• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Tình Đắng Full dịch 2023 Waka (13 Viewers)

  • tinh-dang-580.txt

Chương 580: Kiên cường, trưởng thành (1)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
69268.png
Sau khi An Noãn tỉnh lại, Thẩm Thần Bằng đưa cô về nước, trợ lý Trường thì giúp đỡ đưa di thể An Minh Hồng về. Tỉnh lại sau giấc ngủ dài, An Noãn bình tĩnh lạ thường, không khóc đến tan nát cõi lòng nữa, cũng không kêu gào gọi tên ông nữa. Cô chỉ nằm yên nghỉ ngơi, chỉ có nước mắt vẫn lặng lẽ chảy xuống. Thẩm Thần Bằng ngồi cạnh cô, hai tay nắm chặt lấy tay cô, anh ta nhẹ nhàng an ủi, “An Noãn, nếu muốn khóc thì cứ khóc đi, khóc thành tiếng sẽ dễ chịu hơn một chút.” Nước mắt An Noãn vẫn yên lặng chảy xuống, cô ôm chặt Thẩm Thần Bằng, cảm nhận sự ấm áp từ người anh ta. “Anh không biết đâu.2Trước kia có một thời gian em rất ngang bướng, luôn cố ý đối nghịch với ba em. Tính tình ông rất tốt, vẫn luôn chiều theo ý em, khi bị em làm cho tức giận quá thì ông lại chạy đến mộ mẹ em. Em cũng không biết vì sao ông thương em như vậy mà em lại đối xử với ông như thế.” Thẩm Thần Bằng đau lòng ôm cô, “Ai cũng sẽ trải qua thời kỳ nổi loạn đó, ba em nhất định không giận em đâu.”



“Năm đó em và Mạc Trọng Huy vừa gặp đã yêu nhau, ba em không đồng ý, em có khi đến hai tháng không về nhà. Mỗi lần ông đến trường tìm em, em đều không ra gặp. Sau lần chiến tranh lạnh đó, ông8mới đồng ý.”



Thẩm Thần Bằng vỗ nhẹ mái tóc cô, cổ vũ cô nói hết chuyện cũ, có những lời giấu mãi trong lòng càng đau khổ, nói ra cũng là một cách phát tiết. Giữa An Noãn và An Hồng Minh cũng có nhiều khúc mắc, cho nên từ Mỹ về Bắc Kinh mười mấy tiếng đồng hồ, An Noãn cứ nói mãi không ngừng.



“An Noãn, thật ra anh rất ngưỡng mộ em, tuổi thơ và thời niên thiếu của em đều có người yêu thương mình vô điều kiện. Tuổi thơ của anh trôi qua rất vô vị. Một mình anh lớn lên ở nước ngoài, tuổi trẻ chán chường, cả ngày cùng mấy đứa bạn nghịch ngợm cúp học, rồi đi bar, hút thuốc, uống rượu, làm không biết bao nhiêu6chuyện không đứng đắn. An Noãn, chúng ta lớn lên đều không có ba mẹ ruột bên cạnh, nhưng em may mắn hơn anh, có người cho em một mái nhà ấm áp. Bây giờ ông ấy đi rồi, vì ông ấy em nhất định phải sống kiên cường, sống thật hạnh phúc.”



An Noãn đặt tay lên bụng mình che chở, giọng khàn khàn nói: “Em sẽ kiên cường, sẽ sống tốt, cho con em một mái nhà ấm áp.”



Về đến Bắc Kinh, Thẩm Diệc Minh đã đỗ xe chờ sẵn ở sân bay. Vừa lên xe, Thẩm Diệc Minh ôm chặt cô vào lòng.



“Bác hai.” Giọng cô khàn đặc. Thẩm Diệc Minh đau lòng nói: “Ngoan, đừng nói gì cả, mấy ngày tới bác sẽ không đi đâu nữa, bác sẽ ở cạnh3chăm sóc cháu.”



Tựa vào ngực Thẩm Diệc Minh, cả người cô được bao bọc trong mùi vị quen thuộc, lòng cô dần an tĩnh lại.



Trên đường quay về nhà họ Thẩm, An Noãn ngủ thiếp đi trong ngực ông. Trong mơ, cô lại nhìn thấy ba cô. Trong mơ, thời gian lùi lại về rất nhiều năm trước, khi cô và ba cùng sống vui vẻ trong biệt thự ở Giang Thành.



Trong công việc An Hồng Minh luôn giữ vẻ nghiêm túc, tỉ mỉ. Nhưng ở nhà, ông là một người cha hiền hòa, lúc nào cũng cưng chiều An Noãn. Ông chưa từng mang cảm xúc khi làm việc về nhà, cho dù bận rộn mệt mỏi thể nào, về đến nhà ông đều dùng lời lẽ nhẹ nhàng, thái độ cưng chiều5và vẻ mặt vui vẻ với Án Noãn. Nghĩ lại hai mươi mấy năm qua, ông dường như chưa từng nói nặng với cô câu nào, cho dù là năm đó cô kiên quyết đòi ở cạnh Mạc Trọng Huy, ông cùng lãm cũng chỉ cười dô cô.



Thẩm Diệc Minh ngồi ở đầu giường nhìn An Noãn ngủ, ông vẫn không rời đi được. Ông sợ khi cô tỉnh lại, nhìn cả căn phòng rộng lớn không có một bóng người sẽ cảm thấy cô đơn. Tiết Ngọc Lan đau lòng nhìn ông. Từ lúc An Noãn đi Mỹ, Thẩm Diệc Minh cũng không có giấc ngủ nào an ổn. Ông là người rất dễ lo lắng, nhất là chuyện của An Noãn. Mỗi người đều có nỗi đau riêng, Thẩm Diệc Minh đau lòng vì An Noãn, Tiết Ngọc Lan đau lòng vì ông. Bà nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ của An Noãn, vỗ vai Thẩm Diệc Minh, “Ông về phòng ngủ đi, để tôi ở lại chăm sóc Noãn Noãn cho.” Thẩm Diệc Minh cười với bà, “Không sao, để tôi ngủ ở đây một lát rồi đi.” Từ khi bước vào tuổi trung niên, ông ngày càng ít ngủ hơn, mấy năm gần đây, đi công tác bay đi bay về liên tục, nhiều khi đều ngủ trên máy bay. Thật ra, có một số chuyện biết rõ có thể cử cấp dưới đi làm, nhưng ông vẫn luôn tự đi. Tiết Ngọc Lan biết ông thương xót An Noãn, khuyên thể nào cũng không được, đành về phòng cấm chăn đệm sang cho ông, ông cảm kích cười với bà.



Ông ngủ không sâu, chợp mắt một chút lại tỉnh dậy kiểm tra An Noãn. Trong đêm, An Noãn ngủ thiếp đi vẫn chảy nước mắt, có lẽ lại mơ thấy An Hồng Minh.



Ông đau lòng nhẹ nhàng giúp cô lau nước mắt. Giây phút này, trong lòng ông nảy ra một loại ý nghĩ, nếu có một ngày ông rời đi, liệu An Noãn có nhớ về ông như nhớ về An Hồng Minh hay không? Không, ông không thể chết được, ông còn phải nhìn An Noãn trưởng thành, còn phải nhìn thấy cô sinh đứa bé ra, còn phải nhìn thấy cô thật lòng yêu quý ông.



An Noãn tỉnh lại sau giấc ngủ, nhìn thấy Thẩm Diệc Minh ở đầu giường, giây phút đó, nỗi sợ mất đi người thân trong cơn mơ dần biến mất, cô biết Thẩm Diệc Minh đã ở cạnh cô cả đêm.



“Bác hại.”



An Noãn nhẹ nhàng gọi. Thẩm Diệc Minh mở to mắt, cười vuốt tóc cô, “Cháu dậy rồi à?”



An Noãn ngồi dậy, kéo tay Thẩm Diệc Minh, “Bác hai, bác không cần lo cho cháu, sau này bác đừng ở đây trông cháu cả đêm nữa, cháu không sao đâu.” “Được. Noãn Noãn của bác đã lớn rồi.” An Noãn rửa mặt xong, xuống tầng ăn sáng, ông cụ Thẩm đã chờ từ sớm. Nhìn thấy dáng vẻ này của An Noãn, ông cụ cũng thấy đau lòng.



Có nhiều chuyện, Thẩm Diệc Minh chọn giấu ông cụ, chỉ nói An Hồng Minh lúc đó được Mạc Trọng Huy cứu, vì không muốn An Noãn đau lòng nên vẫn che giấu chuyện này. Cũng không nhắc đến ông cụ Tiết, tránh để ông cụ lại tự trách, áy náy. Cứ để mọi chuyện đơn giản trôi qua tránh người xung quanh đỡ đau lòng. Ông cụ Thẩm xoa tóc An Noãn, bùi ngùi nói: “Con bé này, gặp phải chuyện này, người gầy hốc hác cả đi rồi. Chờ tang lễ của ba cháu kết thúc, phải bồi bổ cho cháu thật tốt mới được.”



An Noãn gật đầu nói “Vâng”, dáng vẻ rất ngoan ngoãn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện Tình Đầu Dấu Yêu
  • 3.00 star(s)
  • Tam Nguyệt Đường Mặc
Chương 90...
Phim Giả Tình Thật [ Truyện H+ ]
Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly
  • 5.00 star(s)
  • Lục Phiên Nhiên

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom