Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tinh-dang-664.html
Chương 664: Dỗ con (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Lau tóc xong, cố lên giường nằm xuống bên cạnh con
Thằng bé nhỏ xíu, so với lúc mới sinh đã lớn hơn rất nhiều, nhưng ở trong lòng cố, nó vẫn nhỏ bé như vậy, vẫn cần rất nhiều yếu thương và bảo vệ của người lớn
“An Noãn, mẹ anh bị bệnh rồi, bệnh tim
Bác sĩ nói nếu tình hình chuyển biến xấu sẽ phải làm phẫu thuật.” An Noãn khẻ ngây người, nhất thời không biết nên an ủi hắn thế nào.
“An Noãn, mẹ anh luôn rất muốn gặp thằng bé, có thể...”
Anh Noãn biết hắn định nói gì, cô khẽ nói: “Được, đợi mẹ anh khỏe hơn một chút, có thể để bà ấy đến nhà gặp thằng bé.”
“An Noãn...”
“Mạc Trọng Huy, anh không cần phải cảm ơn tôi
Bà ấy là bà nội của thằng bé, bà ấy2có quyền được thăm cháu trai mình
Hơn nữa chúng ta cũng chưa đến mức không thể nhìn mặt nhau, vẫn có thể đối xử với nhau như những người bạn.”
Một câu nói có tình có nghĩa như vậy lại khiến trái tim Mạc Trọng Huy vô cùng chua chát.
“An Noãn, chúng ta...”
“Mạc Trọng Huy, hay là anh về nhà nghỉ ngơi trước đi, con cũng không sốt nữa rồi, một mình tôi có thể chăm sóc được nó.” “An Noãn, em nhất định phải đối xử với anh như vậy sao?” Mạc Trọng Huy có chút nản lòng: “Anh xin lỗi vì tất cả những việc anh đã làm trước đây, em muốn anh làm gì cũng được, anh thật sự sẵn lòng thay đổi
Vì con, em để anh quay về bên cạnh em được không? Chúng ta cùng nhau9cho con một mái nhà ấm áp.”
An Noãn mím môi, nghiến răng nói: “Mạc Trọng Huy, anh đừng ép tôi.”
“Được được được, anh không ép em
Chúng ta cứ từ từ, cho dù thế nào đi nữa anh cũng sẽ ở bên cạnh hai mẹ con em.”
Không muốn tiếp tục nói chuyện với hắn nữa, An Noãn nhắm chặt mắt lại
Cho dù lúc này cô mệt nhọc và buồn ngủ như vậy, nhưng làm thế nào cũng không thể ngủ được, cứ luôn cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình
Một lúc lâu sau, An Noãn vẫn không ngủ được
Đột nhiên có một đôi môi ấm áp nhẹ nhàng hôn lên môi cô, cảm giác quen thuộc ấy khiến An Noãn đỏ mặt, tim đập thình thịch
Cô bám chặt hai tay vào khăn trải giường, không dám6tùy tiện mở mắt ra
Thế nhưng Mạc Trọng Huy càng được đà lấn tới, không chỉ hôn môi cô, nụ hôn ấm áp còn dịch lên trán, lên mắt, lên mũi c..
Cuối cùng An Noãn không thể chịu đựng được nữa, cô ngồi phắt dậy, đập mạnh đầu vào Mạc Trọng Huy
Cô đau đến mức kêu oai oái, Mạc Trọng Huy chột dạ
“Không phải em ngủ say rồi à? Sao tự dưng lại ngồi dậy?”
An Noãn lớn tiếng mắng: “Mạc Trọng Huy, cái đổ vừa ăn cướp vừa la làng này
Ai cho anh hôn tôi? Anh hôn tôi như vậy tôi có thể ngủ được à? Chúng ta đã ly hôn rồi, anh dựa vào đâu mà hôn tôi?”
Mạc Trọng Huy vội vàng giơ tay xoa trán giúp cô, vô cùng đau lòng
An Noãn càng tức giận hơn, chỉ vào0mũi hắn, mắng: “Mạc Trọng Huy, anh dựa vào cái gì mà hôn tôi? Chúng ta đã ly hôn rồi.” Mạc Trọng Huy cau mày lại, cười khổ: “Mọi người trong cái nhà này đều biết chúng ta đã ly hôn rồi, em cần gì phải lớn tiếng như vậy, em muốn để cả thế giới này đều biết sao?”
“Vậy anh dựa vào cái gì mà hôn tôi?”
Mạc Trọng Huy ảo não sở mũi, thấp giọng nói: “Anh không nén nổi tình cảm.” Anh Noãn bị hắn làm tức điên lên.
Cô chỉ thẳng ra cửa, quát: “Mạc Trọng Huy, anh cút đi, tránh xa tôi ra.”
“Được rồi được rồi, em mà ồn nữa là con sẽ bị em làm thức giấc đấy
Ngoan, ngủ đi, anh bảo đảm sẽ không động vào em nữa.”
“Tôi sẽ không tin tưởng anh nữa, anh7ra ngoài đi.”
Mạc Trọng Huy bị An Noãn đẩy xuống giường, hắn tức giận, đè cô xuống sàn nhà
Hắn dùng một tay giữ chặt lấy hai tay cô, bất chấp tất cả hôn lên môi cô.
“Um..”
Tất cả những lời chửi mắng của An Noãn đều bị hắn nuốt hết vào trong miệng.
Nụ hôn của Mạc Trọng Huy càng lúc càng nóng bỏng, hắn hôn đến cổ cô, vừa mút vừa cắn
Vốn hắn chỉ muốn khiến cô không nói nữa, nhưng càng hôn càng bị kích động không thể dừng lại được.
An Noãn tức giận: “Mạc Trọng Huy, anh còn không cút xuống, tôi sẽ không khách sáo với anh nữa đâu.” Mạc Trọng Huy khẽ cười một tiếng, không hôn cô nữa, nhìn chằm chằm vào cô, nhướng mày nói: “Em không khách sáo với anh thế nào? An Noãn, anh là một người đàn ông, đã chịu đựng em đến như vậy rồi, em còn muốn thế nào
nữa?”
An Noãn hung dữ trừng hẳn, nghiến răng nghiến lợi chửi mắng: “Anh cút xuống đi!”
“Được được được, anh đi, em đừng giận nữa, cũng đừng làm con tỉnh giấc.” Mạc Trọng Huy ngoan ngoãn rời khỏi người cô, trốn sang bên cạnh thằng bé
“Mạc Trọng Huy, anh cút đi.” An Noãn vừa nói xong, thằng bé đột nhiên “oe” lên một một tiếng
Mạc Trọng Huy hừ mũi: “Em nghe thấy chưa, con cũng có ý kiến rồi đấy.” Hắn nói rồi bể thằng bé lên
An Noãn cũng dậy chuẩn bị đi pha sữa bột, Mạc Trọng Huy xua tay: “Em nằm đi, để anh pha.” Hắn vừa bế con vừa pha sữa, động tác thậm chí còn thành thạo hơn cả mấy cô trông trẻ
Thằng bé uống sữa bột xong, rất nhanh đã nín, nằm ngủ say trong lòng Mạc Trọng Huy
An Noãn khẽ thở dài, lại tiếp tục nằm lên giường
Mạc Trọng Huy mượn cớ thằng bé bị bệnh, đường đường chính chính ở lại nhà họ Thẩm, như vậy An Noãn cũng không đuổi được hẳn đi
Quan trọng nhất là người trong nhà đều giúp Mạc Trọng Huy, An Noãn cảm thần minh hoàn toàn bị cô lập trong nhà
Đêm hôm đó, An Noãn vừa tắm xong đi từ phòng tắm ra, Mạc Trọng Huy đang bế con đi lại trong phòng cô
Cô không nhịn được nói: “Mạc Trọng Huy, anh dựa vào cái gì mà cứ ở lại nhà tôi không chịu đi hả?” Mạc Trọng Huy khẽ ngây người, lập tức cười nói: “Anh sợ anh đi rồi, con sẽ khóc.”
Anh Noăn tức giận: “Anh đưa con cho tôi, sau đó đi đi, xem con có khóc hay không
Anh đừng lấy con làm cớ nữa!”
Mạc Trọng Huy cũng không tức giận, đưa con cho cô, dùng sức véo lên đùi thằng bé một cái
Anh Noãn vừa bể thằng bé nó đã khóc ầm lên
“Em xem, em xem, con không thể xa anh được.”
Mạc Trọng Huy bế lấy đứa bé, vừa dễ vừa bể đi.
An Noãn nhìn bóng lưng hắn, lắc đầu.
Mạc Trọng Huy bế con xuống tầng, Đậu Nhã Quyên thấy thằng bé khóc liền vội chạy đi qua hỏi: “Sao thế? Lúc nãy vẫn vui vẻ mà, sao lại khóc rồi?”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Thằng bé nhỏ xíu, so với lúc mới sinh đã lớn hơn rất nhiều, nhưng ở trong lòng cố, nó vẫn nhỏ bé như vậy, vẫn cần rất nhiều yếu thương và bảo vệ của người lớn
“An Noãn, mẹ anh bị bệnh rồi, bệnh tim
Bác sĩ nói nếu tình hình chuyển biến xấu sẽ phải làm phẫu thuật.” An Noãn khẻ ngây người, nhất thời không biết nên an ủi hắn thế nào.
“An Noãn, mẹ anh luôn rất muốn gặp thằng bé, có thể...”
Anh Noãn biết hắn định nói gì, cô khẽ nói: “Được, đợi mẹ anh khỏe hơn một chút, có thể để bà ấy đến nhà gặp thằng bé.”
“An Noãn...”
“Mạc Trọng Huy, anh không cần phải cảm ơn tôi
Bà ấy là bà nội của thằng bé, bà ấy2có quyền được thăm cháu trai mình
Hơn nữa chúng ta cũng chưa đến mức không thể nhìn mặt nhau, vẫn có thể đối xử với nhau như những người bạn.”
Một câu nói có tình có nghĩa như vậy lại khiến trái tim Mạc Trọng Huy vô cùng chua chát.
“An Noãn, chúng ta...”
“Mạc Trọng Huy, hay là anh về nhà nghỉ ngơi trước đi, con cũng không sốt nữa rồi, một mình tôi có thể chăm sóc được nó.” “An Noãn, em nhất định phải đối xử với anh như vậy sao?” Mạc Trọng Huy có chút nản lòng: “Anh xin lỗi vì tất cả những việc anh đã làm trước đây, em muốn anh làm gì cũng được, anh thật sự sẵn lòng thay đổi
Vì con, em để anh quay về bên cạnh em được không? Chúng ta cùng nhau9cho con một mái nhà ấm áp.”
An Noãn mím môi, nghiến răng nói: “Mạc Trọng Huy, anh đừng ép tôi.”
“Được được được, anh không ép em
Chúng ta cứ từ từ, cho dù thế nào đi nữa anh cũng sẽ ở bên cạnh hai mẹ con em.”
Không muốn tiếp tục nói chuyện với hắn nữa, An Noãn nhắm chặt mắt lại
Cho dù lúc này cô mệt nhọc và buồn ngủ như vậy, nhưng làm thế nào cũng không thể ngủ được, cứ luôn cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình
Một lúc lâu sau, An Noãn vẫn không ngủ được
Đột nhiên có một đôi môi ấm áp nhẹ nhàng hôn lên môi cô, cảm giác quen thuộc ấy khiến An Noãn đỏ mặt, tim đập thình thịch
Cô bám chặt hai tay vào khăn trải giường, không dám6tùy tiện mở mắt ra
Thế nhưng Mạc Trọng Huy càng được đà lấn tới, không chỉ hôn môi cô, nụ hôn ấm áp còn dịch lên trán, lên mắt, lên mũi c..
Cuối cùng An Noãn không thể chịu đựng được nữa, cô ngồi phắt dậy, đập mạnh đầu vào Mạc Trọng Huy
Cô đau đến mức kêu oai oái, Mạc Trọng Huy chột dạ
“Không phải em ngủ say rồi à? Sao tự dưng lại ngồi dậy?”
An Noãn lớn tiếng mắng: “Mạc Trọng Huy, cái đổ vừa ăn cướp vừa la làng này
Ai cho anh hôn tôi? Anh hôn tôi như vậy tôi có thể ngủ được à? Chúng ta đã ly hôn rồi, anh dựa vào đâu mà hôn tôi?”
Mạc Trọng Huy vội vàng giơ tay xoa trán giúp cô, vô cùng đau lòng
An Noãn càng tức giận hơn, chỉ vào0mũi hắn, mắng: “Mạc Trọng Huy, anh dựa vào cái gì mà hôn tôi? Chúng ta đã ly hôn rồi.” Mạc Trọng Huy cau mày lại, cười khổ: “Mọi người trong cái nhà này đều biết chúng ta đã ly hôn rồi, em cần gì phải lớn tiếng như vậy, em muốn để cả thế giới này đều biết sao?”
“Vậy anh dựa vào cái gì mà hôn tôi?”
Mạc Trọng Huy ảo não sở mũi, thấp giọng nói: “Anh không nén nổi tình cảm.” Anh Noãn bị hắn làm tức điên lên.
Cô chỉ thẳng ra cửa, quát: “Mạc Trọng Huy, anh cút đi, tránh xa tôi ra.”
“Được rồi được rồi, em mà ồn nữa là con sẽ bị em làm thức giấc đấy
Ngoan, ngủ đi, anh bảo đảm sẽ không động vào em nữa.”
“Tôi sẽ không tin tưởng anh nữa, anh7ra ngoài đi.”
Mạc Trọng Huy bị An Noãn đẩy xuống giường, hắn tức giận, đè cô xuống sàn nhà
Hắn dùng một tay giữ chặt lấy hai tay cô, bất chấp tất cả hôn lên môi cô.
“Um..”
Tất cả những lời chửi mắng của An Noãn đều bị hắn nuốt hết vào trong miệng.
Nụ hôn của Mạc Trọng Huy càng lúc càng nóng bỏng, hắn hôn đến cổ cô, vừa mút vừa cắn
Vốn hắn chỉ muốn khiến cô không nói nữa, nhưng càng hôn càng bị kích động không thể dừng lại được.
An Noãn tức giận: “Mạc Trọng Huy, anh còn không cút xuống, tôi sẽ không khách sáo với anh nữa đâu.” Mạc Trọng Huy khẽ cười một tiếng, không hôn cô nữa, nhìn chằm chằm vào cô, nhướng mày nói: “Em không khách sáo với anh thế nào? An Noãn, anh là một người đàn ông, đã chịu đựng em đến như vậy rồi, em còn muốn thế nào
nữa?”
An Noãn hung dữ trừng hẳn, nghiến răng nghiến lợi chửi mắng: “Anh cút xuống đi!”
“Được được được, anh đi, em đừng giận nữa, cũng đừng làm con tỉnh giấc.” Mạc Trọng Huy ngoan ngoãn rời khỏi người cô, trốn sang bên cạnh thằng bé
“Mạc Trọng Huy, anh cút đi.” An Noãn vừa nói xong, thằng bé đột nhiên “oe” lên một một tiếng
Mạc Trọng Huy hừ mũi: “Em nghe thấy chưa, con cũng có ý kiến rồi đấy.” Hắn nói rồi bể thằng bé lên
An Noãn cũng dậy chuẩn bị đi pha sữa bột, Mạc Trọng Huy xua tay: “Em nằm đi, để anh pha.” Hắn vừa bế con vừa pha sữa, động tác thậm chí còn thành thạo hơn cả mấy cô trông trẻ
Thằng bé uống sữa bột xong, rất nhanh đã nín, nằm ngủ say trong lòng Mạc Trọng Huy
An Noãn khẽ thở dài, lại tiếp tục nằm lên giường
Mạc Trọng Huy mượn cớ thằng bé bị bệnh, đường đường chính chính ở lại nhà họ Thẩm, như vậy An Noãn cũng không đuổi được hẳn đi
Quan trọng nhất là người trong nhà đều giúp Mạc Trọng Huy, An Noãn cảm thần minh hoàn toàn bị cô lập trong nhà
Đêm hôm đó, An Noãn vừa tắm xong đi từ phòng tắm ra, Mạc Trọng Huy đang bế con đi lại trong phòng cô
Cô không nhịn được nói: “Mạc Trọng Huy, anh dựa vào cái gì mà cứ ở lại nhà tôi không chịu đi hả?” Mạc Trọng Huy khẽ ngây người, lập tức cười nói: “Anh sợ anh đi rồi, con sẽ khóc.”
Anh Noăn tức giận: “Anh đưa con cho tôi, sau đó đi đi, xem con có khóc hay không
Anh đừng lấy con làm cớ nữa!”
Mạc Trọng Huy cũng không tức giận, đưa con cho cô, dùng sức véo lên đùi thằng bé một cái
Anh Noãn vừa bể thằng bé nó đã khóc ầm lên
“Em xem, em xem, con không thể xa anh được.”
Mạc Trọng Huy bế lấy đứa bé, vừa dễ vừa bể đi.
An Noãn nhìn bóng lưng hắn, lắc đầu.
Mạc Trọng Huy bế con xuống tầng, Đậu Nhã Quyên thấy thằng bé khóc liền vội chạy đi qua hỏi: “Sao thế? Lúc nãy vẫn vui vẻ mà, sao lại khóc rồi?”
Bình luận facebook