Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-75
Chương 75: Ma pháp phi thảm
Một lát sau Nhạc Thành mới đưa ánh mắt tới Âu Dương Phiên Tình, sau lưng là gần hai trăm người trong đội ngũ, Tiên Cảnh Tông chính là thế lực mạnh nhất, tiến vào thâm hải cũng có nhân số nhiều nhất, tu vi đều ở thực lực lục tinh Đấu Linh, Nhạc Thành thậm chí còn nhìn thấy nhiều Bát tinh đấu linh xuất hiện.
Vài vị Tiên Cảnh trưởng lão tiến tới lá chắn vô hình phía trước sau đó móc ra một viên cầu màu đen, viên cầu lập tức phát ra những quang mang hắc sắc quỷ dị, quang mang hắc sắc sau đó tụ tập lại khiến cho mọi người kinh ngạc.
Hắc sắc quang mang rót vào lập tức trở nên thực chất hóa hơn, đủ để có thể dung nạp cùng lúc mấy trăm người. Một vị trưởng lão Tiên Cảnh Tông quát:
- Các ngươi nhanh chóng tiến vào trong thâm hải, đúng nửa năm phải đi ra, nếu không sẽ ở nguyên trong đó mười năm.
Vị trưởng lão Tiên Cảnh Tông vừa nói xong, những người khác liền nhất tề tiến vào trong đó, đầu tiên là Tiên Cảnh Tông, sau đó là năm thế lực lớn.
- Nhạc Thành, ngươi cần phải cẩn thận.
Tư Mã Yên Nhiên nói với Nhạc Thành.
- Yên tâm, ta sẽ cẩn thận, sau này cũng sẽ không thành thân.
Nhạc Thành hướng về phía Tư Mã Yên Nhiên mà mở trừng hai mắt, sau đó cũng lập tức đi về phía thông đạo.
Trong thông đạo trong suốt có linh khí dao động, Nhạc Thành hiếu kỳ đi theo mọi người vào trong đó. Lúc đi vào trong thông đạo, Tiên Cảnh Tông Viên Hà Phỉ trưởng lão và những trưởng lão khác đều gật nhẹ đầu với Nhạc Thành, tuy nhiên xem dáng vẻ của bọn họ thì sắc mặt hơi tái nhợt, xem ra thông đạo đã tiêu hao không ít đấu khí của bọn họ, không thể mở miệng nói chuyện nhiều.
Nhạc Thành cùng mấy người khác liền gật đầu, hiện tại hắn đã leo lên vị trí Khách trưởng lão của Tiên Cảnh Tông, giống như các trưởng lão khác, chỉ là không có thực quyền mà thôi.
Sau khi đi qua thông đạo trong suốt, một lục địa cự địa hiện ra trước mắt Nhạc Thành, khối lục địa này đủ để chứa mấy vạn người, so với thông đạo nhỏ bên ngoài thì lớn hơn vài phần.
- Chào Nhạc trưởng lão.
- Bái Kiến nhạc trưởng lão.
Mọt số người biết về Nhạc Thành đều ra mắt hắn.
Đối với những đệ tử Tiên Cảnh Tông này bọn họ dĩ nhiên không dám chậm trễ, chức khách khanh trưởng lão mặc dù không có thực quyền ở Tiên Cảnh Tông nhưng cũng là trưởng lão, nói không chừng ngày nào đó thật sự trở thành trưởng lão chính thức của Tiên Cảnh Công, bọn họ lại càng hi vọng Nhạc Thành chiếu cố cho mình.
Nhạc Thành cũng chỉ gật đầu với bọn họ rồi tìm một cơ hội để rời Tiên Cảnh Tông.
- Xích.
Trong thông đạo trong suốt mọi người tiến vào bên trong, hiện tại Nhạc Thành khó hiểu nhìn hải vực trước mặt mình. Ở trung ương hải vực có những hòn đảo vô cùng lớn, vậy làm sao qua được.
Trong lúc Nhạc Thành cảm thấy khó hiểu thì một số người đã cử động, một tiểu đoàn đội gồm sáu bảy người dùng một cái nêm nhanh chóng bay về phía hòn đảo đó.
- Ma pháp phi thảm.
Nhạc Thành đối với thảm bay này dĩ nhiên là biết, ma pháp phi thảm này là thứ do ma pháp sư phong hệ chế tạo, chỉ cần rót vào một chút ma lực là có thể phi hành.
Một lát sau, một mảng lớn ma pháp phi thảm bay giữa không trung, cấp tốc hướng về phía hòn đảo nhỏ đó.
- Cô gia, chúng ta có một ma pháp phi thảm, người có cần không?
Người của Tư Mã gia tộc nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Thành thì đi tới gần hỏi.
- Không cần, ta tự sẽ có biện pháp, các ngươi đi trước đi.
Nhạc Thành rất khó hiểu, cho dù ma pháp phi thảm cũng không hữu dụng với mình, mình vùa rồi không có ma lực.
- Cô gia, chúng ta đi trước.
Thanh niên kia cất tiếng nói, sau đó cùng với vài người cưỡi ma pháp phi thảm tới hòn đảo nhỏ trước mắt.
Trong đám đông, Lương Ngọc lại lộ ra một sát ý mà lẩm bẩm nói:
- Nhạc tiểu tử, đừng làm cho ta gặp ngươi, nếu như ngươi chết ở thâm hải thì cũng không ai có thể hoài nghi tới ta.
Sau đó hắn lập tức cầm lấy một ma pháp phi thảm mà bay đi.
Sau khi tất cả mọi người đã rời đi, Nhạc Thành liền động tâm niệm, phi kiếm nhanh chóng hiện lên trên không trung, Nhạc Thành mặc dù không có ma pháp nhưng phi kiêm này có thể bay tốt hơn cả ma pháp phi thảm.
Nhạc Thành lựa chọn một hòn đỏ ở hải vực gần nhất mà lao xuống, sau đó thu hồi phi kiếm. Hòn đảo nhỏ này diện tích vô cùng lớn, ở trên không trung Nhạc Thành nhìn thấy như một hình tròn nổi trên mặt biển, có những tòa núi lớn cao sừng sững, liên miên không dứt, địa hình kỳ lạ.
Các đoàn đội bình thường cũng không thích các đảo nhỏ này, khắp nơi đều là những dãy núi cự đại, loại đảo nhỏ này bình thường cũng có những ma thú thực lực không tệ, cũng không có bảo vật gì khác.
Nhạc Thành đặt chân lên đảo nhỏ.
- Xích.
Ở sau lưng đột nhiên có ba thân thể cự đại, ba thủy ma thú đột nhiên nhay ra.
- Nhi giai ma thú Hải Sa.
Nhạc Thành phát hiện ra ma thú này thì giật mình, hiện tại ma thú đã há miệng như một chậu máu. Trong lòng nt thầm kinh hãi, mồ hôi lạnh toát, sau đó thanh sắc chưởng mang ngưng tụ trước ngực, cấp tốc đón đỡ.
- Bành.
Một tiếng vang thật lớn, cự đại thanh sắc chưởng ấn tấn công về phía dưới bụng Hải sa, thân hình của Hải Sa lập tức trở nên run rẩy.
- Nguy hiểm thật.
Nhạc Thành thầm nghĩ một tiếng, vừa rồi nếu như hắn chậm hơn một khắc, mà ma thú này không phải là ma thú cấp hai mà là ma thú cấp ba thì mình không chết cũng bị thương.
Nhìn thi thể của ma thú cấp hai trước mắt, Nhạc Thành dùng tiểu đao tách ra lấy một viên hạt châu, linh khí tràn ngập, đây đúng là nội đan của Hải Sa.
Nhạc Thành không khách khí lấy nội đan này, Nhạc Thành cũng không muốn ở bờ biển mà mỏi mòn chờ đợi, miễn sao cho đừng đụng phải ma thú lợi hại.
Nhạc Thành hướng về phía đảo mà đi tới, sau một lúc lâu, Nhạc Thành đã tới một ngọn núi vô cùng lớn, ở bên cạnh chính là hạp cốc chật vật so với hạp cốc này thì còn lớn hơn.
Ở một địa phương bí mật, sau khi xác định xung quanh không có ma thú gì, Nhạc Thành liền mở một cái sơn động cao hai thước rộng năm thước, trong sơn động có một hòn đá nhỏ dài, đây vừa đúng lúc Nhạc Thành muốn nghỉ ngơi trong thời gian ngắn.
Nhạc Thành ở trước động khẩu bố trí một kết giới xong một lần nữa hướng về phía xung quanh ngọn núi mà đi tới, ở xung quanh ngọn núi, Nhạc Thành dùng thần thức cảm ứng được ở bên phải có một khí tức của ma thú.
Sau nửa canh giờ Nhạc Thành đi tới một sườn núi, nương theo một cây đại thụ mà che giấu thân thể của mình, Nhạc Thành cảm nhận ở cách đó không xa có một ma thú, dựa theo kiến thức Nhạc Thành hiểu đây chính là một tam giai ma thú Thổ Linh Báo.
Toàn thân của Thổ Linh Báo bao trùm hoa văn, thân hình kiện tráng, lực công kích của nó phỏng chừng là cửu tinh Đại Đấu sư.
Một tam giai ma thú nội đan của nó có giá trị ba trăm kim tệ, Nhạc Thành dĩ nhiên là không bỏ qua. Hiện tại vừa đúng lúc hắn đang thiếu dùng kim tệ, tam giai ma thú nội đan khi luyện chế thành đn dược tứ phẩm thì giá cũng tăng lên.
Nửa năm thờ gian này Nhạc Thành tin rằng mình sẽ kiếm được rất nhiều tiền để mua được vật phẩm bên ngoài.
- Ngao.
Khi mà Nhạc Thành tưởng rằng mình đã che giấu bí mật rồi tuy nhiên Thổ Linh Báo vẫn phát hiện ra khí tức của hắn, nó rít gào rồi đánh về phía mà Nhạc Thành đang ẩn thân.
- Súc sinh.
Nhạc Thành mỉm cười, thủ ấn trong tay đánh ra, một luồng thanh mang tấn công về phía Thổ Linh Báo.
- Xích. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thổ Linh Báo bị thanh mang của Nhạc Thành công kích liền dừng thân hình lại, màn da lông chảy ra một luồng máu tươi, Đoạt hồn chỉ của Nhạc Thành cũng chỉ làm bị thương Thổ Linh báo, không làm tổn thương tính mạng của hắn.
- Thực lực phòng ngự thật là mạnh.
Thần sắc của Nhạc Thành biên đổi, thầm nghĩ hay là tu vi thực lực của mình quá thấp, ngay cả ma thú tam giai mà một chiêu cũng không thể đánh chết.
- Ngao.
Thổ Linh Báo bị Nhạc Thành làm cho trọng thương thì căm tức hắn không ngừng. Tam giai ma thú đã có một số trí tuệ, cảm giác được người phía trước không hề dễ chọc, cũng không dám khinh thường.
Nhạc Thành cũng không chủ động công kích, chỉ chăm chú nhìn thổ linh báo phíc trước, đề phòng tên súc sinh này tập kích.
- Ngao
Một tiếng vang lên, hồi lâu sau Thổ Linh Báo cuối cùng cũng không nhịn được, toàn thân toát ra một quang mang màu vàng, một lần nữa đánh về phía Nhạc Thành.
Một lát sau Nhạc Thành mới đưa ánh mắt tới Âu Dương Phiên Tình, sau lưng là gần hai trăm người trong đội ngũ, Tiên Cảnh Tông chính là thế lực mạnh nhất, tiến vào thâm hải cũng có nhân số nhiều nhất, tu vi đều ở thực lực lục tinh Đấu Linh, Nhạc Thành thậm chí còn nhìn thấy nhiều Bát tinh đấu linh xuất hiện.
Vài vị Tiên Cảnh trưởng lão tiến tới lá chắn vô hình phía trước sau đó móc ra một viên cầu màu đen, viên cầu lập tức phát ra những quang mang hắc sắc quỷ dị, quang mang hắc sắc sau đó tụ tập lại khiến cho mọi người kinh ngạc.
Hắc sắc quang mang rót vào lập tức trở nên thực chất hóa hơn, đủ để có thể dung nạp cùng lúc mấy trăm người. Một vị trưởng lão Tiên Cảnh Tông quát:
- Các ngươi nhanh chóng tiến vào trong thâm hải, đúng nửa năm phải đi ra, nếu không sẽ ở nguyên trong đó mười năm.
Vị trưởng lão Tiên Cảnh Tông vừa nói xong, những người khác liền nhất tề tiến vào trong đó, đầu tiên là Tiên Cảnh Tông, sau đó là năm thế lực lớn.
- Nhạc Thành, ngươi cần phải cẩn thận.
Tư Mã Yên Nhiên nói với Nhạc Thành.
- Yên tâm, ta sẽ cẩn thận, sau này cũng sẽ không thành thân.
Nhạc Thành hướng về phía Tư Mã Yên Nhiên mà mở trừng hai mắt, sau đó cũng lập tức đi về phía thông đạo.
Trong thông đạo trong suốt có linh khí dao động, Nhạc Thành hiếu kỳ đi theo mọi người vào trong đó. Lúc đi vào trong thông đạo, Tiên Cảnh Tông Viên Hà Phỉ trưởng lão và những trưởng lão khác đều gật nhẹ đầu với Nhạc Thành, tuy nhiên xem dáng vẻ của bọn họ thì sắc mặt hơi tái nhợt, xem ra thông đạo đã tiêu hao không ít đấu khí của bọn họ, không thể mở miệng nói chuyện nhiều.
Nhạc Thành cùng mấy người khác liền gật đầu, hiện tại hắn đã leo lên vị trí Khách trưởng lão của Tiên Cảnh Tông, giống như các trưởng lão khác, chỉ là không có thực quyền mà thôi.
Sau khi đi qua thông đạo trong suốt, một lục địa cự địa hiện ra trước mắt Nhạc Thành, khối lục địa này đủ để chứa mấy vạn người, so với thông đạo nhỏ bên ngoài thì lớn hơn vài phần.
- Chào Nhạc trưởng lão.
- Bái Kiến nhạc trưởng lão.
Mọt số người biết về Nhạc Thành đều ra mắt hắn.
Đối với những đệ tử Tiên Cảnh Tông này bọn họ dĩ nhiên không dám chậm trễ, chức khách khanh trưởng lão mặc dù không có thực quyền ở Tiên Cảnh Tông nhưng cũng là trưởng lão, nói không chừng ngày nào đó thật sự trở thành trưởng lão chính thức của Tiên Cảnh Công, bọn họ lại càng hi vọng Nhạc Thành chiếu cố cho mình.
Nhạc Thành cũng chỉ gật đầu với bọn họ rồi tìm một cơ hội để rời Tiên Cảnh Tông.
- Xích.
Trong thông đạo trong suốt mọi người tiến vào bên trong, hiện tại Nhạc Thành khó hiểu nhìn hải vực trước mặt mình. Ở trung ương hải vực có những hòn đảo vô cùng lớn, vậy làm sao qua được.
Trong lúc Nhạc Thành cảm thấy khó hiểu thì một số người đã cử động, một tiểu đoàn đội gồm sáu bảy người dùng một cái nêm nhanh chóng bay về phía hòn đảo đó.
- Ma pháp phi thảm.
Nhạc Thành đối với thảm bay này dĩ nhiên là biết, ma pháp phi thảm này là thứ do ma pháp sư phong hệ chế tạo, chỉ cần rót vào một chút ma lực là có thể phi hành.
Một lát sau, một mảng lớn ma pháp phi thảm bay giữa không trung, cấp tốc hướng về phía hòn đảo nhỏ đó.
- Cô gia, chúng ta có một ma pháp phi thảm, người có cần không?
Người của Tư Mã gia tộc nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Thành thì đi tới gần hỏi.
- Không cần, ta tự sẽ có biện pháp, các ngươi đi trước đi.
Nhạc Thành rất khó hiểu, cho dù ma pháp phi thảm cũng không hữu dụng với mình, mình vùa rồi không có ma lực.
- Cô gia, chúng ta đi trước.
Thanh niên kia cất tiếng nói, sau đó cùng với vài người cưỡi ma pháp phi thảm tới hòn đảo nhỏ trước mắt.
Trong đám đông, Lương Ngọc lại lộ ra một sát ý mà lẩm bẩm nói:
- Nhạc tiểu tử, đừng làm cho ta gặp ngươi, nếu như ngươi chết ở thâm hải thì cũng không ai có thể hoài nghi tới ta.
Sau đó hắn lập tức cầm lấy một ma pháp phi thảm mà bay đi.
Sau khi tất cả mọi người đã rời đi, Nhạc Thành liền động tâm niệm, phi kiếm nhanh chóng hiện lên trên không trung, Nhạc Thành mặc dù không có ma pháp nhưng phi kiêm này có thể bay tốt hơn cả ma pháp phi thảm.
Nhạc Thành lựa chọn một hòn đỏ ở hải vực gần nhất mà lao xuống, sau đó thu hồi phi kiếm. Hòn đảo nhỏ này diện tích vô cùng lớn, ở trên không trung Nhạc Thành nhìn thấy như một hình tròn nổi trên mặt biển, có những tòa núi lớn cao sừng sững, liên miên không dứt, địa hình kỳ lạ.
Các đoàn đội bình thường cũng không thích các đảo nhỏ này, khắp nơi đều là những dãy núi cự đại, loại đảo nhỏ này bình thường cũng có những ma thú thực lực không tệ, cũng không có bảo vật gì khác.
Nhạc Thành đặt chân lên đảo nhỏ.
- Xích.
Ở sau lưng đột nhiên có ba thân thể cự đại, ba thủy ma thú đột nhiên nhay ra.
- Nhi giai ma thú Hải Sa.
Nhạc Thành phát hiện ra ma thú này thì giật mình, hiện tại ma thú đã há miệng như một chậu máu. Trong lòng nt thầm kinh hãi, mồ hôi lạnh toát, sau đó thanh sắc chưởng mang ngưng tụ trước ngực, cấp tốc đón đỡ.
- Bành.
Một tiếng vang thật lớn, cự đại thanh sắc chưởng ấn tấn công về phía dưới bụng Hải sa, thân hình của Hải Sa lập tức trở nên run rẩy.
- Nguy hiểm thật.
Nhạc Thành thầm nghĩ một tiếng, vừa rồi nếu như hắn chậm hơn một khắc, mà ma thú này không phải là ma thú cấp hai mà là ma thú cấp ba thì mình không chết cũng bị thương.
Nhìn thi thể của ma thú cấp hai trước mắt, Nhạc Thành dùng tiểu đao tách ra lấy một viên hạt châu, linh khí tràn ngập, đây đúng là nội đan của Hải Sa.
Nhạc Thành không khách khí lấy nội đan này, Nhạc Thành cũng không muốn ở bờ biển mà mỏi mòn chờ đợi, miễn sao cho đừng đụng phải ma thú lợi hại.
Nhạc Thành hướng về phía đảo mà đi tới, sau một lúc lâu, Nhạc Thành đã tới một ngọn núi vô cùng lớn, ở bên cạnh chính là hạp cốc chật vật so với hạp cốc này thì còn lớn hơn.
Ở một địa phương bí mật, sau khi xác định xung quanh không có ma thú gì, Nhạc Thành liền mở một cái sơn động cao hai thước rộng năm thước, trong sơn động có một hòn đá nhỏ dài, đây vừa đúng lúc Nhạc Thành muốn nghỉ ngơi trong thời gian ngắn.
Nhạc Thành ở trước động khẩu bố trí một kết giới xong một lần nữa hướng về phía xung quanh ngọn núi mà đi tới, ở xung quanh ngọn núi, Nhạc Thành dùng thần thức cảm ứng được ở bên phải có một khí tức của ma thú.
Sau nửa canh giờ Nhạc Thành đi tới một sườn núi, nương theo một cây đại thụ mà che giấu thân thể của mình, Nhạc Thành cảm nhận ở cách đó không xa có một ma thú, dựa theo kiến thức Nhạc Thành hiểu đây chính là một tam giai ma thú Thổ Linh Báo.
Toàn thân của Thổ Linh Báo bao trùm hoa văn, thân hình kiện tráng, lực công kích của nó phỏng chừng là cửu tinh Đại Đấu sư.
Một tam giai ma thú nội đan của nó có giá trị ba trăm kim tệ, Nhạc Thành dĩ nhiên là không bỏ qua. Hiện tại vừa đúng lúc hắn đang thiếu dùng kim tệ, tam giai ma thú nội đan khi luyện chế thành đn dược tứ phẩm thì giá cũng tăng lên.
Nửa năm thờ gian này Nhạc Thành tin rằng mình sẽ kiếm được rất nhiều tiền để mua được vật phẩm bên ngoài.
- Ngao.
Khi mà Nhạc Thành tưởng rằng mình đã che giấu bí mật rồi tuy nhiên Thổ Linh Báo vẫn phát hiện ra khí tức của hắn, nó rít gào rồi đánh về phía mà Nhạc Thành đang ẩn thân.
- Súc sinh.
Nhạc Thành mỉm cười, thủ ấn trong tay đánh ra, một luồng thanh mang tấn công về phía Thổ Linh Báo.
- Xích. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thổ Linh Báo bị thanh mang của Nhạc Thành công kích liền dừng thân hình lại, màn da lông chảy ra một luồng máu tươi, Đoạt hồn chỉ của Nhạc Thành cũng chỉ làm bị thương Thổ Linh báo, không làm tổn thương tính mạng của hắn.
- Thực lực phòng ngự thật là mạnh.
Thần sắc của Nhạc Thành biên đổi, thầm nghĩ hay là tu vi thực lực của mình quá thấp, ngay cả ma thú tam giai mà một chiêu cũng không thể đánh chết.
- Ngao.
Thổ Linh Báo bị Nhạc Thành làm cho trọng thương thì căm tức hắn không ngừng. Tam giai ma thú đã có một số trí tuệ, cảm giác được người phía trước không hề dễ chọc, cũng không dám khinh thường.
Nhạc Thành cũng không chủ động công kích, chỉ chăm chú nhìn thổ linh báo phíc trước, đề phòng tên súc sinh này tập kích.
- Ngao
Một tiếng vang lên, hồi lâu sau Thổ Linh Báo cuối cùng cũng không nhịn được, toàn thân toát ra một quang mang màu vàng, một lần nữa đánh về phía Nhạc Thành.
Bình luận facebook