• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện Thiên đạo thư viện (3 Viewers)

  • Chương 3729: Phân thân không được đi vào

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
- Không có nguy hiểm?
Một thân ảnh tương đồng xuất hiện ở trước phân thân.
Còn tưởng truyền tống tới, liền sẽ gặp phải vô số Ngụy Thần vây công, không nghĩ tới nửa cái bóng người cũng không có.
- Chẳng qua nơi này có chút cổ quái!
Thoạt nhìn càng không có người, ngược lại càng để cho người ta bất an.
Từ trên tế đàn nhảy xuống, vừa định chờ đợi đám người Khôi Hiểu xuyên qua, đột nhiên trong lòng căng thẳng, vội vàng bắt về phía trước.
Bàn tay còn không có chạm đến tế đàn, một đạo kiếm mang từ dưới đất bắn tới.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Lực lượng cuồng bạo bao phủ, tế đàn không chịu nổi, tại chỗ vỡ vụn thành mấy khối.
Ánh sáng lóng lánh, bởi vì tế đàn nghiền nát mà ngưng hẳn, cổng không gian biến mất tại nguyên chỗ.
Phốc!
Ngột Thần phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt vàng như nến, thân thể không ngừng run rẩy.
- Thế nào rồi?
Thấy bộ dáng của hắn, đám người Khôi Hiểu vội vàng nhìn lại.
- Có người ra tay làm hỏng tế đàn, triệt để cắt đứt liên hệ, Trương sư không về được!
Vẻ mặt Ngột Thần trắng bệch.
- Về không được có ý tứ gì?
Mọi người ngẩn ngơ.
Ngột Thần nói.
- Tế đàn Trục Tinh Cung chỉ có một cái, bị phá hư mất, thông đạo đi vào Thần điện liền triệt để phá hoại, coi như chúng ta muốn đi cứu người cũng làm không được, cùng lý, đối phương cũng không cách nào lại thông qua thông đạo trở về
- Cái này…
Mọi người đều không ngừng run rẩy.
Đám người Triệu Nhã con mắt đồng thời đỏ lên.
Lão sư về không được, sẽ có nguy hiểm gì không?
Đều tại chúng ta, thực lực không đủ, nếu không lão sư chắc chắn sẽ không có loại nguy hiểm này!
Phải nhanh tăng thực lực lên
Mấy người nghiến răng, trong mắt lộ ra kiên định.
Nhìn tế đàn bị đánh nát trước mắt, nắm đấm Trương Huyền xiết chặt.
Không phải hắn phản ứng không đủ nhanh, mà là đối phương đã sớm ở dưới tế đàn lưu lại trận pháp, chỉ cần mình vừa qua, trận pháp sẽ khởi động, tự động hủy diệt, triệt để phá hủy đường lui!
Nói cách khác, từ giờ trở đi, mặc kệ đối phương bố trí xuống tử cục gì, cũng chỉ có thể một mình ứng đối, không cách nào trở về.
- Ngươi không phải vẫn muốn thư viện của ta sao? Không còn tế đàn, ngươi làm sao tế tự?
Tâm cảnh vận chuyển, nội tâm không có chút rung động nào, Trương Huyền ngẩng đầu nhìn quanh, trầm giọng nói.
Đối phương phái ra đám người Phù Trầm Tử bắt Đỗ Thanh Diên cung chủ, là vì thứ này mà tới, bố cục lâu như vậy, giờ phút này lại phá hủy, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Chẳng lẽ đối phương đã không muốn thư viện?
Âm thanh quanh quẩn, chờ giây lát, không có bất kỳ trả lời gì.
Vị Khổng sư kia, hình như căn bản không có ở đây.
- Chỉ có thể đi về phía trước
Không biết đối phương đến cùng làm cái gì, lại có mục đích gì, cảm giác có chút âm mưu, nhưng lại không thể không vào, Trương Huyền nhíu mày, nhấc chân đi thẳng về phía trước.
Phân thân theo sát phía sau.
Thông đạo không dài, không đi quá xa, một đại điện rộng lớn xuất hiện ở phía trước.
Khác biệt Thần điện trước đó nhìn thấy, càng thêm hùng vĩ đồ sộ, trấn áp ở trong một vòng xoáy khí lưu to lớn, triệt để phủ kín nó, một tia lực lượng cũng thấu không ra được.
Trương Huyền cau mày.
Cảnh tượng trước mắt giống như miệng một vòng xoáy, bị một cái tàu thủy vạn tấn che chắn, bốn phía nổi lên gợn sóng, thủy chung không cách nào rung chuyển mảy may.
Cái cung điện này, đúng là như thế.
Luồng khí xoáy màu đen, tựa như thông hướng hắc ám không biết tên, khiến người ta run sợ, lại bị cung điện trước mặt trấn áp, tựa như van ngăn chặn dòng nước, cái nắp miệng bình.
Sau khi tế đàn nổ nát, đằng sau đã không còn đường lui, chỉ có thể tiến lên.
- Đi vào đi!
Mặc kệ âm mưu gì, cũng chỉ có thể đi vào trong đó, tìm đáp án, một mực ở lại bên ngoài, khẳng định không giải quyết được.
Cùng phân thân đi tới cửa đại điện, hai cây cột to lớn cắm vào hư không, tựa như đóng cả cung điện ở nơi này, để nó không theo gợn sóng mà lưu động.
Lông mày nhíu một cái, Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển, liếc mắt nhìn cây cột.
- Là vũ khí Ngụy Thần cấp?
Trong lòng Trương Huyền chấn động.
Cấp bậc hai cây cột kia, vậy mà đều đạt đến Ngụy Thần cấp.
Đồng Thường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng nhấn tới, kiếm khí gào thét, không gian bị đánh nát.
Đinh đinh đinh!
Rơi vào trên cây cột, lấp lánh ra tia lửa, một điểm dấu vết cũng không có lưu lại.
- Một cây cột cũng lợi hại như vậy, đây rốt cuộc nơi nào?
Ánh mắt Trương Huyền run lên.
Một cây cột phổ thông, dùng hết lực lượng toàn thân cũng chém không phá, cái cung điện này, so với Thần điện trước đó, chỉ sợ chỉ mạnh không yếu!
Cửa chính đại điện không khóa, cũng không đóng lại, Trương Huyền nhấc chân đi vào.
- Làm sao không đi?
Quay đầu liếc mắt nhìn, phát hiện phân thân không đuổi theo, Trương Huyền nhíu mày.
- Ta không qua được
Phân thân tiến về phía trước một bước, ngay sau đó cảm thấy áp lực đặc thù kéo tới, kìm lòng không được lui về phía sau, tiếp tục tiến lên, lại lui về phía sau, giống như trước cửa đại điện có một bình phong vô hình ngăn cản hắn, không để cho đi vào.
- Không qua được?
Trương Huyền lui về phía sau hai bước, đi tới địa phương phân thân bị ngăn cản, đưa tay sờ qua, trống không, không có cái gì, nhưng phân thân muốn tiến lên, lại thủy chung không có bất kỳ biện pháp nào.
- Trước vào trữ vật giới chỉ đi!
Trương Huyền vẫy vẫy tay, thu phân thân vào nhẫn, quay người lại đi vào, lần nữa đi tới trước mặt bình chướng, phân thân bất ngờ xuất hiện, rơi xuống ở bên ngoài.
Trương Huyền sững sờ.
Giấu ở trong trữ vật giới chỉ cũng bị đuổi ra?
Cái bình chướng không nhìn thấy này, cũng quá bá đạo a!
- Đã vào không được, ngươi chờ ở đây đi.
Lại thử mấy lần, đủ loại phương pháp đều dùng một lần, phân thân đều không cách nào đi vào, Trương Huyền đành phải bàn giao.
- Xem ra đối phương biết phân thân mạnh mẽ, không biết dùng phương pháp gì hạn chế đi vào.
Trong lòng Trương Huyền âm thầm cảnh giác.
Trước đó vị Khổng sư kia dù lợi hại, nhưng ngay cả phân thân cũng đánh khó bỏ khó phân, đoán chừng nhìn ra thực lực của hắn, không biết dùng thủ đoạn gì để cho bản tôn mình đơn độc đi vào.
Nói như vậy, bên trong cực kỳ nguy hiểm!
Vào hay không vào?
Bàn tay nắm chặt Đồng Thường kiếm, Trương Huyền hít sâu một hơi.
Không nói trước đường lui bị phá hỏng, chỉ nói tu vi đã đột phá Ngụy Thần, không dám đối mặt vị Khổng sư kia, nói gì về sau phá vỡ không gian đi vào Thần giới, đều chỉ là mơ mộng hão huyền.
Tu luyện giả, tâm cảnh cực kỳ quan trọng.
Không sợ hãi, mới có thể thẳng tiến không lùi.
Chỉ sợ đối phương cố ý để phân thân không cách nào đi vào, chính là cho bản thân một cái tâm lý chiến.
Dù sao sinh mệnh chỉ có một lần, bản tôn gặp nguy hiểm, liền chết thật rồi.
Dứt bỏ tâm tình tiêu cực, Trương Huyền nhấc chân đi vào đại điện.
Đã quyết định làm, cái khác đối với hắn mà nói, cũng không tính là cái gì.
Trong cung điện một mảnh đen kịt, cái gì cũng không nhìn thấy.
Trước mắt hắc ám, tựa như xâm nhập giác quan và tinh thần, cho dù Minh Lý Chi Nhãn cũng nhìn không thấu.
- Ta đã đi vào, muốn giết ta, động thủ đi!
Tay cầm trường kiếm, Trương Huyền nhìn quanh bốn phía.
Âm thanh khuấy động, đâu đâu cũng có tiếng vang, nhưng không có bất kỳ trả lời.
Lui về phía sau mấy bước, sống lưng Trương Huyền phát lạnh, ngay sau đó nhíu mày.
Vừa rồi từ cửa chính đi vào, cũng chỉ đi mấy bước, vậy mà cửa phía sau hộ không thấy!
Nói cách khác
Chỉ sợ đã lâm vào một trận pháp cổ quái nào đó.
- Thiếu hụt!
Bàn tay rơi vào trên vách tường sau lưng, nhẹ nhàng sờ một cái.
Mặc kệ trận pháp gì, cái gì cổ quái, chỉ cần thư viện còn, liền có thể dò xét ra kết quả.
Ông!
Một tiếng kêu khẽ, trong đầu không có thư tịch xuất hiện.
- Nơi này có thể ngăn cách Thiên Đạo?
Sắc mặt Trương Huyền tái xanh.
Xem ra là thủ đoạn của vị Khổng sư kia không thể nghi ngờ, sự tình bản thân nắm giữ Thiên Đạo có thiếu, trừ hắn và Lạc Nhược Hi, không người biết được, trước hết để cho phân thân không cách nào đi vào, sau đó lại ngăn cách Thiên Đạo, để thư viện không thể sử dụng, thậm chí Minh Lý Chi Nhãn cũng dùng không được
Đối phương là muốn mình thành người mù, tươi sống chém giết!
- Con mắt không thể dùng, thần thức cũng không cách nào dò xét, chỉ có thể dựa vào lỗ tai.
Trong lòng căng thẳng, nhưng không hoảng hốt, Trương Huyền nhắm mắt lại, dùng lỗ tai cẩn thận lắng nghe.
Tí tách! Tí tách!
Nơi xa truyền đến âm thanh giọt nước.
- Đi!
Trường kiếm lắc một cái, một đạo kiếm khí thẳng tắp đâm tới.
Giọt nước rơi vào biển cả.
Một chút dấu vết cũng không có lưu lại, thậm chí ngay cả một điểm phản ứng cũng không có.
Đang nghi ngờ, âm thanh Khổng sư vang lên:
- Trước khi giọt nước nhỏ sạch, đi ra gian phòng này, rời khỏi nơi đây!
- Rời khỏi nơi đây?
Trương Huyền cau mày.
Đối phương không phải cố ý lừa gạt mình tới sao?
Vì sao lại muốn mình rời đi?
- Tế đàn bị hủy, có rời khỏi nơi đây hay không, ngược lại cũng sẽ một mực vây chết, cho nên chỉ có thể dựa theo yêu cầu của hắn làm, tìm đối phương cứu, Đỗ cung chủ ra!
Hít sâu một hơi, Trương Huyền rõ ràng âm mưu của đối phương.
Hiện tại coi như ra ngoài, cũng không cách nào rời đi, chỉ có thể dựa theo đối phương yêu cầu tiếp tục tiến lên, mặc kệ mục đích gì, toàn bộ phá vỡ, chắc hẳn liền có thể nhìn thấy đối phương!
- Cái gì cũng không nhìn thấy, không có công kích, hẳn là một khốn trận
Xác định ý nghĩ, lại không làm chuyện vô ích, trong lòng Trương Huyền suy nghĩ.
Cái gì cũng không nhìn thấy, ngăn cách thần thức cùng tinh thần, thậm chí thư viện cũng không thể sử dụng, trong điện khẳng định là một khốn trận vượt quá tưởng tượng.
- Nếu là trận pháp, linh khí bốn phía nhất định không tương đồng, chỉ cần tìm được quy luật linh khí, xác định vị trí trận tâm, trận kỳ, phá giải liền rất đơn giản
Phương pháp phá trận xuất hiện ở trong lòng, Trương Huyền cẩn thận cảm ứng.
Trận pháp, có trận kỳ, trận tâm tồn tại, linh khí nhất định không phải phân phối bình quân.
Chỉ cần tìm được quy luật trong đó, liền có thể tìm tới phương pháp phá giải.
Đây cũng là thủ đoạn phá trận cơ sở nhất.
Thân là Trận Pháp sư mạnh mẽ nhất Danh Sư đại lục, đã sớm xe nhẹ đường quen.
- Không đúng, linh khí nơi này, hình như hoàn toàn tương đồng
Cảm ứng một cái, phát hiện linh khí bốn phía vậy mà độ dày hoàn toàn tương đồng, không có bất công, Trương Huyền nhịn không được sững sờ.
Đi về phía trước hai bước, lại cảm ứng một chút, độ dày linh khí vẫn tương đồng.
Trái phải mỗi bên đi vài bước, cũng tương đồng!
Chẳng lẽ, không có trận tâm, trận kỳ?
Không thể!
Chỉ cần là trận pháp, đều có thứ này tồn tại.
Một cái la bàn xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Tuy không nhìn thấy kim đồng hồ phía trên, nhưng hắn cầm ở trong lòng bàn tay, chỉ cần kim đồng hồ động đậy, còn có thể cảm ứng được phương hướng và lực lượng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom