Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-64
Chương 64: Thay đổi cái nhìn
Sáng hôm sau, ông cụ Cố đi ra khỏi nhà tổ, chuẩn bị đến nhà của Cố Thiệu Huy.
Khi tin tức này lan truyên trong nhà họ Cố, tất cả mọi người đều sững sời Bao nhiêu năm rồi, thế mà ông cụ thật sự muốn đến nhà của Cố Thiệu Huy, đây chắc chắn là một tin sét đánh đồi với nhà họ CốI Địa vị của gia đình Cố Thiệu Huy đã từng ở trên trời, nhưng kể từ khi vụ kia xảy ra vào bốn năm trước, thì đã xuống dốc không phanh!
“Không phải chứ, ông cụ thật sự tới nhà của Cố Họa Y?”
“Đi làm gì? Có ai nghe ngóng được gì không?”
“Đây có lẽ là tin đồn, ông cụ sao có thể tới đó? Đó cũng không phải là nơi gì tốt lành”
Vài thế hệ trẻ của nhà họ Cố tụ tập lại thảo luận vê chuyện này, tất cả đều không dám tin vào mắt.
Nhưng, khi nhìn thấy bức ảnh ông cụ bước từ trên ô tô xuống rồi vào trong nhà của Cố Họa Y, tất cả mọi người đều ngẩn rai Ông cụ thật sự tới đó!
Đi bên cạnh ông ta còn có Cổ Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào.
Chẳng mấy chốc, mọi người cũng hiểu ra, vì lợi ích của Vân Sinh, lần này ông cụ mới chịu cúi đầu.
Nhiều năm như vậy, ông cụ sống kiêu ngạo chưa từng có, không ngờ lần này lại thật sự cúi đầu đến nhà của Cố Thiệu Huy.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai vừa sáng sớm đã nghe tin, họ cũng sửng sốt không kém, một hồi lâu không thốt nên lời.
Họ nghĩ rằng ông cụ sẽ không đến, cùng lắm là để Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào đến một lần nữa, nhưng không ngờ ông ta thực sự tự mình ra mặt.
Công ty thuốc Vân Sinh hiện đang phải đối mặt với những rắc rối từ bên trong và bên ngoài, sự hợp tác của Tập đoàn Vinh Khang chính là cọng rơm cứu mạng cho Vân Sinh và cả gia tộc họ Cố. Ông cụ cũng biết, Vân Sinh có thể sống sót vượt qua cửa ải này hay không, phải thật sự hoàn toàn nhờ vào một tay của Cố Họa Y.
Vì thế, ngày hôm qua khi Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào trở về và nói những rắc rối khi vào nhà của Cố Họa Y, ông cụ đã hiểu. Cố Họa Y đang nắm giữ điểm yếu của mình, hết cách rôi, ông ta chỉ có thể tự mình đến đây một chuyến.
Mặc dù trong lòng ông ta không nguyện ý nhưng vì nhà họ Cố, ông ta vẫn phải tự hạ mình.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai đã sớm đợi ở trước cửa, khi nhìn thấy ông cụ bước xuống xe, họ vội vàng chạy đến đỡ.
“Ba, sao ba lại tự mình đến đây?
Nếu ba có việc gì thì cứ gọi điện thoại.
Bọn con tự đi đến đó, khỏi làm phiền ba” Cố Thiệu Huy cười nói.
“Đúng vậy, ba, có việc gì ba cứ gọi điện là được” Vương Cẩn Mai cũng lên tiếng, gượng cười.
Bà ta có thể gây ầm ï ở trong nhà, nhưng trước mặt ông cụ, bà ta vẫn rất kính sợ.
Ông cụ Cố khịt mũi, nói: “Nếu ta không đến, nhà họ Cố không chừng ngày mai sẽ không còn thấy ánh mặt trời nữa đấy. Hai đứa sao cứ phải giả vờ như vậy. Họa Y đâu, bảo nó ra đây đi, ta tới rồi, con bé có chuyện gì muốn ta làm thì cứ lên tiếng”
Nghe đến đây, trong lòng Cô Thiệu Huy run lên, xong rồi, ông cụ ghi thù rồi.
Nghĩ vậy, Cố Thiệu Huy liếc nhìn Lý Phàm ở bên cạnh, nói với ông cụ: “Ba, Họa Y không có ở nhà. Con bé đi du lịch rồi. Có lẽ buổi chiều mới trở về”
Lý Phàm tỏ vẻ thờ ơ, đi theo Cố Thiệu Huy mời ông cụ vào nhà, rồi rót trà cho mọi người.
Nhưng, từ đầu đến cuối ông ta vân không nhìn Lý Phàm.
Bởi vì, theo những gì Cố Tuấn Hào nói, chuyện này rất có khả năng là do tên Lý Phàm ở phía sau thao túng.
“Đi du lịch? Mau gọi nó trở vê”
Ông cụ ngồi trên sofa, tức giận nói.
“Ba, chuyện này… e là hơi khó, không phải gọi là có thể về ngay được”
Vương Cẩn Mai ngượng ngịu nói, nhìn chäm chăm Lý Phàm.
Nếu không phải đây là chủ ý xấu của Lý Phàm đưa ra, thì họ sao có thể nói dối theo chứ?
Ai ngờ, Lý Phàm ở bên cạnh đột nhiên nói: “Đã về rồi ạ, mọi người chờ vài phút nữa”
Trong nháy mäăt!
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Lý Phàm.
Lời nói của Lý Phàm dọa cho Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai sợ khiếp vía, vừa rồi họ còn nói đợi đến buổi chiều, nhưng bây giờ Lý Phàm lại nói vài phút nữa sẽ về.
“Lý Phàm, ở đây cậu có quyền nói chuyện sao? Cút ngay! Họa Y rõ ràng đã đi ra ngoài, buổi chiêu mới trở về” Vương Cẩn Mai tức giận nhìn chăm chằm Lý Phàm, muốn đuổi anh ra ngoài ngay.
Anh muốn làm gì?
Lừa gạt ngay trước mặt ông cụ?
“Ba, đừng nghe Lý Phàm nói, cậu ta nói bừa thôi” Cố Thiệu Huy cũng rất hoảng sợ, vội vàng nói.
“Hừ!”
Ông cụ Cố hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn Lý Phàm hỏi: “Đây là chủ ý của cậu?”
Lý Phàm không phủ nhận, nói: “Vâng ạ”
“Lý Phàm, tao biết chính mày ở phía sau thao túng, ông nội, ông nghe đấy, chính anh ta tự mình thừa nhận, tên này dã tâm quá lớn, phải đuổi ra khỏi nhà họ Cốt”
Cố Tuấn Hào ở bên cạnh nghe vậy lập tức lên tiếng, chỉ vào Lý Phàm mảng chửi.
Ánh mät như muốn ăn tươi nuốt sống Lý Phàm.
Nhưng Lý Phàm chỉ khẽ đảo mät, khóe miệng cười lạnh: “Cố Tuấn Hào, bây giờ tôi đang nói chuyện với ông nội, mời cậu câm miệng lại”
“Cái gì? Mày bảo tao câm miệng?! Mày muốn tạo phản rồi!” Cố Tuấn Hào tức giận, vung tay muốn tát anh một cái.
Nhưng!
Lý Phàm duỗõi chân ra đá văng Cố Tuấn Hào, khiến anh ta lảo đảo, anh lạnh lùng nói: “Đây không phải là nhà tổ của nhà họ Cố. Các người đến đây cầu xin người khác thì phải có thái độ chân thành!”
Cảnh tượng này khiến Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai run lên!
Lý Phàm này thật sự càng ngày càng láo xượ!
c “Ông nội!” Cố Tuấn Hào gấp gáp kêu lên.
Bộp!
Ông cụ tát vào mặt Cố Tuấn Hào, hét lên: “Thật mất mặt, cút sang một bên đi”
Cố Tuấn Hào hoảng sợ, bò dậy, dùng ánh mät hận thù nhìn Lý Phàm rồi lắng lặng đứng sang một bên.
Sau đó, ông cụ Cố hỏi: “Nói đi, cậu và Họa Y muốn gì?”
Lý Phàm cười nhạt: “Rất đơn giản. Tôi cũng không muốn làm ông khó xử. Thứ nhất, ông chỉ cần gật đầu thừa nhận sai lâm của mình. Thứ hai, vị trí phó giám đốc của công ty giao cho Họa Y, hơn nữa, việc hợp tác với tập đoàn Vinh Khang, không ai có quyền nhúng †ay vào.”
“Càn rỡ! Lý Phàm, cậu thật sự cho răng ông già như ta dẻ ức hiếp lắm phải không? Nếu như ta không đồng ý thì sao!” Ông cụ Cố vừa nghe yêu cầu đầu tiên thì tức giận.
“Nếu ông nội không đồng ý, không sao cả. Vân Sinh sẽ tuyên bố phá sản vào sáng mai. Nhà họ Cố cũng mang trên vai một món nợ khổng lồ.
Mọi thứ hiện giờ mà các người có, toàn bộ sẽ hóa thành bọt nước” Lý Phàm nói, giống như đây là một chuyện rất bình thường.
Câu nói này khiến mọi người trong nhà choáng váng.
Vẻ mặt của ông cụ Cố cũng trâm xuống, do dự một lúc lâu rồi mới nói: “Được, tôi đồng ý với cậu!”
“Họa Y, ra ngoài đi” Nhìn thấy ông cụ đồng ý, Lý Phàm kêu lên một tiếng.
Cố Họa Y đang trốn trong phòng ngủ, châm chậm đi ra.
Cố Tuấn Hào ngay lập tức chỉ vào mặt cô, vẻ mặt khó tin, anh ta hét lên:“Cô, cô không đi du lịch?”
Lý Phàm cười, lấm bẩm nói: “Tên ngốc”
Ông cụ Cố cũng liếc nhìn Cố Tuấn Hào, bất lực lắc đầu.
Sau khi Cố Họa Y bước ra, trước tiên cô cúi người về phía ông cụ rồi nói: “Ông nội, cháu xin lôi, chuyện này..”
Ông cụ Cố cầm nạng gõ mạnh vào gạch dưới sàn, đứng dậy và nói: “Cháu không cần phải nói xin lõi với ta.
Người nên xin lõi là ta”
Nói xong, ông cụ Cố thực sự cúi đầu xuống để xin lỗi Cố Họa Y trước ánh mät của mọi người!
“Họa Y, là ông nội có lôi với con, để cho con chịu ỷ khuất rồi. Vị trí phó giám đốc của công ty từ hôm nay sẽ giao lại cho con. Cố găng hợp tác với tập đoàn Vinh Khang, đừng để ông thất vọng”
Mọi người đều ngẩn ra.
Cho đến khi ông cụ mang người rời khỏi, Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai vân chưa hết bàng hoàng.
Lý Phàm cười nói: “Vậy anh đi làm trước đã”
Cố Họa Y nhìn Lý Phàm đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên la lên: “Chờ đã, cảm ơn anh”
Lý Phàm không nói gì, quay đầu rời đi.
Vương Cẩn Mai đột nhiên hoàn hồn lại, năm lấy tay Cố Họa Y, hoài nghỉ hỏi: “Họa Y, vừa rồi ông cụ xin lôi con sao? Hơn nữa, thật sự giao cho con vị trí phó giám đốc sao?”
Cố Thiệu Huy ngôi trên ghế sofa và cười lớn: “Qúa tốt, quá tốt! Gia đình chúng ta cuối cùng cũng vùng dậy được rồi!”
Cố Họa Y gật đâu, Vương Cẩn Mai cười không khép được miệng, nhìn Lý Phàm đang rời đi nói: “Không ngờ, may mà lần này có tên vô dụng Lý Phàm, mẹ thật sự thay đổi cái nhìn về cậu ta rồi”
“Mẹ, mẹ đừng gọi anh ấy như thế nữa” Cố Họa Y nói.
“Được được được, mẹ không nói nữa. Hôm nay mẹ rất vui. Để mẹ gọi Lý Phàm mua ít đồ ăn về” Vương Cẩn Mai nói xong, lấy điện thoại di động ra bấm số của Lý Phàm.
Nhưng, ngay sau đó, trong phòng tăm vang lên tiếng chuông.
Cố Họa Y nghe vậy thì xoay người đi vào, từ trong quân áo bẩn lấy điện thoại di động của Lý Phàm ra, quay lại phòng khách nói: “Mẹ, điện thoại di động của Lý Phàm bị rơi ra, để con đi đưa cho anh ấy”
Đang nói, điện thoại vang lên một tiếng chuông, đó là âm báo tin nhän đến.
Tên người gửi là Tiên Phúc.
Và nhìn thấy dòng chữ: Sau khi kết thúc buổi hòa nhạc, với.Joe Hisaishi Tiên Phúc?
Sao cái tên này nghe quen vậy?
Nghĩ gì đó, Cố Họa Y muốn nhấp vào tin nhăn để xem.
Sáng hôm sau, ông cụ Cố đi ra khỏi nhà tổ, chuẩn bị đến nhà của Cố Thiệu Huy.
Khi tin tức này lan truyên trong nhà họ Cố, tất cả mọi người đều sững sời Bao nhiêu năm rồi, thế mà ông cụ thật sự muốn đến nhà của Cố Thiệu Huy, đây chắc chắn là một tin sét đánh đồi với nhà họ CốI Địa vị của gia đình Cố Thiệu Huy đã từng ở trên trời, nhưng kể từ khi vụ kia xảy ra vào bốn năm trước, thì đã xuống dốc không phanh!
“Không phải chứ, ông cụ thật sự tới nhà của Cố Họa Y?”
“Đi làm gì? Có ai nghe ngóng được gì không?”
“Đây có lẽ là tin đồn, ông cụ sao có thể tới đó? Đó cũng không phải là nơi gì tốt lành”
Vài thế hệ trẻ của nhà họ Cố tụ tập lại thảo luận vê chuyện này, tất cả đều không dám tin vào mắt.
Nhưng, khi nhìn thấy bức ảnh ông cụ bước từ trên ô tô xuống rồi vào trong nhà của Cố Họa Y, tất cả mọi người đều ngẩn rai Ông cụ thật sự tới đó!
Đi bên cạnh ông ta còn có Cổ Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào.
Chẳng mấy chốc, mọi người cũng hiểu ra, vì lợi ích của Vân Sinh, lần này ông cụ mới chịu cúi đầu.
Nhiều năm như vậy, ông cụ sống kiêu ngạo chưa từng có, không ngờ lần này lại thật sự cúi đầu đến nhà của Cố Thiệu Huy.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai vừa sáng sớm đã nghe tin, họ cũng sửng sốt không kém, một hồi lâu không thốt nên lời.
Họ nghĩ rằng ông cụ sẽ không đến, cùng lắm là để Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào đến một lần nữa, nhưng không ngờ ông ta thực sự tự mình ra mặt.
Công ty thuốc Vân Sinh hiện đang phải đối mặt với những rắc rối từ bên trong và bên ngoài, sự hợp tác của Tập đoàn Vinh Khang chính là cọng rơm cứu mạng cho Vân Sinh và cả gia tộc họ Cố. Ông cụ cũng biết, Vân Sinh có thể sống sót vượt qua cửa ải này hay không, phải thật sự hoàn toàn nhờ vào một tay của Cố Họa Y.
Vì thế, ngày hôm qua khi Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào trở về và nói những rắc rối khi vào nhà của Cố Họa Y, ông cụ đã hiểu. Cố Họa Y đang nắm giữ điểm yếu của mình, hết cách rôi, ông ta chỉ có thể tự mình đến đây một chuyến.
Mặc dù trong lòng ông ta không nguyện ý nhưng vì nhà họ Cố, ông ta vẫn phải tự hạ mình.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai đã sớm đợi ở trước cửa, khi nhìn thấy ông cụ bước xuống xe, họ vội vàng chạy đến đỡ.
“Ba, sao ba lại tự mình đến đây?
Nếu ba có việc gì thì cứ gọi điện thoại.
Bọn con tự đi đến đó, khỏi làm phiền ba” Cố Thiệu Huy cười nói.
“Đúng vậy, ba, có việc gì ba cứ gọi điện là được” Vương Cẩn Mai cũng lên tiếng, gượng cười.
Bà ta có thể gây ầm ï ở trong nhà, nhưng trước mặt ông cụ, bà ta vẫn rất kính sợ.
Ông cụ Cố khịt mũi, nói: “Nếu ta không đến, nhà họ Cố không chừng ngày mai sẽ không còn thấy ánh mặt trời nữa đấy. Hai đứa sao cứ phải giả vờ như vậy. Họa Y đâu, bảo nó ra đây đi, ta tới rồi, con bé có chuyện gì muốn ta làm thì cứ lên tiếng”
Nghe đến đây, trong lòng Cô Thiệu Huy run lên, xong rồi, ông cụ ghi thù rồi.
Nghĩ vậy, Cố Thiệu Huy liếc nhìn Lý Phàm ở bên cạnh, nói với ông cụ: “Ba, Họa Y không có ở nhà. Con bé đi du lịch rồi. Có lẽ buổi chiều mới trở về”
Lý Phàm tỏ vẻ thờ ơ, đi theo Cố Thiệu Huy mời ông cụ vào nhà, rồi rót trà cho mọi người.
Nhưng, từ đầu đến cuối ông ta vân không nhìn Lý Phàm.
Bởi vì, theo những gì Cố Tuấn Hào nói, chuyện này rất có khả năng là do tên Lý Phàm ở phía sau thao túng.
“Đi du lịch? Mau gọi nó trở vê”
Ông cụ ngồi trên sofa, tức giận nói.
“Ba, chuyện này… e là hơi khó, không phải gọi là có thể về ngay được”
Vương Cẩn Mai ngượng ngịu nói, nhìn chäm chăm Lý Phàm.
Nếu không phải đây là chủ ý xấu của Lý Phàm đưa ra, thì họ sao có thể nói dối theo chứ?
Ai ngờ, Lý Phàm ở bên cạnh đột nhiên nói: “Đã về rồi ạ, mọi người chờ vài phút nữa”
Trong nháy mäăt!
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Lý Phàm.
Lời nói của Lý Phàm dọa cho Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai sợ khiếp vía, vừa rồi họ còn nói đợi đến buổi chiều, nhưng bây giờ Lý Phàm lại nói vài phút nữa sẽ về.
“Lý Phàm, ở đây cậu có quyền nói chuyện sao? Cút ngay! Họa Y rõ ràng đã đi ra ngoài, buổi chiêu mới trở về” Vương Cẩn Mai tức giận nhìn chăm chằm Lý Phàm, muốn đuổi anh ra ngoài ngay.
Anh muốn làm gì?
Lừa gạt ngay trước mặt ông cụ?
“Ba, đừng nghe Lý Phàm nói, cậu ta nói bừa thôi” Cố Thiệu Huy cũng rất hoảng sợ, vội vàng nói.
“Hừ!”
Ông cụ Cố hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn Lý Phàm hỏi: “Đây là chủ ý của cậu?”
Lý Phàm không phủ nhận, nói: “Vâng ạ”
“Lý Phàm, tao biết chính mày ở phía sau thao túng, ông nội, ông nghe đấy, chính anh ta tự mình thừa nhận, tên này dã tâm quá lớn, phải đuổi ra khỏi nhà họ Cốt”
Cố Tuấn Hào ở bên cạnh nghe vậy lập tức lên tiếng, chỉ vào Lý Phàm mảng chửi.
Ánh mät như muốn ăn tươi nuốt sống Lý Phàm.
Nhưng Lý Phàm chỉ khẽ đảo mät, khóe miệng cười lạnh: “Cố Tuấn Hào, bây giờ tôi đang nói chuyện với ông nội, mời cậu câm miệng lại”
“Cái gì? Mày bảo tao câm miệng?! Mày muốn tạo phản rồi!” Cố Tuấn Hào tức giận, vung tay muốn tát anh một cái.
Nhưng!
Lý Phàm duỗõi chân ra đá văng Cố Tuấn Hào, khiến anh ta lảo đảo, anh lạnh lùng nói: “Đây không phải là nhà tổ của nhà họ Cố. Các người đến đây cầu xin người khác thì phải có thái độ chân thành!”
Cảnh tượng này khiến Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai run lên!
Lý Phàm này thật sự càng ngày càng láo xượ!
c “Ông nội!” Cố Tuấn Hào gấp gáp kêu lên.
Bộp!
Ông cụ tát vào mặt Cố Tuấn Hào, hét lên: “Thật mất mặt, cút sang một bên đi”
Cố Tuấn Hào hoảng sợ, bò dậy, dùng ánh mät hận thù nhìn Lý Phàm rồi lắng lặng đứng sang một bên.
Sau đó, ông cụ Cố hỏi: “Nói đi, cậu và Họa Y muốn gì?”
Lý Phàm cười nhạt: “Rất đơn giản. Tôi cũng không muốn làm ông khó xử. Thứ nhất, ông chỉ cần gật đầu thừa nhận sai lâm của mình. Thứ hai, vị trí phó giám đốc của công ty giao cho Họa Y, hơn nữa, việc hợp tác với tập đoàn Vinh Khang, không ai có quyền nhúng †ay vào.”
“Càn rỡ! Lý Phàm, cậu thật sự cho răng ông già như ta dẻ ức hiếp lắm phải không? Nếu như ta không đồng ý thì sao!” Ông cụ Cố vừa nghe yêu cầu đầu tiên thì tức giận.
“Nếu ông nội không đồng ý, không sao cả. Vân Sinh sẽ tuyên bố phá sản vào sáng mai. Nhà họ Cố cũng mang trên vai một món nợ khổng lồ.
Mọi thứ hiện giờ mà các người có, toàn bộ sẽ hóa thành bọt nước” Lý Phàm nói, giống như đây là một chuyện rất bình thường.
Câu nói này khiến mọi người trong nhà choáng váng.
Vẻ mặt của ông cụ Cố cũng trâm xuống, do dự một lúc lâu rồi mới nói: “Được, tôi đồng ý với cậu!”
“Họa Y, ra ngoài đi” Nhìn thấy ông cụ đồng ý, Lý Phàm kêu lên một tiếng.
Cố Họa Y đang trốn trong phòng ngủ, châm chậm đi ra.
Cố Tuấn Hào ngay lập tức chỉ vào mặt cô, vẻ mặt khó tin, anh ta hét lên:“Cô, cô không đi du lịch?”
Lý Phàm cười, lấm bẩm nói: “Tên ngốc”
Ông cụ Cố cũng liếc nhìn Cố Tuấn Hào, bất lực lắc đầu.
Sau khi Cố Họa Y bước ra, trước tiên cô cúi người về phía ông cụ rồi nói: “Ông nội, cháu xin lôi, chuyện này..”
Ông cụ Cố cầm nạng gõ mạnh vào gạch dưới sàn, đứng dậy và nói: “Cháu không cần phải nói xin lõi với ta.
Người nên xin lõi là ta”
Nói xong, ông cụ Cố thực sự cúi đầu xuống để xin lỗi Cố Họa Y trước ánh mät của mọi người!
“Họa Y, là ông nội có lôi với con, để cho con chịu ỷ khuất rồi. Vị trí phó giám đốc của công ty từ hôm nay sẽ giao lại cho con. Cố găng hợp tác với tập đoàn Vinh Khang, đừng để ông thất vọng”
Mọi người đều ngẩn ra.
Cho đến khi ông cụ mang người rời khỏi, Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai vân chưa hết bàng hoàng.
Lý Phàm cười nói: “Vậy anh đi làm trước đã”
Cố Họa Y nhìn Lý Phàm đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên la lên: “Chờ đã, cảm ơn anh”
Lý Phàm không nói gì, quay đầu rời đi.
Vương Cẩn Mai đột nhiên hoàn hồn lại, năm lấy tay Cố Họa Y, hoài nghỉ hỏi: “Họa Y, vừa rồi ông cụ xin lôi con sao? Hơn nữa, thật sự giao cho con vị trí phó giám đốc sao?”
Cố Thiệu Huy ngôi trên ghế sofa và cười lớn: “Qúa tốt, quá tốt! Gia đình chúng ta cuối cùng cũng vùng dậy được rồi!”
Cố Họa Y gật đâu, Vương Cẩn Mai cười không khép được miệng, nhìn Lý Phàm đang rời đi nói: “Không ngờ, may mà lần này có tên vô dụng Lý Phàm, mẹ thật sự thay đổi cái nhìn về cậu ta rồi”
“Mẹ, mẹ đừng gọi anh ấy như thế nữa” Cố Họa Y nói.
“Được được được, mẹ không nói nữa. Hôm nay mẹ rất vui. Để mẹ gọi Lý Phàm mua ít đồ ăn về” Vương Cẩn Mai nói xong, lấy điện thoại di động ra bấm số của Lý Phàm.
Nhưng, ngay sau đó, trong phòng tăm vang lên tiếng chuông.
Cố Họa Y nghe vậy thì xoay người đi vào, từ trong quân áo bẩn lấy điện thoại di động của Lý Phàm ra, quay lại phòng khách nói: “Mẹ, điện thoại di động của Lý Phàm bị rơi ra, để con đi đưa cho anh ấy”
Đang nói, điện thoại vang lên một tiếng chuông, đó là âm báo tin nhän đến.
Tên người gửi là Tiên Phúc.
Và nhìn thấy dòng chữ: Sau khi kết thúc buổi hòa nhạc, với.Joe Hisaishi Tiên Phúc?
Sao cái tên này nghe quen vậy?
Nghĩ gì đó, Cố Họa Y muốn nhấp vào tin nhăn để xem.
Bình luận facebook