• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Từ Anti thành bạn trai (2 Viewers)

  • Chương 2:

#Tước_Dạ_Nam
Dạo này Lục Dương cảm thấy mình có vấn đề rồi, anh cũng thử đi bệnh viện khám thử nhưng bác sĩ chỉ phán một câu: "Anh bị điên!"

Lục Dương ảo não quay về, tự nhủ với lòng đúng là mình bị điên thật rồi!

Một ngày nọ, nhân lúc rảnh rỗi đợi quản lý đi xử lý công việc, Lục Dương tìm một công viên gần đó ngồi ngắm gái, Lục Dương rầu rĩ không thôi. Tim không đập nhanh, mặt không đỏ, tay không run... khác hắn với lúc gặp con yêu nữ Tô Diệp kia.

Được một lúc, điện thoại trong túi quần kêu lên mấy tiếng, Lục Dương ấn phím nghe.

"Gì đó? Yêu nữ?"

Giọng Tô Diệp vang lên ở bên kia đầu dây: "Chị quản lý có ở đó không? Tôi gọi cho chị ấy mãi mà không được. Anh bảo chị ấy nghe điện thoại giúp tôi đi."

"Ông đây không rảnh!"

"Đại thần, xin anh đó, tôi có chuyện rất gấp."

Nghe giọng nói yếu ớt của Tô Diệp, đại thần hạ giọng: "Cô sao vậy? Giờ chị ấy không có đây, có gì nói tôi này."

Tô Diệp ngập ngừng: "Vậy... khi nào chị ấy về?"

"Tối. Có gì, nói lẹ đi."

Tô Diệp: "Tôi... anh... ừm... anh giúp tôi mua vài thứ được không?"

Lục Dương nhíu mày: "Thứ gì?"

"Khụ. Băng vệ sinh."

Lục Dương: "..."

Mãi một lúc sau, anh mới hét lên:
"Đủ rồi nha, Tô Diệp, anti cũng có lòng tự trọng của anti chứ! Cô nghĩ sao mà bắt tôi đi mua thứ đó? Ông đây không đi, không đi, không đi!!!!"

Tô Diệp năn nỉ: "Xin anh đó, tôi để quên ví ở nhà, giờ lại mắc kẹt ở nhà vệ sinh công cộng đường XXX đây này. Anh giúp tôi một lần đi."

Lục Dương: "Ngoái lỗ tai nghe cho kĩ nhá, nhá! Nằm mơ đi ông mà đi mua thì từ nay về sau ông sẽ khoanh tay gọi cô là chị hai!"

Sau đó đại thần tắt máy.
Tô Diệp buồn rầu nhìn điện thoại, mặc dù cô là ngôi sao nhưng tính cực kì đoảng, hay quên trước quên sau, mấy năm nay đều là chị quản lý nhắc nhở, chỉ bảo cô đủ thứ. Lần này chị ấy về nhà giải quyết công việc, cô thì ham vui lén lút chạy ra ngoài chơi ai ngờ lại gặp cảnh này, xui xẻo hơn là hôm nay cô mặc váy trắng.

...

"Ê bà già! Hai loại này, loại nào mềm nhất?"

Bị gọi như thế bà chủ có chút không vui: "Loại bên phải. Siêu mềm, siêu thấm hút."

Đại thần liếc nhìn bà ta: "Tôi cóc tin, bà lừa tôi chứ gì? Tiền mãn kinh như bà sao mà biết được chứ?"

Bà chủ: "..."

Thế là đại thần chụp tay một cô gái đang đi qua chỗ đó, nở nụ cười khả ái:

"Em gái, cho anh hỏi chút."

Cô gái rụt tay lại, hỏi: "Sao vậy?"

Đại thần cầm hai gói bé bé xinh xinh trong tay lên hỏi: "Em thấy loại nào dùng tốt?"

Cô gái à lên một tiếng, vẻ mặt lộ ra vẻ đã hiểu "thì ra là mua cho bạn gái", chỉ vào loại bên trái.

"Cái này."

Đại thần ngay lập tức quay phắt lại nhìn bà chủ, liếc mắt: "Bà lừa tôi.", sau đó quay sang nói với cô gái:

"Thế à, vậy em có thể cho biết chút cảm nghĩ khi sử dụng nó không? Có thật là siêu mềm mại, siêu thấm hút như ghi trên bao bì không? Thật không? Thật không? Thật không?"
Đại thần nói liên tiếp ba chữ "thật không" khiến giọng điệu anh nghe như có chút phấn khích.

Cô gái nghe anh nói thế đột nhiên trợn mắt, chụp lấy hai gói bé bé xinh xinh trong tay anh, ném thẳng vào mặt anh: "Đồ biến thái, bệnh hoạn, điên khùng!"

Sau đó bỏ đi mất, để lại đại thần với một trăm dấu hỏi trên đầu.

"Ơ? Tôi nói sai gì sao?"

Bà chủ trừng mắt: "Đáng đời."

...

Cộc cộc.

"Chị hai, chị Tô, mở cửa."

Tô Diệp hé cửa ra, nhận lấy hai túi to đùng, với đủ loại. "Sao anh mua nhiều thế?"

Đại thần bực bội: "Im đi. Ông đây muốn tiêu hết tiền của cô đấy, được không? Có ý kiến gì à?"

Tô Diệp chọn một loại, rồi trả hai túi lại cho đại thần, sau đó cài cửa lại: "Không, không có gì."

Đại thần ra ngoài đứng đợi, hai tay cầm hai túi to, không ít cô gái đi ngang qua nhìn anh cười khúc khích.
Đại thần đen mặt.

Đợi Tô Diệp đi ra, anh bực bội dậm chân: "Chị hai, tháng này phải tăng lương cho tôi! Tăng lương!"

Tô Diệp ừ một tiếng, đại thần đi theo sau vừa nhìn thấy gì đó, liền gọi Tô Diệp lại: "Chị hai, yêu nữ, khoan đã."

Tô Diệp dừng chân: "Sao vậy?"

Đại thần cởi áo khoác ra, cột hai ống tay vào eo cô, sau đó phủi phủi hai tay: "Xong rồi."

Tô Diệp cúi đầu đỏ mặt: "Cám ơn."

Đại thần: "Ơn nghĩa gì? Tăng lương, nhớ chưa?"

Tô Diệp: "..."

----------

Tô Diệp vừa kí hợp đồng quay quảng cáo mới, đại thần lần đầu tiên vào trường quay xem Tô Diệp.

Đạo diễn ở một bên hướng dẫn: "Anh phải ôm vào eo Tô Diệp, nhìn cô ấy với anh mắt thế này thế này..."

Nam chính quay cùng Tô Diệp gật gật đầu.

Đại thần bĩu môi, nhủ thầm: "Đồ xấu trai."

Trong lúc quay, nam chính đặt tay lên eo Tô Diệp, kéo cô lại gần, nhìn cô với đôi mắt thâm tình, thậm chí đầu còn hơi cúi xuống lề sát mặt cô.

Đại thần đột nhiên đứng phắt dậy: "Này!"

Đạo diễn: "Ai làm ồn đó?"

Chị quản lý vội kéo anh ngồi xuống rồi quay sang xin lỗi. Đại thần bực bội ngồi xuống.

Được một lát: "Này, tên kia!"

Đạo diễn: "Ai làm ồn đó?"

Đại thần: "Ế, ế, ế, cái tay!!!!"

Đạo diễn: "..."

Cuối cùng Tô Diệp mắng anh, rồi đuổi anh ra ngoài.

Đến khi quay xong, ra xe, đại thần không thèm nhìn mặt cô.

"Giận rồi à? Ai bảo anh cứ làm ồn lúc quay, đạo diễn không vui." Tô Diệp nói.

Đại thần "hứ" một tiếng rõ to, không thèm để ý tới cô, khởi động xe chạy đi.

Được mười lăm phút, đại thần bỗng nhiên lên tiếng:

"Nè!"

"Gì?"

"Tên đó xấu."

"Ừ."

"Mắt hí nữa."

"Ừ."

"Hắn nâng mũi."

"Ừ."

"Hắn gọt cằm."

"Tôi biết."

"Hắn mang giày độn."

"..."

"Hắn xấu."

"..."

Cuối cùng Tô Diệp không chịu nổi mấy câu này của anh, nói: "Đại thần, sao hôm nay anh lạ vậy? Đi nói xấu người ta."

Lần đầu tiên đại thần bị Tô Diệp mắng, hơi bất ngờ: "Không lẽ cô thích gã ta."

Tô Diệp đen mặt: "Anh bị điên hả?"

Lúc này, vẻ mặt Tô Diệp trong mắt đại thần lại giống như đang ngượng, đại thần buồn rầu nghĩ trong bụng.

"Hổng lẽ con yêu nữ này thích thằng đó? Còn bênh nữa. Hổng lẽ thật?"

Đáng ghét!!!!!

-------

Nhớ có lần chị quản lý giận Tô Diệp. Tô Diệp mua một đống đồ ăn lại dỗ dành, sau đó dang tay nói với chị: "Chị yêu à, xin lỗi.", rồi ôm chầm chị quản lý.

Lúc ấy đại thần bĩu môi mắng hai người trẻ con.

Lần này đại thần giận bốn ngày mà không rõ lý do, Tô Diệp và cả chị quản lý đều thấy không ổn.

Tối đó, đại thần năm xem tivi, Tô Diệp đi lại gần.

"Đại thần, món bánh ngọt mà anh thích nè."

"..."

"Đại thần..."

"Hổng thèm."

Tô Diệp: "Anh đừng giận nữa mà. Tôi sai rồi."

"Hừ."

"Anh ăn đi. Là bánh của tiệm nổi tiếng nhất thành phố này đó."

"Hừ."

Tô Diệp thấy anh cứng đầu cũng bó tay, đặt đĩa bánh ngọt xuống bàn định bỏ đi. Ai ngờ mới đi được hai bước, đại thần gọi lại.

"Chị hai!"

Tô Diệp dừng chân: "Sao vậy?"

"Cô nói đi."

Tô Diệp không hiểu: "Nói gì?"

Đại thần: "Giống với chị quản lý."

Tô Diệp vẫn không hiểu, "Rốt cuộc ý anh là sao?"

Đại thần đỏ mặt, dang hai tay ra.

Tô Diệp liền hiểu ra, lập tức nói: "Không được! Tuyệt đối không!"

Đại thần tiếp tục bị tổn thương.

-----------

Nhưng giận không được bao lâu thì Tô Diệp xảy ra chuyện. Chuyện là trong lúc đang quay, đạo cụ có vấn đề, Tô Diệp ngã gãy một tay. Mặc dù tất cả đạo cụ đều được kiểm tra kĩ càng trước khi quay, nhưng trong giới này, ai cũng đoán ra là có đối thủ muốn hạ bệ Tô Diệp mới giở trò bỉ ổi này.

Lúc Tô Diệp tỉnh lại, đại thần đã đứng bên cạnh, khoanh tay nhìn cô. Vừa thấy cô mở mắt đã bĩu môi: "Đáng đời. May là cô không chết, cô chết rồi tôi biết anti ai."

Sau đó đại thần tiêu sái bỏ đi.

Chị quản lý đứng bên cạnh cười nói với Tô Diệp: "Ài, em không biết đâu. Lúc chị gọi điện cho cậu ta, cậu ta mặc nguyên bộ đồ ngủ ở nhà, chân mang dép chạy đến đây..."

"Mà trên tay cậu ta... ha ha... vẫn còn cầm theo cuộn giấy vệ sinh..."

"Mắt còn rưng rưng nữa, vừa chạy vừa tìm phòng em nằm."

Tô Diệp kéo chăn che miệng lại, nở một nụ cười, miệng lẩm bẩm: "Đáng yêu quá."

---------
Page tìm sách : http://bit.ly/sach-truyen-giam-gia
Page tìm sách : http://bit.ly/sach-truyentranh-ngontinh
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom