranh cãi với ngươi.”
Nàng nói: “Tốt nhất là ngươi hãy cách xa ta ra. Con người của ta sợ nhất là phiền phức, nhưng cũng không sợ nhất là phiền phức
Nàng lại hơi ngừng lại, rồi bổ sung thêm: “Nếu hai người các ngươi thật lòng yêu nhau thì cho dù cách sông cách núi cũng có thể về với nhau. Tổ cô nương, ngươi đừng nên làm điều thừa thãi nữa. Hẹn gặp lại
Tô Điểm Tình nhìn chằm chằm Tần Lam Nguyệt, nhớ tới một màn nhìn thấy ở đại điện.
Đông Phương Lý ngồi một chỗ với Tần Lam Nguyệt, hai người nhỏ giọng nói chuyện với nhau, tựa như đôi phu thế vô cùng yêu thương nhau.
Cảnh tượng ấy đâm thẳng vào lòng nàng ta, vô cùng chua xót.
Đông Phương Lý thay đổi rồi.
Vạt áo Tô Điểm Tình nhẹ bay, dung mạo khuynh thành phản chiếu hồng mai trong tuyết trắng, tựa như là thần tiên hạ phàm.
Thân mình nàng ta mảnh mai, sau khi bò lên đến trên đình đã thở hổn hà hổn hển, trên trán cũng túa ra mồ hôi mỏng.
“Tô cô nương, có chuyện gì?”
Tần Lam Nguyệt dựa lên trên lan can, đôi mắt nhìn về nơi xa.
“Lý ca ca đã bị Hoàng Thượng gọi đi, e là không ra ngay được, tiết trời giá rét còn không biết phải đợi bao lâu, Tần cô nương mau về sớm đi. Nếu người bị lạnh bệnh thì Lý ca ca sẽ rất đau lòng.
Tô Điểm Tình nở một nụ cười vô hại lấy lòng.
“Không nhọc ngươi lo lắng.
Tần Lam Nguyệt liếc mắt nhìn nàng ta.
Người nữ nhân này rõ ràng biết Đông Phương Lý chán ghét nàng, thế mà còn cố ý nói ra những lời buồn nôn này với nàng.
Nàng nhớ lại lời Đông Phương Lý cảnh cáo tối qua, yên lặng thở dài, quyết định cách xa Tô Điểm Tình.
Nếu không thể trêu vào, thì nên trốn.“Từ trước đến nay tôi thích an tĩnh, không thích ồn ào, nếu Tô cô nương thích nơi này, ta sẽ không làm phiền, hẹn gặp lại.” Lúc nàng muốn rời đi, Tô Điểm Tình lại ngăn cản nàng.
Tô Điểm Tình thay đổi vẻ dịu dàng vừa rồi, giọng nói cũng trở nên lạnh đến sợ: “Tần Lam Nguyệt, ngươi không có lời nào muốn nói với ta sao?”
“Ồ? Ta nên nói cái gì với ngươi đây?”
“Ngươi phá hoại tất cả mọi thứ của ta.”
Tô Điểm Tình nhìn chằm chằm nàng, khuôn mặt trở nên dữ tợn: “Nếu không phải ngươi, người gả cho Lý ca ca nhất định là ta. Người làm ra loại chuyện này, không thấy chút áy náy nào sao?”
Vẻ mặt Tần Lam Nguyệt cũng lạnh băng: “Người ta xin lỗi cũng chỉ có Đông Phương Lý, không xin lỗi người. Tô cô nương hắn biết rõ lúc trước Đông Phương Lý có thể không lựa chọn lấy ta, nhưng hắn vẫn cưới ta thôi.”
“Cưới ta là quyết định của hắn, không phải ta. Người phải xin lỗi người là hắn, không phải ta, hy vọng người phân biệt rõ chuyện này.”
Con người trong mắt Tô Điểm Tình gần như bốc lửa: “Nếu không phải ngươi ngáng chân làm ra loại chuyện gièm pha này thì Lý ca ca cũng không bị bắt phải cưới ngươi.” làm ra cái loại này gièm pha, Lý ca ca cũng sẽ không bị bắt cưới người.
“Nếu không phải ngươi, hai chúng ta cũng sẽ không biến thành thế này”
“Tần Lam Nguyệt, đều là bởi vì tên điên là ngươi.”
Tần Lam Nguyệt nhìn mỹ nhân khuynh thành trước mắt, cuối cùng vị cô nương Tô Điểm Tình này đã bỏ lớp ngụy trang, lộ ra vẻ mặt dữ tợn tàn nhẫn.
“Cho nên, người vì muốn trả thù ta nên không tiếc ra tay với Đông Phương Anh?” Nàng nói. Sắc mặt Tô Điểm Tình khẽ biến, ngay sau đó lại trở lại bình thường: “Ta biết người đang nói cái gì. Chuyện Thập hoàng tử trúng độc không hề liên quan tới ta, ngươi đừng ngậm máu phun người.
“À.” Tần Lam Nguyệt liếc xéo nàng ta.
Tô Điểm Tình nhìn vẻ mặt của nàng, trong lòng thầm lo lắng, rồi lại nghĩ đến chuyện đó sẽ không thể nào bị điều tra ra, trong mắt tràn ngập hung ác nham hiểm: “Tần Lam Nguyệt, ngươi tùy ý bôi nhọ ta, dựa theo luật pháp vương triều Đông Lục là phải chịu phạt gậy.”
“Có phải ta bôi nhọ người hay không, trong lòng người tự rõ”
Tần Lam Nguyệt hếch cằm: “Ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, nếu như người muốn trả thù ta thì cứ tìm tới thẳng ta, đừng liên lụy người vô tội.
“Huống chi, chuyện người muốn gả cho Đông Phương Lý là thật lòng hay làm mưu kế, chẳng lẽ chính người không phải là người rõ nhất à?”
“Ngươi có ý gì?”
Tô Điểm Tình nắm chặt tay.
“Ý trên mặt chữ.
Tần Lam Nguyệt thở ra một hơi, hơi thở trắng ngà hơi ngưng tụ, sương mù mờ mịt che khuất đôi mắt, cũng che khuất vẻ vặn vẹo trên mặt Tô Điểm Tình.
“Ta không muốn tranh cãi với ngươi.”
Nàng nói: “Tốt nhất là ngươi hãy cách xa ta ra. Con người của ta sợ nhất là phiền phức, nhưng cũng không sợ nhất là phiền phức
Nàng lại hơi ngừng lại, rồi bổ sung thêm: “Nếu hai người các ngươi thật lòng yêu nhau thì cho dù cách sông cách núi cũng có thể về với nhau. Tổ cô nương, ngươi đừng nên làm điều thừa thãi nữa. Hẹn gặp lại
Tô Điểm Tình nhìn chằm chằm Tần Lam Nguyệt, nhớ tới một màn nhìn thấy ở đại điện.
Đông Phương Lý ngồi một chỗ với Tần Lam Nguyệt, hai người nhỏ giọng nói chuyện với nhau, tựa như đôi phu thế vô cùng yêu thương nhau.
Cảnh tượng ấy đâm thẳng vào lòng nàng ta, vô cùng chua xót.
Đông Phương Lý thay đổi rồi.
Bình luận facebook