• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Từ Hầu Gái Lên Làm Bà Chủ (4 Viewers)

  • Chương-14

Chương 14




Anh ngồi trên giường, cô đột nhiên đứng dậy, hướng mắt anh nhìn theo cô. Cô đưa tay tuột dây váy mình xuống, bộ ngực nhảy ra trước mắt anh áo dừng tới eo, cô đưa tay tuột nhẹ, thân thể gần như lõa lòa trước anh, chỉ còn chiếc quần lót màu đen huyền bí quyến rũ thị giác anh. Yết hầu anh khô khốc khó chịu.



"Uyển Đình em? "



Cô dùng môi mình chạm nhẹ lên môi anh:"Ưm... Cậu đừng nói gì cả hãy để em phục vụ cậu được không? "



Cô quỳ xuống đất, giữa háng của anh, anh trợn mắt nhìn, cô đưa tay cởi khoá quần tây của anh ra, rồi cởi bỏ những gì vướng bận. Cự long đã cương lên trong quần nhỏ, cô nuốt nước bột. Sao lại to như thế? Đây là thứ mà mỗi ngày ra vào trong cô hay sao? Sao có thể?



"Ư... "



Anh buồn cười nhìn cô:"Sợ rồi sao? Em yên tâm nó chỉ làm em yêu thích thôi. "



"Không... Em không có sợ..."_cô đưa tay lôi cự long hùng dũng kia ra. Vuốt ve lên xuống làm anh muốn bùng nổ:



"Uyển Đình... Ư... Em thật là làm anh điên cuồng... Ư... "



"Cậu có thích không ạ? "_cô vụng về vuốt ve lên xuống chẳng có chút kỹ thuật gì cả nhưng sự lúng túng ấy lại làm anh muốn điên lên.



"Ư... Thích... rất thích! Em ngoan như vậy anh yêu chết mất. "



Cô ngước khuôn mặt xinh đẹp lên nhìn anh, anh cúi đầu hôn lên môi cô, cô vẫn vận động tay mình liên tục mỗi lúc một nhanh. Đôi môi bị anh ngấu nghiến, hôn hít, hai đầu lưỡi quấn chặt nhau mút mát như là hai đứa trẻ nghịch ngợm. Phong tình hơn cả phim Hàn Quốc hay chiếu.



Anh rời bỏ môi cô cơ thể không thể chịu được nữa rồi, cô chần chừng một chút há miệng ngậm lấy vật nam tính kia.



"Ư... Uyển Đình em sao có thể... "



Anh vô cùng kinh ngạc trước sự dạn dĩ của cô anh chính là bị cô bức điên rồi.



"Uyển Đình... "_anh gọi nhẹ tên cô. Cô vẫn cầm lấy vật ấy mút lên xuống trong miệng mình, của anh quá to cô không thể nuốt hết, có khi lại chạm tới cuống họng cô.



"Ưm... "



Cố mút cho tới khi anh xuất tinh vào miệng cô, cô nuốt hết, cô mệt mỏi được anh ôm lấy bế lên giường:



"Uyển Đình của anh! Em làm anh yêu thích không ngừng! "



Cô ôm lấy cổ anh:"Em... Em chẳng giỏi gì cả... Ngay cả việc cậu thích nhất cũng không làm được... Hic... "



Nhìn cô muốn khóc làm anh đau lòng:"Em không cần so sánh mình với ai cả. Em chỉ cần là chính mình là được. Không cần biết nhiều, chỉ cần phục vụ mình anh thôi. Nghe không? "



"Dạ! "



"Giờ để anh thưởng thức em nha? "_anh bế cô chuẩn bị đặt lên vật nam tính của mình, nhưng trước hết là anh dừng ở ngực cô nuốt lấy bầu sữa to tròn đầy đặn vào miệng mút mát như đứa trẻ thèm sữa mẹ.



"Ưm... Dạ... Cậu yêu em đi! Em muốn cậu! "



"Em vừa nói gì? "



"Ư... Em... "_cô sợ hãi rụt rè.



"Lặp lại lần nữa anh nghe! "_anh đưa tay xoa nắn ngực cô rồi lần xuống vùng hoa hồng kia vuốt ve tách hai cánh hoa dính vào nhau ra để mật dịch tiết ra.



"Ưm... Em muốn cậu! "



"Uyển Đình ngoan! Anh sẽ thỏa mãn em! Anh yêu em! "_anh hôn nhẹ lên môi cô rồi bế cô ngồi lên vật nam tính của mình để nó đi vào.



"A! "_cô run rẩy ôm chặt lấy anh rên rỉ, mông vểnh cao được anh nâng lên hạ xuống theo từng nhịp.



Phạch... Phạch...



Âm thanh ái muội vang ra khắp phòng cô người hầu trẻ trong đêm khuya làm trăng thẹn mây hờn đỏ mặt tránh đi.



"A... Trướng quá cậu... Oooooooo... "



"Em chịu k... Không được.... Ư.... Ư... Cậu chủ... "



"Gọi tên anh! Nói em yêu anh đi! "



"Cậu chủ... Ngụy Tôn... Ưm... ân ân em yêu cậu!... Ư... Nhanh quá chậm... Chậm thôi... Ư... "



"Anh cũng yêu em bảo bối của anh! "



*Hí hí cô yêu anh rồi nha, bị anh thuần phục rồi. Chờ lên làm bà chủ nữa thôi! *
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom