• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ - Diệp Lăng Thiên (8 Viewers)

  • Chương 641-644

“Cuối tuần này em muốn đến M Thành.” Cuối cùng Lý Vũ Hân lại nói.

“Vậy thì cuối tuần này đi xem đi, nhà thì phải có mới được, lúc nào em rảnh thì lúc đó anh đi xem với em.” Diệp Lăng Thiên nói như chém đinh chặt sắt.

“Vậy được rồi.” Cuối cùng Lý Vũ Hân lựa chọn thỏa hiệp.

“Tiền quyên góp cho trường học hai ngày nay anh sẽ để Trịnh Long liên hệ với chính quyền địa phương trong thôn cùng với đơn vị giáo dục, chờ bọn họ thành lập một tài khoản rồi sau đó anh sẽ trực tiếp chuyển tiền vào trong tài khoản của bọn họ, lần này em trở về M Thành, để Tiểu Lâm sắp xếp học sinh dẫn em đến đó nói lời tạm biệt với học sinh, chuyện này cứ để anh xử lý.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rồi lại nói.

“Nói tới chuyện này em mới nhớ đến trên người của anh có tổng cộng mười lăm tỷ, anh vẫn định dùng mười lăm tỷ này để đầu tư vào công ty thực phẩm, hiện tại anh lại dùng sáu tỷ để quyên góp cho trường học còn công ty thực phẩm thì sao đây?”

“Anh đã nghĩ về vấn đề này rồi, không phải là em đã nói rồi hả, bên phía công ty thực phẩm vẫn còn chờ thêm mấy tháng nữa, mấy tháng này anh vẫn có thể lấy tiền lương, cho nên chắc là cũng không sao đâu. Được rồi, trong lòng anh đã có tính toán về chuyện này rồi, em cũng không cần phải quan tâm đâu.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói.

“Anh chuẩn bị không ăn không uống mấy tháng có đúng không hả, được rồi, những chuyện này anh cứ chờ sau khi em trở về từ M Thành rồi hẵng nói sau.” Nói xong, Lý Vũ Hân trực tiếp đi ra khỏi phòng làm việc của Diệp Lăng Thiên.

Buổi chiều, lúc sắp tan việc, Diệp Lăng Thiên lái xe chở Tiểu Lâm đến căn nhà mà Tiểu Lâm đã thuê cho Lý Yến. Căn nhà nằm ở trung tâm thành phố, cách chỗ Lý Yến đi làm cũng không tính là quá xa, đi đường cũng chỉ có hai mươi phút là có thể đến rồi, đây thật sự là một khoảng cách khá ngắn trong đô thị quốc tế như thế này. Nơi mà Tiểu Lâm thuê là một khu chung cư độc lập cao cấp, ở dưới có một tiểu khu nhỏ, Diệp Lăng Thiên nhìn một hồi, nhìn thấy cơ sở vật chất ở chung cư cũng không tệ, ít nhất là về khoảng an toàn được thực hiện rất tốt. Diệp Lăng Thiên mang theo đồ đạc của Lý Yến đi lên thang máy, cầm chìa khóa mở cửa ra, căn phòng rất tốt, đồ vật ở trong phòng đều đã đầy đủ mọi thứ, diện tích không lớn, chỉ có chín mươi mét vuông, một phòng ngủ chính, một thư phòng với diện tích không nhỏ, còn lại là phòng khách và ban công, phòng bếp cùng với phòng vệ sinh. Đây là chung cư độc thân tiêu chuẩn, cách trang trí cùng với sắp xếp vô cùng tinh xảo, Diệp Lăng Thiên rất hài lòng.

“Tôi đã trực tiếp tìm một công ty môi giới lớn, tôi nói yêu cầu, sau đó bọn họ đã dẫn tôi đến đây để xem căn phòng này, chủ căn phòng này cũng là một người phụ nữ độc thân, tuổi cũng không lớn lắm, hơn ba mươi tuổi, cũng chưa đến bốn mươi tuổi, thoạt nhìn như là một người cao quý thanh bạch. Sau đó lúc ký hợp đồng thì tôi hỏi tình huống của cô ta một chút, cô ta nói với tôi cô ta là phó tổng giám đốc của một công ty ở nước X, mấy năm trước đã kết hôn một lần, sau đó lại ly hôn, cũng không có ý định kết hôn nữa, một mình sống ở thành phố này cho nên đã mua chung cư độc thân, gần đây công ty điều cô ta đến châu âu để làm việc, cô ta cũng không biết là mình phải đi cụ thể bao lâu, cho nên căn phòng này cũng không bán, trước tiên để cho thuê, hơn nữa người phụ nữ này rất dễ nói chuyện. Mặt khác, người ta còn là tiến sĩ, căn cứ vào quan sát của tôi người phụ nữ này có chất lượng rất cao về các phương diện tố chất, chắc là sẽ không xuất hiện vụ tranh chấp gì khác đâu.” Tiểu Lâm chậm rãi giải thích tình huống cho Diệp Lăng Thiên.

“Diệp Lăng Thiên gật đầu, sau đó hỏi: “Những đồ điện gia dụng trong căn nhà này đều là của cô ta hả?”

“Đúng vậy, đều là của cô ta, cô ta nói cứ tùy tiện dùng tất cả mọi thứ.”

“Có thể nhìn ra được đây cũng là một người phụ nữ có tiền, máy pha cà phê, máy ép nước, máy nướng bánh gì gì đó, còn có rượu vang đỏ.” Diệp Lăng Thiên nhìn những thứ này, cười cười, sau đó lại hỏi: “Ký hợp đồng trong bao lâu vậy, tiền thuê nhà bao nhiêu một tháng?”

“Dựa theo yêu cầu của cô ta, cô ta đi ít nhất cần một năm, cho nên phải thuê ít nhất một năm, tôi đã ký hợp đồng một năm với cô ta, thanh toán tiền nhà một lần cho cô ta, ngoài ra cô ta cũng đã nói một năm sau nếu như cô ta không trở lại thì căn phòng này có thể cứ tiếp tục ở, mỗi tháng gửi tiền thuê vào trong thẻ ngân hàng của cô ta là được rồi, lúc bàn bạc với nhau là mười hai triệu một tháng, tiền thuê nhà một năm cộng tiền đặt cọc và tiền hoa hồng cho công ty trung gian, tổng cộng là một trăm chín mươi lăm tỷ, đây là hợp đồng thuê nhà, hợp đồng đặt cọc và giấy biên nhận của công ty trung gian.” Tiểu Lâm đưa tất cả những thứ này cho Diệp Lăng Thiên.




Diệp Lăng Thiên không nhìn, nói thẳng: “Vậy được rồi, sáng ngày mai đến công ty tôi sẽ chuyển khoản vào trong thẻ của cô, cảm ơn cô. Tiểu Lâm, đi thôi, trước tiên đi xuống lầu, tôi đưa cô về nhà rồi lại đi đón bạn của tôi.”

Sau khi Diệp Lăng Thiên đưa Tiểu Lâm về nhà rồi anh mới đến cục cảnh sát chờ, anh tan làm sớm cho nên lúc anh đến cục cảnh sát Lý Yến vẫn còn chưa tan làm, đợi một hồi, đợi đến lúc cửa cục cảnh sát bắt đầu có một phần lớn người đi ra anh mới gọi điện thoại cho Lý Yến, nói với Lý Yến là mình đang đợi cô ta ở dưới lầu.

Không bao lâu sau liền nhìn thấy Lý Yến mặc đồng phục cảnh sát đi ra.

“Anh Diệp đến đón đội trưởng của chúng tôi hả?” Lúc này, lão Vương cũng đi ra, nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đang đứng ở cổng thì cười nói.

“Đúng vậy.” Diệp Lăng Thiên cười cười.

“Ngày mà hai người kết hôn tôi còn phải xử lý vụ án, còn trực ban, cho nên không đi được. Anh Diệp, ly rượu mừng này đến lúc nào đó hai người phải bổ sung cho tôi nha, tiền mừng của tôi đều đã nhờ người ta gửi tới đó, nếu như mà không uống rượu mừng thì tôi bị thua thiệt rồi.” Lão Vương cười đùa.

Trò đùa của lão Vương làm cho Diệp Lăng Thiên và Lý Yến có chút mất tự nhiên.

“Nhất định mà, tìm thời gian bổ sung thôi.” Diệp Lăng Thiên cũng không thể nói không, cũng không thể giải thích với anh ta là anh đã ly hôn với Lý Yến rồi, chỉ có thể phụ họa thôi.

“Cũng không phải là một mình tôi nha, đội cảnh sát hình sự của tôi ngày hôm đó trên cơ bản không có mấy người đi hết, đội trưởng Lý cũng không thông báo cho anh em ở phía dưới, hai người sợ ảnh hưởng không tốt, chuyện này tôi có thể hiểu được, nhưng mà các anh em đồng loạt muốn uống rượu mừng của hai người. Coi như anh đã hứa với tôi rồi đó, thời gian địa điểm để tôi quyết định, đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho anh đó. Đi trước nha, tạm biệt.” Lão Vương cười nói sau đó đi ra ngoài.

“Lúc nào Lão Vương cũng nhiều chuyện như vậy đó.” Lý Yến cau mày nói.

“Người ta là có ý tốt, người ta cũng không thiếu ăn không thiếu uống, người ta thật sự mừng cho chúng ta.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói, sau đó khởi động xe.

“Sao vậy? Không phải là anh chuẩn bị mời người ta đó chứ?” Lý Yến hơi kinh ngạc.

“Không mời thì làm sao bây giờ đây? Mọi người đều đã biết anh là chồng của em, đều là đồng nghiệp và bạn bè của em, nếu như anh không đồng ý thì không phải là ném mất mặt mũi của em hả? Em cũng không thể chạy đến giải thích với mọi người là hai người chúng ta đã ly hôn rồi, đúng không? Được rồi, cũng không có chuyện gì nhiều, chỉ là ăn một bữa mà thôi, cứ dựa theo sắp xếp của lão Vương, nếu như mấy người đồng nghiệp của em thật sự có ý này, thế thì anh cũng mời mọi người ăn một bữa cơm, nếu không thì sẽ để lại ấn tượng không tốt về em trong lòng của đồng nghiệp em.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói.
“Cảm ơn anh.” Lý Yến nhìn Diệp Lăng Thiên, nói với Diệp Lăng Thiên, cô ta biết Diệp Lăng Thiên đang suy nghĩ cho cô ta, nếu không thì anh với mấy đồng nghiệp đó có quan hệ gì với nhau đâu chứ.

“Đừng nói cảm ơn, không phải là vợ chồng thì chúng ta vẫn là bạn bè, bất kể như thế nào thì tạm thời không thể nói chuyện chúng ta ly hôn ra được, nếu như để bọn họ biết em vừa mới kết hôn mà đã ly hôn, cũng không biết mọi người sẽ nghị luận em như thế nào. Dù sao thì em là lãnh đạo, cũng là con gái, cái này ảnh hưởng không tốt tới em.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.

“Sao vậy? Sợ người ta nói xấu thanh danh của em, em không gả ra được rồi sau này sẽ đổ thừa anh có đúng không?” Lý Yến cười nói.

“Khi nào em muốn kết hôn thì nói với anh một tiếng, cả đời này anh cũng chờ em.” Diệp Lăng Thiên lại bỗng nhiên nghiêm túc nói.

Sau khi Lý Yến nghe thấy lời nói này của Diệp Lăng Thiên thì rất kinh ngạc, nhìn Diệp Lăng Thiên một lúc lâu, sau mới lên tiếng nói: “Anh đang nói đùa cái gì vậy? Ai cần anh cơ chứ, anh không nợ em cái gì hết, chúng ta chia tay trong hòa bình, hơn nữa cũng là em kiên trì muốn chia tay, anh cần gì phải chờ em? Anh muốn yêu đương thì cứ yêu đương, muốn kết hôn thì cứ kết hôn, chẳng lẽ em chuẩn bị đi làm ni cô thì anh chuẩn bị đi theo em làm hòa thượng cả một đời hả.”

“Anh sẽ không hẹn hò với ai, thôi bỏ đi, không cần nói chuyện này nữa.” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói, sau đó lắc đầu đổi chủ đề: “Anh đã thuê nhà ở cho em rồi, chở em đến đó xem thử, em xem một chút xem có hài lòng không.”

“Cần gì anh phải thuê cho em một căn nhà tốt như vậy? Không phải em đã nói rồi hả, chỉ cần có chỗ ngủ là được rồi, bao nhiêu tiền một tháng? Thuê trong bao lâu? Tất cả hết bao nhiêu tiền?” Sau khi Lý Yến đi vào nhà nhìn một vòng rồi lại hỏi.

“Cũng không nhiều tiền đâu, chỉ có hai triệu một trăm nghìn một tháng mà thôi, thuế một năm tổng cộng cũng chỉ có mấy triệu bạc.” Diệp Lăng Thiên nhẹ giọng nói.

“Anh tưởng là em bị ngu hả? Mặc dù cho đến bây giờ em cũng chưa từng thuê nhà ở bên ngoài, nhưng mà tốt xấu gì em cũng sinh sống ở thành phố A mấy chục năm rồi, mỗi ngày phá án hoặc ít hoặc nhiều gì cũng sẽ hiểu được tin tức các ngành nghề, tiền thuê nhà ở thành phố A bao nhiêu mà em không biết hả? Hai triệu một trăm nghìn một tháng chắc có lẽ chỉ thuê được lối đi tầng hầm mà thôi, nhìn căn phòng này em nghĩ chắc là mười hai triệu một tháng, để một lát nữa em lấy tiền đưa anh.” Lý Yến nói.

“Thật sự không tới mười hai triệu đâu, cho dù bao nhiêu đi nữa tiền anh cũng đã trả rồi, tiền thuê anh cũng đã trả rồi, thuê một năm, em cứ yên tâm ở lại đây đi. Hoàn cảnh ở đây không tệ, quan trọng nhất chính là an toàn, hơn nữa lại yên tĩnh, về phần tiền bạc em không cần phải trả lại cho anh hai chúng ta đã ly hôn, theo lý mà nói tài sản của anh phải chia một nửa cho em, hiện tại chỉ cấp tiền cho em thuê nhà, coi như anh kiếm bộn rồi đó chứ.” Diệp Lăng Thiên cười nói.

“Anh ở đây mà nói hươu nói vượn đi, cho dù có ly hôn thì tài sản của anh cũng là tài sản trước hôn nhân, không có nửa xu quan hệ với em. Được rồi, anh đã cho vậy thì cứ cho đi, em cũng không có nhiều tiền trả hết tiền cho anh, chắc cũng phải hết mấy chục triệu, nếu mà đưa hết tiền cho anh thì ngay cả tiền ăn cơm của em cũng là vấn đề. Dù sao thì anh cũng không quan tâm chút tiền ấy có điều là thuê nhà ở đây đối với em thật sự có hơi lãng phí, xem ra để anh thuê nhà cho em không phải là một vụ mua bán có lời.” Lý Yến vẫn còn đang lầm bầm.

“Trước hết em cứ yên tâm ở lại đây đi, qua một đoạn thời gian ngắn nữa vẫn nên thường xuyên về nhà, nếu như ba em hết giận rồi vậy thì về nhà ở đi, nơi này chỉ có thể ở tạm thời mà thôi, có lẽ là phải nói xin lỗi với ông ấy, anh nghĩ cuối cùng ông ấy cũng sẽ hiểu nỗi khổ tâm trong lòng em thôi.” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên lại thở dài nói.

“Được rồi, em biết phải làm sao mà, anh về đi, để em sắp xếp đồ đạc xong thì đi tắm, anh ở đây không thích hợp cho lắm, đi về trước đi.” Lý Yến cũng không khách khí quá nhiều lời với Diệp Lăng Thiên, nói thẳng, sau khi hai người kết hôn ở cùng một chỗ với nhau chưa từng tự nhiên như thế, hiện tại bỗng nhiên ly hôn lại khôi phục mối quan hệ ban đầu, ngược lại còn trông tự nhiên hơn nhiều. Đặc biệt là Lý Yến, đoạn thời gian ở cùng với Diệp Lăng Thiên dường như cứ đang luôn đè nén bản tính của mình.




Diệp Lăng Thiên cười cười, nhẹ gật đầu, sau đó nói: “Tự mình nhớ chú ý an toàn, có chuyện gì thì lập tức gọi điện thoại cho anh hoặc là báo cảnh sát.”

“Đầu óc của anh đi đâu rồi hả? Em báo cảnh sát? Bản thân em đang mặc đồng phục cảnh sát, ai lại không muốn mạng mà đi lên tìm em gây phiền phức? Em đi dọn đồ đạc đây.” Lý Yến trợn mắt nhìn Diệp Lăng Thiên.

Lúc này Diệp Lăng Thiên mới nhớ tới thân phận của Lý Yến, dường như những gì Lý Yến nói đều đúng, mấy phần tử phạm tội chắc cũng không có lá gan dám gây sự với cô.

Diệp Lăng Thiên lái xe rời khỏi nhà của Lý Yến, lái xe trở về nhà, vừa mới lái xe đến dưới lầu liền nhìn thấy xe của Trần Tuấn Lương lái ra từ trong khu cư xá nhà mình, lúc hai người gặp mặt nhau, Diệp Lăng Thiên lập tức dừng xe lại, anh rất tò mò tại sao bỗng nhiên Trần Tuấn Lương lại xuất hiện dưới lầu nhà mình.

“Anh, anh tan làm về rồi.” Trần Tuấn Lương hạ cửa sổ xuống nói chuyện với Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên nhìn xe của Trần Tuấn Lương, nhìn thấy Diệp Sương đang ngồi ở vị trí kế bên ghế tài xế, lại cảm thấy kinh ngạc hơn nữa, hỏi: “Hai người định đi đâu vậy?”

“Đi ăn cơm, ngày hôm qua em đã đồng ý với Diệp Sương rồi, ở bên đường Tây Bối có một quán lẩu không tệ vừa mới khai trương, hương vị rất ngon, ngày hôm qua em đã đồng ý mời cô ấy đi ăn một lần, cho nên sau khi em tan làm thì đến đây đón cô ấy. Anh, nếu không thì anh đi cùng luôn đi?” Trần Tuấn Lương nói.

Diệp Lăng Thiên nhìn một chút, cảm thấy cứ là lạ, nhưng mà cũng không nghĩ cái gì khác, anh nói: “Tôi đi không được rồi, hai người cứ đi chơi đi, nhớ kỹ là phải về sớm một chút, đừng có chơi ở bên ngoài quá muộn, tối nay cậu phải trả em ấy lại cho tôi.”

“Vâng, em biết rồi, em ấy là em gái của anh, cũng là em gái của em mà. Yên tâm đi, em sẽ chăm sóc em ấy cho thật tốt, vậy bọn em đi đây.” Trần Tuấn Lương cười nói.

“Đi đi.” Diệp Lăng Thiên nói, sau đó lái xe dừng ở chỗ đậu xe.

Xe vừa mới dừng lại, Diệp Lăng Thiên nhớ tới một chuyện, nhưng mà Trần Tuấn Lương đã đi rồi, suy nghĩ rồi sau đó tự mình đi lên lầu.

Trở về nhà, cảm thấy trong phòng trống rỗng, nói thật lòng thì từ tận đáy lòng của Diệp Lăng Thiên hy vọng trong căn nhà này có thể có một người phụ nữ, đã đến độ tuổi này rồi, nếu như không muốn có vợ thì đó là chuyện không có khả năng. Dù sao thì nếu không phải nhu cầu thân thể, về phương diện tâm lý cũng hy vọng có thể có một người hỏi han ân cần tâm sự với nhau, ít nhất cũng sẽ không giống như bây giờ, một khi trong nhà không có Diệp Sương thì lạnh như băng, không có chút ấm áp. Diệp Lăng Thiên không khỏi nghĩ tới cảnh tượng lúc trước Lý Vũ Hân còn ở trong nhà, nghỉ tới cái này lại không khỏi thổn thức một lần nữa, đàn ông kiên cường đến cỡ nào nhưng cuối cùng trong lòng vẫn có một chỗ mềm mại, ai cũng không phải là động vật máu lạnh chân chính, không có tình cảm.

Ở nhà một mình cộng thêm việc bận bịu ở công ty cả một ngày, đúng thật là mệt mỏi, cũng mất đi suy nghĩ muốn đi vào trong phòng bếp nấu cơm ăn. Tìm cả nửa ngày, tìm được một gói mì, nấu nước lên liền có một bát mì, chậm rãi ăn, sau đó tắm rửa, nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm, đi pha một chén trà rồi ngồi yên vị trên ghế sa lông mở tin tức xem
Diệp Lăng Thiên cũng không biết là mình ngồi trên ghế salon xem tivi rồi ngủ hồi lúc nào, chỉ biết lúc mình tỉnh dậy là bởi vì nghe thấy tiếng mở cửa, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Diệp Sương và Trần Tuấn Lương bước vào từ bên ngoài.

“Anh, anh còn chưa ngủ nữa hả? Em tưởng là anh ngủ rồi.” Diệp Sương nhìn thấy Diệp Lăng Thiên vẫn còn ngồi trên ghế sa lông thì hơi kinh ngạc, bình thường Diệp Lăng Thiên không có việc gì thì đều đi ngủ sớm.

Diệp Lăng Thiên nhìn đồng hồ, phát hiện bây giờ đã hơn mười một giờ rồi, Diệp Lăng Thiên nhíu mày, có chút không vui mà nhìn Trần Tuấn Lương, hỏi: “Không phải là anh nói hai người về sớm một chút hả? Bây giờ đã hơn mười một giờ rồi, đi chơi về trễ như vậy?”

“Cái này không thể trách em được, em mời Diệp Sương với mấy bạn học của em ấy ăn lẩu, ăn lẩu xong rồi mà mấy cô nhóc với mấy thằng nhóc cứ muốn đi ra ngoài ca hát, kêu em mời karaoke.

Em cũng không thể ném mất mặt mũi của Diệp Sương được nên đành phải mời bọn họ đi karaoke, nếu không phải em hối thúc về nhà thì hiện tại còn chưa về đâu. Mấy cô cậu sinh viên đại học thời bây giờ biết ăn chơi ghê gớm, so với tuổi trẻ của chúng ta còn phóng khoáng hơn nhiều đó.” Trần Tuấn Lương đi đến ngồi xuống bên cạnh Diệp Lăng Thiên, đưa cho Diệp Lăng Thiên một điếu thuốc.

“Nói cứ như là mình già vậy đó, chẳng phải chỉ lớn hơn em có ba bốn tuổi thôi hả, đừng có giả vờ già ở đây. Được rồi, em đi tắm đây, trên người toàn là mùi rượu với mùi thuốc lá, khó chịu muốn chết.” Diệp Sương trợn mắt nhìn Trần Tuấn Lương, sau đó đi vào trong phòng ngủ của mình.

“Anh, không có việc gì thì em cũng đi đây, anh cũng đi ngủ sớm một chút đi.” Trần Tuấn Lương đứng dậy nói với Diệp Lăng Thiên.

“Chờ một chút đã, có chuyện muốn nói với cậu.” Diệp Lăng Thiên gọi Trần Tuấn Lương lại, sau đó nhìn Diệp Sương, nhìn thấy Diệp Sương cầm quần áo đi vào trong phòng tắm rồi thì mới nói với Trần Tuấn Lương: “Ở bên phía Lưu Thượng Vinh có đáp lời chưa?”

“Không có, em đã nói với ông ta lời của anh rồi, kêu ông ta tự suy nghĩ kỹ càng, nhưng mà ông ta vẫn còn chưa trả lời cho em, có cần em phải dạy dỗ cái ông già này một chút không anh?” Trần Tuấn Lương nói.

“Không cần đâu, không cần phải để ý tới ông ta, ông ta có đồng ý hay không đó cũng là chuyện của ông ta, sau này như thế nào là do ông ta chọn, ông ta không đến tìm cậu thì cậu cũng không cần phải đi tìm ông ta. Tôi kêu cậu phái người theo dõi Văn Vũ, như thế nào rồi? Ngày hôm nay có điểm khác thường gì không?” Diệp Lăng Thiên hỏi.

“Ngày hôm qua cái thằng nhóc này ở trong câu lạc bộ cả một đêm luôn, buổi sáng hôm nay mới đi ra ngoài, sau khi về nhà thì đi ngủ.”

“Làm gì trong câu lạc bộ?”

“Còn có thể làm gì, câu lạc bộ có thể làm cái gì được nữa? Không phải là uống rượu mua say à, sau đó đi chơi gái, chắc có lẽ là trong lòng của thằng nhóc này rất ngột ngạt cần phát tiết.




Theo như người của em nói thì uống rất nhiều rượu, hơn nữa một đêm còn kêu ba bốn người phụ nữ vào trong phòng giày vò cả một đêm, cái này cũng có thể hiểu được mà, người nào mà gặp loại chuyện này thì chắc chắn cũng phải phát tiết một chút, nếu không thì bùng nổ mất?

Hiện tại cái tên nhóc này có bộ dạng như là đồi phế, đâu có còn cái vẻ vênh vang tự đắc như hồi đó nữa đâu, giống như là một con chó hoang vậy đó.” Trần Tuấn Lương cười nói.

Diệp Lăng Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó lại nói: “Như vậy đi, bắt đầu từ ngày mai cậu cho người quan sát cậu ta thật gắt gao, nếu như thằng nhóc này lại đến câu lạc bộ qua đêm, lại đi tìm phụ nữ vào phòng, cậu gọi điện thoại cho tôi, gửi địa chỉ với số phòng cho tôi.”

“Anh... chuẩn bị ra tay với cậu ta hả?” Trần Tuấn Lương nghiêm túc hỏi.

“Ra tay với cậu ta là chuyện tất nhiên rồi, cho đến bây giờ Diệp Lăng Thiên tôi cũng không phải là người lương thiện gì, mặc dù cũng không đến mức ăn miếng trả miếng, nhưng mà từ xưa đến nay tôi sẽ không nương tay với kẻ thù, cậu ta đã đối nghịch với tôi rất nhiều lần, quan trọng nhất chính là tâm tư của cậu ta ác độc lại dám tính toán kế hoạch ở trên người Diệp Sương, lần đó nếu như không phải tôi có chút thủ đoạn thì hiện tại Diệp Sương đã bị cậu ta làm hỏng rồi. Tôi đã nói từ lâu, nếu như muốn đối xử với Diệp Lăng Thiên tôi như thế nào tôi không có vấn đề, tôi cũng không đến mức phải đối nghịch với loại người này, nhưng mà đụng đến người bên cạnh tôi thì nhất quyết không được. Cậu cũng biết tính cách của tôi rồi đó, người nào mà giết anh em trong bộ đội chúng ta, chỉ cần từng giao thủ với tôi thì tôi không để một người nào sống sót. Mặc dù đối với cái tên Văn Vũ này tôi cũng không đến mức muốn giết chết cậu ta, nhưng mà tôi sẽ cho cậu ta sống không bằng chết!” Diệp Lăng Thiên bỗng nhiên lại lạnh lùng nói, mặc dù gần đây bởi vì chuyện kết hôn lại ly hôn trông như anh đã quên mất chuyện của Văn Vũ, nhưng mà thật ra lại không có, chuyện của Văn Vũ vẫn luôn nằm ở trong lòng của anh.

Tính cách của anh là như vậy đó, người khác đối xử với anh tốt, anh sẽ tốt lại gấp đôi, nếu như người khác đâm dao vào anh, việc nhỏ anh sẽ không so đo, một khi anh nghiêm túc so rồi, con người anh sẽ còn tàn nhẫn hơn gấp trăm lần. Mặc dù quân nhân phải tuân thủ kỷ luật, nhưng mà quân nhân cũng nhất định phải có sự tàn nhẫn.

“Anh tính làm như thế nào?” Trần Tuấn Lương gật gật đầu, đối với tính cách của người anh này, cậu ta hiểu quá rõ rồi.

“Trước hết cứ cho cậu ta thức ăn khai vị đi, nếu giờ cậu ta đã muốn chơi thủ đoạn tâm cơ với tôi, vậy thì tôi cũng phải chơi với cậu ta một chút, tôi sẽ từ từ chơi với cậu ta, tôi không vội.” Diệp Lăng Thiên cười, sau đó lại nói: “Chuyện lúc nãy tôi đã nói cậu nhớ cho kỹ, ngày mai tôi gọi điện thoại cho cậu, cụ thể làm như thế nào tôi sẽ thông báo tiếp với cậu.”

“Được rồi, em đều nghe theo anh, một lát nữa em sẽ gọi điện thoại với người phụ trách theo dõi cậu ta.” Trần Tuấn Lương gật gật đầu, sau đó nói vài lời với Diệp Lăng Thiên rồi liền rời đi.

Ngày thứ hai đến công ty, Lý Vũ Hân lại vào phòng làm việc của Diệp Lăng Thiên, nói với Diệp Lăng Thiên rất nhiều thứ, cũng xác định một vài kế hoạch gần đây của công ty. Dựa theo cách sắp xếp của Lý Vũ Hân, hiện tại nhiệm vụ cần thiết chính là muốn Diệp Lăng Thiên lập tức liên lạc với phía ngân hàng giải quyết chuyện vay vốn, hiện tại có thể nói là công ty có một đống chuyện lớn, nhưng mà trong nhiều chuyện như thế có hai chuyện rất quan trọng, chuyện đầu tiên đó chính là phải khai trương công ty thực phẩm, một chuyện khác đó chính là thành lập công ty, nhưng mà tiền đề của việc thành lập công ty đó chính là trước tiên phải mở công ty thực phẩm, mà điều kiện tiên quyết để mở công ty thực phẩm đó chính là phải có được nguồn tài chính.

Hơn nữa Lý Vũ Hân làm việc rất nhanh gọn, yêu cầu Diệp Lăng Thiên nhất định phải nhanh chóng lập tức bắt đầu hành động, Diệp Lăng Thiên không có cách nào khác, chỉ có thể dựa theo lời của Lý Vũ Hân mà gật đầu.

Buổi trưa, Diệp Lăng Thiên lấy điện thoại di động gọi vào số điện thoại của thư ký thành ủy lâu không gọi, sau đó trực tiếp nói chuyện với đối phương, Diệp Lăng Thiên muốn đến thành ủy gặp anh ta nói chuyện.

Đối phương đối với Diệp Lăng Thiên lại vô cùng khách khí, cuối cùng cũng nói không cần phải đến thành ủy, anh ta trực tiếp hẹn Diệp Lăng Thiên đến một quán cà phê ở bên cạnh thành ủy. Ba giờ chiều, Diệp Lăng Thiên đến quán cà phê đúng hẹn. Trong quán cà phê, Diệp Lăng Thiên trực tiếp nói với đối phương mình muốn mở công ty, bước đầu tiên muốn vay một khoảng một trăm năm mươi tỷ, chuyện thứ hai đó chính là hy vọng có thể xây dựng tập đoàn, mong là đối phương có thể hỗ trợ trong hai chuyện này.
“Anh Diệp, anh là bạn của bí thư Hầu, vậy cũng chính là bạn của tôi, bí thư Hầu đã ra lệnh cho tôi phải cố gắng hoàn thành những gì mà anh đã nhờ. Cho nên hiện tại có thể xử lý chuyện này hay không thì tôi cũng không xác định được, nhưng mà tôi sẽ cố gắng hết sức mình.

Bên phía ngân hàng tôi có thể lấy thân phận của bí thư Hầu bắt cầu cho anh, nếu bình thường thì các ngân hàng lớn đều vẫn sẽ cho mặt mũi, dựa theo lý thuyết khoảng vay một trăm năm mươi tỷ cũng không phải là nhiều, nhưng mà ngân hàng tự có quy định của bọn họ, kết quả cụ thể như thế nào thì tôi cũng không dám hứa chắc, sau khi tôi trở về sẽ liên lạc giúp cho anh, chuyện này đến lúc đó tôi sẽ hẹn lãnh đạo bên ngân hàng, mọi người cùng ngồi một chỗ nói chuyện, nội dung cụ thể là gì đến lúc đó anh cứ nói với đối phương là được rồi, tôi không tham gia vào nội dung cụ thể.

Về phần thủ tục anh muốn thành lập công ty thì hoàn toàn không có vấn đề gì, chỉ cần anh làm thủ tục đầy đủ, tôi sẽ chào hỏi với bên ngành nghề tương quan, chắc là cũng có thể đảm bảo anh có thể xử lý những chuyện này trong khoảng thời gian ngắn nhất, đây không phải là chuyện lớn gì hết.” Thư ký Bành cười nói.

“Nếu như vậy thì tôi rất cảm ơn thư ký Bành.” Sau khi Diệp Lăng Thiên nghe xong thì cũng vô cùng vui mừng.

“Không cần phải cảm ơn đâu, đây đều là chuyện mà tôi phải làm. Cứ như vậy đi, đến lúc đó chúng ta liên lạc qua điện thoại, lãnh đạo còn đang họp, chắc có lẽ là sắp kết thúc rồi, để tôi chạy đến đó, tôi đi trước nha.” Thư ký Bành đứng dậy nói lời tạm biệt với Diệp Lăng Thiên.

“Chờ một lát thư ký Bành, làm phiền anh mấy lần rồi, thật ra thì cảm thấy rất ngại, đây là chút lòng thành nhỏ.” Diệp Lăng Thiên cười cười, lấy một tấm thẻ từ trên người qua đưa cho thư ký Bành.

“Anh làm cái gì vậy anh Diệp, tôi là nhân viên chính phủ, anh làm như vậy sẽ có hiềm nghi hối lộ đó.” Mặt thư ký Bành đen lại.

“Chuyện này không có liên quan gì tới hối lộ hết, tôi cũng không phải là nhân viên chính phủ, cũng không yêu cầu anh làm chuyện gì giúp tôi, chúng ta là bạn bè đơn thuần mà thôi. Hơn nữa, giữa tôi với anh cũng không có sự đan xen với nhau về kinh tế và nghiệp vụ, cái này không có liên quan gì tới tiền hối lộ hết, cái này cũng chỉ là giữa bạn bè có qua có lại.

Tiền ở bên trong cũng không nhiều, chỉ là một số tiền để mua thuốc lá, là bạn bè, anh giúp tôi giới thiệu mấy người bạn, chúng ta mời khách lẫn nhau mời thuốc gì đó cũng không phải là chuyện quá đáng chứ? Anh yên tâm đi, tôi làm việc có chừng mực, tấm thẻ này dùng thẻ chứng minh của tôi xử lý, mật mã là sáu số tám, tiền ở bên trong cũng không nhiều, không tạo thành phạm tội đâu, căn bản cũng không tồn tại chuyện phạm tội. Nếu như quả thật có chuyện gì thì tôi với anh cùng một tội, đây chỉ là chút lòng thành cảm ơn anh mà thôi, chỉ là tiền mua chút thuốc lá để hút, dù sao thì anh cũng đã chạy đi chạy lại vì chuyện của tôi rất nhiều lần, ít nhất tôi cũng phải trả tiền xe mới đúng chứ.” Diệp Lăng Thiên cười giải thích.

Thư ký Bành nhìn tấm thẻ trong tay, cuối cùng mới nói: “Lần sau đừng có làm như thế này nữa.” Sau đó cười với Diệp Lăng Thiên, bỏ tấm thẻ vào trong túi xách rồi đi khỏi.

Nhìn thư ký Bành đi khỏi, Diệp Lăng Thiên cũng cười cười. Thật ra thì trong thẻ cũng không có nhiều tiền, Diệp Lăng Thiên chỉ bỏ ở trong thẻ có sáu trăm triệu, lăn lộn trong xã hội nhiều năm, có chút đạo lý đơn giản anh vẫn có thể hiểu được. Mặc dù là thư ký Bành trợ giúp mình làm việc là bởi vì có mệnh lệnh của bí thư Hầu, nhưng mà Diệp Lăng Thiên biết là chỉ cần mình vẫn còn trong cái nghề này và vẫn còn ở thành phố A, sau này có rất nhiều chỗ cần có thư ký Bành trợ giúp. Mà mối quan hệ với bí thư Hầu là do Diệp Lăng Thiên đã xây dựng ở quân đội thông qua ông Dư, mối quan hệ này nói đứt là đứt, không có kiên cố chút nào hết, buộc phải thành lập một mối quan hệ ổn định.

Diệp Lăng Thiên nhất định phải biến mối quan hệ của mình với thư ký Bành từ mối quan hệ công việc thành mối quan hệ tư nhân, hơn nữa là hình thức hai bên đều có lợi chính là hình thức tốt nhất. Hơn nữa, thư ký Bành có được lợi ích, thế thì làm việc cho anh sẽ càng thêm nhiệt tình, đây là chuyện vô cùng bình thường, cũng là một loại thủ đoạn mà anh thường thấy trên thương trường. Sáu trăm triệu đối với một ông chủ của công ty lớn như Diệp Lăng Thiên mà nói thật sự như là một bữa ăn sáng, đừng nói là sáu trăm triệu, cho dù có tốn sáu tỷ đi nữa cũng là một cuộc mua bán vô cùng bình thường.

Diệp Lăng Thiên trở lại công ty kêu Tiểu Lâm hỗ trợ chuẩn bị kỹ càng vật liệu cần phải vay vốn, những chuyện này anh giao cho Tiểu Lâm giải quyết.




Diệp Lăng Thiên tan làm đúng giờ, sau khi đi ra cửa, vừa vặn nhìn thấy Lý Vũ Hân cũng mang túi xách đi ra ngoài. Đam Mỹ Hay

“Ăn cơm cùng nhau đi.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rồi lại nói với Lý Vũ Hân.

“Không được đâu, em phải về nhà ăn cơm, Hiểu Tinh đang đợi em ở nhà, em với cậu ấy đã hẹn tối nay đi xem phim với nhau rồi, anh về nhà trước đi, em đi trước đây.” Lý Vũ Hân nói với Diệp Lăng Thiên, sau đó cất bước đi trước Diệp Lăng Thiên ra bên ngoài.

Đối với loại thái độ có chút xa lánh của Lý Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên cảm thấy hơi phiền muộn, nhưng mà cũng không có suy nghĩ quá nhiều, anh cũng mang theo túi đi xuống lầu.

Sau khi về nhà, Diệp Sương vẫn không có ở nhà, gần đây Diệp Sương bắt đầu về nhà ít hơn, đối với một cô gái hơn hai mươi tuổi mà nói Diệp Lăng Thiên cũng không nói cái gì, Diệp Sương có thế giới riêng của mình, trải qua chuyện lần trước anh cảm thấy Diệp Sương cũng đã trưởng thành rồi.

Diệp Lăng Thiên vẫn tùy tiện làm chút đồ ăn, sau đó ngồi trên ghế sofa xem tivi.

Hơn tám giờ tối, Trần Tuấn Lương gọi điện thoại cho Diệp Lăng Thiên.

“Anh, thằng nhóc kia lại vào câu lạc bộ đó nữa rồi.” Trần Tuấn Lương báo cáo lại cho Diệp Lăng Thiên.

“Người của cậu có thể đi vào trong câu lạc bộ này không vậy?”

“Có thể, vì để theo dõi thằng nhóc này nên đã cố ý bỏ tiền để đăng ký thẻ hội viên trong câu lạc bộ, người của em đang ở kế bên phòng cậu ta.”

“Vậy được rồi, cứ như vậy đi, cậu nghe cho rõ đây, dựa theo tôi nói mà làm. Như thế này nha, đợi đến lúc nhìn thấy phụ nữ mà cậu ta kêu đi vào trong phòng thì cậu cũng lập tức báo cảnh sát, cứ như vậy đi, một lát nữa tôi sẽ gửi số điện thoại của Lý Yến qua cho cậu, cậu cứ kêu người ta trực tiếp gọi vào số điện thoại của Lý Yến để báo cảnh sát, phải nói nghiêm trọng một chút, cứ kêu người báo cảnh sát nói là thấy có người cầm súng đi vào trong phòng của Văn Vũ, sau đó nghe thấy trong căn phòng kế bên truyền đến âm thanh nổ súng, nghi ngờ bên trong có vụ án giết người. Kêu bọn họ lập tức trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Yến, đừng nói mình là ai, cứ làm như vậy đi, để người của cậu tiếp tục chờ đợi ở căn phòng kế bên, đợi sau khi người ta xông vào phòng rồi mang người ra ngoài, cậu cho người dùng di động chụp ảnh lại, chụp được hình ảnh Văn Vũ bị bắt, chụp nhiều thêm mấy tấm, sau đó cậu gửi ảnh chụp cho các đơn vị truyền thông hoặc là đăng lên trên mạng cũng được nữa, nhớ kỹ là phải trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Yến.

Câu lạc bộ này có người chống lưng, trực tiếp báo đến đồn cảnh sát chưa chắc có người dám vào đó đâu, cậu cứ gọi điện thoại cho Lý Yến đi, dựa vào tính cách của cô ấy thì chắc chắn cô ấy sẽ trực tiếp dẫn người xông vào đó. Chắc là cậu cũng hiểu ý của tôi rồi chứ, chuyện cụ thể nên làm như thế nào cậu cứ tính cho chắc. Bây giờ cho cậu ta nếm mùi đau khổ một lần, sau này chúng ta lại từ từ chơi tiếp.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi dặn dò.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom