• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện Thiên đạo thư viện (5 Viewers)

  • Chương 3767: Lân Giáp Thú

- Hẳn là thắng không nổi...
Trương Huyền xấu hổ.
Nắm giữ công pháp và kiếm chiêu của Thiên Nhược Hữu Tình, Thần Linh trung phẩm đỉnh phong, hắn có thể nhẹ nhõm đánh bại, nhưng Thần Linh thượng phẩm, muốn vượt qua sẽ rất khó khăn!
Huống chi Thần Thú càng cường đại hơn!
Đương nhiên, lần này tới, không phải chém giết đối phương, mà là thu hoạch một ít huyết dịch, chỉ cần gặp được, dựa vào ưu thế của thư viện, cùng với ba tấc lưỡi, mê hoặc đối phương, thậm chí nghĩ biện pháp hàng phục, hẳn có khả năng làm được!
Hắn thuần thú, cũng không phải một mực dựa vào sức chiến đấu, dựa vào là... nhân cách mị lực vô thượng!
Mị lực không làm được, vậy dùng Thần Nguyên Đan trao đổi.
Dù sao hiện tại thứ này mình có rất nhiều, trong sơn cốc không có linh khí, một ít huyết dịch mà thôi, đối phương hẳn sẽ không từ chối.
- Thắng không nổi, cũng dám tới... lá gan thật à lớn!
Thanh niên lắc đầu, sau đó nhìn qua:
- Mặt khác ta còn có chút kỳ lạ... Ngươi luôn mồm muốn lấy được huyết dịch của Lân Giáp Thú, nhưng nó ở chỗ nào, lại là loại hình dáng gì, ngươi có biết không?
Trương Huyền sững sờ:
- Chỉ cần tìm được Thần Thú tu vi Thần Linh thượng phẩm đỉnh phong, lực phòng ngự mạnh mẽ, hẳn là...
Người phụ trách kia chỉ nói Thần Thú ở Lạc Vân hạp cốc, nhưng không nói cụ thể vị trí, dáng người trạng thái cũng không miêu tả tỉ mỉ, vốn nghĩ sau khi đi vào, tuỳ ý tìm Thần Thú thuần phục, liền có thể thăm dò được, kết quả cái gì cũng không có gặp.
Tự nhiên không hiểu ra sao!
Bất quá hạp cốc chỉ có một con đường, chỉ cần đi tới, không bỏ sót bất kỳ chỗ nào, khẳng định có thể tìm được.
- Gặp được là được... Ngươi không cảm thấy quá trò đùa sao?
Thanh niên cười nhạo một tiếng, dựa vào trên nham thạch ở bên ngoài sơn động, vẻ mặt nghiền ngẫm.
- Không có gì, ta cũng thuần phục qua không ít thú, biết bản tính của bọn chúng, chỉ cần gặp được, khẳng định có phương pháp thuyết phục!
Trương Huyền khoát tay áo, không nói thêm lời:
- Được rồi, đa tạ rượu ngon, thịt ngon của bằng hữu, ta phải cáo từ rồi, trước bình minh nhất định phải chạy trở về, không có quá nhiều thời gian lưu lại!
Nói xong, hắn vòng qua đối phương, thẳng tắp đi vào trong sơn cốc.
- Nhìn ngươi cái gì cũng không hiểu, nếu ngươi cứu ta, ngày hôm nay ta giúp ngươi tìm kiếm Lân Giáp Thú!
Thanh niên đứng dậy.
- Cái này... quá phiền toái!
Trương Huyền sửng sốt, cuối cùng lắc đầu:
- Tuy tu vi của bằng hữu cực cao, nhưng Lân Giáp Thú là Thần Thú, hơn nữa phòng ngự vô địch, nhất định rất khó chống lại, không thể để ngươi rơi vào nguy hiểm!
- Không sao, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, uống chung rượu, ngươi lại cứu ta, giúp ngươi là nên! Lại nói, ngươi cái gì cũng không biết, cứ như vậy đi tìm, phải tìm đến lúc nào?
Thanh niên đeo hồ lô rượu lên người, đi tới trước mặt.
Đối phương tới gần, lúc này Trương Huyền mới phát hiện, thanh niên trước mắt này vậy mà cao hơn hai mét, cao hơn hắn cả một cái đầu, thân thể cường tráng, cho người ta lực áp bách cực mạnh.
- Nếu bằng hữu có ý tốt, vậy ta liền chân thành ghi nhớ... Đương nhiên, ta cũng sẽ không để bằng hữu hỗ trợ phí công, đây là năm viên Thần Nguyên Đan, xem như thù lao của ta!
Trương Huyền cong ngón tay búng một cái, ném qua một cái bình ngọc.
Hắn không muốn nợ nhân tình.
Đối phương khăng khăng hỗ trợ, cho thù lao là được.
Năm viên Thần Nguyên Đan, coi như đối phương là Thần Linh thượng phẩm cũng không dám xem nhẹ.
- Ồ?
Nhận lấy bình ngọc, thanh niên sửng sốt, tiện tay mở ra, quả nhiên thấy bên trong nằm năm viên Thần Nguyên Đan, tiện tay nhặt lên một viên, ngửi một chút, xác nhận là Thần Nguyên Đan chân chính, ánh mắt không khỏi sáng lên:
- Đa tạ!
Nói xong hắn nhét vào miệng một viên, cảm nhận được linh khí khuấy động trong đó, còn lại nhét vào túi, cười khanh khách tiến về phía trước một bước:
- Đi theo ta, ta dẫn ngươi đi tìm Lân Giáp Thú!
Trương Huyền cũng không nhiều lời, theo sát ở sau lưng, đi vào trong sơn cốc.
Hạp cốc hình thành khu vực đặc thù, càng đi vào trong, tiếng gió càng mãnh liệt, không ngừng ù ù bên tai.
Hai người một trước một sau, đi tiếp cận nửa canh giờ, thanh niên ngừng lại:
- Phía trước chính là sào huyệt của Lân Giáp Thú...
Trương Huyền nhìn về phía trước, sau đó nhìn thấy trong hạp cốc đen như mực có một sơn động to lớn.
Cửa động cao chừng hơn mười người, bên trong đen thui thâm thúy, thấy không rõ là có cái gì.
- Đây là?
Trương Huyền mang theo kỳ lạ.
Thoạt nhìn Lân Giáp Thú này, còn muốn to lớn hơn trong tưởng tượng, bằng không thì không có khả năng xây dựng sơn động rộng lớn như vậy.
- Ừm, muốn bắt mà nói, trực tiếp đi vào là được, ta đi theo phía sau ngươi, nếu quả thật cần hỗ trợ, nói một tiếng là được...
Thanh niên nói.
- Tốt!
Trương Huyền gật đầu, không nói thêm lời, hít sâu một hơi, thân thể vụt qua, lặng yên không tiếng động bay lượn đi.
Thanh niên theo sát.
Rất mau đi tới cửa động, Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển nhìn sang.
Bên trong đen như mực, dán chặt lấy bức tường đi một hồi, lại sáng tỏ thông suốt, trong sơn động có ánh sáng của đuốc chiếu rọi tứ phương.
- Đó là...
Thanh niên truyền âm tới.
Trương Huyền ngẩng đầu, sau đó nhìn thấy một Thần Thú to lớn ghé vào trên bệ đá ngủ, thân dài sáu bảy mét, lông màu xám.
- Làm sao cảm giác... giống như sói thế nhỉ?
Trương Huyền cau mày.
Thần Thú trước mắt này, mang đến cho hắn một cảm giác, giống như là một dã lang to lớn.
Không phải nói Lân Giáp Thú, toàn thân lân giáp phòng ngự vô địch sao?
- Chính là nó, ta thường xuyên đến, chắc chắn sẽ không sai...
Thanh niên gật đầu.
- Vậy là tốt rồi...
Trương Huyền hít sâu một hơi, lông mày giương lên, trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng run lên, kiếm mang lập tức bắn ra.
Còn chưa tới trước mặt đối phương, Lân Giáp Thú ở đối diện giống như cảm ứng được có người đánh lén, đột nhiên đứng dậy, cái đuôi quét qua, toàn bộ sơn động cuồng phong gào thét.
- Quả nhiên là Thần Linh thượng phẩm!
Trương Huyền tránh thoát công kích, vẻ mặt nghiêm túc.
Đại gia hỏa trước mắt quả nhiên đạt đến Thần Linh thượng phẩm, nhất cử nhất động mang theo áp lực nồng đậm, để hắn khó mà chống lại.
- Tâm Tự Song Ti Võng, Trung Hữu Thiên Thiên Kết!
Lông mày giương lên, Trương Huyền không chần chờ chút nào, phát huy ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình.
Trong nháy mắt, kiếm khí khuấy động, một cái lưới đánh cá hình vết kiếm bao phủ Lân Giáp Thú.
- Kiếm pháp thật lợi hại!
Thanh niên sau lưng sợ hãi thán phục.
Một mực cảm thấy đối phương có át chủ bài, nếu không sẽ không dám lẻ loi một mình đến tìm Lân Giáp Thú, nhìn thấy kiếm pháp này mới biết, dù chỉ là Thần Linh hạ phẩm đỉnh phong, nhưng sức chiến đấu chân chính còn mạnh hơn một ít Thần Linh thượng phẩm bình thường!
- Rống!
Bị kiếm mang bao phủ, Lân Giáp Thú gào lên, chỉ có mấy tức, liền bị nó nhẹ nhõm tránh thoát.
Đồng thời càng thêm nổi giận lao đến, móng vuốt đập về phía Trương Huyền.
Giống như trước thời hạn liền biết chiêu số của nó, Trương Huyền lui về phía sau một bước, quay đầu nhìn về phía thanh niên:
- Mời hỗ trợ ra tay!
- Tốt!
Dường như thanh niên đã sớm chờ câu nói này, hắn bước ra một bước, một quyền đập tới.
Trương Huyền nhân cơ hội lần nữa thi triển kiếm pháp, đánh lén điểm yếu của đối phương.
Bành!
Nhất thời không đề phòng, Lân Giáp Thú bị thanh niên đánh trúng bụng, bay ngược đâm vào trên tường, đập ra một cái lỗ to.
Trương Huyền vừa vặn tấn công, các loại thủ đoạn toàn bộ thi triển ra.
Thanh niên cũng nghiêm túc, hai cánh tay giống như biến thành tám cái, tốc độ cực nhanh, hơn nữa thân thể của hắn vô cùng cứng rắn, liên tục để Lân Giáp Thú công kích hai lần, vậy mà không có thương thế.
Mười mấy hô hấp sau, Lân Giáp Thú đã không địch lại, vẩy xuống một bãi máu tươi, bỗng nhiên lao ra sơn động, thời gian nháy mắt liền biến mất trong đêm tối, tìm không được tung tích nữa.
- Quá tốt rồi...
Thấy nó lưu lại huyết dịch, lần này không tính đến không, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, tìm cái bình chứa đựng.
- Đa tạ bằng hữu hỗ trợ...
Sắp xếp gọn đồ vật, Trương Huyền nhìn về phía thanh niên chắp tay.
- Không cần cám ơn, nếu là hỗ trợ, tự nhiên phải trả thù lao, Thần Nguyên Đan vừa rồi, lại cho ta năm mươi viên! Chúng ta liền thanh toán xong...
Thanh niên đưa tay ra.
- Năm mươi viên?
Trương Huyền cau mày.
Giá cả Thần Nguyên Đan cực cao, hơn nữa có tiền mà không mua được, vô cùng trân quý, vừa mở miệng là năm mươi viên, không khỏi sư tử ngoạm đi!
Vừa rồi thoạt nhìn rất thẳng thắn, không nghĩ tới đột nhiên đổi sắc mặt.
- Không sai, nếu như ta không ra tay, ngươi khẳng định sẽ bị giết, năm mươi viên Thần Nguyên Đan mua mạng mình, không đắt lắm a...
Thanh niên nhìn qua.
- Ta chỉ là tu luyện giả bình thường, sao có thể có nhiều đan dược như vậy, như vậy đi, tất cả đan dược trên người ta, hết thảy mười viên, toàn bộ cho ngươi...
Dừng lại một chút, Trương Huyền nói.
- Không có? Để cho ta tìm kiếm liền biết!
Bàn tay lớn vồ một cái, thần lực của thanh niên từ ngón tay thả ra ngoài, đường lui bốn phía đều bị phong tỏa.
- Ngươi... Muốn làm gì?
Cảm thụ thân thể bị giam cầm, sắc mặt Trương Huyền trắng nhợt, vội vàng quát tháo.
- Không làm gì, ngươi tới giết ta, ta giết chết ngươi, cướp đoạt đồ vật trên người ngươi... Không tính quá phận a!
Thanh niên cười hắc hắc.
- Giết ngươi? Lời này ở đâu ra? Vừa rồi ta là cứu tính mạng của ngươi nha...
- Cứu ta? Ha ha!
Thanh niên nói:
- Lần này ngươi tới không phải là vì giết Lân Giáp Thú sao?
Trương Huyền gật đầu.
- Ta chính là... Lân Giáp Thú!
Thanh niên hừ một tiếng, thân thể đột nhiên xuất hiện biến hóa, sau một khắc, một Thần Thú to lớn xuất hiện ở phía trước.
- Ngươi là Lân Giáp Thú?
Trương Huyền sững sờ, con mắt trợn tròn:
- Ngươi đã biến hóa?
Thần Thú có thể biến hóa, đi vào Thần giới liền biết, chỉ là không nghĩ tới, lại giống nhân loại như đúc, mình cũng không phân biệt ra được.
- Không sai, ngươi muốn giết ta, ta ngươi giết... Rất công bằng!
Lân Giáp Thú cười hắc hắc.
- Quả thực rất công bằng!
Trương Huyền gật đầu:
- Chẳng qua... Ngươi cảm thấy hơn nửa đêm nhìn thấy một thân một mình uống rượu, phòng ngự lại mạnh như vậy, ta thật một chút đề phòng cũng không có sao?
- Thực lực và át chủ bài của ngươi, ta đều thấy được, làm sao còn có những hậu thủ khác?
Lân Giáp Thú sững sờ.
Mang đối phương tới đây, tìm Thần Thú vừa rồi kia, chính là muốn thử xem đến cùng có bao nhiêu cân lượng, nhìn thấy chỉ dựa dẫm vào một bộ kiếm pháp, bản thân không có thực lực quá mạnh, cũng không có pháp bảo quá lợi hại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp ra tay.
- Ta quả thực không cách nào vượt qua ngươi, nhưng thực xấu hổ, ngươi không nên ăn đồ vật ta cho...
Trương Huyền cười nhạt một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra.
Bành!
Lân Giáp Thú đang muốn tấn công, con mắt đột nhiên trợn tròn, trong bụng đau đớn kịch liệt, mồ hôi lạnh xông ra, thân thể khổng lồ không ngừng run rẩy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom