Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tinh-dang-590.txt
Chương 590: Quay lại với công việc (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Hắn tự giam mình ở trong phòng ngủ, không ăn không uống suốt ba ngày. Thành phố này, ngôi nhà này, căn phòng này có quá nhiều kỷ niệm của hắn với An Noãn. Những cảnh tượng trong quá khứ như một thước phim đang chiếu ở trước mắt hắn. Cho dù là ký ức đã từng đau, bây giờ nhớ lại, đều trở nên tốt đẹp. Người giúp việc ai cũng lo sốt vó, nhưng không ai dám làm phiền hắn. Lúc Thẩm Cầm Phong đến, người giúp việc rối rít kể lại tình hình với anh ta. “Bác sĩ Thẩm, anh nhất định phải khuyên nhủ ngài Mạc, không ăn không uống như vậy không phải là cách” Thẩm Cầm Phong thở dài nói: “Quả nhiên anh ta ở đây, trợ lý Trương gọi điện thoại cho tôi nói không thấy anh ta đâu, tôi đoán2nhất định anh ta ở chỗ này.”
Có người giúp việc không nhịn được hỏi, “Có phải ngài Mạc và cô An cãi nhau không?” Thẩm Cầm Phong day ấn đường, khẽ nói, “Bọn họ ly hôn rồi.”
Tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh. Thẩm Cầm Phong lên tầng, khẽ gõ cửa, không có ai trả lời, anh ta tự đẩy cửa đi vào, thấy Mạc Trọng Huy ngồi ở trên sân thượng một mình, chỉ một cái bóng lưng đó thôi cũng đủ khiến người ta đau lòng rồi.
Anh ta nhẹ chân đi qua đó, ngồi xuống đối diện Mạc Trọng Huy. Sắc mặt hắn nhợt nhạt, râu mọc lên đầy quanh miệng, ánh mắt mờ ảo nhìn ra ngoài cửa sổ, vô cùng sa sút.
Thẩm Cẩm Phong không nhịn được trêu chọc, “Đây đâu có phải là Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn8Mạc thị lừng lẫy, ngài Mạc người người kính sợ chứ?”
“Tôi thật sự không hiểu, hai người giày vò nhiều năm như vậy, tại sao vẫn còn chưa xong? Cưới cũng cười rồi, con cũng có rồi, tất cả đều vui mừng biết bao, sao lại ly hôn chứ? Tôi thật sự không biết nên nói cái gì nữa.”
Thẩm Cẩm Phong hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: “Mạc Trọng Huy, ly hôn cũng ly hôn rồi, không bỏ được cô ấy thì giành lại cô ấy về đi, liều chết ở đây cho ai xem? Anh không ăn không uống mấy ngày, biến thành cái bộ dạng chán chường thế này, An Noãn có thể biết sao? Cho dù cô ấy biết cũng sẽ chỉ càng xem thường anh thôi. Là đàn ông thì phấn chấn lên, sau khi anh có thể bảo đảm có thể khiến6em ấy hạnh phúc, hãy cố gắng đoạt cô ấy về. Tôi tin An Noãn cũng sẽ luôn đợi anh, đừng để cô ấy thất vọng.”
Đối với việc để An Noãn đi làm, Thẩm Diệc Minh vốn dĩ vẫn do dự. Quan sát mấy ngày liên tiếp, phát hiện An Noãn thường xuyên tự giam mình ở trong phòng, phần lớn thời gian đều ngẩn người, ông mới hạ quyết định. Bữa tối hôm nay, Thẩm Diệc Minh đột nhiên rất nghiêm túc nói với An Noãn, “Cháu gái, lần trước cháu nhắc đến chuyện muốn ra ngoài đi làm, bác đã cân nhắc rất lâu, bác quyết định ủng hộ cháu.”
An Noãn đang uống canh bổ, suýt nữa phun ra ngoài, khó tin nhìn Thẩm Diệc Minh, “Bác, bác nói thật sao?”
Thẩm Diệc Minh gật đầu, “Đã bao giờ bác nói đùa với cháu chưa? Thanh niên3nên đi ra ngoài kết bạn nhiều một chút, trước đó bác phản đối là bởi vì cháu mang thai. Cháu phải đồng ý với bác, sau khi đi làm phải chú ý giữ gìn sức khỏe của mình hơn, nhất định không thể cậy mạnh. Đứa bé mới là quan trọng nhất, cháu hiểu chưa?”
An Noãn trịnh trọng gật đầu, “Bác, bác yên tâm, cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho mình. Lúc mệt cháu sẽ xin nghỉ ở nhà, sau này có thể kiên trì thì kiên trì, không kiên trì nổi thì ở nhà đợi sinh.” Thẩm Diệc Minh cưng chiều xoa đầu cô, “Cháu gái ngoan, thật sự trưởng thành rồi.”
An Noãn gọi điện thoại cho Lee, đối phương biết cô sắp về JM làm thì rất kích động, nhiệt liệt biểu đạt chào mừng cô.
“An Noãn, cô không gọi điện thoại cho5tôi, tôi cũng định đích thân đến nhà tìm cô. Gần đây nhận một hạng mục lớn, rất thiếu nhân viên, đây cũng là hạng mục cô tương đối giỏi, trong lòng tôi luôn nghĩ làm sao mới thuyết phục được cô về công ty”. “Anh để cao tôi quá rồi, nói không chừng tôi về công ty còn gây thêm phiền phức cho anh nữa.”
“An Noãn, cô đừng nói như vậy, cô có thể quay lại công ty, đó là sự ủng hộ đối với tôi. Đúng rồi, nếu như Aaron biết, nhất định sẽ đánh chết tôi, cô tự nói với anh ta một tiếng đi, anh ta rất lo cho cô.”
Kết thúc cuộc điện thoại với Lee, An Noãn suy nghĩ một chút vẫn gọi điện thoại cho Lâm Dịch Xuyên.
“An Noãn, có chuyện gì à?” “Lão Lâm, có chuyện này em muốn nói với anh, em quyết định quay lại JM làm rồi.” Đầu kia hơi khựng lại một chút, sau đó không vui hỏi, “Có phải là Lee ép em không? Anh sẽ gọi điện thoại cho cậu ta.”
“Không phải thể, là em tự quyết định, người nhà em cũng đều đồng ý rồi.” “An Noãn, em đang mang thai! Người nhà em có thể đồng ý cho em ra ngoài đi làm sao?” An Noãn cười nói, “Bác hai và ông ngoại đều đồng ý, còn rất ủng hộ em. Có thể bọn họ thấy em luôn ở nhà một mình quá nhàm chán, cho nên đã đồng ý. Anh yên tâm, cho dù đi làm, em cũng sẽ chăm sóc tốt cho mình.” Người nhà cô đều đồng ý rồi, Lâm Dịch Xuyên còn có lập trường gì mà nói những thứ khác nữa.
Cúp điện thoại, Lâm Dịch Xuyên lại gọi cho Lee.
Lúc này, Lee đang tăng ca ở công ty, thấy Lâm Dịch Xuyên gọi điện thoại đến, anh ta cũng khóe miệng lên, ấn nút trả lời, dùng tiếng Anh lưu loát trao đổi với anh ta, “Lãnh đạo cấp cao đích thân gọi điện thoại cho tôi, có chỉ thị gì the?”
“An Noãn nói với tôi, cô ấy sắp quay lại JM làm.” “Tôi thề tôi không ép cô ấy.” “Tôi biết.”
Anh rất rõ tính An Noãn, phàm là chuyện cô không tình nguyện, ai ép cô cũng vô dụng. “An Noãn quay lại JM, bố trí cho cô ấy công việc nhẹ nhàng chút, lúc nào cũng phải chú ý đến tình hình sức khỏe và tâm trạng của cô ấy, trưa nào cũng phải cho cô ấy đủ thời gian nghỉ ngơi, một tháng cho cô ấy hai tuần ở nhà nghỉ...”
Lee không chút khách sáo ngắt lời anh ta, “Tôi đây là dùng người, hay là chăm sóc người thế? Anh cũng biết Ethan trả thù tôi, đưa không ít người đi, bây giờ tôi rất thiếu người, lại mới vừa nhận một cái hạng mục lớn, phải một mình làm việc của hai người, cho nên những điều anh nói có lẽ tôi không làm được, ngay cả không để cô ấy tăng ca tôi cũng không thể bảo đảm.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Có người giúp việc không nhịn được hỏi, “Có phải ngài Mạc và cô An cãi nhau không?” Thẩm Cầm Phong day ấn đường, khẽ nói, “Bọn họ ly hôn rồi.”
Tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh. Thẩm Cầm Phong lên tầng, khẽ gõ cửa, không có ai trả lời, anh ta tự đẩy cửa đi vào, thấy Mạc Trọng Huy ngồi ở trên sân thượng một mình, chỉ một cái bóng lưng đó thôi cũng đủ khiến người ta đau lòng rồi.
Anh ta nhẹ chân đi qua đó, ngồi xuống đối diện Mạc Trọng Huy. Sắc mặt hắn nhợt nhạt, râu mọc lên đầy quanh miệng, ánh mắt mờ ảo nhìn ra ngoài cửa sổ, vô cùng sa sút.
Thẩm Cẩm Phong không nhịn được trêu chọc, “Đây đâu có phải là Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn8Mạc thị lừng lẫy, ngài Mạc người người kính sợ chứ?”
“Tôi thật sự không hiểu, hai người giày vò nhiều năm như vậy, tại sao vẫn còn chưa xong? Cưới cũng cười rồi, con cũng có rồi, tất cả đều vui mừng biết bao, sao lại ly hôn chứ? Tôi thật sự không biết nên nói cái gì nữa.”
Thẩm Cẩm Phong hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: “Mạc Trọng Huy, ly hôn cũng ly hôn rồi, không bỏ được cô ấy thì giành lại cô ấy về đi, liều chết ở đây cho ai xem? Anh không ăn không uống mấy ngày, biến thành cái bộ dạng chán chường thế này, An Noãn có thể biết sao? Cho dù cô ấy biết cũng sẽ chỉ càng xem thường anh thôi. Là đàn ông thì phấn chấn lên, sau khi anh có thể bảo đảm có thể khiến6em ấy hạnh phúc, hãy cố gắng đoạt cô ấy về. Tôi tin An Noãn cũng sẽ luôn đợi anh, đừng để cô ấy thất vọng.”
Đối với việc để An Noãn đi làm, Thẩm Diệc Minh vốn dĩ vẫn do dự. Quan sát mấy ngày liên tiếp, phát hiện An Noãn thường xuyên tự giam mình ở trong phòng, phần lớn thời gian đều ngẩn người, ông mới hạ quyết định. Bữa tối hôm nay, Thẩm Diệc Minh đột nhiên rất nghiêm túc nói với An Noãn, “Cháu gái, lần trước cháu nhắc đến chuyện muốn ra ngoài đi làm, bác đã cân nhắc rất lâu, bác quyết định ủng hộ cháu.”
An Noãn đang uống canh bổ, suýt nữa phun ra ngoài, khó tin nhìn Thẩm Diệc Minh, “Bác, bác nói thật sao?”
Thẩm Diệc Minh gật đầu, “Đã bao giờ bác nói đùa với cháu chưa? Thanh niên3nên đi ra ngoài kết bạn nhiều một chút, trước đó bác phản đối là bởi vì cháu mang thai. Cháu phải đồng ý với bác, sau khi đi làm phải chú ý giữ gìn sức khỏe của mình hơn, nhất định không thể cậy mạnh. Đứa bé mới là quan trọng nhất, cháu hiểu chưa?”
An Noãn trịnh trọng gật đầu, “Bác, bác yên tâm, cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho mình. Lúc mệt cháu sẽ xin nghỉ ở nhà, sau này có thể kiên trì thì kiên trì, không kiên trì nổi thì ở nhà đợi sinh.” Thẩm Diệc Minh cưng chiều xoa đầu cô, “Cháu gái ngoan, thật sự trưởng thành rồi.”
An Noãn gọi điện thoại cho Lee, đối phương biết cô sắp về JM làm thì rất kích động, nhiệt liệt biểu đạt chào mừng cô.
“An Noãn, cô không gọi điện thoại cho5tôi, tôi cũng định đích thân đến nhà tìm cô. Gần đây nhận một hạng mục lớn, rất thiếu nhân viên, đây cũng là hạng mục cô tương đối giỏi, trong lòng tôi luôn nghĩ làm sao mới thuyết phục được cô về công ty”. “Anh để cao tôi quá rồi, nói không chừng tôi về công ty còn gây thêm phiền phức cho anh nữa.”
“An Noãn, cô đừng nói như vậy, cô có thể quay lại công ty, đó là sự ủng hộ đối với tôi. Đúng rồi, nếu như Aaron biết, nhất định sẽ đánh chết tôi, cô tự nói với anh ta một tiếng đi, anh ta rất lo cho cô.”
Kết thúc cuộc điện thoại với Lee, An Noãn suy nghĩ một chút vẫn gọi điện thoại cho Lâm Dịch Xuyên.
“An Noãn, có chuyện gì à?” “Lão Lâm, có chuyện này em muốn nói với anh, em quyết định quay lại JM làm rồi.” Đầu kia hơi khựng lại một chút, sau đó không vui hỏi, “Có phải là Lee ép em không? Anh sẽ gọi điện thoại cho cậu ta.”
“Không phải thể, là em tự quyết định, người nhà em cũng đều đồng ý rồi.” “An Noãn, em đang mang thai! Người nhà em có thể đồng ý cho em ra ngoài đi làm sao?” An Noãn cười nói, “Bác hai và ông ngoại đều đồng ý, còn rất ủng hộ em. Có thể bọn họ thấy em luôn ở nhà một mình quá nhàm chán, cho nên đã đồng ý. Anh yên tâm, cho dù đi làm, em cũng sẽ chăm sóc tốt cho mình.” Người nhà cô đều đồng ý rồi, Lâm Dịch Xuyên còn có lập trường gì mà nói những thứ khác nữa.
Cúp điện thoại, Lâm Dịch Xuyên lại gọi cho Lee.
Lúc này, Lee đang tăng ca ở công ty, thấy Lâm Dịch Xuyên gọi điện thoại đến, anh ta cũng khóe miệng lên, ấn nút trả lời, dùng tiếng Anh lưu loát trao đổi với anh ta, “Lãnh đạo cấp cao đích thân gọi điện thoại cho tôi, có chỉ thị gì the?”
“An Noãn nói với tôi, cô ấy sắp quay lại JM làm.” “Tôi thề tôi không ép cô ấy.” “Tôi biết.”
Anh rất rõ tính An Noãn, phàm là chuyện cô không tình nguyện, ai ép cô cũng vô dụng. “An Noãn quay lại JM, bố trí cho cô ấy công việc nhẹ nhàng chút, lúc nào cũng phải chú ý đến tình hình sức khỏe và tâm trạng của cô ấy, trưa nào cũng phải cho cô ấy đủ thời gian nghỉ ngơi, một tháng cho cô ấy hai tuần ở nhà nghỉ...”
Lee không chút khách sáo ngắt lời anh ta, “Tôi đây là dùng người, hay là chăm sóc người thế? Anh cũng biết Ethan trả thù tôi, đưa không ít người đi, bây giờ tôi rất thiếu người, lại mới vừa nhận một cái hạng mục lớn, phải một mình làm việc của hai người, cho nên những điều anh nói có lẽ tôi không làm được, ngay cả không để cô ấy tăng ca tôi cũng không thể bảo đảm.”
Bình luận facebook