-
tinh-dang-752.html
Chương 752: Ở lại đi, tôi còn chưa chơi chán (3)
Nhưng nhìn Đồng Hiểu bình tĩnh như thế, anh lại cảm thấy khó chịu
An Noãn gõ cửa, không thấy ai đáp lại, cô tự đẩy cửa vào
“Chậc chậc, tư thế này đúng là mất hồn.” An Noãn trêu ghẹo, ngồi xuống cạnh giường
Thẩm Thần Bằng tức giận hừ một cái, “Cách xa anh ra, đang phiền đây.” “Có chuyện gì phiền não không ngại thì nói với em đi, biết đâu em có thể giúp anh đấy.” Thẩm Thần Bằng giả chết không nói lời nào.
An Noãn đập mạnh lên bả vai anh, thử hỏi, “Có phải anh cãi nhau với Đồng Hiểu không?”
Thẩm Thần Bằng ngồi phắt dậy, “Chia tay rồi, bọn anh chia tay rồi, An Noãn, em đừng quấy rầy anh nữa? Để anh yên tĩnh một chút!”
An Noãn: “Em chỉ hỏi dò tí thôi, anh làm gì mà gắt um lên thể
Em cũng2chỉ là tốt bụng quan tâm đến anh thôi! Nói cho em biết một chút vì sao hai người chia tay, em xem thử xem còn khả năng tái hợp không.” Thẩm Thần Bằng hít sâu một hơi, nhìn An Noãn, nói từng câu từng chữ rõ ràng, “An Noãn, em nghe cho kĩ đây, anh và Đồng Hiểu đã chia tay rồi
Anh phát hiện cô ấy không phải kiểu người anh thích, cho nên em đừng tự tung tự tác đi tìm cô ấy.”
An Noãn kêu rên, “Chuyện của anh, em cũng không muốn quản, anh tự đi mà giải quyết, đừng để đến lúc bác trai bác gái tìm bừa cho anh một thiên kim đại tiểu thư được nuông chiều từ bé.”
Ngày hôm sau An Noãn vẫn đến trường học, cô tự mình đưa Đinh Đinh vào lớp, lén lút theo dõi tình hình7của Đồng Hiểu
Đồng Hiểu rất lễ phép nói chuyện với các phụ huynh, nhìn không thấy có cảm xúc gì khác lạ
Đồng Hiểu khách khí chào hỏi cô, “Mẹ bé Mạc Tử Ý, hôm nay cô rảnh đưa Mạc Tử Ý đi học ạ.”
“Thật xin lỗi, gần đây tôi bận quá, không có thời gian quan tâm đến chuyện Mạc Tử Ý ở trường, làm phiền cô giáo rồi.” “Mạc Tử Ý rất ngoan, cậu bé đã hoàn toàn thích nghi với sinh hoạt ở trường, hơn nữa còn rất biết chia sẻ, luôn chủ động giúp đỡ các bạn khác
Tôi và cô Hà đều rất thích cậu bé.” “Mạc Tử Ý khiến các cô thêm vất vả rồi
Cô Đồng, tối nay cô rảnh không, tôi muốn mời cô đi uống cà phê?” Đồng Hiểu hơi ngập ngừng, rồi nói ngay, “Cũng rảnh, lần nào cũng là9cô mời tôi, lần này để tôi mời cô cà phê nhé.”
Sau khi An Noãn rời đi, Hà Thu Đinh tò mò hỏi cô, “Mẹ của Mạc Tử Ý nói gì với cô?”
“Không có gì, chỉ hỏi thăm một chút về việc của Mạc Tử Ý ở trường.”
Hà Thu Đình cười cười, trêu chọc nói, “Không phải là sợ cô bắt nạt con của cô ấy chứ?”
“Mẹ của Mạc Tử Ý không phải người như vậy đâu.”
Hà Thu Đình khẽ thở dài, “Đồng Hiểu, thật ra khi cô và anh Thẩm còn ở bên nhau, tôi cũng không phải rất hâm mộ cô, người tôi ngưỡng mộ nhất chính là mẹ của Mạc Tử Ý
Mặc dù mới chỉ cùng ăn cơm với cô ấy một lần, nhưng có thể nhận ra ngài Mạc rất yêu thương cô ấy
Tôi còn nghe nói, mặc dù ngài Mạc có nhiều5tiền như vậy, nhưng bên ngoài không hề có tình nhân, thậm chí quan hệ xã giao với phụ nữ cũng rất hạn chế, nghe nói mỗi ngày hết giờ làm đều về nhà, là một người chồng, người ba cực kỳ tốt
Ôi, sao tôi lại không có mệnh tốt như thế!” “Sau này cô cũng sẽ gặp được người chồng tốt như thế mà.” Hà Thu Đình quệt miệng nói: “Cho dù có gặp được người tốt như vậy, cũng không thể có tiền, có sức hút như ngài Mạc
Đồng Hiểu, sau khi thích nghi Mạc, tôi cảm thấy tôi sẽ không thể yêu ai khác được nữa.”
Đồng Hiểu cười, “Thu Đình, cô đừng nói đùa, lại thành trò cười cho người khác.”
Hà Thu Đình lơ đễnh, “Cô cứ cười tôi đi, tôi chính là một người si tình như vậy đấy.” Sau khi hết giờ3làm, Đồng Hiểu đi thẳng đến quán cà phê, cách thời gian hẹn với An Noãn một tiếng đồng hồ nữa
Cô chọn một vị trí ngồi gần cửa sổ, gọi một ly cà phê
Cà phê ở đây là loại cao cấp, bình thường có chưa từng dám uống
Nhìn dòng xe lướt qua như nước bên ngoài cửa sổ, người đi đường ai nấy đều vội vã, rất ít người nhàn nhã như cô
Thành phố này, tiết tấu sinh hoạt rất nhanh, ngẫu nhiên dừng bước lại, sẽ phát hiện người khác đã đi rất xa rồi, nhất định phải chạy mới đuổi kịp
Cô vẫn cảm thấy mình thích hợp với cuộc sống trầm lắng hơn, nhưng nếu rời khỏi đây ngay trong lòng lại có chút tiếc nuối
Thành phố này dù sao cũng chứa đựng ký ức đẹp nhất của cô, cũng là mơ mộng chân thật nhất của cô.
Khi An Noãn đi vào quán cà phê, thấy Hiểu Đồng đang chống má lên tay, đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ
Thấy cảnh này, đột nhiên cô lại thấy thương cảm
Dường như cô gái này đã phải trải qua chuyện rất đau lòng
An Noãn đi đến, ngồi xuống vị trí đối diện Đồng Hiểu: “Thật xin lỗi, để cô chờ lâu.”
Nghe giọng An Noãn, Đồng Hiểu mới kéo tâm trí trở lại, cười nói: “Không sao, tôi cũng vừa mới đến
Cô muốn uống gì, tôi gọi giúp cô.”
An Noãn gọi cà phê
Hai người đều không biết nên mở miệng thể nào
“Tôi gọi cô là Đồng Hiểu, cô không ngại chứ?”
Đồng Hiểu lắc đầu, “Không sao.”
“Hôm nay tôi hẹn cô ra đây, là muốn hỏi giữa cô và anh trai tôi đã có chuyện gì xảy ra, đang tốt đẹp, sao lại chia tay?”
“Có lẽ là do không hợp.”
“Tôi không tin, nói về tính cách tôi cảm thấy cô và anh tôi rất hợp nhau
Đồng Hiểu, nói thật cho tôi biết, có phải anh tôi bắt nạt cô không?” Đồng Hiểu vẫn lắc đầu, nói thật nhỏ: “Anh ấy không bắt nạt tôi.”
“Đồng Hiểu, tôi hi vọng cô có thể nói thật với tôi, vì chỉ có như vậy, tôi mới biết phải giúp hai người như thế nào
Tôi có thể thấy anh tôi thực sự rất thích cô, bây giờ tâm trạng anh ấy cũng không tốt
Đồng Hiểu, hai người ở bên nhau, quan trọng nhất chính là thẳng thắn, có chuyện gì thẳng thắn nói ra, tôi tin mọi chuyện sẽ tốt hơn.”
“Cô An, tôi có thể hỏi cô một chuyện không?” An Noãn gật đầu, “Đương nhiên rồi, liên quan đến anh tôi, cô muốn biết chuyện gì, cứ hỏi.” “Trước kia có phải anh ấy đã từng yêu một cô gái, bọn họ rất yêu thương nhau phải không?” An Noãn khẽ nhíu mày, “Làm sao có biết? Cô và anh tôi vì chuyện này mà chia tay?”
Đồng Hiểu lắc đầu, “Không phải, chúng tôi chia tay không phải vì chuyện này, tôi chỉ tò mò, anh ấy đã từng thật sự yêu một người sao?” An Noãn gật đầu, “Anh ấy đã yêu
Thật ra chuyện này đã xảy ra nhiều năm trước rồi, anh ấy và một cô gái yêu nhau, nhưng sau đó bị mọi người trong nhà phản đối, về sau hai người chia tay, cô gái kia cũng đã kết hôn
Đồng Hiểu, mọi chuyện đều là quá khứ rồi, cô không phải vì chuyện này mà muốn chia tay với anh trai tôi chứ?”
“Cô gái kia bây giờ đã ly hôn.”
An Noãn gõ cửa, không thấy ai đáp lại, cô tự đẩy cửa vào
“Chậc chậc, tư thế này đúng là mất hồn.” An Noãn trêu ghẹo, ngồi xuống cạnh giường
Thẩm Thần Bằng tức giận hừ một cái, “Cách xa anh ra, đang phiền đây.” “Có chuyện gì phiền não không ngại thì nói với em đi, biết đâu em có thể giúp anh đấy.” Thẩm Thần Bằng giả chết không nói lời nào.
An Noãn đập mạnh lên bả vai anh, thử hỏi, “Có phải anh cãi nhau với Đồng Hiểu không?”
Thẩm Thần Bằng ngồi phắt dậy, “Chia tay rồi, bọn anh chia tay rồi, An Noãn, em đừng quấy rầy anh nữa? Để anh yên tĩnh một chút!”
An Noãn: “Em chỉ hỏi dò tí thôi, anh làm gì mà gắt um lên thể
Em cũng2chỉ là tốt bụng quan tâm đến anh thôi! Nói cho em biết một chút vì sao hai người chia tay, em xem thử xem còn khả năng tái hợp không.” Thẩm Thần Bằng hít sâu một hơi, nhìn An Noãn, nói từng câu từng chữ rõ ràng, “An Noãn, em nghe cho kĩ đây, anh và Đồng Hiểu đã chia tay rồi
Anh phát hiện cô ấy không phải kiểu người anh thích, cho nên em đừng tự tung tự tác đi tìm cô ấy.”
An Noãn kêu rên, “Chuyện của anh, em cũng không muốn quản, anh tự đi mà giải quyết, đừng để đến lúc bác trai bác gái tìm bừa cho anh một thiên kim đại tiểu thư được nuông chiều từ bé.”
Ngày hôm sau An Noãn vẫn đến trường học, cô tự mình đưa Đinh Đinh vào lớp, lén lút theo dõi tình hình7của Đồng Hiểu
Đồng Hiểu rất lễ phép nói chuyện với các phụ huynh, nhìn không thấy có cảm xúc gì khác lạ
Đồng Hiểu khách khí chào hỏi cô, “Mẹ bé Mạc Tử Ý, hôm nay cô rảnh đưa Mạc Tử Ý đi học ạ.”
“Thật xin lỗi, gần đây tôi bận quá, không có thời gian quan tâm đến chuyện Mạc Tử Ý ở trường, làm phiền cô giáo rồi.” “Mạc Tử Ý rất ngoan, cậu bé đã hoàn toàn thích nghi với sinh hoạt ở trường, hơn nữa còn rất biết chia sẻ, luôn chủ động giúp đỡ các bạn khác
Tôi và cô Hà đều rất thích cậu bé.” “Mạc Tử Ý khiến các cô thêm vất vả rồi
Cô Đồng, tối nay cô rảnh không, tôi muốn mời cô đi uống cà phê?” Đồng Hiểu hơi ngập ngừng, rồi nói ngay, “Cũng rảnh, lần nào cũng là9cô mời tôi, lần này để tôi mời cô cà phê nhé.”
Sau khi An Noãn rời đi, Hà Thu Đinh tò mò hỏi cô, “Mẹ của Mạc Tử Ý nói gì với cô?”
“Không có gì, chỉ hỏi thăm một chút về việc của Mạc Tử Ý ở trường.”
Hà Thu Đình cười cười, trêu chọc nói, “Không phải là sợ cô bắt nạt con của cô ấy chứ?”
“Mẹ của Mạc Tử Ý không phải người như vậy đâu.”
Hà Thu Đình khẽ thở dài, “Đồng Hiểu, thật ra khi cô và anh Thẩm còn ở bên nhau, tôi cũng không phải rất hâm mộ cô, người tôi ngưỡng mộ nhất chính là mẹ của Mạc Tử Ý
Mặc dù mới chỉ cùng ăn cơm với cô ấy một lần, nhưng có thể nhận ra ngài Mạc rất yêu thương cô ấy
Tôi còn nghe nói, mặc dù ngài Mạc có nhiều5tiền như vậy, nhưng bên ngoài không hề có tình nhân, thậm chí quan hệ xã giao với phụ nữ cũng rất hạn chế, nghe nói mỗi ngày hết giờ làm đều về nhà, là một người chồng, người ba cực kỳ tốt
Ôi, sao tôi lại không có mệnh tốt như thế!” “Sau này cô cũng sẽ gặp được người chồng tốt như thế mà.” Hà Thu Đình quệt miệng nói: “Cho dù có gặp được người tốt như vậy, cũng không thể có tiền, có sức hút như ngài Mạc
Đồng Hiểu, sau khi thích nghi Mạc, tôi cảm thấy tôi sẽ không thể yêu ai khác được nữa.”
Đồng Hiểu cười, “Thu Đình, cô đừng nói đùa, lại thành trò cười cho người khác.”
Hà Thu Đình lơ đễnh, “Cô cứ cười tôi đi, tôi chính là một người si tình như vậy đấy.” Sau khi hết giờ3làm, Đồng Hiểu đi thẳng đến quán cà phê, cách thời gian hẹn với An Noãn một tiếng đồng hồ nữa
Cô chọn một vị trí ngồi gần cửa sổ, gọi một ly cà phê
Cà phê ở đây là loại cao cấp, bình thường có chưa từng dám uống
Nhìn dòng xe lướt qua như nước bên ngoài cửa sổ, người đi đường ai nấy đều vội vã, rất ít người nhàn nhã như cô
Thành phố này, tiết tấu sinh hoạt rất nhanh, ngẫu nhiên dừng bước lại, sẽ phát hiện người khác đã đi rất xa rồi, nhất định phải chạy mới đuổi kịp
Cô vẫn cảm thấy mình thích hợp với cuộc sống trầm lắng hơn, nhưng nếu rời khỏi đây ngay trong lòng lại có chút tiếc nuối
Thành phố này dù sao cũng chứa đựng ký ức đẹp nhất của cô, cũng là mơ mộng chân thật nhất của cô.
Khi An Noãn đi vào quán cà phê, thấy Hiểu Đồng đang chống má lên tay, đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ
Thấy cảnh này, đột nhiên cô lại thấy thương cảm
Dường như cô gái này đã phải trải qua chuyện rất đau lòng
An Noãn đi đến, ngồi xuống vị trí đối diện Đồng Hiểu: “Thật xin lỗi, để cô chờ lâu.”
Nghe giọng An Noãn, Đồng Hiểu mới kéo tâm trí trở lại, cười nói: “Không sao, tôi cũng vừa mới đến
Cô muốn uống gì, tôi gọi giúp cô.”
An Noãn gọi cà phê
Hai người đều không biết nên mở miệng thể nào
“Tôi gọi cô là Đồng Hiểu, cô không ngại chứ?”
Đồng Hiểu lắc đầu, “Không sao.”
“Hôm nay tôi hẹn cô ra đây, là muốn hỏi giữa cô và anh trai tôi đã có chuyện gì xảy ra, đang tốt đẹp, sao lại chia tay?”
“Có lẽ là do không hợp.”
“Tôi không tin, nói về tính cách tôi cảm thấy cô và anh tôi rất hợp nhau
Đồng Hiểu, nói thật cho tôi biết, có phải anh tôi bắt nạt cô không?” Đồng Hiểu vẫn lắc đầu, nói thật nhỏ: “Anh ấy không bắt nạt tôi.”
“Đồng Hiểu, tôi hi vọng cô có thể nói thật với tôi, vì chỉ có như vậy, tôi mới biết phải giúp hai người như thế nào
Tôi có thể thấy anh tôi thực sự rất thích cô, bây giờ tâm trạng anh ấy cũng không tốt
Đồng Hiểu, hai người ở bên nhau, quan trọng nhất chính là thẳng thắn, có chuyện gì thẳng thắn nói ra, tôi tin mọi chuyện sẽ tốt hơn.”
“Cô An, tôi có thể hỏi cô một chuyện không?” An Noãn gật đầu, “Đương nhiên rồi, liên quan đến anh tôi, cô muốn biết chuyện gì, cứ hỏi.” “Trước kia có phải anh ấy đã từng yêu một cô gái, bọn họ rất yêu thương nhau phải không?” An Noãn khẽ nhíu mày, “Làm sao có biết? Cô và anh tôi vì chuyện này mà chia tay?”
Đồng Hiểu lắc đầu, “Không phải, chúng tôi chia tay không phải vì chuyện này, tôi chỉ tò mò, anh ấy đã từng thật sự yêu một người sao?” An Noãn gật đầu, “Anh ấy đã yêu
Thật ra chuyện này đã xảy ra nhiều năm trước rồi, anh ấy và một cô gái yêu nhau, nhưng sau đó bị mọi người trong nhà phản đối, về sau hai người chia tay, cô gái kia cũng đã kết hôn
Đồng Hiểu, mọi chuyện đều là quá khứ rồi, cô không phải vì chuyện này mà muốn chia tay với anh trai tôi chứ?”
“Cô gái kia bây giờ đã ly hôn.”
Bình luận facebook