• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện Thiên đạo thư viện (4 Viewers)

  • Chương 3689: Giao Sa vây công

Ầm!
Năm chuôi trường kiếm Tiên Quân đỉnh phong, đồng thời thả ra Thần chi kiếm ý, uy lực vượt xa các loại chiêu số như Nhất Kiếm Uông Dương lúc trước, trên bức tường, thời gian nháy mắt liền bị khuấy lên một cửa động.
Trương Huyền chui vào.
Vừa tiến vào, phía dưới bạo liệt, địa phương trước đó xuất hiện vết nứt màu đen, không gian mẫn diệt.
- Nhanh!
Biết chỉ là thừa dịp đối phương không sẵn sàng, một khi phản ứng lại, dùng lực lượng đánh nát vách đá, mình cũng sẽ chạy trốn không xong, lực lượng liều trong cơ thể mạng vận chuyển, năm chuôi trường kiếm giống như biến thành cối xay thịt, nham thạch phía trước tới đụng một cái, lập tức vỡ thành bột phấn, dung hòa vào đại dương, trở nên đục ngầu.
- Trốn chỗ nào...
Rầm rầm rầm!
Kèm theo gào thét, vách đá phía dưới lay động, toàn bộ sào huyệt của Giao Sa xuất hiện từng vết rách, bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ.
Xem ra Giao Sa cũng không nghĩ tới hắn sẽ trực tiếp chui vào vách đá, theo sát vọt lên.
Dáng người Trương Huyền nhỏ, cửa động cũng chỉ đủ hắn một người chui vào, Giao Sa dáng người lớn, muốn xông lại, chỉ có thể dựa vào lực lượng bản thân mở ra.
Chân khí không ngừng bộc phát, ba cái hô hấp sau, Trương Huyền từ trong vách đá chui ra, đi tới bên ngoài sào huyệt.
Bàn tay lớn vồ một cái, thu trường kiếm vào nhẫn, vội vã bay vào trong thảm thực vật.
Còn chưa đi xa, sơn động phía dưới phát ra nổ vang trầm muộn, tất cả sụp đổ, Giao Sa theo sát ở sau lưng từ trong nước biển đục ngầu vọt tới, miệng bỗng nhiên mở ra, gầm thét một tiếng.
Ầm!
Dòng nước điên cuồng dâng lên, thảm thực vật trước đó Trương Huyền cho rằng vô cùng chắc chắn, ở dưới dòng nước kia yếu ớt tựa như bọt biển.
- Chém!
Thấy lực lượng tới quá nhanh, căn bản chạy trốn không xong, sắc mặt Trương Huyền tái xanh, Đồng Thường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, bỗng nhiên bổ xuống.
Kiếm khí rộng lớn, cùng dòng nước đụng một cái, liền cảm thấy gan bàn tay run lên, tuy ngăn lại công kích của đối phương, nhưng ngực khó chịu, cả người bay về phía sau.
- Thật mạnh...
Đồng tử Trương Huyền co rút lại, thân thể cứng ngắc.
Đây là lần đầu tiên hắn cùng cường giả Ngụy Thần cảnh chiến đấu chính thức.
Trước đó thuần phục Huyền Bối Quy, là mượn lực lượng của Tiểu Hoàng Kê, hiện tại tên này đưa tới tai họa, trốn vào túi thú sủng, bản thân một mình đối mặt loại cường giả cấp bậc kia, giờ mới hiểu được đáng sợ như thế!
Cho dù đột phá đến Tiên Quân sơ kỳ, thân thể đạt tới Tiên Quân đỉnh phong... Ở trước mặt đối phương, vẫn không đỡ nổi một đòn!
Khống chế lại thân thể lăn mình, Trương Huyền tiếp tục lao nhanh ra ngoài.
Một Ngụy Thần đã đáng sợ như thế, ba con toàn bộ đi ra, lại thêm mấy trăm Tiên Quân, không trốn, cũng chỉ có thể chết ở chỗ này.
- Đoạt đồ vật liền muốn trốn, nơi nào có chuyện tốt như vậy!
Lần nữa nghe được âm thanh như sấm rền, ngẩng đầu nhìn lại, một cái miệng to lớn xuất hiện ở phía trước, vô số hàm răng sắc nhọn, tựa như vũ khí, mang theo cảm giác băng hàn.
Hai con Giao Sa khác đã lấy tốc độ nhanh hơn rời sơn động, ngăn ở trên đường chạy trốn của hắn!
m thanh kết thúc, một dòng nước càng thêm to lớn từ bên trên trút xuống.
Không dám tiếp tục giữ lại, cổ tay Trương Huyền khẽ đảo, trước đó luyện hóa vũ khí Ngụy Thần xích sắt, tích tụ cùng một chỗ, tạo thành một lá chắn to lớn.
Mạnh mẽ nổ vang, vô số thảm thực vật, nham thạch vỡ thành bột phấn.
Ở dưới trùng kích to lớn, hai tay Trương Huyền run lên, có loại cảm giác không nhấc lên nổi.
Vũ khí Ngụy Thần cảnh, cho dù ngăn lại công kích của đối phương, nhưng cũng chấn hắn lục phủ ngũ tạng lay động, bị trọng thương.
- Tạo cái nghiệt gì a...
Trương Huyền khóc không ra nước mắt.
Hắn thật chỉ là muốn dò xét, không muốn quấy nhiễu đối phương, cũng xác thực dựa theo cái này làm, ai có thể nghĩ tới... Tiểu Hoàng Kê không đáng tin cậy như vậy?
Đổi lại trước kia, không đáng tin cậy, liền không đáng tin cậy, chí ít có thể giải quyết vấn đề...
Nhưng hiện tại ngươi nuốt thần huyết tìm địa phương ngủ, ta lại bị ba cường giả Ngụy Thần cảnh đuổi giết...
Thật có loại cảm giác muốn điên!
- Vũ khí Ngụy Thần cảnh?
Nhìn thấy hắn tế ra lá chắn, con mắt Giao Sa sáng lên:
- Một giọt thần huyết, đổi lấy một kiện binh khí, đáng giá...
Thần huyết mạnh hơn, sau khi hấp thu một giọt đột phá Ngụy Thần, tiếp tục hấp thu, hiệu quả cũng không lớn!
Nhưng nếu như luyện hóa vũ khí Ngụy Thần cảnh, thực lực có thể bạo tăng gấp đôi.
Rầm rầm rầm!
Ba Tiên thú Ngụy Thần cảnh đồng thời ra tay, dòng nước từ ba phương hướng nghiền ép.
- Huyền Bối Quy, mau dẫn ta chạy trốn...
Dùng xích sắt biến thành lá chắn lần nữa chặn lại, Trương Huyền bị chấn đến toàn thân bại liệt, cả người sắp muốn sụp đổ, tinh thần khẽ động, Huyền Bối Quy xuất hiện ở phía trước.
Hô!
Trong nháy mắt nó tăng tới hơn trăm mét, mang theo Trương Huyền xông tới biển mặt.
Tốc độ của nó nhanh hơn Trương Huyền nhiều, có điều nó nhanh, ba con Giao Sa càng nhanh, lực lượng tấn công không ngừng, tựa như muốn đè nát đại dương.
- Lão Quy, không nghĩ tới ngươi không thần phục chúng ta, vậy mà thần phục nhân loại, thật sự là bại hoại của đại dương!
- Coi như thần phục nhân loại, tìm cường giả thì cũng thôi, một cái Tiên Quân sơ kỳ... Làm sao càng lăn lộn càng kém cỏi thế hả?
- Thứ không biết chết sống, đã tới thì đừng đi, cùng chủ nhân mới nhận của ngươi chết ở đây đi!
...
Cười lạnh từ bốn phía vang lên, làm đối thủ cũ, giờ phút này nhìn thấy Huyền Bối Quy nhận chủ, ba con Giao Sa đều mở miệng châm chọc.
- Chủ nhân, chúng ta khả năng không trốn thoát được...
Bị liên tục công kích vài cái, tốc độ giảm mạnh, ngay cả khe hở cũng chưa chạy ra, Huyền Bối Quy bất đắc dĩ truyền âm tới.
Trước đó nó có thể chạy trốn, là bởi vì gặp công kích xoay người bỏ chạy, hơn nữa đối phương không có ý tứ đuổi tận giết tuyệt, mới may mắn thoát khỏi.
Hiện tại, vị chủ nhân này, cướp đi thần huyết của người ta, sào huyệt san thành bình địa...
Thù hận không đội trời chung, làm sao trốn được?
- Là trốn không thoát...
Trương Huyền ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy thời điểm hai bên chiến đấu, những Tiên thú Tiên Quân cảnh vừa rồi ở trong đại điện, đã phong tỏa tất cả thông đạo có thể chạy trốn.
Nói cách khác, bất luận từ con đường nào đi, đều sẽ gặp phải công kích, mà cuối cùng sẽ rơi vào ba con Giao Sa bao vây.
- Làm sao bây giờ?
Huyền Bối Quy sắp khóc.
Trước đó liền khuyên chủ nhân đừng đi qua, kết quả... đối phương không nghe, lần này tốt!
Chẳng lẽ thật vất vả trốn đi, kết quả vẫn chết ở chỗ này?
- Đã không có cách nào trốn, vậy thì chiến đấu đi...
Trương Huyền từ trên mai rùa đứng thẳng người.
Mặc dù đối phương là ba cường giả Ngụy Thần cảnh, nhưng hắn có vũ khí Ngụy Thần cảnh, thú sủng Ngụy Thần cảnh, lại có phần thân cùng rất nhiều Vô Hồn Kim Nhân, đối phương thật muốn lưu lại nhóm người mình, cũng không dễ dàng như vậy!
- Chiến đấu?
Thân thể Huyền Bối Quy lay động:
- Đánh như thế nào? Ta nhiều nhất ngăn lại một con...
- Ngươi ngăn lại một con, ta nghĩ phương pháp chém giết một con, chỉ cần chết đi một cái, bọn chúng sẽ kiêng kị...
Trương Huyền nói.
Ba con Giao Sa, tuy liên minh, nhưng hắn không tin có tình nghĩa chân chính gì, một khi một con tử vong, hai con còn lại tất nhiên sẽ kiêng kị, Tiên thú Tiên Quân cảnh vây chung quanh cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.
Đến lúc đó, liền có cơ hội chạy trốn!
Dù sao mục tiêu của hắn là rời đi nơi này, cũng không phải giết toàn bộ.
- Tốt!
Huyền Bối Quy cắn răng, đầu cùng tứ chi lần nữa rúc vào mai rùa, bỗng nhiên vọt tới một con Giao Sa trong đó.
Tay Trương Huyền run lên, lá chắn lần nữa biến trở về xích sắt, đi theo sát.
- Đối thủ của ngươi là ta!
Bơi không bao xa, một con Giao Sa lao đến, đuôi lớn quét qua.
Trương Huyền bay ngược, tầng tầng lớp lớp đâm vào trên vách đá, đập ra một cái hố to.
- Hừ!
Lau đi máu tươi tràn ra khóe miệng, tinh thần Trương Huyền khẽ động, một con Vô Hồn Kim Nhân lập tức bay ra, thẳng tắp vọt tới Giao Sa.
- Thế nào, còn có giúp đỡ?
Giao Sa sững sờ, miệng há lớn, mở miệng nuốt Vô Hồn Kim Nhân vào trong bụng:
- Đây không phải giúp đỡ, mà là đồ ăn a...
- Hừ...
Tinh thần Trương Huyền khẽ động.
Ầm!
Vô Hồn Kim Nhân bị đối phương nuốt vào trong bụng, trong nháy mắt tự bạo ra.
Hắn khống chế thứ này để đối phương ăn, chính là vì thế.
- Phốc!
Ở dưới vụ nổ, Giao Sa phun ra máu tươi, hàm răng sắc bén mất một cái, tràn đầy chật vật.
- Lại dám làm tổn thương ta, ta muốn ngươi chết...
Cảm nhận được trong cơ thể đau rát, Giao Sa sắp điên rồi.
Từ khi tu vi đi đến Ngụy Thần cảnh, còn chưa hề nhận qua thương nặng như vậy!
Vèo!
Thẳng tắp lao đến Trương Huyền, miệng lớn mở ra, muốn nuốt kẻ trước mắt này.
- Như vậy cũng không sao...
Mí mắt Trương Huyền nhảy loạn.
Vô Hồn Kim Nhân Tiên Quân đỉnh phong tự bạo, Tiên Quân đỉnh phong bình thường ở trong phạm vi trăm mét, đều sẽ bị nổ chết, tên này ở trong bụng bùng nổ, vậy mà chỉ phun một ngụm máu, mất cái răng liền không sao... Ngụy Thần cảnh thật mạnh mẽ như vậy?
Xích sắt lần nữa hóa thành lá chắn, chặn lại đối phương cắn xé, Trương Huyền vừa định lại ném một con Vô Hồn Kim Nhân đi vào trong miệng đối phương, liền thấy một con Giao Sa khác đi tới sau lưng.
- Chỉ có thể dùng phân thân...
Biết một khi đối phương công kích, hai mặt thụ địch, Tiểu Hoàng Kê lại không đáng tin cậy, vô cùng có khả năng chết ở chỗ này, Trương Huyền cắn chặt răng, vừa định tế ra phân thân và Ngoan Nhân chặn lại người sau, liền thấy Giao Sa vội vã xông tới đột nhiên ngừng lại, âm thanh vang vọng toàn bộ hải vực.
- Tất cả đều dừng lại!
Ầm ầm!
Chính là con trước đó ngồi ở vương tọa thứ nhất, trong ba con Giao Sa thực lực mạnh nhất.
Nghe được quát tháo, con Giao Sa muốn nuốt lấy Trương Huyền nhịn không được ngừng lại, con cùng Huyền Bối Quy chiến đấu cũng lơ lửng giữa không trung.
- Lão đại, nhân loại này xông đến đây, cướp đi thần huyết, tội không thể tha, nhất định phải giết chết...
Giao Sa rụng răng tức giận nói.
- Đúng vậy lão đại, tại sao phải dừng lại, tuy thủ đoạn của bọn hắn nhiều, nhưng chỉ cần chúng ta liên thủ, vẫn có thể giết chết...
Con Giao Sa thứ hai theo sát nói.
- Câm miệng cho ta!
Giao Sa được xưng lão đại hét lớn một tiếng, cắt đứt hai tiểu đệ la ó, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, đôi mắt thật to đánh giá, không dám có chút bỏ sót.
Thấy bộ dáng này của đối phương, không biết là dụng ý gì, Trương Huyền híp mắt lại, tiên lực trong cơ thể vẫn vận chuyển, sợ đối phương đánh lén.
Ngay thời điểm hắn tràn đầy không hiểu, không biết làm sao, Giao Sa kia đột nhiên khom người, quỳ mọp xuống đất.
- Thuộc hạ bái kiến chủ nhân!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom