-
Chương 1:
- Ảnh bìa
- Tác giả
- Tước Dạ Nam
- Nguồn
- Fb Tước Dạ Nam
- Lượt đọc
- 4,739
- Cập nhật
Mỗi lần Tô Diệp đăng ảnh lên trang cá nhân là sẽ có một nick tên "Đại thần anti Tô Diệp" vào bình luận mắng cô. Mà lần nào bình luận đó đều được đông đảo antifan like.
Thỉnh thoảng rảnh rỗi, Tô Diệp sẽ vào hỏi: "Bộ anh ghét tôi đến mức vậy sao?"
"Đại thần anti Tố Diệp" ở bên kia trả lời: "Tôi không những ghét cô mà là rất ghét! Đồ giả tạo! Đồ xấu xí, yêu nữ". (Đám antifan + 1502 like).
Tô Diệp: "..."
Kể từ khi cô nổi tiếng đến nay chắc cũng khoảng 5 năm rồi, vị "đại thần" này cũng theo bước anti cô từ đó. Tô Diệp lục lại gần mấy ngàn tấm ảnh mà cô đăng lên mạng, hầu như "đại thần anti Tô Diệp" đều bình luận, không sót một cái.
Tô Diệp thở dài, tắt máy tính bảng rồi đưa cho quản lý.
----------
Một ngày nọ, Lục Dương ra ngoài mua chút thức ăn vừa hay gặp cảnh cướp giật. Anh liếc mắt nhìn nạn nhân, trông có vẻ xinh nên quyết định ra tay giúp đỡ, chủ yếu là ghi điểm với gái. Lúc trả túi lại cho cô ta, Lục Dương mới kịp nhìn kĩ cô gái đang bịt khẩu trang kín mít này có chút quen quen.
"Cô là...?"
Tô Diệp hoảng hồn lùi ra sau định bỏ chạy, ai ngờ bị anh kéo lại.
"Tô Diệp?" Lục Dương hỏi.
Tô Diệp mồ hôi chảy ròng ròng, lòng thầm nghĩ chết chắc rồi!
"Mẹ ơi!" Lục Dương giậm chân.
"Sao lại là cô!!!!"
Cứu ai không cứu lại cứu ngay người mà anh anti!
Chuyện kế tiếp còn khiến Lục Dương đau khổ hơn nữa là, nhà anh bị cháy!!!! Lúc nãy quên tắt bếp!!!
Lục Dương ngẩng đầu lên trời gào thét: "Tô Diệp, cô là đồ sao chổi!!!! Không uổng tôi anti, anti cô mà!!!"
---------
Tô Diệp nhìn anh lang thang ngoài đường, nhớ lại hôm qua được anh giúp cô lấy lại túi, trong túi toàn đồ quan trọng nếu để lọt ra ngoài chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra. Tô Diệp nghĩ nghĩ một chút rồi bảo lái xe dừng lại. Cô đội mũ lên rồi bước ra, đứng trước mặt Lục Dương.
"Này."
Lục Dương ngẩng đầu lên nhìn, lúc nhận ra cô rồi thì anh trừng mắt: "Lại là cô, đồ sao chổi!"
"Nhà anh cháy rồi, vừa hay căn hộ mà tôi và chị quản lý ở còn dư một phòng ở trên gác. Anh làm vệ sĩ cho tôi."
"Cô coi thường tôi đó à? Anti cũng có lòng tự trọng của anti chứ!" Lục Dương nghiến răng.
Tô Diệp lên tiếng: "Có trả lương."
Lục Dương: "... Không!"
Tô Diệp: "Lương cao".
Lục Dương nuốt nước bọt, nhìn cô: "Thật không?"
"Thật."
"Được! Được! Tôi làm! Hôm nay bắt đầu luôn đi!"
Thế là Lục Dương theo đuôi Tô Diệp về nhà.
--------
"Này, đại thần, sẵn tay nấu giúp tôi gói mì đi."
Lục Dương ở trong bếp đang xắt rau củ định bỏ vào mì thì nghe Tô Diệp gọi. Anh bực bội nói với ra: "Tôi là anti cô đó!"
Tô Diệp: "Biết rồi mà, nấu giúp tôi một gói đi."
"Không!!!!!!!"
Mười phút sau, Lục Dương bưng tô mì thơm phức ra, đưa cho cô.
"Nè! Đồ xấu xí, yêu nữ."
Tô Diệp nhận lấy, gắp một đũa cũng không quên nói cám ơn. Được một đũa, mặt Tô Diệp đỏ lên, "Cay quá!"
Lục Dương cười thầm trong bụng, anh bỏ hai muỗng ớt vào đó không cay mới lạ. Anh đắc ý nhìn Tô Diệp, chẳng ngờ cô lại nói:
"Sao anh lại biết tôi thích ăn cay thế? Trời ạ, chị quản lý chẳng bao giờ cho tôi ăn cả." Nói rồi cô gắp mấy đũa liền, vừa ăn vừa hít hà.
"..."
Lục Dương đứng nhìn cô ăn, vừa hay tầm mắt dừng trên môi cô đang hơi sưng vì cay.
Tự nhiên thấy... con yêu nữ này đẹp quá.
---------
Hôm nọ, khi Tô Diệp vừa ghi hình xong chuẩn bị ra về, bất chợt có hai chai toàn nước sơn bay về phía này.
Lục Dương nhanh tay chụp chai lại nhưng một ít nước sơn vẫn vẫy lên người anh khiến áo quần anh loang lổ. Lục Dương vứt hai chai xuống đất, sau đó đi thẳng về phía hai cô nữ sinh vẫn còn mặc đồng phục.
"Học sinh cấp 2?" Lục Dương nhíu mày nhìn họ.
Hai cô nữ sinh định bỏ chạy thì bị anh túm lấy, cả hai gào lên: "Bỏ ra!!! Liên quan quái gì tới anh!!!"
Lục Dương không thèm buông tay hét lên: "Sao không liên quan!! Hai cô biết nick Đại thần anti Tô Diệp không? Biết không? Là tôi đây này!!!! Anti lâu năm như tôi còn chưa dám ra tay, mấy cô lại định hớt tay trên hả? Hả?"
Hai cô nữ sinh thôi giãy giụa, nhìn anh với cặp mắt khó tin: "Không thể nào, đại thần của chúng tôi sao lại đi theo cô ta chứ!"
Lục Dương đỡ trán, vẻ mặt đau khổ: "Đều do số phận!"
Tối hôm đó, trong group Anti Tô Diệp do Lục Dương lập ra nổi lên một trận sóng gió.
"Đại thần anti Tô Diệp là kẻ lừa đảo! Anh ta đi theo Tô Diệp!"
"Đại thần lừa đảo!"
Lục Dương lướt sơ sơ qua những bình luận ở đó, hầu hết mọi người đều bình luận tỏ vẻ không tin. Anh nhẹ nhàng bấm nút kích thẳng hai cô gái đăng bài mắng anh, ai bảo anh là chủ group chứ!
Sau đó đại thần đăng một bài: "Xin chào mọi người, tôi là Đại thần anti Tô Diệp, dạo này trong group chúng ta có vài fan của Tô Diệp trà trộn vào muốn chia rẽ tình đoàn kết giữa chúng ta. Mọi người có tin tôi không?" [+ 1677 like].
A: "Tin! Chúng ta là antifan đoàn kết nhất!" [+842 like].
B: "Không tin anh thì tin ai. Anh làm antifan còn trước tôi 2 năm." [+431 like].
Lục Dương nhìn bình luận của mọi người thì mỉm cười hài lòng sau đó tắt điện thoại.
----------
Có một hôm Tô Diệp rảnh rỗi, nằm ở nhà xem TV, Lục Dương đói bụng nên mò ra ngoài tìm đồ ăn, vô tình đi ngang qua chỗ cô đang nằm.
Anh liếc mắt sang nhìn: "Ngủ quên rồi hả ta?"
Vừa nhấc chân định bước đi, anh chợt khựng lại, nghĩ: "Giờ cô ta đang ở nhà, chắc chắn là để mặt mộc mình chụp lại rồi đăng lên group cho cả thế giới biết cô ta xấu xí như thế nào..."
Nói rồi anh móc điện thoại ra, chụp mấy tấm lòng cười hả hê.
"Tô Diệp ơi Tô Diệp, mặt mộc này, chết cô rồi!"
Xong xuôi anh hí hửng chạy về phòng, mở điện thoại ra xem.
Trong ảnh là cô gái khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt khép lại, đôi môi đỏ mọng.
Lục Dương: "..."
Anh phóng to ảnh ra hết cỡ, nhưng tìm không ra một chúy mụn hay rỗ nào cả. Mà càng nhìn tim anh càng đập mạnh.
"Quái lạ, không lẽ bệnh tim mình tái phát?"
"Nhưng mà trước giờ mình đâu có bị?"
"Mà... cô ta đẹp thật..."
"Cài tấm này làm hình nền... chắc đẹp lắm ha."
"Ừm, tấm nào cũng đẹp, sao giờ ta?"
...
Sáng hôm sau, Tô Diệp nhìn thấy quầng thâm trên mắt anh thì ngạc nhiên : "Anh sao vậy?"
"Mất... mất ngủ."
Tối hôm qua Lục Dương lăn lộn cả buổi mới chọn được một tấm để cài làm hình nền.
Vừa nghĩ đến việc ngày nào cũng có thể thấy khuôn mặt xấu xí của cô ta, Lục Dương vừa súc miệng vừa cười đến toét cả mồm.
-----------
Lục Dương ăn chực ở chực nhà Tô Diệp được 1 năm. Trong khoảng một năm này group anti Tô Diệp do anh tạo ra có thêm cả ngàn thành viên nữa. Lục Dương đắc ý vô cùng, có hôm đem ra khoe với Tô Diệp. Khóe môi Tô Diệp giật giật, nhìn anh nói: "Cám ơn!"
Khoảng thời gian này Tô Diệp ra album mới, fan của cô đang ra sức cày view nhưng vẫn thua cô ca sĩ mới ra rất nhiều. Tô Diệp rầu rĩ muốn chết, ăn cơm cũng không vô.
Lục Dương thấy thế thì vô cùng sảng khoái.
Buổi tối, anh vào group đăng một status: "Trời ạ, album mới của Tô Diệp, cô ta xấu muốn chết. Ăn mặc quê mùa lại hát không hay nữa!!!! Ha ha."
Đám antifan: "Xấu thật sao? Để tôi vào xem thử." [+ 221 like].
"Tôi cũng muốn coi thử coi ả ta xấu cỡ nào." [+ 125 like].
"Tôi nhất định phải soi cho ra bằng chứng ả ta nâng mũi." [+ 95 like].
Hôm sau Tô Diệp ngủ dậy, tiện tay mở máy tính lên xem thì thấy lượt view của mình gần bắt kịp vô ca sĩ nọ. Bên dưới có vài bình luận của fan đối thủ ý bảo cô thuê người cày view.
Tô Diệp chạy xuống lầu, hỏi chị quản lý, chị ấy vừa dọn đồ ăn sáng ra vừa trả lời: "Chị cũng không rõ nữa, tự nhiên tối qua lượt view tăng chóng mặt chị còn định hỏi em đây."
"Em cũng không rõ..." Tô Diệp gãi đầu.
Đúng lúc đó Đại thần xuống lầu ăn cơm với cặp mắt thâm quầng...
Thỉnh thoảng rảnh rỗi, Tô Diệp sẽ vào hỏi: "Bộ anh ghét tôi đến mức vậy sao?"
"Đại thần anti Tố Diệp" ở bên kia trả lời: "Tôi không những ghét cô mà là rất ghét! Đồ giả tạo! Đồ xấu xí, yêu nữ". (Đám antifan + 1502 like).
Tô Diệp: "..."
Kể từ khi cô nổi tiếng đến nay chắc cũng khoảng 5 năm rồi, vị "đại thần" này cũng theo bước anti cô từ đó. Tô Diệp lục lại gần mấy ngàn tấm ảnh mà cô đăng lên mạng, hầu như "đại thần anti Tô Diệp" đều bình luận, không sót một cái.
Tô Diệp thở dài, tắt máy tính bảng rồi đưa cho quản lý.
----------
Một ngày nọ, Lục Dương ra ngoài mua chút thức ăn vừa hay gặp cảnh cướp giật. Anh liếc mắt nhìn nạn nhân, trông có vẻ xinh nên quyết định ra tay giúp đỡ, chủ yếu là ghi điểm với gái. Lúc trả túi lại cho cô ta, Lục Dương mới kịp nhìn kĩ cô gái đang bịt khẩu trang kín mít này có chút quen quen.
"Cô là...?"
Tô Diệp hoảng hồn lùi ra sau định bỏ chạy, ai ngờ bị anh kéo lại.
"Tô Diệp?" Lục Dương hỏi.
Tô Diệp mồ hôi chảy ròng ròng, lòng thầm nghĩ chết chắc rồi!
"Mẹ ơi!" Lục Dương giậm chân.
"Sao lại là cô!!!!"
Cứu ai không cứu lại cứu ngay người mà anh anti!
Chuyện kế tiếp còn khiến Lục Dương đau khổ hơn nữa là, nhà anh bị cháy!!!! Lúc nãy quên tắt bếp!!!
Lục Dương ngẩng đầu lên trời gào thét: "Tô Diệp, cô là đồ sao chổi!!!! Không uổng tôi anti, anti cô mà!!!"
---------
Tô Diệp nhìn anh lang thang ngoài đường, nhớ lại hôm qua được anh giúp cô lấy lại túi, trong túi toàn đồ quan trọng nếu để lọt ra ngoài chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra. Tô Diệp nghĩ nghĩ một chút rồi bảo lái xe dừng lại. Cô đội mũ lên rồi bước ra, đứng trước mặt Lục Dương.
"Này."
Lục Dương ngẩng đầu lên nhìn, lúc nhận ra cô rồi thì anh trừng mắt: "Lại là cô, đồ sao chổi!"
"Nhà anh cháy rồi, vừa hay căn hộ mà tôi và chị quản lý ở còn dư một phòng ở trên gác. Anh làm vệ sĩ cho tôi."
"Cô coi thường tôi đó à? Anti cũng có lòng tự trọng của anti chứ!" Lục Dương nghiến răng.
Tô Diệp lên tiếng: "Có trả lương."
Lục Dương: "... Không!"
Tô Diệp: "Lương cao".
Lục Dương nuốt nước bọt, nhìn cô: "Thật không?"
"Thật."
"Được! Được! Tôi làm! Hôm nay bắt đầu luôn đi!"
Thế là Lục Dương theo đuôi Tô Diệp về nhà.
--------
"Này, đại thần, sẵn tay nấu giúp tôi gói mì đi."
Lục Dương ở trong bếp đang xắt rau củ định bỏ vào mì thì nghe Tô Diệp gọi. Anh bực bội nói với ra: "Tôi là anti cô đó!"
Tô Diệp: "Biết rồi mà, nấu giúp tôi một gói đi."
"Không!!!!!!!"
Mười phút sau, Lục Dương bưng tô mì thơm phức ra, đưa cho cô.
"Nè! Đồ xấu xí, yêu nữ."
Tô Diệp nhận lấy, gắp một đũa cũng không quên nói cám ơn. Được một đũa, mặt Tô Diệp đỏ lên, "Cay quá!"
Lục Dương cười thầm trong bụng, anh bỏ hai muỗng ớt vào đó không cay mới lạ. Anh đắc ý nhìn Tô Diệp, chẳng ngờ cô lại nói:
"Sao anh lại biết tôi thích ăn cay thế? Trời ạ, chị quản lý chẳng bao giờ cho tôi ăn cả." Nói rồi cô gắp mấy đũa liền, vừa ăn vừa hít hà.
"..."
Lục Dương đứng nhìn cô ăn, vừa hay tầm mắt dừng trên môi cô đang hơi sưng vì cay.
Tự nhiên thấy... con yêu nữ này đẹp quá.
---------
Hôm nọ, khi Tô Diệp vừa ghi hình xong chuẩn bị ra về, bất chợt có hai chai toàn nước sơn bay về phía này.
Lục Dương nhanh tay chụp chai lại nhưng một ít nước sơn vẫn vẫy lên người anh khiến áo quần anh loang lổ. Lục Dương vứt hai chai xuống đất, sau đó đi thẳng về phía hai cô nữ sinh vẫn còn mặc đồng phục.
"Học sinh cấp 2?" Lục Dương nhíu mày nhìn họ.
Hai cô nữ sinh định bỏ chạy thì bị anh túm lấy, cả hai gào lên: "Bỏ ra!!! Liên quan quái gì tới anh!!!"
Lục Dương không thèm buông tay hét lên: "Sao không liên quan!! Hai cô biết nick Đại thần anti Tô Diệp không? Biết không? Là tôi đây này!!!! Anti lâu năm như tôi còn chưa dám ra tay, mấy cô lại định hớt tay trên hả? Hả?"
Hai cô nữ sinh thôi giãy giụa, nhìn anh với cặp mắt khó tin: "Không thể nào, đại thần của chúng tôi sao lại đi theo cô ta chứ!"
Lục Dương đỡ trán, vẻ mặt đau khổ: "Đều do số phận!"
Tối hôm đó, trong group Anti Tô Diệp do Lục Dương lập ra nổi lên một trận sóng gió.
"Đại thần anti Tô Diệp là kẻ lừa đảo! Anh ta đi theo Tô Diệp!"
"Đại thần lừa đảo!"
Lục Dương lướt sơ sơ qua những bình luận ở đó, hầu hết mọi người đều bình luận tỏ vẻ không tin. Anh nhẹ nhàng bấm nút kích thẳng hai cô gái đăng bài mắng anh, ai bảo anh là chủ group chứ!
Sau đó đại thần đăng một bài: "Xin chào mọi người, tôi là Đại thần anti Tô Diệp, dạo này trong group chúng ta có vài fan của Tô Diệp trà trộn vào muốn chia rẽ tình đoàn kết giữa chúng ta. Mọi người có tin tôi không?" [+ 1677 like].
A: "Tin! Chúng ta là antifan đoàn kết nhất!" [+842 like].
B: "Không tin anh thì tin ai. Anh làm antifan còn trước tôi 2 năm." [+431 like].
Lục Dương nhìn bình luận của mọi người thì mỉm cười hài lòng sau đó tắt điện thoại.
----------
Có một hôm Tô Diệp rảnh rỗi, nằm ở nhà xem TV, Lục Dương đói bụng nên mò ra ngoài tìm đồ ăn, vô tình đi ngang qua chỗ cô đang nằm.
Anh liếc mắt sang nhìn: "Ngủ quên rồi hả ta?"
Vừa nhấc chân định bước đi, anh chợt khựng lại, nghĩ: "Giờ cô ta đang ở nhà, chắc chắn là để mặt mộc mình chụp lại rồi đăng lên group cho cả thế giới biết cô ta xấu xí như thế nào..."
Nói rồi anh móc điện thoại ra, chụp mấy tấm lòng cười hả hê.
"Tô Diệp ơi Tô Diệp, mặt mộc này, chết cô rồi!"
Xong xuôi anh hí hửng chạy về phòng, mở điện thoại ra xem.
Trong ảnh là cô gái khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt khép lại, đôi môi đỏ mọng.
Lục Dương: "..."
Anh phóng to ảnh ra hết cỡ, nhưng tìm không ra một chúy mụn hay rỗ nào cả. Mà càng nhìn tim anh càng đập mạnh.
"Quái lạ, không lẽ bệnh tim mình tái phát?"
"Nhưng mà trước giờ mình đâu có bị?"
"Mà... cô ta đẹp thật..."
"Cài tấm này làm hình nền... chắc đẹp lắm ha."
"Ừm, tấm nào cũng đẹp, sao giờ ta?"
...
Sáng hôm sau, Tô Diệp nhìn thấy quầng thâm trên mắt anh thì ngạc nhiên : "Anh sao vậy?"
"Mất... mất ngủ."
Tối hôm qua Lục Dương lăn lộn cả buổi mới chọn được một tấm để cài làm hình nền.
Vừa nghĩ đến việc ngày nào cũng có thể thấy khuôn mặt xấu xí của cô ta, Lục Dương vừa súc miệng vừa cười đến toét cả mồm.
-----------
Lục Dương ăn chực ở chực nhà Tô Diệp được 1 năm. Trong khoảng một năm này group anti Tô Diệp do anh tạo ra có thêm cả ngàn thành viên nữa. Lục Dương đắc ý vô cùng, có hôm đem ra khoe với Tô Diệp. Khóe môi Tô Diệp giật giật, nhìn anh nói: "Cám ơn!"
Khoảng thời gian này Tô Diệp ra album mới, fan của cô đang ra sức cày view nhưng vẫn thua cô ca sĩ mới ra rất nhiều. Tô Diệp rầu rĩ muốn chết, ăn cơm cũng không vô.
Lục Dương thấy thế thì vô cùng sảng khoái.
Buổi tối, anh vào group đăng một status: "Trời ạ, album mới của Tô Diệp, cô ta xấu muốn chết. Ăn mặc quê mùa lại hát không hay nữa!!!! Ha ha."
Đám antifan: "Xấu thật sao? Để tôi vào xem thử." [+ 221 like].
"Tôi cũng muốn coi thử coi ả ta xấu cỡ nào." [+ 125 like].
"Tôi nhất định phải soi cho ra bằng chứng ả ta nâng mũi." [+ 95 like].
Hôm sau Tô Diệp ngủ dậy, tiện tay mở máy tính lên xem thì thấy lượt view của mình gần bắt kịp vô ca sĩ nọ. Bên dưới có vài bình luận của fan đối thủ ý bảo cô thuê người cày view.
Tô Diệp chạy xuống lầu, hỏi chị quản lý, chị ấy vừa dọn đồ ăn sáng ra vừa trả lời: "Chị cũng không rõ nữa, tự nhiên tối qua lượt view tăng chóng mặt chị còn định hỏi em đây."
"Em cũng không rõ..." Tô Diệp gãi đầu.
Đúng lúc đó Đại thần xuống lầu ăn cơm với cặp mắt thâm quầng...
Last edited:
Bình luận facebook