• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện Thiên đạo thư viện (1 Viewer)

  • Chương 3764: Huyết mạch Đế Quân

Thần Nguyên đan hạ phẩm, dưới Thiên Thần cảnh có thể sử dụng, Trương Huyền cách Thiên Thần khá xa, nhu cầu khẳng định cực lớn, lại thêm sau lưng còn có nhiều người như vậy, tự nhiên càng nhiều càng tốt.
- Vậy là tốt rồi, nói cho lão Diệp, Thần Nguyên đan trong tay hắn, ta muốn tất cả!
Thấy hắn đồng ý, Tề Linh Nhi quay đầu dặn dò một câu, một trung niên gật đầu lui ra ngoài.
Thời gian không dài, mang đến một trữ vật giới chỉ.
- Lão đại, đây là tất cả Thần Nguyên đan của hắn, hết thảy một ngàn ba trăm viên, nếu như cần, hắn sẽ lại nghĩ biện pháp!
- Ừm!
Liếc mắt nhìn, Tề Linh Nhi cong ngón tay búng một cái, nhẫn bay tới lòng bàn tay của Trương Huyền:
- Đây là một ngàn ba trăm viên, ta muốn mười ba viên thuốc, bây giờ chuẩn bị đi! Không vội, nhìn thân thể ngươi suy yếu, trong mười ngày cho ta là được!
- Không cần, ngươi tại đây sau đó, ta một lát nữa liền cho ngươi...
Trương Huyền kéo lấy thân thể thoạt nhìn bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã sấp xuống, đi vào gian phòng, một phút sau, lần nữa đi ra, đưa tới hai bình ngọc.
Lúc này hình dáng lộ ra càng thêm chật vật, vẻ mặt trắng bệch, khóe môi chảy ra vết máu, thân thể lay động lợi hại, rõ ràng thoạt nhìn bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống đất mà chết, nhưng hết lần này tới lần khác kiên trì được.
- Đây là... Hai mươi viên?
Tề Linh Nhi mở ra bình ngọc liếc mắt nhìn, không khỏi sững sờ.
Trước đó đều là một trăm viên thành một viên, vốn cho rằng lần này được mười ba viên đã không tệ, không nghĩ tới nhiều ra bảy viên.
- Lần này đan dược nhiều, vận khí tốt, cho nên số lượng nhiều hơn một chút!
Trương Huyền uể oải.
- Tốt! Đây là một tấm thẻ Thần tệ thông dụng toàn bộ Thần giới, dược vật bán đi lấy được lợi nhuận, sẽ chuyển khoản vào bên trong, giống như trước đó ước định, lợi nhuận chia năm năm!
Tề Linh Nhi đưa tới một cái thẻ.
Trương Huyền nhận lấy, biết thứ này trân quý không dưới trữ vật giới chỉ, lúc này thoả mãn gật đầu:
- Máu của Ma Dương thú...
- Thú huyết, ngươi khả năng còn cần chờ thêm một ngày, hiện nay chỗ ta không có, cần từ chợ đen khác điều hàng, nhanh nhất cũng phải một ngày mới có thể đến!
Tề Linh Nhi mỉm cười:
- Yên tâm, nếu ngươi ta hợp tác, đồ vật khẳng định không thiếu được, còn tiền thì không cần cho ta, từ trong lợi nhuận khấu trừ là được!
Trương Huyền lên tiếng:
- Vậy ta liền cáo từ...
Nói xong cũng không ở lại, đi ra ngoài tìm người mù, lần nữa trở lại thuyền.
Hắn vừa đi, phụ nhân biến trẻ tuổi ở bên cạnh Tề Linh Nhi nói:
- Tiểu thư, nếu tên này có thể làm ra đan dược lợi hại như vậy, sao không trực tiếp bắt giam, lấy đan phương tới không được sao? Sao phải cho hắn lợi nhuận?
Nguyên liệu, bán ra, khách hàng... Đều là của nàng, đối phương chỉ giúp luyện chế, dựa vào cái gì được lợi nhuận cao như vậy?
Dù sao nơi này là địa phương Dạ Minh thành quản lý không được, bắt đối phương, không tin không giao đan phương.
- Vừa rồi hắn luyện đan, có phải tiêu hao rất lớn, thương thế rất nặng hay không?
Tề Linh Nhi không có trả lời, mà hỏi ngược lại.
- Vâng, ta lặng lẽ dò xét, cảm giác sinh cơ toàn thân đều hứng chịu tổn hại!
Bà lão gật đầu nói:
- Tuy luyện chế loại thuốc này, tổn thương thân thể người tương đối lớn, nhưng chỉ cần giá cả phong phú, khẳng định có không ít luyện đan sư nguyện ý dâng hiến...
Chỉ cần tiền đủ, dù biết rõ tuổi thọ tổn hao nhiều, vẫn sẽ có không ít người đổ xô tới.
Cái này chính là sinh hoạt.
- Hắn bị thương là giả!
Tề Linh Nhi lắc đầu.
- Giả?
Bà lão sững sờ.
- Không sai, thương thế trên thân thể của hắn thoạt nhìn rất rõ ràng, hơn nữa khí tức suy yếu, nhưng linh hồn lại cực kỳ mượt mà, không có vấn đề chút nào! Chứng minh căn bản không có bị thương...
Tề Linh Nhi lắc đầu:
- Đương nhiên, hắn chỉ là Thần Linh hạ phẩm, có tổn thương hay không đều không quan trọng, nhưng hắn dùng chính là giấy thông hành của Nhất Phân Trần, mà Nhất Phân Trần, tối hôm qua bị một gia hỏa không biết tên diệt cả ổ. Nghe nói một đối một chiến đấu, không có chặn được đối phương một chiêu... Mà đối thủ, chính là thanh niên này.
- Tiểu thư ý là... mặc dù tên này là Thần Linh hạ phẩm, nhưng lại có thực lực Thần Linh trung phẩm đỉnh phong cũng khó mà chống lại?
Bà lão sững sờ, vội vàng nhìn qua:
- Chẳng lẽ... Huyết mạch cực kỳ cường đại?
Đẳng cấp giữa các Thần Linh cực kỳ nghiêm ngặt, cơ bản không có khả năng vượt cấp khiêu chiến, muốn làm được điểm ấy, chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất, siêu cấp thiên tài, giống như Thiên Túng Đại Đế, có được thiên phú phi phàm, loại người này có thể đánh vỡ gông xiềng, vượt qua tổ tiên, đi đến cảnh giới cao hơn. Bất quá số lượng cực kỳ ít, hơn nữa rất nhiều đều ở tuổi còn trẻ liền có thực lực phi phàm.
Thứ hai, huyết mạch mạnh mẽ, tỷ như Long tộc, Phượng tộc, cùng với một ít Thần thú đặc thù...
Vị trước mắt này, đã hơn hai mươi tuổi mới Thần Linh hạ phẩm, thiên tài không có khả năng kém như vậy, trừ khi có huyết mạch cực mạnh!
Rất nhiều Thần thú lợi hại, trước khi biến hóa tu vi đều sẽ không quá cao.
- Cường đại hay không, thử một chút thì biết...
Tề Linh Nhi cũng không nói chuyện, đứng tại chỗ chờ một lát, một trung niên áo đen đến trước mặt, đưa tới một cái bình.
Nhận lấy cái bình, Tề Linh Nhi cười một tiếng nói:
- Trong này là máu tươi mà vừa rồi hắn luyện đan, vì ngụy trang phun ra, tuy đã khô, nhưng kiểm tra nồng độ máu còn có thể làm được!
Bà lão nghi ngờ nhìn qua.
Tề Linh Nhi nói:
- Nhen nhóm huyết dịch, mượn lực lượng linh hồn tế bái Thiên Thần, Thần Vương, Thần Vương phong hào mà U Hồn điện cung phụng, chỉ cần anh linh bất diệt, lực lượng huyết mạch sẽ ở dưới năng lực chưởng khống của bọn hắn. Nhưng nếu tiêu diệt, chứng minh huyết mạch còn tinh khiết hơn bọn hắn... Loại người này, sau lưng khẳng định có thế lực to lớn, dám động hắn, chính là tự tìm cái chết... Đương nhiên, nếu như huyết mạch thấp, ta cho hắn tấm thẻ kia ẩn chứa một đạo ấn ký đặc thù, bằng vào năng lực của chúng ta, tìm tới không khó, đến lúc đó muốn chém muốn giết, còn không phải chuyện một câu nói?
- Vâng!
Bà lão giật mình, lần nữa nhìn về phía Tề Linh Nhi tràn đầy khâm phục.
Không hổ tuổi còn trẻ liền có thể chưởng khống chợ đen lớn như vậy, quả nhiên không giống bình thường.
Hai người làm ra quyết định, thay đổi quần áo trang phục, rất nhanh rời khỏi chợ đen, một canh giờ sau, đến U Hồn điện trước đó Trương Huyền đi.
Cũng không biết là có phương pháp đặc thù hay quan hệ, chỉ chốc lát đã đi vào một gian phòng kín mít, bên trong trưng bày từng hàng bài vị.
Đều là cường giả thanh danh hiển hách của U Hồn Thiên.
Chỉ bất quá đều đã qua đời, bởi vì thỉnh thoảng có người tới tế bái, cho nên mỗi bài vị đều cực kỳ sạch sẽ, không có chút tro bụi.
Chính giữa gian phòng là cái ao đỏ như máu, bên trong không biết là cái gì lăn lộn, sinh ra lực lượng khiến người ta run sợ.
- Bắt đầu đi!
Tề Linh Nhi gật đầu, bàn tay run lên, bình ngọc bay đi, mang theo huyết dịch rơi vào trong hồ nước.
Xì xì xì xì...
Huyết dịch nhất thời thiêu đốt lên, ao nước cảm nhận được cỗ lực lượng này, sinh ra lực áp bách to lớn.
Vù!
Trên ao nước, hư ảnh một trung niên mặc khôi giáp lao đến, tay cầm trường kiếm, bỗng nhiên đâm về phía huyết dịch.
- Là anh linh của Ô Giang Thiên Thần!
Tề Linh Nhi nhận ra được.
Ô Giang Thiên Thần, cũng không phải người Dạ Minh thành, nhưng ở U Hồn Thiên danh khí rất lớn, ở trong lần Linh Khí Triều đầu tiên lập công lao hiển hách, cho dù bỏ mình vẫn chém giết mấy cường giả cùng cấp bậc.
Nguyên nhân chính là như vậy, mới có tư cách dựa vào thân phận Thiên Thần, tiến vào U Minh điện nhận tế bái, có tư cách hơn mượn U Minh trì hội tụ anh linh.
Ngay thời điểm trường kiếm sắp rơi vào trên huyết dịch, một hư ảnh ở trong máu bất ngờ toát ra, chính là thanh niên trước đó.
Lúc này hai mắt thanh niên nhắm nghiền, dường như không biết tới nơi nào, cũng không biết bản thân là ai.
Không nhìn trường kiếm đối phương đâm tới, mà con mắt đóng lại không nhúc nhích, trong miệng không ngừng tỏa ra sóng âm đặc thù nào đó.
Nghe được sóng âm, anh linh Ô Giang Thiên Thần sửng sốt một chút, cứng ngắc tại nguyên chỗ, một lát sau, thân thể mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.
- Đây là... Hạ bái?
Đồng tử của Tề Linh Nhi co rụt lại, thân thể mềm mại không tự chủ được run rẩy:
- Chẳng lẽ... trong cơ thể hắn nắm giữ huyết mạch Thần Vương?
Có thể để cho Thiên Thần hạ bái, chỉ có một khả năng, đó chính là đẳng cấp huyết mạch cao hơn đối phương...
Huyết mạch còn cường đại hơn Thiên Thần, cũng chỉ có... Thần Vương!
Thành chủ mạnh nhất Dạ Minh thành, cũng chẳng qua là Thiên Thần hạ phẩm, trong cơ thể tên này nắm giữ huyết mạch có thể so với Thần Vương... Chẳng phải cho thấy, về sau có cơ hội trở thành cường giả Thần Vương?
Hô!
Ô Giang Thiên Thần vừa quỳ xuống, ao nước lần nữa lay động, thời gian nháy mắt lại một hư ảnh hiện ra, trên đầu mang theo vương miện, tay cầm trường thương, khí tức đỉnh thiên lập địa.
- Là Niết Hỏa Thần Vương! Sự tích của vị Thần Vương này, ta chuyên môn nhìn qua, một thương chiến bát phương, ba đại Thần Vương cùng cấp bậc đều bị chém giết, mạnh mẽ vô song, nếu như bây giờ còn sống, vô cùng có khả năng đã phong hào...
Tề Linh Nhi xiết chặt nắm đấm nói.
Trong lời nói, hư ảnh Thần Vương đi về phía thanh niên, đồng dạng đâm tới một thương.
Vốn cho rằng vị này sẽ thôn phệ hư ảnh thanh niên, lớn mạnh bản thân, không nghĩ tới trường thương còn chưa tới trước mặt, đã giống như Ô Giang Thiên Thần, quỳ rạp xuống đất, giống như một học sinh nghe lời.
Thân thể Tề Linh Nhi run rẩy.
Thần Vương cũng thần phục? Không dám chống lại...
Tên này đến cùng có huyết mạch gì?
Vèo!
Chất lỏng màu đỏ như máu lần nữa lay động, lại có hư ảnh xông ra.
Ngân trụ ngân giáp, tay cầm song tiên, cơ bắp bạo khởi, lực lượng kinh người.
- Là Thần Vương phong hào Nam Cung Bình!
Tề Linh Nhi thở nhẹ.
Thần Vương phong hào, mỗi người đều có mười vạn năm tuổi thọ, dưới tình huống bình thường, căn bản sẽ không vẫn lạc, nhưng cũng có ngoại lệ.
Vị Nam Cung Bình này, ở bốn mươi năm trước bị Thiên Túng Đại Đế một chỉ đánh tan thân hình, tử vong tại chỗ.
Tuy bị một chỉ đánh giết, nhưng không đại biểu thực lực không mạnh, chỉ cần là phong hào, dưới tình huống bình thường đều không kém nhiều, lúc này hắn xuất hiện... hư ảnh thanh niên này hẳn không chịu nổi!
Song tiên phi dương, rất nhanh đánh về phía hư ảnh thanh niên.
Sau một khắc, lại giống như Ô Giang Thiên Thần, Niết Hỏa Thần Vương, đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.
- Thần Vương phong hào quỳ lạy, chẳng lẽ là...
Tề Linh Nhi và bà lão không ngừng run rẩy, vẻ mặt trắng bệch.
- Huyết mạch Đế Quân?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom