Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-95
Chương 95: Nhiều người khi dễ một người sao? (2)
Kế tiếp, Nhạc Thành đối với Hắc Ảnh dong binh đoàn cũng có hơi rúng động. Hoàng gia, Tiền gia, La gia ở trong trấn lớn nhỏ cộng lại có hơn trăm hộ, trong khoảng thời gian một ngày, Hắc ảnh dong binh đoàn đã bình định mười nhà, một mồi lửa thiêu rụi sạch sẽ.
Theo như lời nói của Nhạc Long và Nhạc Hạc Nhạc Thành biết được hai người này đã ở trong Quỷ Uyên đổ máu nhiều ngày, nếu không thì thực lực của cả hai cũng không đột phá nhanh như vậy. Hai năm trước hai huynh đệ bọn họ giống như là một con kiến ở trong Hắc Ảnh Dong binh đoàn nhưng hiện tại ở Quỷ uyên cũng đã có chút danh tiếng.
Cửa hàng của tam đại gia tộc không có cao thủ gì, thậm chí ba huynh đệ và Khiếu Thiên hổ cũng không cần phải ra tay. Sau đó ba huynh đệ trở về nhà của mình.
Nhạc Long, Nhạc Hạc đã bảy năm rồi vẫn chưa về nhà, ban đêm bọn họ ở Nhạc gia cao hứng ăn một bữa cơm. Nhạc Tử Sơn nhìn thấy ba đứa con của mình trưởng thành thì kìm không được mà nước mắt tuôn rơi.
- Long Nhi, các ngươi hôm nay cũng là quá vọng động rồi, cùng lúc đối phó với ba gia tộc, bọn họ nhất định sẽ liên hợp lại đối phó với chúng ta.
Nhạc Tử Sơn nghe ba huynh đệ nói hôm nay giết mấy người nhà họ Hoàng sau đó lại bình định cửa hàng của tam đại gia tộc thì trong lòng không khỏi run lên.
- Cha, người cứ yên tâm đi có Hắc Ảnh Dong binh đoàn ở đây thì tam đại gia tộc bọn con cũng không sợ. Hiện tại tam đệ lại còn là Ngũ phẩm luyện dược sư, chúng ta sợ gì nữa, mỗi ngày chúng ta đem cửa hàng của bọn họ thiêu hủy đi, xả giận cho Nhạc gia.
Nhạc Long trả lời.
Nhạc Long và Nhạc Hạc sau khi biết tam đệ của mình là ngũ phẩm luyện dược sư thì không kìm được mà hít một hơi lạnh, chuyện này thật khó mà tưởng tượng được, chưa tới hai mươi tuổi đã là ngũ phẩm luyện dược sư, cả Huyền Thiên đại lục cũng rất ít người có.
- Đúng thế.
Nhạc Thành cũng nói:
- Ai bảo bọn chúng trong thời gian trước kia đả thương cha và nhị thúc, thật là khi dễ Nhạc gia không có người.
Nhạc Tử Phong mỉm cười nói:
- Đại ca, chúng ta già rồi, mọi chuyện để mặc cho ba huynh đệ bọn chúng xử lý đi.
- Aizzz.
Nhạc Tử Sơn thở ra một hơi, không nói gì nữa, ba đứa con của mình đúng là đã trưởng thành, mình đã già rồi.
Mà lúc này ở trong Lập Anh Trấn, Hoàng gia cùng với Tiền gia cùng với La gia biết được chuyện này xong thì trong lòng vô cùng kinh hãi, La gia và Tiền gia hai gia chủ của hai nhà này đi suốt đêm tới Hoàng gia thì phát hiện Hoàng Huy đã tới Thất Tinh thành chưa quay về, các trưởng lão của Hoàng gia cũng không biết nên làm gì bây giờ.
Cộng thêm việc nhị thiếu gia chét đi hoàng gia hiện tại phải xử lý tang sự, gia chủ của hai nhà này cũng không ở đó lầu đều quay trở về.
- Cái gì, ngươi nói Triệu Hổ bị giết ở Hoàng gia?
Người của Nguyên bảo tông tức giận, đây chính là sư phó của đại nhi tử Hoàng gia.
- Vân Quy trưởng lão, chúng ta ngày hôm sau mới phát hiện được thi thể của Triệu đại nhân.
Hoàng Huy sợ hãi nói.
- Triệu Hổ chết như thế nào?
Tông chủ của Nguyên Bảo tông vô cùng kinh ngạc, một tứ phẩm luyện dược sư nguyên bảo tông cũng chỉ có một hai người, là bảo bối của bọn họ, địa vị so với trưởng lão cũng không kém hơn bao nhiêu.
Theo lời Hoàng Huy thì sáng sớm hôm sau mới phát hiện ra thi thể của Triệu hổ, vô thanh vô tức giết một ngũ phẩm luyện dược sư, thực lực cho dù là ngũ tinh đấu vương cũng không làm được.
- Tông chủ, trên ngực của Triệu đại nhân có một lỗ máu, hình như là bị binh khí bén nhọn đâm thủng.
Hoàng Huy nói.
- Nhất định là do họ Lục làm.
Một người cất tiếng nói, xem ra họ Lục thần bí này đã đối phó với Nguyên Bảo tông.
- Phỉ Phỉ, ngươi biết họ Lục ở đâu không?
Vân Vô Thiên hỏi vân Phỉ Phỉ.
- Tông chủ, con cũng không biết Lục tiên sinh ở đâu.
Vân Phỉ Phỉ từ từ nói, Lục tiên sinh thần bí kia thực sự đã động thủ sao, xem ra lần này Nguyên Bảo tông đã chạm phải một cường địch.
Nguồn truyện: Truyện FULL
Nghĩ đến đây, Vân Phỉ Phỉ không kìm được nhớ tới chuyện mấy ngày nữa Linh Dược môn sẽ xảy ra chuyện đấu giá, một viên ngũ phẩm trung giai tụ linh đan và một thanh bảo kiếm có thể có tác dụng tăng ba thành lực công kích. Hai thứ này đã kinh động rất nhiều thế lực lớn, chẳng lẽ cũng là do Lục tiên sinh làm.
- Hoàng Huy sáng mai ngươi trở về Lập Anh Trấn, mặt khác ta phái cho ngươi hai tam tinh Đấu vương và một tứ tinh đấu vương, ngươi sau khi về đem người của Nhạc gi bắt lại, nhớ rõ tìm cho ra được một luyện dược sư họ Lục.
Trong mắt của Vân Vô Thiên hiện ra một hàn quang,.
- Đa tạ tông chủ.
Hoàng Huy lập tức mừng rỡ, ban đầu hắn vốn nghĩ rằng một tứ phẩm luyện dược sư chết ở Hoàng gia, mình sẽ bị trách phạt, không ngờ Nguyên bảo tông lại phái cho mình ba cao thủ đấu vương để mình đối phó với Nhạc gia, thật là bất ngờ.
- Aizz.
Nghe thấy sự sắp xếp của Vân Vô Thiên, Vân Phỉ Phỉ thở dài một hơi, chỉ mong lần này Vân gia không bị tổn thất nghiêm trọng.
Ngày hôm sau ba huynh đệ nhà họ Nhạc sáng sớm đã đi tới cửa hàng của gia tộc thì phát hiện ra cửa chính đã đóng chặt, không mở cửa, điều này khiên cho Nhạc Thành nghi hoặc vô cùng.
- Đại ca, Hoàng gia, Tiền gia và La gia hình như đã sợ chúng ta, ngay cả cửa cũng không dám mở.
Nhạc Hạc nói với Nhạc Long.
- Nhị đệ, tam đệ các ngươi nói chúng ta bây giờ nên làm gì?
Nhạc Long hỏi Nhạc Thành và Nhạc Hạc.
Nhạc Thành nhìn cửa hàng đóng cửa mà nói:
- Đại ca, nhị ca chúng ta cứ trực tiếp thiêu hủy là được.
- Được thiêu hủy toàn bộ.
Nhạc Long mỉm cười nói sau đó phân phó cho hắc ảnh dong binh đoàn phóng hỏa đốt cháy.
- Hoàng gia, La gia, Tiền gia, trò chơi mới bắt đầu, các ngươi cứ từ từ mà chờ đợi đó.
Nhìn thấy ngọn lửa ngập trời, Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
- Đại nhân đại nhân.
Đúng lúc bọn người Nhạc Thành định đi tới cửa hàng tiếp theo thì Thác Ni Tư đã nhanh chóng chạy tới.
- Thác Ni Tư, sao ngươi lại tới đây, ta đã bảo ngươi ở lại đại viện của Nhạc gia rồi mà
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Đại nhân, bọn người Đổng Đại Ngưu tới đây, hơn hai trăm người xuất hiện, không có chỗ ở phải làm sao bây giờ?
Thác Ni Tư cất tiếng nói. Vốn Nhạc gia có không ít chỗ ở nhưng Nhạc Long đã mang tới một trăm dong binh đoàn, hiện tại toàn bộ phòng trống của Nhạc gia đã bị lấp đầy, không ngờ lúc này Đổng Đại Ngưu cũng tới, hơn hai trăm người chờ trước của nhà họ Nhạc, không có chỗ đặt chân.
Kế tiếp, Nhạc Thành đối với Hắc Ảnh dong binh đoàn cũng có hơi rúng động. Hoàng gia, Tiền gia, La gia ở trong trấn lớn nhỏ cộng lại có hơn trăm hộ, trong khoảng thời gian một ngày, Hắc ảnh dong binh đoàn đã bình định mười nhà, một mồi lửa thiêu rụi sạch sẽ.
Theo như lời nói của Nhạc Long và Nhạc Hạc Nhạc Thành biết được hai người này đã ở trong Quỷ Uyên đổ máu nhiều ngày, nếu không thì thực lực của cả hai cũng không đột phá nhanh như vậy. Hai năm trước hai huynh đệ bọn họ giống như là một con kiến ở trong Hắc Ảnh Dong binh đoàn nhưng hiện tại ở Quỷ uyên cũng đã có chút danh tiếng.
Cửa hàng của tam đại gia tộc không có cao thủ gì, thậm chí ba huynh đệ và Khiếu Thiên hổ cũng không cần phải ra tay. Sau đó ba huynh đệ trở về nhà của mình.
Nhạc Long, Nhạc Hạc đã bảy năm rồi vẫn chưa về nhà, ban đêm bọn họ ở Nhạc gia cao hứng ăn một bữa cơm. Nhạc Tử Sơn nhìn thấy ba đứa con của mình trưởng thành thì kìm không được mà nước mắt tuôn rơi.
- Long Nhi, các ngươi hôm nay cũng là quá vọng động rồi, cùng lúc đối phó với ba gia tộc, bọn họ nhất định sẽ liên hợp lại đối phó với chúng ta.
Nhạc Tử Sơn nghe ba huynh đệ nói hôm nay giết mấy người nhà họ Hoàng sau đó lại bình định cửa hàng của tam đại gia tộc thì trong lòng không khỏi run lên.
- Cha, người cứ yên tâm đi có Hắc Ảnh Dong binh đoàn ở đây thì tam đại gia tộc bọn con cũng không sợ. Hiện tại tam đệ lại còn là Ngũ phẩm luyện dược sư, chúng ta sợ gì nữa, mỗi ngày chúng ta đem cửa hàng của bọn họ thiêu hủy đi, xả giận cho Nhạc gia.
Nhạc Long trả lời.
Nhạc Long và Nhạc Hạc sau khi biết tam đệ của mình là ngũ phẩm luyện dược sư thì không kìm được mà hít một hơi lạnh, chuyện này thật khó mà tưởng tượng được, chưa tới hai mươi tuổi đã là ngũ phẩm luyện dược sư, cả Huyền Thiên đại lục cũng rất ít người có.
- Đúng thế.
Nhạc Thành cũng nói:
- Ai bảo bọn chúng trong thời gian trước kia đả thương cha và nhị thúc, thật là khi dễ Nhạc gia không có người.
Nhạc Tử Phong mỉm cười nói:
- Đại ca, chúng ta già rồi, mọi chuyện để mặc cho ba huynh đệ bọn chúng xử lý đi.
- Aizzz.
Nhạc Tử Sơn thở ra một hơi, không nói gì nữa, ba đứa con của mình đúng là đã trưởng thành, mình đã già rồi.
Mà lúc này ở trong Lập Anh Trấn, Hoàng gia cùng với Tiền gia cùng với La gia biết được chuyện này xong thì trong lòng vô cùng kinh hãi, La gia và Tiền gia hai gia chủ của hai nhà này đi suốt đêm tới Hoàng gia thì phát hiện Hoàng Huy đã tới Thất Tinh thành chưa quay về, các trưởng lão của Hoàng gia cũng không biết nên làm gì bây giờ.
Cộng thêm việc nhị thiếu gia chét đi hoàng gia hiện tại phải xử lý tang sự, gia chủ của hai nhà này cũng không ở đó lầu đều quay trở về.
- Cái gì, ngươi nói Triệu Hổ bị giết ở Hoàng gia?
Người của Nguyên bảo tông tức giận, đây chính là sư phó của đại nhi tử Hoàng gia.
- Vân Quy trưởng lão, chúng ta ngày hôm sau mới phát hiện được thi thể của Triệu đại nhân.
Hoàng Huy sợ hãi nói.
- Triệu Hổ chết như thế nào?
Tông chủ của Nguyên Bảo tông vô cùng kinh ngạc, một tứ phẩm luyện dược sư nguyên bảo tông cũng chỉ có một hai người, là bảo bối của bọn họ, địa vị so với trưởng lão cũng không kém hơn bao nhiêu.
Theo lời Hoàng Huy thì sáng sớm hôm sau mới phát hiện ra thi thể của Triệu hổ, vô thanh vô tức giết một ngũ phẩm luyện dược sư, thực lực cho dù là ngũ tinh đấu vương cũng không làm được.
- Tông chủ, trên ngực của Triệu đại nhân có một lỗ máu, hình như là bị binh khí bén nhọn đâm thủng.
Hoàng Huy nói.
- Nhất định là do họ Lục làm.
Một người cất tiếng nói, xem ra họ Lục thần bí này đã đối phó với Nguyên Bảo tông.
- Phỉ Phỉ, ngươi biết họ Lục ở đâu không?
Vân Vô Thiên hỏi vân Phỉ Phỉ.
- Tông chủ, con cũng không biết Lục tiên sinh ở đâu.
Vân Phỉ Phỉ từ từ nói, Lục tiên sinh thần bí kia thực sự đã động thủ sao, xem ra lần này Nguyên Bảo tông đã chạm phải một cường địch.
Nguồn truyện: Truyện FULL
Nghĩ đến đây, Vân Phỉ Phỉ không kìm được nhớ tới chuyện mấy ngày nữa Linh Dược môn sẽ xảy ra chuyện đấu giá, một viên ngũ phẩm trung giai tụ linh đan và một thanh bảo kiếm có thể có tác dụng tăng ba thành lực công kích. Hai thứ này đã kinh động rất nhiều thế lực lớn, chẳng lẽ cũng là do Lục tiên sinh làm.
- Hoàng Huy sáng mai ngươi trở về Lập Anh Trấn, mặt khác ta phái cho ngươi hai tam tinh Đấu vương và một tứ tinh đấu vương, ngươi sau khi về đem người của Nhạc gi bắt lại, nhớ rõ tìm cho ra được một luyện dược sư họ Lục.
Trong mắt của Vân Vô Thiên hiện ra một hàn quang,.
- Đa tạ tông chủ.
Hoàng Huy lập tức mừng rỡ, ban đầu hắn vốn nghĩ rằng một tứ phẩm luyện dược sư chết ở Hoàng gia, mình sẽ bị trách phạt, không ngờ Nguyên bảo tông lại phái cho mình ba cao thủ đấu vương để mình đối phó với Nhạc gia, thật là bất ngờ.
- Aizz.
Nghe thấy sự sắp xếp của Vân Vô Thiên, Vân Phỉ Phỉ thở dài một hơi, chỉ mong lần này Vân gia không bị tổn thất nghiêm trọng.
Ngày hôm sau ba huynh đệ nhà họ Nhạc sáng sớm đã đi tới cửa hàng của gia tộc thì phát hiện ra cửa chính đã đóng chặt, không mở cửa, điều này khiên cho Nhạc Thành nghi hoặc vô cùng.
- Đại ca, Hoàng gia, Tiền gia và La gia hình như đã sợ chúng ta, ngay cả cửa cũng không dám mở.
Nhạc Hạc nói với Nhạc Long.
- Nhị đệ, tam đệ các ngươi nói chúng ta bây giờ nên làm gì?
Nhạc Long hỏi Nhạc Thành và Nhạc Hạc.
Nhạc Thành nhìn cửa hàng đóng cửa mà nói:
- Đại ca, nhị ca chúng ta cứ trực tiếp thiêu hủy là được.
- Được thiêu hủy toàn bộ.
Nhạc Long mỉm cười nói sau đó phân phó cho hắc ảnh dong binh đoàn phóng hỏa đốt cháy.
- Hoàng gia, La gia, Tiền gia, trò chơi mới bắt đầu, các ngươi cứ từ từ mà chờ đợi đó.
Nhìn thấy ngọn lửa ngập trời, Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
- Đại nhân đại nhân.
Đúng lúc bọn người Nhạc Thành định đi tới cửa hàng tiếp theo thì Thác Ni Tư đã nhanh chóng chạy tới.
- Thác Ni Tư, sao ngươi lại tới đây, ta đã bảo ngươi ở lại đại viện của Nhạc gia rồi mà
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Đại nhân, bọn người Đổng Đại Ngưu tới đây, hơn hai trăm người xuất hiện, không có chỗ ở phải làm sao bây giờ?
Thác Ni Tư cất tiếng nói. Vốn Nhạc gia có không ít chỗ ở nhưng Nhạc Long đã mang tới một trăm dong binh đoàn, hiện tại toàn bộ phòng trống của Nhạc gia đã bị lấp đầy, không ngờ lúc này Đổng Đại Ngưu cũng tới, hơn hai trăm người chờ trước của nhà họ Nhạc, không có chỗ đặt chân.
Bình luận facebook