Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 582: Con Có Thai Rồi (5)
“À, Lăng Thiên đến đó à, ngồi đi ngồi đi.” Lý Đông Sinh thấy là Diệp Lăng Thiên thì liền để tờ báo ở trong tay xuống, lên tiếng gọi, sau đó lại trợn mắt nhìn Lý Yến rồi nói: “Thằng bé chính là người hỏi đường mà con nói đó hả, con cũng đã ba mươi tuổi rồi mà lại không biết nặng không biết nhẹ như vậy!”
Bị Lý Đông Sinh nói như thế, Lý Yến vô cùng ngại ngùng, chỉ có thể giương mắt lên nhìn Diệp Lăng Thiên.
“Cô ấy nói đùa con thôi.” Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó lại xách đồ bỏ vào trong góc tường.
“Cháu làm cái gì vậy chứ? Cháu nhiều tiền không có chỗ nào tiêu cho nên tiêu tiền cho chú đó à, chú không thiếu ăn không thiếu uống, không cần mấy thứ này của cháu làm cái gì, để một lát nữa cháu đi thì mang mấy cái này theo luôn đi.” Lý Đông Sinh nhìn thấy Diệp Lăng Thiên mang đồ theo thì vô cùng tức giận.
“Chú Lý, trước tiên cứ để đồ ở đây đi, ngày hôm nay cháu mang những món này đến đây là có ý của cháu.”
“Chú cũng muốn xem xem cháu có ý gì, được rồi, kêu mẹ con làm vài món ăn đi.” Lý Đông Sinh nói với Lý Yến.
“Cái đó, ba, anh ta đã ăn cơm tối rồi, buổi tối không ăn cơm ở nhà của chúng ta đâu, đợi một lát nữa anh ta còn có chuyện phải làm.” Lý Yến vội vàng nói, vừa nháy mắt với Diệp Lăng Thiên.
“Cháu ăn rồi hả?” Lý Đông Sinh hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Vẫn chưa ăn ạ.” Diệp Lăng Thiên trả lời rất thẳng thắn.
Lý Đông Sinh xoay mặt qua nhìn Lý Yến, muốn nói cái gì đó nhưng mà cuối cùng vẫn không nói, chỉ trừng mắt liếc nhìn, sau đó lại gọi với vào trong phòng bếp: “Lăng Thiên đến nhà, làm thêm vài món nữa đi.”
Lúc này mẹ của Lý Yến bước ra từ trong phòng bếp, nhìn thấy Diệp Lăng Thiên thì nở nụ cười lên tiếng chào hỏi, sau đó lại đi vào trong phòng bếp nấu cơm.
“Ba, ba cứ xem báo trước đi, con có việc nói với anh ta cái đã.” Lý Yến cảm thấy như thế này không phải là cách, nói thẳng rồi sau đó nhanh chóng kéo tay của Diệp Lăng Thiên đi vào trong phòng ngủ của mình.
Lý Đông Sinh kỳ quái nhìn Lý Yến và Diệp Lăng Thiên, cứ luôn cảm thấy ngày hôm nay hai người đó có chỗ không đúng.
Lý Yến kéo Diệp Lăng Thiên vào trong phòng rồi trực tiếp đóng cửa phòng lại, trực tiếp nói với Diệp Lăng Thiên: “Diệp Lăng Thiên, tại sao anh lại nói mà không giữ lời? Nói là ngày mai mới đến, tại sao ngày hôm nay anh lại đến?”
“Ngày hôm nay đến đây cùng với việc ngày mai đến đây khác nhau chỗ nào, tôi cảm thấy chuyện này nên xác định sớm.”
“Nhưng mà cũng không quan tâm một hai ngày.”
Diệp Lăng Thiên nhìn thấy Lý Yến không nói gì, chậm rãi đi một vòng trong phòng ngủ của Lý Yến nhìn trái nhìn phải.
“Anh nói chuyện đi chứ, tôi nói cho anh biết, ngày hôm nay tôi không cho phép anh nói chuyện này, có nghe không hả?” Lý Yến uy hiếp Diệp Lăng Thiên.
“Căn phòng được trang trí rất đẹp.” Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói, sau đó trực tiếp thừa dịp Lý Yến không chú ý mà kéo cửa đi ra ngoài.
“Anh..." Lý Yến nhìn Diệp Lăng Thiên chỉ có thể tức giận giậm chân một lần nữa.
Diệp Lăng Thiên trực tiếp ngồi bên cạnh Lý Đông Sinh ở trên ghế salon, hai người trò chuyện với nhau, Lý Yến lòng nóng như lửa đốt lập tức không có cách nào khác, chỉ có thể ngồi ở một bên lo lắng vô dụng.
Không bao lâu sau liền ăn cơm, người một nhà Lý Yến cộng thêm Diệp Lăng Thiên đều ngồi vào bàn, Lý Đông Sinh vẫn lấy ra một bình rượu như cũ, rót một ly cho Diệp Lăng Thiên rồi cũng rất một ly cho mình.
“Gần đây cháu đến nhà chú hơi ít rồi đó, sau này nếu như mà không bận thì cứ đến đây tâm sự với chú.” Lý Đông Sinh vừa uống rượu với Diệp Lăng Thiên vừa nói.
Diệp Lăng Thiên uống một ngụm rượu, nhìn một chút, sau đó đặt ly rượu xuống, trịnh trọng nói: “Thưa chú, thưa dì, thật ra thì ngày hôm nay cháu đến đây là có chuyện muốn nhận được sự đồng ý của hai người.”
“Có chuyện gì lại trịnh trọng như thế?” Lý Đông Sinh thắc mắc hỏi.
“Anh ta ấy à, là bởi vì một cửa hàng của bọn họ vừa bị người ta đập phá vào tối ngày hôm qua, cho nên đến đây nhờ ba giúp một tay điều tra ra hung phạm.” Lý Yến thấy là Diệp Lăng Thiên muốn nói chuyện, cô có thể đoán được Diệp Lăng Thiên muốn nói cái gì, trực tiếp tìm một lý do để nói trước Diệp Lăng Thiên.
“Hả, còn có chuyện này nữa à? Nói cho chú biết xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Lý Đông Sinh nghe nói có chuyện như vậy, đặt ly rượu xuống rồi hỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ chỉ có thể gật đầu, nói: “Đúng là có chuyện như vậy ạ, gần đây một cửa hàng chi nhánh của công ty cháu vừa mới bị trộm vào tối ngày hôm qua, lúc cháu đến đó xem thì mới phát hiện không phải là bị trộm đơn giản như vậy, toàn bộ những vật dụng đắt tiền trong cửa hàng có thể lấy được điều đã bị người ta lấy mất, những đồ vật còn lại trên cơ bản đều nát bấy, rất rõ ràng đây không phải là trộm cắp mà là bị người ta phá tiệm, chuyện này cháu đã để đội cảnh sát hình sự của Lý Yến hỗ trợ tham gia điều tra, ngày hôm nay cháu muốn nói không phải là chuyện này đâu.”
“Con người của cháu có lúc nào mà ấp a ấp úng như vậy, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.”
“Cháu...” Lúc Diệp Lăng Thiên chuẩn bị mở miệng nói chuyện, Lý Yến đã trực tiếp cầm lấy đũa gắp một đũa thức ăn thật lớn bỏ vào trong chén của Diệp Lăng Thiên rồi nói: “Nào nào nào, ăn nhiều một chút đi, đặc biệt là cá đó, có ích đối với thân thể, ăn rồi có thể thông minh hơn.”
Diệp Lăng Thiên lại bị Lý Yến cắt ngang, Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ chỉ có thể nói: “Cảm ơn." sau đó Diệp Lăng Thiên lại nhìn Lý Đông Sinh một lần nữa rồi nói: “Thưa chú, thưa dì, cháu..."
“Ăn thịt gà đi, món thịt gà này của mẹ tôi làm rất ngon đó, hương vị vô cùng tốt, ăn nhiều một chút.” Lý Yến lại đánh gãy lời của Diệp Lăng Thiên, gắp một miếng thịt gà đặt vào trong chén của Diệp Lăng Thiên.
“Đủ rồi Lý Yến, rốt cuộc là con có hết hay không vậy hả, rốt cuộc là con muốn làm cái gì vậy? Hai người các con có chuyện gì, bắt đầu từ lúc Lăng Thiên bước vào nhà thì ba đã cảm thấy con không bình thường rồi, từ giờ trở đi con câm miệng lại cho ba. Lăng Thiên, cháu nói đi, rốt cuộc là cháu muốn nói cái gì.” Cuối cùng Lý Đông Sinh cũng đã nổi giận, đập đôi đũa lên trên bàn, không cho Lý Yến nói tiếp.
Lý Yến nhìn thấy ba của mình đã tức giận, cô ta biết là chuyện này không thể giấu nổi nữa, quyết định dứt khoát trực tiếp buông đũa xuống rồi nói: “Kêu con nói thì con nói, nói cho hai người biết ngày hôm nay anh ta đến đây là muốn nói chuyện kết hôn cùng với con.”
“Cái gì?” Lý Yến vừa mới nói xong, Lý Đông Sinh và mẹ của Lý Yến gần như đồng thời há to miệng nhìn Lý Yến, sau đó lại nhìn Diệp Lăng Thiên, hoàn toàn không hiểu tình huống gì.
“Cháu đến đây để nói chuyện này hả?” Lý Đông Sinh là người lấy lại tinh thần trước, nhìn Diệp Lăng Thiên rồi hỏi.
“Đúng vậy thưa chú, thưa dì, ngày hôm nay thật ra cháu đến đây là muốn nhận được sự đồng ý của hai người, cháu muốn cưới Lý Yến, muốn kết hôn với cô ấy.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.
Lý Đông Sinh cau mày nhìn Diệp Lăng Thiên và Lý Yến, mẹ của Lý Yến cũng hoàn toàn không hiểu rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, chỉ là nhìn Lý Đông Sinh.
“Ba hoàn toàn không hiểu được hai đứa các con rốt cuộc là có chuyện gì, hai đứa đều đang ở đây, hai đứa nói rõ ràng cho ba, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra.” Lý Đông Sinh nhìn Diệp Lăng Thiên và Lý Yến rồi hỏi.
Lý Yến bị ba mình nhìn chằm chằm khó nói thành lời, cúi đầu xuống một câu cũng không nói.
“Thưa chú, thưa dì, cháu và Lý Yến đã quyết định kết hôn với nhau, tối ngày hôm nay chúng cháu muốn nhận được sự đồng ý của hai người về chuyện này.” Diệp Lăng Thiên lặp lại câu nói này một lần nữa, tiện thể cũng đỡ cho Lý Yến.
“Không phải, Lăng Thiên, dì nhớ là cháu có bạn gái mà?” Mẹ của Lý Yến rốt cuộc cũng đã nhịn không được mà hỏi.
Bị Lý Đông Sinh nói như thế, Lý Yến vô cùng ngại ngùng, chỉ có thể giương mắt lên nhìn Diệp Lăng Thiên.
“Cô ấy nói đùa con thôi.” Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó lại xách đồ bỏ vào trong góc tường.
“Cháu làm cái gì vậy chứ? Cháu nhiều tiền không có chỗ nào tiêu cho nên tiêu tiền cho chú đó à, chú không thiếu ăn không thiếu uống, không cần mấy thứ này của cháu làm cái gì, để một lát nữa cháu đi thì mang mấy cái này theo luôn đi.” Lý Đông Sinh nhìn thấy Diệp Lăng Thiên mang đồ theo thì vô cùng tức giận.
“Chú Lý, trước tiên cứ để đồ ở đây đi, ngày hôm nay cháu mang những món này đến đây là có ý của cháu.”
“Chú cũng muốn xem xem cháu có ý gì, được rồi, kêu mẹ con làm vài món ăn đi.” Lý Đông Sinh nói với Lý Yến.
“Cái đó, ba, anh ta đã ăn cơm tối rồi, buổi tối không ăn cơm ở nhà của chúng ta đâu, đợi một lát nữa anh ta còn có chuyện phải làm.” Lý Yến vội vàng nói, vừa nháy mắt với Diệp Lăng Thiên.
“Cháu ăn rồi hả?” Lý Đông Sinh hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Vẫn chưa ăn ạ.” Diệp Lăng Thiên trả lời rất thẳng thắn.
Lý Đông Sinh xoay mặt qua nhìn Lý Yến, muốn nói cái gì đó nhưng mà cuối cùng vẫn không nói, chỉ trừng mắt liếc nhìn, sau đó lại gọi với vào trong phòng bếp: “Lăng Thiên đến nhà, làm thêm vài món nữa đi.”
Lúc này mẹ của Lý Yến bước ra từ trong phòng bếp, nhìn thấy Diệp Lăng Thiên thì nở nụ cười lên tiếng chào hỏi, sau đó lại đi vào trong phòng bếp nấu cơm.
“Ba, ba cứ xem báo trước đi, con có việc nói với anh ta cái đã.” Lý Yến cảm thấy như thế này không phải là cách, nói thẳng rồi sau đó nhanh chóng kéo tay của Diệp Lăng Thiên đi vào trong phòng ngủ của mình.
Lý Đông Sinh kỳ quái nhìn Lý Yến và Diệp Lăng Thiên, cứ luôn cảm thấy ngày hôm nay hai người đó có chỗ không đúng.
Lý Yến kéo Diệp Lăng Thiên vào trong phòng rồi trực tiếp đóng cửa phòng lại, trực tiếp nói với Diệp Lăng Thiên: “Diệp Lăng Thiên, tại sao anh lại nói mà không giữ lời? Nói là ngày mai mới đến, tại sao ngày hôm nay anh lại đến?”
“Ngày hôm nay đến đây cùng với việc ngày mai đến đây khác nhau chỗ nào, tôi cảm thấy chuyện này nên xác định sớm.”
“Nhưng mà cũng không quan tâm một hai ngày.”
Diệp Lăng Thiên nhìn thấy Lý Yến không nói gì, chậm rãi đi một vòng trong phòng ngủ của Lý Yến nhìn trái nhìn phải.
“Anh nói chuyện đi chứ, tôi nói cho anh biết, ngày hôm nay tôi không cho phép anh nói chuyện này, có nghe không hả?” Lý Yến uy hiếp Diệp Lăng Thiên.
“Căn phòng được trang trí rất đẹp.” Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói, sau đó trực tiếp thừa dịp Lý Yến không chú ý mà kéo cửa đi ra ngoài.
“Anh..." Lý Yến nhìn Diệp Lăng Thiên chỉ có thể tức giận giậm chân một lần nữa.
Diệp Lăng Thiên trực tiếp ngồi bên cạnh Lý Đông Sinh ở trên ghế salon, hai người trò chuyện với nhau, Lý Yến lòng nóng như lửa đốt lập tức không có cách nào khác, chỉ có thể ngồi ở một bên lo lắng vô dụng.
Không bao lâu sau liền ăn cơm, người một nhà Lý Yến cộng thêm Diệp Lăng Thiên đều ngồi vào bàn, Lý Đông Sinh vẫn lấy ra một bình rượu như cũ, rót một ly cho Diệp Lăng Thiên rồi cũng rất một ly cho mình.
“Gần đây cháu đến nhà chú hơi ít rồi đó, sau này nếu như mà không bận thì cứ đến đây tâm sự với chú.” Lý Đông Sinh vừa uống rượu với Diệp Lăng Thiên vừa nói.
Diệp Lăng Thiên uống một ngụm rượu, nhìn một chút, sau đó đặt ly rượu xuống, trịnh trọng nói: “Thưa chú, thưa dì, thật ra thì ngày hôm nay cháu đến đây là có chuyện muốn nhận được sự đồng ý của hai người.”
“Có chuyện gì lại trịnh trọng như thế?” Lý Đông Sinh thắc mắc hỏi.
“Anh ta ấy à, là bởi vì một cửa hàng của bọn họ vừa bị người ta đập phá vào tối ngày hôm qua, cho nên đến đây nhờ ba giúp một tay điều tra ra hung phạm.” Lý Yến thấy là Diệp Lăng Thiên muốn nói chuyện, cô có thể đoán được Diệp Lăng Thiên muốn nói cái gì, trực tiếp tìm một lý do để nói trước Diệp Lăng Thiên.
“Hả, còn có chuyện này nữa à? Nói cho chú biết xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Lý Đông Sinh nghe nói có chuyện như vậy, đặt ly rượu xuống rồi hỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ chỉ có thể gật đầu, nói: “Đúng là có chuyện như vậy ạ, gần đây một cửa hàng chi nhánh của công ty cháu vừa mới bị trộm vào tối ngày hôm qua, lúc cháu đến đó xem thì mới phát hiện không phải là bị trộm đơn giản như vậy, toàn bộ những vật dụng đắt tiền trong cửa hàng có thể lấy được điều đã bị người ta lấy mất, những đồ vật còn lại trên cơ bản đều nát bấy, rất rõ ràng đây không phải là trộm cắp mà là bị người ta phá tiệm, chuyện này cháu đã để đội cảnh sát hình sự của Lý Yến hỗ trợ tham gia điều tra, ngày hôm nay cháu muốn nói không phải là chuyện này đâu.”
“Con người của cháu có lúc nào mà ấp a ấp úng như vậy, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.”
“Cháu...” Lúc Diệp Lăng Thiên chuẩn bị mở miệng nói chuyện, Lý Yến đã trực tiếp cầm lấy đũa gắp một đũa thức ăn thật lớn bỏ vào trong chén của Diệp Lăng Thiên rồi nói: “Nào nào nào, ăn nhiều một chút đi, đặc biệt là cá đó, có ích đối với thân thể, ăn rồi có thể thông minh hơn.”
Diệp Lăng Thiên lại bị Lý Yến cắt ngang, Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ chỉ có thể nói: “Cảm ơn." sau đó Diệp Lăng Thiên lại nhìn Lý Đông Sinh một lần nữa rồi nói: “Thưa chú, thưa dì, cháu..."
“Ăn thịt gà đi, món thịt gà này của mẹ tôi làm rất ngon đó, hương vị vô cùng tốt, ăn nhiều một chút.” Lý Yến lại đánh gãy lời của Diệp Lăng Thiên, gắp một miếng thịt gà đặt vào trong chén của Diệp Lăng Thiên.
“Đủ rồi Lý Yến, rốt cuộc là con có hết hay không vậy hả, rốt cuộc là con muốn làm cái gì vậy? Hai người các con có chuyện gì, bắt đầu từ lúc Lăng Thiên bước vào nhà thì ba đã cảm thấy con không bình thường rồi, từ giờ trở đi con câm miệng lại cho ba. Lăng Thiên, cháu nói đi, rốt cuộc là cháu muốn nói cái gì.” Cuối cùng Lý Đông Sinh cũng đã nổi giận, đập đôi đũa lên trên bàn, không cho Lý Yến nói tiếp.
Lý Yến nhìn thấy ba của mình đã tức giận, cô ta biết là chuyện này không thể giấu nổi nữa, quyết định dứt khoát trực tiếp buông đũa xuống rồi nói: “Kêu con nói thì con nói, nói cho hai người biết ngày hôm nay anh ta đến đây là muốn nói chuyện kết hôn cùng với con.”
“Cái gì?” Lý Yến vừa mới nói xong, Lý Đông Sinh và mẹ của Lý Yến gần như đồng thời há to miệng nhìn Lý Yến, sau đó lại nhìn Diệp Lăng Thiên, hoàn toàn không hiểu tình huống gì.
“Cháu đến đây để nói chuyện này hả?” Lý Đông Sinh là người lấy lại tinh thần trước, nhìn Diệp Lăng Thiên rồi hỏi.
“Đúng vậy thưa chú, thưa dì, ngày hôm nay thật ra cháu đến đây là muốn nhận được sự đồng ý của hai người, cháu muốn cưới Lý Yến, muốn kết hôn với cô ấy.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.
Lý Đông Sinh cau mày nhìn Diệp Lăng Thiên và Lý Yến, mẹ của Lý Yến cũng hoàn toàn không hiểu rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, chỉ là nhìn Lý Đông Sinh.
“Ba hoàn toàn không hiểu được hai đứa các con rốt cuộc là có chuyện gì, hai đứa đều đang ở đây, hai đứa nói rõ ràng cho ba, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra.” Lý Đông Sinh nhìn Diệp Lăng Thiên và Lý Yến rồi hỏi.
Lý Yến bị ba mình nhìn chằm chằm khó nói thành lời, cúi đầu xuống một câu cũng không nói.
“Thưa chú, thưa dì, cháu và Lý Yến đã quyết định kết hôn với nhau, tối ngày hôm nay chúng cháu muốn nhận được sự đồng ý của hai người về chuyện này.” Diệp Lăng Thiên lặp lại câu nói này một lần nữa, tiện thể cũng đỡ cho Lý Yến.
“Không phải, Lăng Thiên, dì nhớ là cháu có bạn gái mà?” Mẹ của Lý Yến rốt cuộc cũng đã nhịn không được mà hỏi.
Bình luận facebook