Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3609: Bạch Nguyễn Khanh tới
Nội môn.
Vương Kiệm Đông mở mắt, trong đầu chóng mặt.
- Cảm giác bị người chém đầu, thật không tốt lắm...
Điều tức thoáng cái, khôi phục lại, vẻ mặt cười khổ.
Nội môn chiến đấu, từ trước tới nay đều là hắn chém giết người khác, lớn như vậy, còn là lần đầu tiên bị người chém đứt đầu, tuy ở trong Thông Thần Điện sẽ không tổn thương tính mạng, nhưng một khắc này, trên tâm lý mang tới áp lực, đến bây giờ cũng có chút hoảng sợ.
- Mặc dù tổn thất một Thông Thần ngọc phù, Lộ Kiệt sư huynh hẳn nhìn ra một vài vấn đề, có cơ hội chiến thắng!
Rất nhanh đã khôi phục tự tin.
Đối với nội môn đệ nhất Lưu Lộ Kiệt sư huynh, hắn khâm phục từ nội tâm.
Những năm gần đây, bất luận hắn học được bao nhiêu chiêu số lợi hại, thi triển ra công kích cường đại cỡ nào, ở trước mặt đối phương, đều giống như hài đồng, không có chút tác dụng nào.
Nói cách khác...
Thực lực của đối phương, sâu không lường được!
Giống như ngươi thi 99 điểm, học bá thi 100 điểm, cả hai chênh lệch không phải chỉ có một điểm, mà là chỉ có một trăm điểm, thực lực chân chính của học bá xa xa không chỉ như vậy.
Người mạnh như thế, sớm nhìn chiêu số của đối phương, chém giết còn không nhẹ nhàng?
Đông đông đông!
Đang cảm xúc, bên ngoài tiểu viện vang lên tiếng đập cửa.
- Lúc này ai tới?
Lộ ra một tia nghi ngờ, Vương Kiệm Đông đứng dậy, đi ra ngoài.
Đây là trong sân của Lưu Lộ Kiệt sư huynh, dựa theo tình huống bình thường, hắn không nên vượt quá chức phận, làm thay việc của người khác, nhưng bây giờ sư huynh đang ở trong Thông Thần Điện, chém giết Ta Rất Biết Điều kia, chỉ có thể hắn đi mở cửa.
Kẹt kẹt!
Tiểu viện mở ra, mấy đệ tử nội môn cúi đầu run rẩy nhìn qua:
- Lưu sư huynh bớt giận, chúng ta không phải cố ý quấy rầy...
Tiếng nói còn không có kết thúc, nhìn rõ ràng hình dáng vị trước mắt này, xấu hổ cười một tiếng:
- Nguyên lai là Vương sư huynh, không biết Lưu sư huynh có đó không?
- Chuyện gì?
Vương Kiệm Đông cau mày.
Mấy người này, ở trong nội môn thực lực ngay cả trước một ngàn cũng không xếp hạng tới, tuy biết, nhưng lại chưa bao giờ tiếp xúc qua, lúc này chạy tới, tìm Lưu sư huynh muốn làm gì?
- Lưu sư huynh là nội môn đệ nhất nhân, lực ảnh hưởng lớn, chúng ta muốn phiền phức hắn một việc...
Hơi đỏ mặt, đệ tử nội môn mới vừa nói lo lắng mở miệng.
- Không rảnh!
Không nghĩ tới lại có yêu cầu này, Vương Kiệm Đông sầm mặt lại, muốn đóng cửa.
Nội môn thứ nhất, lực ảnh hưởng là rất lớn, nhưng mà đệ tử phổ thông tới tìm xin giúp một tay mà nói, còn có uy tín gì?
Cái khởi đầu này, tuyệt đối không thể mở.
- Không rảnh? Khí thế thật lớn, đệ tử nội môn, hiện tại cũng lợi hại như vậy?
Cửa còn không có đóng, một thanh âm vang lên, Vương Kiệm Đông vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy một nữ tử vóc người nóng bỏng đi tới, mang trên mặt không vui.
- Bạch sư tỷ...
Nhìn rõ ràng dung mạo người này, Vương Kiệm Đông lông mày nhảy loạn, vội vàng ôm quyền hành lễ.
Xuất hiện ở trước mắt không phải người khác, chính là nữ bá vương tên tuổi lẫy lừng, Bạch Nguyễn Khanh!
Trong đệ tử hạch tâm, mặc dù thực lực của nàng không phải cao nhất, thiên phú cũng không phải mạnh nhất, nhưng nàng có ông nội lợi hại, cũng chính là một trong tam đại trưởng lão Bạch Diệp trưởng lão!
Dù gần đây Bạch trưởng lão bị thương, nhưng địa vị bày ở nơi đó, vẫn không ai dám coi thường.
Nguyên nhân chính là như vậy, Bạch Nguyễn Khanh đả thương qua không ít đệ tử hạch tâm, nhưng không ai dám thế nào, ngược lại cả đám đều tránh xa xa, không dám phí lời.
Bình thường cùng nàng không có quan hệ gì, lúc này đột nhiên tới tìm làm gì?
- Ta tới, là muốn Lưu Lộ Kiệt hỗ trợ tìm một đệ tử nội môn, chuyện này hắn có thể làm không?
Bạch Nguyễn Khanh hừ một tiếng.
- Bạch sư tỷ có chuyện dặn dò là được, Lưu sư huynh và ta sẽ không từ chối...
Vương Kiệm Đông vội vàng gật đầu.
Không dám không đáp ứng ah!
Ngộ nhỡ gia hỏa này tức giận, một chân đá nát tiểu đệ của hắn... Cũng chỉ có thể nhẫn nhịn!
Đừng nói nội môn, hạch tâm cũng sẽ không có người nói lý với ngươi.
- Mời sư tỷ vào...
Đi vào trong viện, hai bên vào chỗ, Vương Kiệm Đông có chút hiếu kỳ:
- Không biết đệ tử nội môn không có mắt nào đắc tội sư tỷ, chỉ cần nói ra, ta lập tức tìm người thăm dò...
- Ta tìm hắn có chuyện!
Bạch Nguyễn Khanh nhíu mày, cũng không giải thích, cong ngón tay búng một cái, một bức họa xuất hiện ở trong lòng bàn tay:
- Đây là bộ dáng của hắn!
Nàng không chỉ tu vi cực cao, còn là một vị cao thủ đan thanh, vẽ dung mạo Trương Huyền giống như đúc, không kém chút nào.
- Vị này?
Nhìn sang, Vương Kiệm Đông rất nhanh cau mày:
- Thực xấu hổ, vị này... Ta chưa bao giờ thấy qua!
Nhập môn thời gian vô cùng lâu, đệ tử nội môn, hắn hầu như tất cả đều biết, nhưng cái này, chưa bao giờ thấy qua.
- Ngươi cũng chưa từng thấy qua? Lưu Lộ Kiệt đâu? Hắn đi chỗ nào? Để hắn đi ra phân biệt thoáng cái!
Bạch Nguyễn Khanh nói.
- Lưu sư huynh đang ở trong Thông Thần Điện cùng người giao đấu!
Vương Kiệm Đông vội nói.
- Giao đấu?
Bạch Nguyễn Khanh nhíu mày:
- Hắn không phải nội môn đệ nhất ư? Ở trong Thông Thần Điện giao đấu với ai?
Nội môn thứ nhất, chạy đến Thông Thần Điện, chẳng phải là nghiền ép? Có ai có thể đánh được?
- Cùng một gia hỏa ngạo mạn, gọi Ta Rất Biết Điều... Bất quá không quan trọng, chỉ cần sư huynh ra tay, khẳng định có thể chém giết...
Vương Kiệm Đông cười cười, tiếng nói còn không có kết thúc, liền nghe trong phòng vang lên âm thanh ghế ngã xuống đất, vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy Lưu Lộ Kiệt sư huynh, vẻ mặt trắng bệch đi ra.
- Sư huynh...
Vội vàng đứng dậy, mấy đệ tử nội môn khác cũng đồng thời đứng lên.
- Ngươi chính là Lưu Lộ Kiệt?
Bạch Nguyễn Khanh nhìn qua.
- Gặp qua Bạch sư tỷ...
Lưu Lộ Kiệt vội vàng ôm quyền.
- Sư huynh, thế nào? Giết người kia chưa?
Vương Kiệm Đông tò mò nhìn qua.
Lưu Lộ Kiệt lắc đầu:
- Ta bị giết!
- Ngươi... Bị giết?
Đồng tử co rụt lại, con mắt Vương Kiệm Đông trợn tròn:
- Sư huynh... Có ép hắn thi triển ra tuyệt chiêu không?
- Cái này...
Lưu Lộ Kiệt cười khổ:
- Ta xông tới, liền bị đối phương một kiếm chém thành hai khúc, sau đó... liền chết!
- Một kiếm chém thành hai khúc?
Vương Kiệm Đông choáng váng.
Hắn không phải đối thủ, hắn nhận! Nhưng vị này là Lưu sư huynh, nội môn đệ nhất nhân a... Đồng dạng bị một kiếm đánh chết...
Cái tên này đến cùng là ai?
Chỗ nào xuất hiện?
- Chuyện gì xảy ra?
Lúc này Bạch Nguyễn Khanh cũng phát hiện không hợp lý, nghi ngờ nhìn qua.
- Bẩm báo Bạch sư tỷ, là như vậy...
Lưu Lộ Kiệt nói rõ chi tiết một lần.
- Có người ở nội môn Thông Thần Điện diễu võ giương oai, muốn khiêu chiến tất cả các ngươi?
Bạch Nguyễn Khanh ngẩn ngơ:
- Thật còn có người cuồng hơn ta?
Quá mạnh a?
Đệ tử nội môn, cộng lại chừng mấy vạn... Một người khiêu chiến nhiều như vậy, thật hay giả?
Nàng bởi vì dựa dẫm ông nội, ở trong tông môn đã đủ cuồng, không nghĩ tới còn có người cuồng hơn nàng!
Quan trọng là chảnh như vậy, còn gọi Ta Rất Biết Điều...
Đủ hung ác!
Quả thực chính là kiêu ngạo tới cực điểm.
- Ta muốn kiến thức tên này một chút...
Đột nhiên đứng dậy, ánh mắt của Bạch Nguyễn Khanh lộ ra ý chí chiến đấu dày đặc.
Sở dĩ được xưng là nữ bạo long, không chỉ bởi vì tính tình bạo, càng quan trọng hơn là, ưa thích chiến đấu, thực lực lại mạnh!
Nội môn thoáng cái toát ra một siêu cấp cường giả, ngay cả đứng hàng thứ nhất cũng tuỳ tiện đánh bại, nàng làm sao không động lòng, không đi qua thử một chút?
- Sư tỷ là... Đệ tử hạch tâm, đi qua mà nói, xem như trái quy tắc...
Lưu Lộ Kiệt hơi đỏ mặt.
Bất kể nói thế nào, đây là đệ tử nội môn tranh đấu, Bạch sư tỷ đường đường đệ tử hạch tâm, chẳng phải vượt quá chức phận, làm thay việc của người khác?
- Ta đi qua nhìn một chút, xem cái kia có phải đệ tử hạch tâm giả mạo nội môn, đến tìm các ngươi phiền phức hay không!
Bạch Nguyễn Khanh vung tay lên:
- Đương nhiên, cũng thuận tiện nhìn một chút, đến cùng dùng chiêu số gì, để ngươi cũng không thể phản kháng!
- Cái này...
Lưu Lộ Kiệt sửng sốt một chút.
Tuy hắn trên miệng nói, đối phương không thể nào là đệ tử hạch tâm, nhưng ngộ nhỡ có kẻ khốn nạn như vậy thì sao?
Bạch sư tỷ là nữ bạo long danh khí lớn nhất hạch tâm, đi qua nhìn một chút, ngược lại cũng không sao, chí ít có thể nhìn ra thân phận chân thực của đối phương, có phải vượt qua nội môn hay không.
Nếu như vậy, cái gọi là tỷ thí cũng không có ý nghĩa gì.
- Vậy thì phiền phức Bạch sư tỷ!
Rõ ràng điểm ấy, không nói thêm lời, lại lấy ra hai cái Thông Thần ngọc phù, một cái bản thân giữ lại, một cái đưa tới.
Thứ này, có thể ngụy trang thân phận tốt hơn, đệ tử bình thường đều chuẩn bị mấy cái đặt ở trên người, để phòng bất cứ tình huống nào.
Giống như một người không chỉ có một ID vậy.
- Không phiền phức, ta giúp ngươi nhìn tên kia là ai, thuận tiện giúp ngươi tìm ra chiêu số thiếu hụt, cho các ngươi đánh bại hắn, mà các ngươi, giúp ta tìm người kia là được...
Bạch Nguyễn Khanh gật đầu:
- Ta không thiếu người ân tình, như vậy tính là hòa nhau!
- Tốt!
Lưu Lộ Kiệt gật đầu, cùng đám người Vương Kiệm Đông lần nữa trở lại Thông Thần Điện.
Lần này dùng một khối ngọc phù khác, dung mạo cũng khác biệt lần trước, vì phòng ngừa người khác nhận ra, Bạch Nguyễn Khanh cũng thay đổi dung mạo.
Ba người đi vào đại điện, không có một người nhận ra.
Giờ phút này, trước đài tỷ thí đã tích tụ người đông nghìn nghịt.
Trước đó đệ tử nội môn không biết tin tức, lúc này tất cả đều vây quanh, từng cái giận dữ, không ngừng tích tụ.
- Hắn đã giết bao nhiêu?
Nhìn thấy trên đài, mười mấy người lên đài một lượt, thời gian nháy mắt liền bị Ta Rất Biết Điều chém giết, một tốp tiếp theo một tốp, như thủy triều, Lưu Lộ Kiệt cũng nhịn không được nữa, hỏi một đệ tử nội môn.
- Hẳn là vượt qua hai trăm... Chỉ cần lên đài, liền bị chém giết trong nháy mắt, không có người có thể chống nổi! Ngay cả Lưu Lộ Kiệt sư huynh cũng bị hắn một kiếm chém thành hai nửa...
Đệ tử nội môn này nhịn không được nói.
Tuy đối với gia hỏa kia lớn lối, lòng đầy căm phẫn, nhưng thực lực của đối phương rất mạnh, không phục không được!
Nội môn đệ nhất nhân, cũng bị tuỳ tiện chém giết, những người khác càng không phải đối thủ... Hiện tại chỉ hy vọng có thể báo tin càng nhiều người đi vào, dựa vào chiến thuật biển người, triệt để giết chết hắn.
- Vượt qua hai trăm?
Lưu Lộ Kiệt nhảy dựng.
Hắn vừa rời đi bao lâu? Ba phút? Năm phút?
Cái tên này lại giết một trăm bảy tám mươi người?
Mẹ nó!
Có cần mạnh như vậy hay không?
Đệ tử nội môn, ở trong tay đối phương, quả thực giống như sâu kiến!
- Bạch sư tỷ, vị này... Có phải đệ tử hạch tâm ngụy trang hay không?
Cũng nhịn không được nữa, nhìn về phía Bạch Nguyễn Khanh.
- Cái này...
Nhìn một hồi, Bạch Nguyễn Khanh nhịn không được lắc đầu:
- Các ngươi không có cách nào ép hắn thi triển ra tuyệt chiêu, ta nhìn không ra!
Vương Kiệm Đông mở mắt, trong đầu chóng mặt.
- Cảm giác bị người chém đầu, thật không tốt lắm...
Điều tức thoáng cái, khôi phục lại, vẻ mặt cười khổ.
Nội môn chiến đấu, từ trước tới nay đều là hắn chém giết người khác, lớn như vậy, còn là lần đầu tiên bị người chém đứt đầu, tuy ở trong Thông Thần Điện sẽ không tổn thương tính mạng, nhưng một khắc này, trên tâm lý mang tới áp lực, đến bây giờ cũng có chút hoảng sợ.
- Mặc dù tổn thất một Thông Thần ngọc phù, Lộ Kiệt sư huynh hẳn nhìn ra một vài vấn đề, có cơ hội chiến thắng!
Rất nhanh đã khôi phục tự tin.
Đối với nội môn đệ nhất Lưu Lộ Kiệt sư huynh, hắn khâm phục từ nội tâm.
Những năm gần đây, bất luận hắn học được bao nhiêu chiêu số lợi hại, thi triển ra công kích cường đại cỡ nào, ở trước mặt đối phương, đều giống như hài đồng, không có chút tác dụng nào.
Nói cách khác...
Thực lực của đối phương, sâu không lường được!
Giống như ngươi thi 99 điểm, học bá thi 100 điểm, cả hai chênh lệch không phải chỉ có một điểm, mà là chỉ có một trăm điểm, thực lực chân chính của học bá xa xa không chỉ như vậy.
Người mạnh như thế, sớm nhìn chiêu số của đối phương, chém giết còn không nhẹ nhàng?
Đông đông đông!
Đang cảm xúc, bên ngoài tiểu viện vang lên tiếng đập cửa.
- Lúc này ai tới?
Lộ ra một tia nghi ngờ, Vương Kiệm Đông đứng dậy, đi ra ngoài.
Đây là trong sân của Lưu Lộ Kiệt sư huynh, dựa theo tình huống bình thường, hắn không nên vượt quá chức phận, làm thay việc của người khác, nhưng bây giờ sư huynh đang ở trong Thông Thần Điện, chém giết Ta Rất Biết Điều kia, chỉ có thể hắn đi mở cửa.
Kẹt kẹt!
Tiểu viện mở ra, mấy đệ tử nội môn cúi đầu run rẩy nhìn qua:
- Lưu sư huynh bớt giận, chúng ta không phải cố ý quấy rầy...
Tiếng nói còn không có kết thúc, nhìn rõ ràng hình dáng vị trước mắt này, xấu hổ cười một tiếng:
- Nguyên lai là Vương sư huynh, không biết Lưu sư huynh có đó không?
- Chuyện gì?
Vương Kiệm Đông cau mày.
Mấy người này, ở trong nội môn thực lực ngay cả trước một ngàn cũng không xếp hạng tới, tuy biết, nhưng lại chưa bao giờ tiếp xúc qua, lúc này chạy tới, tìm Lưu sư huynh muốn làm gì?
- Lưu sư huynh là nội môn đệ nhất nhân, lực ảnh hưởng lớn, chúng ta muốn phiền phức hắn một việc...
Hơi đỏ mặt, đệ tử nội môn mới vừa nói lo lắng mở miệng.
- Không rảnh!
Không nghĩ tới lại có yêu cầu này, Vương Kiệm Đông sầm mặt lại, muốn đóng cửa.
Nội môn thứ nhất, lực ảnh hưởng là rất lớn, nhưng mà đệ tử phổ thông tới tìm xin giúp một tay mà nói, còn có uy tín gì?
Cái khởi đầu này, tuyệt đối không thể mở.
- Không rảnh? Khí thế thật lớn, đệ tử nội môn, hiện tại cũng lợi hại như vậy?
Cửa còn không có đóng, một thanh âm vang lên, Vương Kiệm Đông vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy một nữ tử vóc người nóng bỏng đi tới, mang trên mặt không vui.
- Bạch sư tỷ...
Nhìn rõ ràng dung mạo người này, Vương Kiệm Đông lông mày nhảy loạn, vội vàng ôm quyền hành lễ.
Xuất hiện ở trước mắt không phải người khác, chính là nữ bá vương tên tuổi lẫy lừng, Bạch Nguyễn Khanh!
Trong đệ tử hạch tâm, mặc dù thực lực của nàng không phải cao nhất, thiên phú cũng không phải mạnh nhất, nhưng nàng có ông nội lợi hại, cũng chính là một trong tam đại trưởng lão Bạch Diệp trưởng lão!
Dù gần đây Bạch trưởng lão bị thương, nhưng địa vị bày ở nơi đó, vẫn không ai dám coi thường.
Nguyên nhân chính là như vậy, Bạch Nguyễn Khanh đả thương qua không ít đệ tử hạch tâm, nhưng không ai dám thế nào, ngược lại cả đám đều tránh xa xa, không dám phí lời.
Bình thường cùng nàng không có quan hệ gì, lúc này đột nhiên tới tìm làm gì?
- Ta tới, là muốn Lưu Lộ Kiệt hỗ trợ tìm một đệ tử nội môn, chuyện này hắn có thể làm không?
Bạch Nguyễn Khanh hừ một tiếng.
- Bạch sư tỷ có chuyện dặn dò là được, Lưu sư huynh và ta sẽ không từ chối...
Vương Kiệm Đông vội vàng gật đầu.
Không dám không đáp ứng ah!
Ngộ nhỡ gia hỏa này tức giận, một chân đá nát tiểu đệ của hắn... Cũng chỉ có thể nhẫn nhịn!
Đừng nói nội môn, hạch tâm cũng sẽ không có người nói lý với ngươi.
- Mời sư tỷ vào...
Đi vào trong viện, hai bên vào chỗ, Vương Kiệm Đông có chút hiếu kỳ:
- Không biết đệ tử nội môn không có mắt nào đắc tội sư tỷ, chỉ cần nói ra, ta lập tức tìm người thăm dò...
- Ta tìm hắn có chuyện!
Bạch Nguyễn Khanh nhíu mày, cũng không giải thích, cong ngón tay búng một cái, một bức họa xuất hiện ở trong lòng bàn tay:
- Đây là bộ dáng của hắn!
Nàng không chỉ tu vi cực cao, còn là một vị cao thủ đan thanh, vẽ dung mạo Trương Huyền giống như đúc, không kém chút nào.
- Vị này?
Nhìn sang, Vương Kiệm Đông rất nhanh cau mày:
- Thực xấu hổ, vị này... Ta chưa bao giờ thấy qua!
Nhập môn thời gian vô cùng lâu, đệ tử nội môn, hắn hầu như tất cả đều biết, nhưng cái này, chưa bao giờ thấy qua.
- Ngươi cũng chưa từng thấy qua? Lưu Lộ Kiệt đâu? Hắn đi chỗ nào? Để hắn đi ra phân biệt thoáng cái!
Bạch Nguyễn Khanh nói.
- Lưu sư huynh đang ở trong Thông Thần Điện cùng người giao đấu!
Vương Kiệm Đông vội nói.
- Giao đấu?
Bạch Nguyễn Khanh nhíu mày:
- Hắn không phải nội môn đệ nhất ư? Ở trong Thông Thần Điện giao đấu với ai?
Nội môn thứ nhất, chạy đến Thông Thần Điện, chẳng phải là nghiền ép? Có ai có thể đánh được?
- Cùng một gia hỏa ngạo mạn, gọi Ta Rất Biết Điều... Bất quá không quan trọng, chỉ cần sư huynh ra tay, khẳng định có thể chém giết...
Vương Kiệm Đông cười cười, tiếng nói còn không có kết thúc, liền nghe trong phòng vang lên âm thanh ghế ngã xuống đất, vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy Lưu Lộ Kiệt sư huynh, vẻ mặt trắng bệch đi ra.
- Sư huynh...
Vội vàng đứng dậy, mấy đệ tử nội môn khác cũng đồng thời đứng lên.
- Ngươi chính là Lưu Lộ Kiệt?
Bạch Nguyễn Khanh nhìn qua.
- Gặp qua Bạch sư tỷ...
Lưu Lộ Kiệt vội vàng ôm quyền.
- Sư huynh, thế nào? Giết người kia chưa?
Vương Kiệm Đông tò mò nhìn qua.
Lưu Lộ Kiệt lắc đầu:
- Ta bị giết!
- Ngươi... Bị giết?
Đồng tử co rụt lại, con mắt Vương Kiệm Đông trợn tròn:
- Sư huynh... Có ép hắn thi triển ra tuyệt chiêu không?
- Cái này...
Lưu Lộ Kiệt cười khổ:
- Ta xông tới, liền bị đối phương một kiếm chém thành hai khúc, sau đó... liền chết!
- Một kiếm chém thành hai khúc?
Vương Kiệm Đông choáng váng.
Hắn không phải đối thủ, hắn nhận! Nhưng vị này là Lưu sư huynh, nội môn đệ nhất nhân a... Đồng dạng bị một kiếm đánh chết...
Cái tên này đến cùng là ai?
Chỗ nào xuất hiện?
- Chuyện gì xảy ra?
Lúc này Bạch Nguyễn Khanh cũng phát hiện không hợp lý, nghi ngờ nhìn qua.
- Bẩm báo Bạch sư tỷ, là như vậy...
Lưu Lộ Kiệt nói rõ chi tiết một lần.
- Có người ở nội môn Thông Thần Điện diễu võ giương oai, muốn khiêu chiến tất cả các ngươi?
Bạch Nguyễn Khanh ngẩn ngơ:
- Thật còn có người cuồng hơn ta?
Quá mạnh a?
Đệ tử nội môn, cộng lại chừng mấy vạn... Một người khiêu chiến nhiều như vậy, thật hay giả?
Nàng bởi vì dựa dẫm ông nội, ở trong tông môn đã đủ cuồng, không nghĩ tới còn có người cuồng hơn nàng!
Quan trọng là chảnh như vậy, còn gọi Ta Rất Biết Điều...
Đủ hung ác!
Quả thực chính là kiêu ngạo tới cực điểm.
- Ta muốn kiến thức tên này một chút...
Đột nhiên đứng dậy, ánh mắt của Bạch Nguyễn Khanh lộ ra ý chí chiến đấu dày đặc.
Sở dĩ được xưng là nữ bạo long, không chỉ bởi vì tính tình bạo, càng quan trọng hơn là, ưa thích chiến đấu, thực lực lại mạnh!
Nội môn thoáng cái toát ra một siêu cấp cường giả, ngay cả đứng hàng thứ nhất cũng tuỳ tiện đánh bại, nàng làm sao không động lòng, không đi qua thử một chút?
- Sư tỷ là... Đệ tử hạch tâm, đi qua mà nói, xem như trái quy tắc...
Lưu Lộ Kiệt hơi đỏ mặt.
Bất kể nói thế nào, đây là đệ tử nội môn tranh đấu, Bạch sư tỷ đường đường đệ tử hạch tâm, chẳng phải vượt quá chức phận, làm thay việc của người khác?
- Ta đi qua nhìn một chút, xem cái kia có phải đệ tử hạch tâm giả mạo nội môn, đến tìm các ngươi phiền phức hay không!
Bạch Nguyễn Khanh vung tay lên:
- Đương nhiên, cũng thuận tiện nhìn một chút, đến cùng dùng chiêu số gì, để ngươi cũng không thể phản kháng!
- Cái này...
Lưu Lộ Kiệt sửng sốt một chút.
Tuy hắn trên miệng nói, đối phương không thể nào là đệ tử hạch tâm, nhưng ngộ nhỡ có kẻ khốn nạn như vậy thì sao?
Bạch sư tỷ là nữ bạo long danh khí lớn nhất hạch tâm, đi qua nhìn một chút, ngược lại cũng không sao, chí ít có thể nhìn ra thân phận chân thực của đối phương, có phải vượt qua nội môn hay không.
Nếu như vậy, cái gọi là tỷ thí cũng không có ý nghĩa gì.
- Vậy thì phiền phức Bạch sư tỷ!
Rõ ràng điểm ấy, không nói thêm lời, lại lấy ra hai cái Thông Thần ngọc phù, một cái bản thân giữ lại, một cái đưa tới.
Thứ này, có thể ngụy trang thân phận tốt hơn, đệ tử bình thường đều chuẩn bị mấy cái đặt ở trên người, để phòng bất cứ tình huống nào.
Giống như một người không chỉ có một ID vậy.
- Không phiền phức, ta giúp ngươi nhìn tên kia là ai, thuận tiện giúp ngươi tìm ra chiêu số thiếu hụt, cho các ngươi đánh bại hắn, mà các ngươi, giúp ta tìm người kia là được...
Bạch Nguyễn Khanh gật đầu:
- Ta không thiếu người ân tình, như vậy tính là hòa nhau!
- Tốt!
Lưu Lộ Kiệt gật đầu, cùng đám người Vương Kiệm Đông lần nữa trở lại Thông Thần Điện.
Lần này dùng một khối ngọc phù khác, dung mạo cũng khác biệt lần trước, vì phòng ngừa người khác nhận ra, Bạch Nguyễn Khanh cũng thay đổi dung mạo.
Ba người đi vào đại điện, không có một người nhận ra.
Giờ phút này, trước đài tỷ thí đã tích tụ người đông nghìn nghịt.
Trước đó đệ tử nội môn không biết tin tức, lúc này tất cả đều vây quanh, từng cái giận dữ, không ngừng tích tụ.
- Hắn đã giết bao nhiêu?
Nhìn thấy trên đài, mười mấy người lên đài một lượt, thời gian nháy mắt liền bị Ta Rất Biết Điều chém giết, một tốp tiếp theo một tốp, như thủy triều, Lưu Lộ Kiệt cũng nhịn không được nữa, hỏi một đệ tử nội môn.
- Hẳn là vượt qua hai trăm... Chỉ cần lên đài, liền bị chém giết trong nháy mắt, không có người có thể chống nổi! Ngay cả Lưu Lộ Kiệt sư huynh cũng bị hắn một kiếm chém thành hai nửa...
Đệ tử nội môn này nhịn không được nói.
Tuy đối với gia hỏa kia lớn lối, lòng đầy căm phẫn, nhưng thực lực của đối phương rất mạnh, không phục không được!
Nội môn đệ nhất nhân, cũng bị tuỳ tiện chém giết, những người khác càng không phải đối thủ... Hiện tại chỉ hy vọng có thể báo tin càng nhiều người đi vào, dựa vào chiến thuật biển người, triệt để giết chết hắn.
- Vượt qua hai trăm?
Lưu Lộ Kiệt nhảy dựng.
Hắn vừa rời đi bao lâu? Ba phút? Năm phút?
Cái tên này lại giết một trăm bảy tám mươi người?
Mẹ nó!
Có cần mạnh như vậy hay không?
Đệ tử nội môn, ở trong tay đối phương, quả thực giống như sâu kiến!
- Bạch sư tỷ, vị này... Có phải đệ tử hạch tâm ngụy trang hay không?
Cũng nhịn không được nữa, nhìn về phía Bạch Nguyễn Khanh.
- Cái này...
Nhìn một hồi, Bạch Nguyễn Khanh nhịn không được lắc đầu:
- Các ngươi không có cách nào ép hắn thi triển ra tuyệt chiêu, ta nhìn không ra!