• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện Thiên đạo thư viện (4 Viewers)

  • Chương 3748: Thần kiếp

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Tiểu Hoàng Kê thăng cấp hai lần, là có quy luật lần theo, đều bị ngọn lửa đốt thành tro bụi mới đột phá.
Trước đó tuy thử qua, nhưng đốt một hồi lại đốt không cháy, có phải tiến bộ của nó, liên quan đến đốt hay không?
- Tới đi!
Tiểu Hoàng Kê gật đầu, lộ ra vẻ kiên quyết.
Thực lực tăng lên, nó có thể khôi phục trí nhớ, đối với nó mà nói, cũng có giúp ích rất lớn.
Suy tư một chút, Trương Huyền nói:
- Thực lực của ngươi đã đến Thần Linh cảnh, hỏa diễm phổ thông ở Thượng Thương, đã không có hiệu quả gì... hiện tại ta dẫn tới thiên kiếp, ngươi thử xem hiệu quả làm sao!
Hỏa diễm ở Thượng Thương lợi hại hơn nữa, khẳng định cũng kém Thượng Thương giáng lâm hạo kiếp, trước đó còn nghĩ, một mực che giấu Thiên Đạo của Thượng Thương, hiện tại xem ra, còn không bằng chống lại hạo kiếp, nhân cơ hội củng cố tu vi, thuận tiện nhìn Tiểu Hoàng Kê, có thể mượn cơ hội lần nữa đột phá Thần Linh ràng buộc hay không.
Thần lực trong cơ thể vận chuyển, lực lượng ngụy trang biến mất.
Ầm!
Không trung lập tức âm trầm, vô số lôi đình mang theo ngọn lửa đen kịt, lăn lộn thiêu đốt ở trên đỉnh đầu.
Thần kiếp!
Loại hạo kiếp này đáng sợ tới cực điểm, giống như toàn bộ Thượng Thương tiến hành bài xích hắn, như muốn nghiền thành bột phấn.
Sắc mặt đám người Triệu Nhã khẽ biến, mây đen vừa xuất hiện liền lùi ra ngoài mấy ngàn dặm.
Mặc dù đã đến Ngụy Thần đỉnh phong, nhưng đối mặt loại lực lượng cấp bậc này, hơi không chú ý, đồng dạng sẽ thịt nát xương tan.
Di Khí đại lục, chỉ cần mang chữ “Thần”, sẽ làm người ta kính sợ, huống chi trở thành Thần Linh chân chính.
Mây đen càng tích tụ càng dày, lơ lửng ở trên không một người một gà, bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi xuống.
Ngay thời điểm Trương Huyền chuẩn bị nghênh đón hạo kiếp, nhìn trong đó có hỏa diễm hữu dụng với đối phương hay không, mây đen lắc lư một cái, đột nhiên một đạo lôi đình đen nhánh, ẩn chứa Thiên Hỏa bổ xuống, trực tiếp rơi vào đỉnh đầu của Tiểu Hoàng Kê.
Xì xì xì!
Chỉ thoáng cái, lông tơ toàn thân màu vàng nhạt biến thành màu đen, mùi thịt nướng lan ra.
Lông mày Trương Huyền nhảy dựng.
Hắn dẫn tới lôi kiếp, vì sao không bổ hắn, ngược lại chạy tới bổ Tiểu Hoàng Kê?
- Gia gia ngươi...
Tiểu Hoàng Kê cũng hỏng mất, đầu gà nâng lên, tràn đầy tức giận, tiếng gầm gừ còn không có kết thúc.
Tạch tạch! Tạch tạch!
Liên tục mấy đạo lôi đình lan ra, toàn bộ rơi vào trên đầu nó, mùi thịt bay tới, miệng gà cũng biến thành đen.
- Tiếp tục như vậy, tên này không có bị phân thân Khổng sư chém giết, mà bị sét đánh chết a!
Nhìn thấy đối phương bị đánh vài cái, thịt càng ngày càng thơm, cho người ta một loại xúc động muốn cắn một miếng, Trương Huyền kìm nén không được, đi tới trên Tiểu Hoàng Kê, tay chân mở ra, biến thành chữ đại, thẳng tắp nghênh đón sấm sét.
- Nếu là ta đột phá Thần Linh dẫn tới lôi đình, vậy thì bổ ta đi!
Thần lực trong cơ thể vận chuyển, toàn thân cứng rắn như sắt, hai mắt Trương Huyền nghiêm nghị, làm xong chuẩn bị chống cự lôi đình.
Tạch tạch! Tạch tạch! Tạch tạch!
Lôi đình hạ xuống, kiếm khí trong cơ thể Trương Huyền dâng trào, tùy thời làm xong chuẩn bị chống cự, có điều tiếng vang đi qua mấy giây, vẫn không phát hiện rơi vào trên người mình, cúi đầu nhìn, chỉ thấy lôi đình rẽ qua, cực kỳ thiên vị lần nữa bổ vào Tiểu Hoàng Kê, khói xanh bốc lên.
- Ah ah ah!
Miệng phun ra khói đen, Tiểu Hoàng Kê sắp khóc.
Ngươi đây là tới giúp ta ngăn cản lôi kiếp, hay giúp ta dẫn tới lôi kiếp?
Thời điểm một mình ta ở đây, còn giống như không có nhiều sấm sét như vậy, uy lực cũng không có lớn như vậy...
- Không đúng, yên tâm, đây là lôi đình của ta, khẳng định có biện pháp...
Trương Huyền ngây người.
Hắn đột phá Thần Linh dẫn tới thần kiếp, vì sao không công kích bản thân, mà đi vòng qua bổ Hoàng Kê?
Lông mày Trương Huyền giương lên, kiếm khí khuấy động, bỗng nhiên đâm tới.
Đối phương đã không công kích bản thân, vậy thì chủ động xuất kích, không tin bổ không trúng.
Vù vù!
Chỗ kiếm khí đến, lôi đình lập tức tán loạn, phảng phất như tránh né, lại như xà phòng rơi vào tràn dầu, tuy mây đen mạnh mẽ, lại sợ hãi mình, né tránh qua một bên.
Tạch tạch! Tạch tạch! Tạch tạch! Tạch tạch!
Lại mấy đạo lôi đình bổ xuống, Tiểu Hoàng Kê không ngừng run rẩy, lông gà tung bay.
Mắt gà rơi lệ, cực kỳ đau lòng.
Ngươi là quyết định nhằm vào ta hay thế nào? Ta có thù oán với ngươi sao...
- Ta không tin...
Thấy mình chủ động công kích, lôi đình còn không bổ hắn, tiếp tục đi vòng qua bổ Tiểu Hoàng Kê, Trương Huyền gào thét, lần nữa xông lên bầu trời, cùng sấm sét xem thường hắn quyết một trận tử chiến.
Còn không có bay bao xa, lại bị Tiểu Hoàng Kê kéo ống quần lại.
- Được rồi, ta tin... Ngươi lại khiêu khích, ta sợ ngươi không có việc gì, ta đã bị đánh chết!
Vẻ mặt Hoàng Kê u oán, không gì sánh được tâm tắc.
Đại ca, ngươi xin thương xót, tha cho ta đi!
Ta còn trẻ, không muốn chết...
Ngươi khiêu khích người ta, người ta bổ ta... Ngươi ngược lại sảng khoái, không nhìn thấy ta sắp lên dĩa được rồi sao?
Loại hương vị này, chính ta cũng hận không thể mổ mấy miếng.
- ...
Nhìn gia hỏa trước mắt giống như gà quay, Trương Huyền tràn đầy xấu hổ, đành phải lui xuống:
- Chính ngươi tới đi...
Thân thể Trương Huyền vụt qua, lui ra ngoài.
Ầm ầm ầm ầm!
Lôi đình bổ xuống, Tiểu Hoàng Kê liên tục run rẩy, lông cháy càng nhiều, lần nữa quay đầu:
- Nếu không... Ngươi lại giúp ta ngăn cản một chút?
- ...
Trương Huyền.
Liên tục đánh sáu sáu ba mươi sáu đạo sấm sét, Tiểu Hoàng Kê mới vượt qua.
Trải qua thiên kiếp xong, nó cũng có chút uể oải.
- Ta đi nghỉ trước...
Nói xong cũng không chờ Trương Huyền nói chuyện, thân thể vụt qua, lần nữa chui vào đan điền của hắn, cánh giống như quạ đen che đầu, ngủ say rồi.
Thấy nó không có việc gì, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nghi hoặc nhìn mây đen tán loạn trên bầu trời.
Đột nhiên lông mày giương lên, khí phách đầy ngực, ngón tay duỗi ra, dùng hết lực lượng cả đời:
- Ngươi tới ah!
Vù vù!
Mây đen vốn chậm chạp tiêu tán, giờ phút này giống như gặp quỷ, trong nháy mắt bỏ trốn, sau một khắc, thời tiết sáng sủa, vạn dặm không mây.
- ...
Trương Huyền nắm tóc.
Không phải nói đột phá Thần Linh sẽ có thần kiếp sao?
Làm sao bản thân đưa tới lôi kiếp, bổ Tiểu Hoàng Kê gần chết liền xong việc?
- Đoán chừng liên quan đến công pháp Thiên Nhược Hữu Tình...
Suy nghĩ hồi lâu, Trương Huyền nghĩ mãi mà không rõ, đành phải bất đắc dĩ trở lại trước mặt đám người Triệu Nhã.
- Đây là bảy chữ ‘Thần’, các ngươi phân phối ra, đặt ở trong tông môn, về sau Ngụy Thần hẳn không khó khăn như vậy...
Cổ tay khẽ đảo, lấy ra bảy quyển sách ghi chép trình tự cùng phương pháp tu luyện chính xác của bảy loại Thần chi ý cảnh, chỉ cần dựa theo hình dáng phía trên, điêu khắc ra tượng, hơn nữa bày vị trí chính xác, liền có thể tự động hấp thu Ngụy Thần chi khí ở Thần Điện, cường giả Tiên Quân muốn đột phá, cũng không có khó khăn như vậy!
- Đa tạ tông chủ...
Đám người Hàn Kiếm Thu nhìn quyển sách trên tay, từng cái kích động không ngừng run rẩy.
Giành lấy chữ “Thần”, là những tông môn bọn họ tiêu phí mấy ngàn năm cũng không làm được, vị trước mắt này lại một hơi đoạt đi bảy chữ...
Trương Huyền lắc đầu nói:
- Không nên gọi tông chủ, vị trí này, các ngươi an bài người khác làm đi, ta khả năng không ở Thượng Thương bao lâu nữa!
Tu vi đột phá Thần Linh, hắn đã cảm nhận được, thế giới này sắp áp chế không nổi, chỉ cần nguyện ý, tùy thời có thể phá vỡ không gian đi vào vị diện cao hơn.
Thượng Thương tông chủ, đối với hắn mà nói, đã không còn lực hấp dẫn, cũng không cần thiết tiếp tục ở lại.
- Vâng!
Mọi người đều lộ ra vẻ không muốn.
Lúc trước xác lập vị trước mắt này làm tông chủ, có không ít tranh luận, rất nhiều trưởng lão phản đối, nhưng hiện tại xem ra, làm thực sự quá đúng.
Nếu như không lập hắn, vô cùng có khả năng đi tới con đường của Huyền Kính môn, Phiêu Miễu tiên tông, cuối cùng triệt để hủy diệt, bị bánh xe lịch sử nghiền ép.
Huống chi đối phương không chỉ giảng bài, để vô số môn nhân tu vi đại tăng, càng ban cho chữ “Thần” hoàn chỉnh, về sau số lượng cao thủ trong tông môn chỉ biết càng ngày càng nhiều, bốn đại tông môn, càng ngày càng cường thịnh.
- Đỗ cung chủ, theo ta đi Hãm Không thành một chuyến!
An bài xong bốn đại tông môn, Trương Huyền không nói thêm lời, mang theo Đỗ Thanh Diên, lần nữa bay về phía Hãm Không thành.
Thành tựu Thần Linh, khí tức suy yếu phổ thông đối với hắn đã không có uy hiếp quá lớn, chỉ dùng hơn mười hô hấp, liền trở lại vị trí tế đàn.
- Tế đàn đâu?
Hai người sửng sốt, tìm kiếm khắp nơi, lại phát hiện tế đàn trước đó đã biến mất không thấy gì nữa, thật giống như chưa hề xuất hiện qua.
Thần thức lan ra, nhìn không biết bao xa, cuối cùng ngừng lại.
- Tế đàn biến mất, xem ra hẳn là khô lâu kia không muốn bị người phát hiện!
Trương Huyền lắc đầu.
Tu vi đến loại cảnh giới như hắn, chắc chắn sẽ không nhớ lầm vị trí, lúc này bất kể như thế nào cũng không tìm thấy, chỉ có thể nói rõ một nguyên nhân.
Đối phương không muốn hắn tìm được.
Chỉ là thứ này cất ở đây mấy ngàn năm, phân thân Khổng sư dường như cũng đã tới, vì sao đột nhiên lại biến mất?
Chẳng lẽ bởi vì cho mình một đạo Thần Linh chi khí?
Tìm không thấy, tiếp tục đợi ở chỗ này cũng vô dụng, huống chi Tiểu Hoàng Kê còn ngủ say chưa tỉnh.
Lần nữa trở lại Trục Tinh cung, Trương Huyền nhìn Đỗ Thanh Diên:
- Nói sự tình Lạc Nhược Hi một chút đi!
Từ khi cứu đối phương ra vẫn bận bịu, còn không có tỉ mỉ hỏi thăm tin tức nàng biết.
- Vài ngàn năm trước, sau khi trời giáng Hãm Không thành, chúng ta liền mất đi liên hệ với Linh Thần, có điều chúng ta một mực tế tự Thượng Thương, chưa hề ngừng nghỉ, cho nên ở những tông môn khác xem ra, chúng ta thủy chung có thể liên hệ Thần Linh, lúc này mới có chỗ kiêng kị, không dám tìm phiền phức.
Đỗ Thanh Diên cười khổ.
Trước đó tông chủ của sáu đại tông môn thảo luận làm sao nghênh đón sự tình Thông Thiên kiều, Tần Nguyên môn chủ mở miệng nói nàng có thể câu thông Thần Linh, muốn nàng nói một chút, nàng lập tức tức giận... Không phải là không muốn nói, mà là thực sự không biết nói cái gì cho thỏa đáng.
Mấy ngàn năm qua, những tông môn khác đều biết Trục Tinh cung có thể câu thông Thần Linh, thật ra thì liên hệ giữa Linh Thần và bọn hắn đã sớm chặt đứt.
Sở dĩ hàng năm không ngừng tế tự, thậm chí còn “truyền” Thần Linh ý niệm, chỉ là vì tông môn không bị hủy diệt, làm bộ mà thôi!
- Có điều, loại chuyện này duy trì liên tục đến đại khái hơn bốn tháng trước... khi chúng ta tế tự, Linh Thần lại hồi đáp, hơn nữa nói cho ta biết... Nàng muốn thông qua tế tự đi vào nơi này, để ta chuẩn bị sẵn sàng.
Đỗ Thanh Diên lâm vào hồi ức, tiếp tục nói:
- Hơn nữa nói cho ta biết phương pháp tế tự, cùng với nội dung, nàng đã có dặn dò, ta không thể làm gì khác hơn là làm theo!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom