• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện Thiên đạo thư viện (2 Viewers)

  • Chương 3772: Ngô Phương Thanh

- Đặc sứ...
Lão giả theo sau lưng, hốc mắt đỏ lên.
Những năm này đi theo đối phương, bởi vì dung mạo bị tổn thương mà nhận oan ức, toàn bộ nhìn ở trong mắt, vốn cho rằng cả đời không cách nào khôi phục, không nghĩ tới một viên đan dược có thể giải quyết.
Cường giả Thần Vương ở U Hồn hoàng thành, cũng chưa chắc có thể làm được.
Đám người bốn phía cũng không ngừng run rẩy.
Ở trong Dạ Minh thành, rất nhiều người không biết vị đặc sứ này tồn tại, nhưng thân là phú giả nội thành, nhân sĩ ở tầng đỉnh phong, cho dù chưa thấy qua Dạ Thu Nhạn, cũng đều nghe nói qua.
Cường giả ở hoàng thành U Hồn Thiên, bởi vì bị thương rớt cấp mới tới nơi này, trên mặt có một vết đao, hầu như mỗi lần đều đeo mạng che mặt gặp người...
Chỉ dùng một viên đan dược, không chỉ loại bỏ vết đao, cả người thoạt nhìn trẻ không biết bao nhiêu tuổi...
Cái này đã không thể gọi thần hiệu, mà là kỳ tích!
- Thế nào? Không tin, có thể thử một chút, lời nói đồng dạng, không có hiệu quả, không lấy một xu!
Tề Linh Nhi cười một tiếng.
Có thể một thân một mình chưởng khống chợ đen, loại thao tác buôn bán này, đã sớm xe nhẹ đường quen, lúc này toàn bộ cục diện đối với nàng mà nói, đã hoàn toàn ở trong khống chế.
- Ta thử một chút!
Trần phu nhân đi ra.
Nàng đến từ thế gia đan dược, đạo lữ Trần Y Hùng chính là luyện đan sư cường đại nhất Dạ Minh thành.
Nàng từ trong đám người đi ra, Dạ Thu Yến thấy rõ dung mạo, là phụ nhân đại khái chừng năm mươi, tuy bảo dưỡng không tệ, nhưng đã cho thấy vẻ già nua, không cách nào ngăn chặn.
Nhận lấy đan dược, nuốt xuống, Trần phu nhân nhắm mắt lại, dường như muốn cảm thụ dược lực, tìm hiểu thành phần đan dược, nhưng còn không có cảm giác được cái gì, liền nghe bốn phía vang lên tiếng nghị luận sôi trào.
Vội vàng mở mắt, ngay sau đó nhìn thấy trong gương xuất hiện một phụ nhân trung niên thoạt nhìn chỉ chừng ba mươi tuổi.
- Đây là... Ta?
Thân thể chấn động, Trần phu nhân không ngừng run rẩy.
Trong gương, chính là dung mạo của nàng hơn hai mươi năm trước, ăn một viên đan dược, làn da trở nên căng cứng, dung mạo khôi phục như lúc trước... Cái này, đây quả thật là dược hiệu?
Chân khí trong cơ thể vận chuyển một vòng, muốn nhìn có phải chướng nhãn pháp, đợi thời gian vừa qua, lần nữa khôi phục nguyên dạng hay không, rất nhanh nàng kiểm tra xong, thân thể là thực sự thay đổi!
Hơn nữa thuốc này không chỉ để làn da nàng trở nên càng thêm nhẵn bóng, thoạt nhìn trẻ lại không ít, càng quan trọng hơn là, trước đó ám thương trong cơ thể, cùng với dùng đan dược lưu lại đan độc, cũng triệt để dọn dẹp sạch sẽ, dù tu vi không có tăng thêm, thực lực lại tăng lên không ít!
- Cái này... Không chỉ là Mỹ Dung đan, đối với tu vi còn có trợ giúp lớn như vậy...
Trần phu nhân kích động không kiềm chế được.
Thân là người của đan dược thế gia, biết công hiệu của dược vật, có thể làm đẹp đã rất nghịch thiên, còn có trợ giúp tu vi... Cái này, một ngàn thần tệ, tuyệt đối kiếm lợi lớn!
- Trần phu nhân, làm sao?
Thấy bộ dáng của nàng, Tề Linh Nhi cười hỏi.
- Cái này... Hiệu quả thoạt nhìn không tệ, có điều ta còn muốn cảm thụ một chút có tác dụng phụ hay không, bình thường đan dược lợi hại, tác dụng phụ đều rất mạnh...
Nhịn xuống hưng phấn, Trần phu nhân giả vờ lãnh đạm nói.
- Đúng vậy...
Mọi người gật đầu.
Thiên địa vạn vật, không có khả năng mười phân vẹn mười, nếu hiệu quả trị liệu lợi hại như vậy, sẽ có thiếu hụt gì để cho người ta khó mà tiếp nhận hay không?
Tề Linh Nhi nhíu mày.
Biểu lộ vừa rồi của đối phương, rõ ràng đã xác nhận hiệu quả, làm sao không muốn thừa nhận?
- Trần phu nhân, không biết có tác dụng phụ gì không?
Có người hô.
- Cái này, ta cũng không rõ lắm, cần hảo hảo nghiên cứu!
Dừng lại một chút, Trần phu nhân nói:
- Như vậy đi, bây giờ trong tay ngươi hẳn chỉ còn lại có 18 viên, một ngàn một viên, không bằng toàn bộ bán cho ta, trở về tìm phu quân ta cùng nhau nghiên cứu, nhìn xem tác dụng phụ đến cùng bao lớn, có thể cải tiến mà nói, không còn gì tốt hơn...
- Cải tiến?
Tề Linh Nhi bừng tỉnh hiểu ra.
Còn tưởng đối phương thật cảm thấy không đúng, náo loạn nửa ngày, là phát giác thứ này hiệu quả nghịch thiên, muốn nuốt một mình.
- Ngươi muốn mua toàn bộ? Cái này không được, ta cũng muốn thử một chút!
Lưu phu nhân nhìn ra không đúng, có chút không vui, tiến về phía trước một bước.
- Ta cũng cần mua!
- Cho ta một viên!
- Viên này ta muốn...
- Không nên cướp, ta ra 1100 thần tệ!
- Ta ra 1200!
...
Có thể trở thành Thần Linh, không có một cái ngốc, trong nháy mắt, tất cả mọi người rùm beng.
Hết thảy 18 viên, không nhanh ra tay, chờ lần sau không biết năm nào tháng nào.
Trải qua tranh đoạt, rất nhanh 18 viên Mỹ Dung đan bán hết sạch, giá bán mỗi một viên vậy mà cao tới 1500 thần tệ.
Nhìn thấy một viên đan dược nho nhỏ, vậy mà bán đi giá trên trời như vậy, lão phụ nhân lần nữa nhìn về phía Tề Linh Nhi, lộ ra khâm phục nồng đậm.
Không hổ là tiểu thư, thủ đoạn cao minh.
Không nói hạn chế số lượng, không quang minh chính đại bày ra hiệu quả trị liệu, chỉ bằng vào truyền miệng, đừng nói bán không được, khả năng 500 một viên cũng không người hỏi thăm.
Nhưng bây giờ, ngắn ngủi không đến một canh giờ, đã lật ra nhiều gấp ba, quan trọng là đánh danh khí ra ngoài, lại có thuốc, khẳng định cung không đủ cầu.
Đây là đầu óc buôn bán, những người khác không ai sánh nổi.
Trước đó chợ đen không có tiếng tăm gì, danh ngạch tiêu thụ có hạn, chính là bởi vì tiểu thư tới, mới càng ngày càng tốt.
Không chỉ có lão phụ nhân khâm phục, Dạ Thu Nhạn cũng tràn ngập tò mò.
Vốn cho rằng chỉ là mánh lới, không nghĩ tới thật có hiệu quả trị liệu như vậy.
Tề Linh Nhi từ nơi nào lấy được linh đan diệu dược lợi hại như vậy?
Nàng ở hoàng thành cầu không biết bao nhiêu người, cũng không trị được, đối phương lại có thể tìm ra, tận mắt nhìn thấy cũng có chút khó tin.
- Đi thăm dò lai lịch thuốc này của nàng! Loại dược vật có hiệu quả này, Tề Mãnh Thần Vương cũng chưa chắc có thể luyện chế ra!
Dạ Thu Nhạn quay đầu phân phó nói.
- Vâng!
Lão giả gật đầu lên tiếng, biến mất khỏi hiện trường.
Có thể trở thành đặc sứ, biết tin tức lớn nhỏ của một thành, tự nhiên có con đường của mình.
...
Phủ thành chủ.
Một trung niên mặc khôi giáp đang nhìn cái hộp trong tay, lông mày nhíu chặt.
Thành chủ Ngô Phương Thanh!
Cha của Ngô Tiêu Tiêu mà trước đó Trương Huyền gặp qua kia.
- Thật có công hiệu lớn như ngươi nói?
Ngô Phương Thanh ngẩng đầu nhìn về phía trung niên trước mắt.
- Vâng! Ti chức tận mắt nhìn thấy!
Trung niên ôm quyền.
Tuy thuốc này cuối cùng xào thành giá trên trời, hơn nữa số lượng có hạn, nhưng phủ thành chủ, thân là tồn tại cường đại nhất của Dạ Minh thành, muốn có được một viên vẫn hết sức dễ dàng.
- Để Tiêu Tiêu tới!
Dường như Ngô Phương Thanh vẫn không quá tin tưởng, phân phó nói.
- Cha, ngươi tìm ta?
Thời gian không dài, Ngô Tiêu Tiêu đi vào trước mặt:
- Ta đang tu luyện, không có trộm đi chơi...
- Không phải nói chuyện ngươi tu luyện, dùng viên đan dược này đi!
Ngô Phương Thanh nói.
- Đan dược?
Ngô Tiêu Tiêu không biết cha tìm nàng đến gấp gáp như vậy, chỉ là vì để nàng dùng một viên Thần Nguyên Đan phổ thông, dừng lại một chút, vẫn nhận lấy nuốt xuống.
Vừa nuốt xong, chỉ thấy trên mặt không hề bận tâm của cha lộ ra vẻ kinh ngạc nồng đậm, dường như trong mắt tràn đầy khó tin.
- Cha, làm sao vậy?
Cha thân là thành chủ, từ trước tới nay nói năng thận trọng, đột nhiên lộ ra bộ dáng này, Ngô Tiêu Tiêu có chút khẩn trương, sợ đã làm sai điều gì.
- Tiểu thư, chính ngươi nhìn!
Ngô Phương Thanh không có đáp, trung niên vừa rồi đi tới trước mặt, đưa qua một chiếc gương.
Ngô Tiêu Tiêu nghi ngờ liếc mắt nhìn, thân thể mềm mại chấn động, tràn đầy khó tin:
- Đây là ta?
Trong gương, trên da còn có chút tàn nhang và tì vết, đã biến mất không thấy gì nữa, tuy dung mạo không có biến hóa quá lớn, nhưng thoạt nhìn lại mỹ lệ hơn gấp bội!
Tựa như phẩu thuật, không chỉ dung nhan, khí chất tựa hồ cũng có biến hóa cực lớn.
Dùng một viên đan dược, biến hóa lớn như vậy...
- Cha, vừa rồi ngươi cho ta...
Nàng nhịn không được hỏi.
- Không có gì!
Ngô Phương Thanh đứng dậy, chắp tay sau lưng đi qua đi lại, lần nữa nhìn tới:
- Lúc trước ngươi quen biết người tên là Trương Huyền, nói cho ta nghe kỹ một chút!
- Trương Huyền?
Ngô Tiêu Tiêu nghi ngờ liếc mắt nhìn, nhưng vẫn gật đầu, nói rõ chi tiết một lần.
- Ta đã biết, đi xuống đi!
Đợi nàng nói xong, Ngô Phương Thanh khoát tay áo.
Chuyện chợ đen, thân là thành chủ, hắn tự nhiên biết rõ, thậm chí còn có người của hắn mai phục trong đó!
Bởi vậy Trương Huyền bán ra Mỹ Dung đan, hắn tự nhiên biết một chút tin tức.
Lại thêm trước đó mua sắm danh ngạch, mỗi lần đều chính xác, thân là thành chủ, không chú ý cũng khó khăn!
- Thành chủ, giá trị loại đan dược này không thể đánh giá!
Thấy tiểu thư đi ra, mắt trung niên sáng lên.
Người khác không biết giá trị của loại đan dược này, nhưng hắn liếc mắt nhìn liền hiểu được.
Tiền đồ vô lượng.
Ngô Phương Thanh gật đầu:
- Nếu như có thể lấy cho mình dùng, Dạ Minh thành sẽ có phát triển to lớn, ta cũng có khả năng đột phá cấp bậc cao hơn... Bất quá vừa rồi ngươi cũng nghe được, Trương Huyền hẳn có một lão sư cực kỳ cường đại, hơn nữa có thể là Danh Sư! Đan dược này, hay là hắn luyện chế.
Để con gái tới, thứ nhất thí nghiệm thuốc, thứ hai chính là hỏi thăm lai lịch của Trương Huyền.
Tên này cứu con gái mình, bắt sống sơn tặc Nhất Phân Trần, thân là thành chủ, nếu như không tra được, thì cũng không cần lăn lộn.
- Mặc Vân chẳng qua là Thần Linh trung phẩm, nhãn lực không đủ, nhìn không ra đối phương sâu cạn, có lẽ Dương Huyền chưa hẳn bao nhiêu lợi hại, không bằng để thủ hạ đi dò xét một chút!
Trung niên híp mắt.
- Cẩn thận một chút, mặt khác thảo luận với hắn, có nguyện ý bán ra đan phương hay không, không nguyện ý... thì nghĩ những biện pháp khác, đương nhiên, không nên để cho hắn biết ta là người mua!
Ngô Phương Thanh dặn dò.
- Vâng!
Trung niên gật đầu, lắc người biến mất tại nguyên chỗ.
Thành chủ, xác định quy củ, bao trùm ở trên quy củ, tự nhiên không phải người hiền lành.
Loại đan dược lợi hại này, cho dù là hắn cũng nhịn không được động tâm.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, có thể dựa theo quy củ đi làm, không làm được, vậy chỉ có thể dùng những phương pháp khác.
- Có thể khơi thông chướng ngại trong cơ thể, còn có thể làm đẹp... Đoán ra danh ngạch một tia không sai... Thần Linh hạ phẩm, lại có thể bắt sống Nhất Phân Trần... Trương Huyền này, không có đơn giản như vậy!
Chắp hai tay sau lưng, Ngô Phương Thanh mỉm cười, nắm đấm xiết chặt.
- Có điều, không đơn giản lại như thế nào? Ở Dạ Minh thành ta, là rồng cũng phải cuộn lại... Người nào tới cũng không được! Cho dù là... Danh Sư!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom