Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 740: TÔ LÃO TAM (4)
“Đội trước đây của chúng ta đã bị giải tán. Tôi tin rằng là người trong cuộc thì các cậu cũng hiểu lý do là gì, tôi sẽ không nói nhiều nữa. Mặc dù đội đã giải tán nhưng một số nhiệm vụ vẫn cần phải có người làm. Rất nhiều công việc đã được chuyển giao đến các bộ phận khác hoặc dừng lại.
Nhưng do ảnh hưởng của sự việc lần trước nên một số công việc của chúng ta không thể tiến hành được nhưng không có nghĩa là không cần phải thực hiện Mọi người đều biết rằng Đông Hải và khu vực xung quanh là trung tâm kinh tế của chúng ta, trong hai năm qua nơi này một số lượng lớn các thế lực thù địch và các đối tượng, tổ chức luôn sẵn sàng thực hiện một số hoạt động chống phá.
Những tổ chức và cá nhân này đa phần đều được cử đến từ các thế lực thù địch chúng ta, họ có thân phận và con đường đi đàng hoàng. Hơn nữa nhiều người trong số họ đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong một ngành nào đó, làm việc rất thận trọng, không có cách nào xử phạt được thông qua các con đường chính quy. Vì vậy công việc của chúng ta là tiến hành xử phạt họ.
Trên thực tế, nếu chỉ là nhiệm vụ như thế này thì rất dễ hoàn thành và dựa vào kỹ năng của mấy người chúng ta thì vấn đề có thể được giải quyết êm đẹp, nhưng khó khăn của vấn đề chính là ở đây. Chúng ta không thể để lại bất kỳ dấu vết nào để đối phương biết được. Đối phó với những người này chỉ có thể mượn danh nghĩa là tai nạn, phải hoàn toàn cắt đứt mối quan hệ với quan chức.
Cách tôi có thể nghĩ ra là sử dụng thế lực tà ác làm chiêu bài. Sau khi nhận được thông tin từ đối tượng sẽ tìm cách để khiến cho thế lực tà ác xung đột với người đó. Tiếp theo xung đột sẽ ngày một leo thang và cuối cùng xảy ra những tai nạn, người khác sẽ chỉ có thể nghĩ đến đó là báo thù. Đây cũng là lý do tại sao tôi muốn đưa Tô Lão Tam này ra ngoài và kiểm soát ông ta. Bây giờ chắc hai cậu đã hiểu rõ về mục đích công việc rồi phải không? ” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
Dứt lời Diệp Lăng Thiên lại móc từ trên người ra một tấm thẻ đặt lên bàn: “Trong này có mười lăm tỉ, đây là kinh phí hoạt động cũng như sinh hoạt của hai cậu, lúc nào cần dùng đến tiền cứ quẹt thẻ, không cần hỏi ý kiến của tôi. Nếu hết tiền rồi cứ nói lại với tôi là được. Trong quá trình làm việc nếu có bất cứ tiến triển hay sự cố gì hãy gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào.”
“Còn có vấn đề gì nữa không?” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Không ạ, đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Hầu Tử và Lão Ưng dường như đứng lên cùng một lúc, đứng thẳng lưng đáp lại lời anh.
“Tốt lắm, còn nữa, từ ngày mai trở đi hai người hãy ra ở riêng. Nếu không có chuyện gì đặc biệt thì cũng đừng tùy tiện gặp nhau. Cứ gọi điện thoại liên lạc là được rồi. Hãy nhớ rõ rằng bất kể là lúc nào, dù là hai cậu hay tôi thì điện thoại di động phải luôn luôn giữ được liên lạc. Được rồi, đó là tất cả điều tôi muốn nói. Tôi sẽ rời khỏi đây trước, tạm thời giao những việc này cho hai cậu nhé.” Diệp Lăng Thiên bố trí xong nhiệm vụ thì lập tức đi ra khỏi khu nhà thuê của Hầu Tử và Lão Ưng, sau đó xuống lầu lái ô tô của mình đến công ty làm việc.
Nhưng do ảnh hưởng của sự việc lần trước nên một số công việc của chúng ta không thể tiến hành được nhưng không có nghĩa là không cần phải thực hiện Mọi người đều biết rằng Đông Hải và khu vực xung quanh là trung tâm kinh tế của chúng ta, trong hai năm qua nơi này một số lượng lớn các thế lực thù địch và các đối tượng, tổ chức luôn sẵn sàng thực hiện một số hoạt động chống phá.
Những tổ chức và cá nhân này đa phần đều được cử đến từ các thế lực thù địch chúng ta, họ có thân phận và con đường đi đàng hoàng. Hơn nữa nhiều người trong số họ đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong một ngành nào đó, làm việc rất thận trọng, không có cách nào xử phạt được thông qua các con đường chính quy. Vì vậy công việc của chúng ta là tiến hành xử phạt họ.
Trên thực tế, nếu chỉ là nhiệm vụ như thế này thì rất dễ hoàn thành và dựa vào kỹ năng của mấy người chúng ta thì vấn đề có thể được giải quyết êm đẹp, nhưng khó khăn của vấn đề chính là ở đây. Chúng ta không thể để lại bất kỳ dấu vết nào để đối phương biết được. Đối phó với những người này chỉ có thể mượn danh nghĩa là tai nạn, phải hoàn toàn cắt đứt mối quan hệ với quan chức.
Cách tôi có thể nghĩ ra là sử dụng thế lực tà ác làm chiêu bài. Sau khi nhận được thông tin từ đối tượng sẽ tìm cách để khiến cho thế lực tà ác xung đột với người đó. Tiếp theo xung đột sẽ ngày một leo thang và cuối cùng xảy ra những tai nạn, người khác sẽ chỉ có thể nghĩ đến đó là báo thù. Đây cũng là lý do tại sao tôi muốn đưa Tô Lão Tam này ra ngoài và kiểm soát ông ta. Bây giờ chắc hai cậu đã hiểu rõ về mục đích công việc rồi phải không? ” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
Dứt lời Diệp Lăng Thiên lại móc từ trên người ra một tấm thẻ đặt lên bàn: “Trong này có mười lăm tỉ, đây là kinh phí hoạt động cũng như sinh hoạt của hai cậu, lúc nào cần dùng đến tiền cứ quẹt thẻ, không cần hỏi ý kiến của tôi. Nếu hết tiền rồi cứ nói lại với tôi là được. Trong quá trình làm việc nếu có bất cứ tiến triển hay sự cố gì hãy gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào.”
“Còn có vấn đề gì nữa không?” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Không ạ, đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Hầu Tử và Lão Ưng dường như đứng lên cùng một lúc, đứng thẳng lưng đáp lại lời anh.
“Tốt lắm, còn nữa, từ ngày mai trở đi hai người hãy ra ở riêng. Nếu không có chuyện gì đặc biệt thì cũng đừng tùy tiện gặp nhau. Cứ gọi điện thoại liên lạc là được rồi. Hãy nhớ rõ rằng bất kể là lúc nào, dù là hai cậu hay tôi thì điện thoại di động phải luôn luôn giữ được liên lạc. Được rồi, đó là tất cả điều tôi muốn nói. Tôi sẽ rời khỏi đây trước, tạm thời giao những việc này cho hai cậu nhé.” Diệp Lăng Thiên bố trí xong nhiệm vụ thì lập tức đi ra khỏi khu nhà thuê của Hầu Tử và Lão Ưng, sau đó xuống lầu lái ô tô của mình đến công ty làm việc.
Bình luận facebook