• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full TRUYỀN THUYẾT CHI CHỦ ĐÍCH PHU NHÂN (2 Viewers)

  • Chương 700: Giải trừ

Bạch Cốt trấn.



Nhờ có Thiên Cẩu che chở, đến bây giờ thị trấn nhỏ đã phát triển khác xa Bạch Cốt trấn quạnh quẽ năm đó rồi, đường đi thoáng đãng mở rộng gấp đôi, người qua người lại không ngừng, bầu không khí cực kỳ náo nhiệt.



Nơi đã từng là khách sạn của Vương lão bản giờ biến thành một gian đại tửu lâu, khách ra vào nườm nượp, nghiễm nhiên phát triển thành tửu lâu lớn nhất Bạch Cốt trấn.



Lúc này, trong căn phòng xa hoa nhất trên tầng hai tửu lâu.



Du Tiểu Mặc trợn mắt nhìn mấy người ngồi đối diện với hắn, không phải một hai người mà là một đám người, cuối cùng cũng không nhịn được: “Chẳng phải nói Yêu Hoàng tộc muốn gặp chúng ta à, vì sao lại còn cả người của Chân Long tộc và Huyền Quy tộc nữa?”



Thực ra người của Huyền Quy tộc ở đây cũng dễ hiểu, bởi vì hắn đã nhìn thấy tiểu ô quy được Huyền Tông ôm vào lòng, nhưng không phải là hình người mà là hình rùa.



Vừa nhìn thấy Du Tiểu Mặc, tiểu ô quy liền giãy dụa muốn bò ra khỏi vòng tay của Huyền Tông để leo lên người hắn, nhưng Huyền Tông đời nào chịu, ôm chặt tằng tôn tử của mình không buông tay.



“Em nhìn ta cũng vô dụng.” Lăng Tiêu thờ ơ đáp, y ở cạnh hắn mỗi ngày mà.



“Du tiểu hữu, đợi sau khi giải quyết xong về khế ước, ngươi sẽ biết mục đích thực sự vì sao chúng ta tới tìm ngươi, lão phu nói cho ngươi biết, Ninh Vũ là người thừa kế được cốc chủ ưng ý, các phương diện và điều kiện của thằng bé đều rất phù hợp, nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn, chắc chắn trong tương lai Ninh Vũ sẽ thừa kế ngôi vị cốc chủ.” Cơ Ông nói thẳng vào vấn đề.



Du Tiểu Mặc cũng hiểu đại khái, cốc chủ của Yêu Hoàng tộc không thể khế ước với loài người, vì vậy Tiểu Kê phải giải trừ khế ước với hắn, nếu không thì vị trí cốc chủ sẽ tan như bong bóng, dù nó có thiên phú đến mấy, Yêu Hoàng tộc cũng không cho nó lên ngôi.



Đáng lẽ khi biết Cơ Ninh Vũ khế ước với loài người, nó đã bị tước đoạt tư cách thừa kế mới phải, nhưng may thay, khế ước giữa nó và Du Tiểu Mặc chỉ là khế ước bình thường, còn khế ước bản mệnh không thể nào giải trừ, trừ phi một trong hai bên đã chết.



Cơ mà tộc nhân của Yêu Hoàng tộc đều là sinh vật mâu thuẫn. Ban đầu họ cứ tưởng với thân phận của Cơ Ninh Vũ, khế ước loài người ký với nó phải là khế ước bản mệnh mới phải, vậy là cả đám đều tức giận, nhưng khi họ biết rõ chỉ là khế ước bình thường, lại còn tức giận hơn.



Đường đường là con cháu của Yêu Hoàng tộc lại đi ký khế ước bình thường với loài người, đúng là mất mặt, mất hết cả thể diện, làm ầm ĩ một hồi mới dừng lại, cuối cùng tất cả nhất trí phải ép hai bên giải trừ khế ước.



“Con không muốn giải trừ khế ước, không làm cốc chủ thì không làm cốc chủ, con không thèm!” Giọng nói bốc đồng của Tiểu Kê đột nhiên vang lên.



Vừa nói xong đã bị Cơ Ông đánh mông mấy cái.



“Tiểu hỗn đản, chẳng phải đã bảo con không được nói mấy lời như vậy sao? Con là thiếu cốc chủ của Yêu Hoàng tộc, trên vai con gánh vác cả tương lai của Yêu Hoàng tộc, đã không còn ở cái tuổi bốc đồng nữa rồi, hiểu chưa?” Cơ Ông trầm giọng dạy dỗ nó.



Tiểu Kê mím môi không nói.



Du Tiểu Mặc nhìn Tiểu Kê vẫn mang bộ dạng một đứa bé mập mạp, nếu hắn nhớ không lầm, từ khi Tiểu Kê sinh ra đến giờ vẫn chưa đầy bảy tuổi.



“Du tiểu hữu, chỉ cần ngươi chịu giải trừ khế ước với Ninh Vũ, ngươi cứ nói bất kỳ điều kiện gì, chỉ cần trong khả năng của chúng ta, chúng ta sẽ đáp ứng hết.” Cơ Ông không để ý tới Cơ Ninh Vũ đang giận dỗi, nói thẳng với Du Tiểu Mặc.



Du Tiểu Mặc liếc nhìn Lăng Tiêu, vuốt mũi một cái mới nói: “Được rồi, ta đồng ý giải trừ khế ước.”



Vừa dứt lời, mọi người đều ngơ ngác.



Nhất là người của Yêu Hoàng tộc, họ đã chuẩn bị tâm lý phải trường kỳ kháng chiến với Du Tiểu Mặc, không ngờ đối phương lại dứt khoát như vậy, dứt khoát tới nỗi họ đều không kịp phản ứng.



Hai mắt Tiểu Kê ngập nước, nhìn Du Tiểu Mặc không chớp mắt.



Du Tiểu Mặc mỉm cười với nó.



Tiểu Kê sững sờ, cặp mắt đột nhiên đảo một vòng rất tinh quái, sau đó nó khóc lóc nói thế này: “Chủ nhân, ngươi không cần ta nữa sao?”



Du Tiểu Mặc cười giải thích: “Sao lại không cần ngươi, chúng ta chỉ giải trừ khế ước thôi mà, sau này ngươi có thể tới thăm ta, hoặc ta tới thăm ngươi cũng được.”



“Thật chứ?” Tiểu Kê mang vẻ mặt lã chả chực khóc.



Du Tiểu Mặc gật đầu, “Đương nhiên là thật, nhưng cũng không biết Yêu Hoàng tộc có hoan nghênh ta hay không?” Nói đến đây, hắn lơ đãng liếc Cơ Ông.



Tiểu Kê lập tức nhìn về phía Cơ Ông.



Cơ Ông ho nhẹ một tiếng, “Đương nhiên là hoan nghênh, nếu Du tiểu hữu nguyện ý giải trừ khế ước với Ninh Vũ thì ngươi chính là đại ân nhân của Yêu Hoàng tộc, Yêu Hoàng tộc vô cùng hoan nghênh các vị tới làm khách.”



Vì vậy, trận chiến mà tất cả mọi người trong Yêu Hoàng tộc tưởng rằng rất khó đánh đã được giải quyết đơn giản như vậy, nói qua nói lại vài câu, không có hình ảnh tranh giành đến sứt đầu mẻ trán như trong tưởng tượng, thậm chí hai bên còn bắt tay rất hữu hảo.



Huyền Tông ngồi cạnh quan sát từ đầu tới cuối thấy sự việc được giải quyết đơn giản như vậy, cuối cùng cũng thấy nhẹ lòng, lúc trước khi tới lão cũng lo Du Tiểu Mặc sẽ không chịu giải trừ khế ước, hoặc vì giải trừ khế ước mà bắt chẹt họ, dù bằng thực lực của Huyền Quy tộc thì vẫn đủ để bỏ ra một cái giá lớn, nhưng trong lòng sẽ có chút vướng mắc, hôm nay lại thấy hắn dễ nói chuyện như vậy, cuối cùng cũng yên tâm.



Tiểu ô quy rất thích Du Tiểu Mặc, sau khi Huyền Tông ôm nó tới, lần này nó rất kiên quyết giãy giụa thoát khỏi tay của lão, bốn cái móng vuốt cực kỳ kiên định leo lên người Du Tiểu Mặc, sau đó đặt mông ngồi vào lòng hắn.



Cảnh này làm Huyền Tông cảm thấy chua loét, hai ông cháu ở bên cạnh nhau lâu như vậy mà vẫn kém một người ở chung có mấy tháng, sao lão lại không biết tằng tôn tử của mình có tiềm chất chân ngoài dài hơn chân trong thế này.



Thực ra Du Tiểu Mặc cũng kinh ngạc lắm, bởi vì hắn không biết tiểu ô quy tự chủ trương ký khế ước đơn phương với mình, nếu không phải người của Huyền Quy tộc nói, chắc cả đời hắn cũng không biết quá.



Tiểu ô quy khác với Tiểu Kê.



Từ khi Tiểu Kê còn là một quả trứng đã đi theo hắn, trước khi sinh ra cũng đã có tình cảm, mà tiểu ô quy thì khác, nếu dùng bốn chữ để hình dung tình cảnh của một người một thú thì chính là “bèo nước gặp nhau”, hơn nữa vô duyên vô cớ có được quyền lợi nô dịch tiểu ô quy, cho dù không phải hắn chủ động, chắc chắn người của Huyền Quy tộc sẽ luôn “nhớ thương” hắn.



Du Tiểu Mặc cũng không muốn tiểu ô quy chịu thiệt, huống hồ đâu cứ phải khế ước mới có thể làm bạn, cho nên nhất định phải giải trừ khế ước thôi.



Còn nữa, nếu như hắn biểu hiện hào phòng một chút, chắc chắn Huyền Quy tộc sẽ nhớ phần ân tình này, đối với hắn thì trăm lợi không hại.



Du Tiểu Mặc vẫn nhớ kỹ chuyện về Hắc Tri Chu, nhưng từ sau khi Lân Thiếu Dật chiếm được Kỳ Lân tộc, thuộc hạ của gã càng ngày càng thêm nhiều cường giả, nếu chỉ có Thiên Cẩu thì không thể nào đối kháng chính diện với Lân Thiếu Dật được, cho nên hắn đã sớm có ý định với ba tộc còn lại.



Giải quyết chuyện khế ước, Chân Long tộc bắt đầu nói rõ mục đích.



Không ngoài dự liệu, đúng là họ đến vì Lân Thiếu Dật.



Nếu không giải quyết chuyện này, tất cả các thế lực ở Tây Cảnh sẽ sống trong thấp thỏm, nhất là Tam Linh, sự uy hiếp của Lân Thiếu Dật đối với họ quá lớn.



Trong mấy tháng này, Tam Linh đã giao thủ với Hắc Tri Chu mấy lần, có điều tới giờ cũng không chiếm được ưu thế, Chân Long tộc đã kiểm kê tình huống thương vong, con số kia lớn tới nỗi họ sắp không thể chịu được nữa, cho nên phải nghĩ ra một biện pháp giải quyết triệt để, vì vậy mới tìm tới tận đây.



Trong số người được Chân Long tộc phái tới có Long Việt, hai người quen biết, dễ nói chuyện hơn nhiều.



Cơ Ông và Huyền Tông cũng không rời đi, giải trừ khế ước chỉ là một trong số mục đích của họ, quan trọng nhất vẫn là chuyện về Lân Thiếu Dật và Hắc Tri Chu, bởi vì sự tồn tại của đám này đã uy hiếp nghiêm trọng tới Tam Linh, nếu tiếp tục bỏ mặc, đợi sau khi kế hoạch của Lân Thiếu Dật thành công, bọn họ cũng đừng mong sống sót.



“Nơi này không phải chỗ để nói chuyện, chúng ta tới nơi khác.” Lăng Tiêu lên tiếng, mặc dù Bạch Cốt trấn thuộc địa bàn của họ, nhưng không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối.



Mọi người không có dị nghị, đã sớm nghe nói hai người này sở hữu một tòa cung điện tráng lệ, còn nghe nói cung điện kia chính là tẩm cung của Bạch Hổ từng gây chấn động đại chiến viễn cổ một thời, trước kia đã muốn mở mang kiến thức một chút, chẳng qua nếu như họ biết rõ mục đích của Lăng Tiêu, chắc sẽ cảm thấy câm nín lắm.



Hiện tại trong Thiên Cẩu có hai người cực kỳ rảnh rỗi.



Theo thứ tự là Lân Cổ và Lân Minh, mà người hiểu rõ Kỳ Lân tộc và Lân Thiếu Dật nhất thì còn ai khác ngoài Lân Minh nữa.



Thế là vừa bước vào cung điện, Lăng Tiêu đã ném cho Lân Minh trách nhiệm thương lượng với Tam Linh về việc nghĩ chiến lược đối phó với Lân Thiếu Dật, còn bản thân y thì chạy đi bế quan, tiếp tục nghiên cứu phương pháp dung hợp, Du Tiểu Mặc sợ y lại gặp chuyện không may, cho nên liền đi cùng.



Mặc dù Lân Minh rất bực vì hai người ném gánh nặng cho mình, nhưng cũng không thể tránh được, chưa kể đại biểu của ba tộc đều đã tới.



Lại nói tới Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc, vì tăng thực lực, họ tới thẳng mật thất chứa Ngũ Phúc Linh Nhãn, từ sau khi Du Tiểu Mặc lấy mất thải thạch, dịch ngũ sắc không còn tăng thêm nữa, dùng chút nào bớt đi chút ấy, hơn nữa mọi người đều nói cảm giác khi dùng dịch ngũ sắc rất khác với trước kia.



Sự khác nhau lớn nhất giữa dịch ngũ sắc và linh thủy là khả năng khai thông, nói một cách khác, nếu một tu luyện giả gặp bình cảnh mãi không lên cấp được, chỉ cần tu luyện bên cạnh Ngũ Phúc Linh Nhãn một thời gian ngắn, lúc ấy tu vi sẽ như nước chảy thành sông.



Còn nếu tu luyện giả có kinh mạch nhỏ hẹp, cũng có thể dùng linh khí ngũ sắc để mở rộng kinh mạch.



Mà cảm giác khác biệt mọi người nói tới cũng chính là tác dụng khai thông của linh khí ngũ sắc.



Mặc dù vẫn có hiệu quả, nhưng đã không còn rõ ràng như trước kia, nếu lúc trước một năm có thể khai thông khoảng nửa phân, thì bây giờ còn chẳng nổi một phần ba phân nữa, cũng may là vẫn còn tác dụng, nếu không thì Ngũ Phúc Linh Nhãn nơi này chẳng khác nào phế đi.



Hai người tiến vào mật thất, mãi tới khi mọi người đã bàn bạc xong xuôi vẫn chưa thấy trở ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom