• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Tu La giới chí tôn (1 Viewer)

  • Tu La giới chí tôn - Chương 167

Như vậy một tông phái hạ cấp muốn trở mình thoát khỏi ràng buộc trừ khi có biện pháp nghịch thiên khiến cho cường giả thiên thượng cảnh kiêng kị, bằng không thì chỉ có thể đột phá đến cảnh giới đó mới có được tiến nói.


Thế nhưng các tông phái trung cấp làm sao có thể cho các tông môn hạ cấp có cơ hội trở mình như vậy, tài nguyên cùng nhân lực hàng năm, cùng mỗi khi có chiến tranh xung đột cũng sẽ là những


người tiên phong trận đầu, chưa kể nếu có người có tư chất hơn người sẽ được các tông môn trung cấp mang đi, tất cả những thứ của các tông phái hạ cấp dân lên lại càng làm cho các tông phái


trung cấp thêm cường đại và khó có thể lay động căng cơ, ấy là chưa nói nếu có chuyện tông phái hạ cấp làm phản, thì được xem như đại nghịch bất đạo có khi bị diệt toàn tông cũng không phải là


không có.


Ấy là thế cục của huyền linh đại lục.


Đã hơn một năm trôi qua kể từ lúc sự kiện Lưu Nguyệt Tông xáo trộn. Tin tức cũng được tông chủ Lưu Nguyệt Tông hoàn toàn phong bế, cho nên thế nhân cũng không ai biết về sự kiện phát sinh, nếu


thật sự bị truyền ra thì chắc chắn là một hồi rúng động nhân tâm bởi vì Lưu Nguyệt Tông còn một lão quái tu vi Thiên Thượng cảnh tọa chấn.


Nguyệt Sư Vương.


Cái tên này là một truyền kì ở phía Tây Nam của Huyền Linh Đại Lục vào 300 năm trước, thế nhân đều nghĩ hắn đã gặp chuyện nằm xuống thế nhưng không ngờ vẫn còn sống.


Thế nhưng mặc dù có tu vi thông thiên vẫn bị một thanh niên nhập ma đánh cho suýt mất mạng nếu đều này bị truyền ra chắc chắn sẽ vấy lên một hồi xôn xao chỉ có đều tất cả mọi sự vẫn chìm trong


yên lặng.


Một năm này Lưu Nguyệt Tông hoàn toàn phong bế không liên hệ gì với bên ngoài, còn về việc Độc Tà Tông bên kia cũng là rất yên phận, cũng là sau khi tông phái trung cấp có người đến quang kháng


rồi cũng không thu thập được gì nên cũng rời đi. Cả hai tông môn đều dường như không màng thế sự một mực phong bế tông môn không hề xuất thế.


Lưu Nguyệt Tông nhìn bên ngoài thì im bậc nhưng bên trong tông mông thì sinh cơ bừng bừng, đệ tử tu vi tăng vọt đều này cũng là một phần lúc trước Tinh Gia luyện đan dược thất phẩm dẫn đến Đan


Vũ. Đúng như Huyền Lão nói là đại cơ duyên đối với Lưu Nguyệt Tông.


Trong tòa điện phủ Lưu Nguyệt Tông.


Tinh Gia ngồi trên một cái ghế tay chống cằm bộ dạng vô cùng lời biến, đôi mắt lờ mờ nhìn có vẽ như đang rất buồn ngủ. Bên cạnh hắn là một con khỉ cùng một con hồ ly cũng đang rất lười biếng nằm


đó.


Phía trong điện có hai dãy ghế ngồi, chính điện là chủ tọa chính là nữ tử bạch y, lúc này nàng đang nghe một trung niên báo cáo tình hình Tông môn, về việc này Tinh Gia cũng vô cùng bất đắc dĩ, vốn


hắn không muốn ở đây vì thật sự quá nhàm chán thế nhưng hắn lại nhận làm khách khanh của Tông môn nên phải mang cái bộ dạng lười biến lếch tới.


2h trôi qua sau khi người trung niên kia báo cáo xong tất cả đại điện ai ai cũng rung động, tu vi thái ất cảnh là lực lượng chiến đấu chủ yếu của các tông môn mà việc bồi dưỡng ra cường giả thái ất


cũng tương đối là tốn kém thế nhưng vì sự kiện Đan Vũ lúc trước làm cho Lưu Nguyệt Tông mơ hồ đã có nhiều người đột phá tới nổi sấp bằng 1/2 số lượng người của Tông phái trung cấp, một con số


nếu truyền ra ngoài sẽ làm cho tất cả các tông phái hạ cấp phải giật mình thậm chí cả tông phái trung cấp cũng phải líu lưỡi đề phòng, dẫu sau hạ cấp tổng thể thực lực tăng nhanh cũng là việc không


tốt lắm.


– Được… Ba phó tông chủ của ba tòa sơn môn truyền lệnh ta xuống một tháng nữa sẽ có một cuộc tỉ thí giữa các đệ tử, 10 vị trí đầu sẽ được tiến cử, bảy trong số đó sẽ đến tông phái trung cấp tu


luyện, ba vị trí đứng đầu sẽ được xem xét đến học viện Tây Đô.


Nói xong nữ tử bạch y phất tay kết thúc cuộc họp. Tin tức còn một tháng nửa tỷ thí truyền ra được các phó tông chủ truyền xuống khiến cho toàn bộ đệ tử Lưu Nguyệt Tông một mảnh xôi trào, khí thế


bừng bừng, bọn họ biết lần tỉ thí này sẽ rất đặc sắc bởi vì hầu như ai ai cũng đang muốn kiểm nghiệm thực lực của bản thân trong một năm qua.


Sau khi đại điện đã tán đi hết Tinh Gia đá đá vào người con khỉ đang nằm bẹp dưới đất như một con chó chuẩn bị rời đi thì chợt bên cạnh hắn Nguyệt Sư Vương xuất hiện.


– Tinh Gia dược liệu ngươi cần ở đây ta không có đủ.


Tinh Gia nhún vai một cái nói.


– Chịu thôi, con chim nhỏ kia lại phải đợi a.


Nữ tử bạch y cũng nhẹ bước đi tới, nàng khẽ liếc Nguyệt Sư Vương một cái rồi cũng im lặng đứng một bên, về việc này Nguyệt Sư Vương trong lòng than khổ, Tinh Gia nhìn thái độ lãnh đạm của nữ


tử bạch y với nguyệt sư vương hắn cũng không biết nói gì nữa,


– Ta nói ngươi cũng không cần giữ thái độ lạnh nhạt như vậy với phụ thân ngươi như vậy chứ.


Tinh Gia nhỏ giọng làu bàu, nữ tử bạch y vẩn lạnh lùng nàng nhẹ giọng mở miệng.


– Loại dược liệu đó tự ta sẽ đi tìm.


– Ngươi định bỏ Tông môn này đi à?


Tinh Gia mở to tròng mắt hỏi.


Nữ tử bạch y khẻ cắn môi nói.


– Ta không bỏ, đây là nơi mẫu thân ta tọa hóa, nhưng vì phải tiến hóa được sáu cánh ta phải rời đi một thời gian. Huống hồ có lão đầu này ở đây tông môn sẽ không gặp phiền toái lớn.


Nàng khẽ liếc nhìn Nguyệt Sư Vương một cái thái độ vẩn vô cùng lãnh đạm.


Tinh Gia nhìn nàng rồi nhìn Nguyệt Sư Vương sau đó hắn thở dài một tiếng nói.


– Aizzz… Được thôi, nếu ta tính toán không lằm tên kia trong vòng một tháng nữa sẽ thức tỉnh, khi đó ta sẽ đáp ứng luyện cho ngươi một viên Nguyên Thú Đan.


Còn về dược liệu ngươi cũng nên tìm hiểu địa phương có loại đó. Mà vì tính đặc thù của thứ kia không thể để được lâu nên chúng ta sẽ đi cùng ngươi, cho nên giai đoạn này ngươi nên tìm hiểu tin


tức thứ đó cho thật tốt.


Nữ tử bạch y khẻ gật đầu sau đó nàng hóa thành một đạo bạch quang rời đi chỉ để lại một làn gió nhẹ.


– Aizzz… ta nói này lão Nguyệt, ngươi làm gì mà để cho nàng giận ngươi lâu tới như vậy a, cha con các ngươi cũng thật là phức tạp.


Nguyệt Sư Vương lắc đầu than khổ. Hắn thành thật kể về chuyện đã xảy ra, vốn dĩ năm đó hắn là một chủng thể dị biến có huyết mạch nửa người nửa sư bị Sư tộc xa lánh, cái bộ dạng nửa người


nửa thú cũng không thể chung sống hòa thuận với nhân tộc nên thường xuyên có người gây sự.


Tuy vậy tư chất hắn rất mạnh tu vi củng tiến triển thần tốc 100 năm tu luyện đã đạt đến vô thượng phải biết rằng có người cả đời cũng đừng mong có thể chạm tới cảnh giới trong truyền thuyết này.


Nhưng vì tuổi trẻ nông nổi một lần đã đắc tội với một tông môn trung cấp Linh Huyền Châu hắn đã đánh tàn phế một trong thập đại thánh tử của tông môn này làm cho tông phái này nổi giận vấn binh


truy sát.


Một đường đánh giết hắn trên đường chạy trốn gặp được mẫu thân nữ tử bạch y, lúc ấy nàng là công chúa Thiên Nga nhất tộc chuyện tình cảm hai người về sau hắn cũng không kể rõ thế nhưng Thiên Nga nhất tộc cũng cho rằng huyết mạch Nguyệt Sư Vương không thuần khiết nên đã ngăn cản, lại chảy qua nhiều chông gai, cuối cùng nữ tử này lại mang thai, vì huyết mạch không thuần của hài tử


kia nên nó vô cùng bất ổn chỉ khi nào tìm được Dung Cốt Tủy Thần Dịch mới có thể cứu chữa cho đứa nhỏ kia.


Lúc đó Nguyệt Sư Vương một mình xong đến cấm địa Trung Du vì nghe có người nói nơi đó có, đến khi về đến thì đã muộn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom