Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 19
Trường Ngạo cầm ngọc giản thần thức đảo qua ánh mắt trợn tròn.
– Cái… Cái này… Không được. Cái này võ thừa huynh đệ thứ này quá quý giá. Ta đã mang nợ hai người quá nhiều rồi.
Trường ngạo không ngừng lắc đầu. Hắn thật sự không tưởng tượng được. Thiên cấp công pháp tu luyện linh hồn mà tùy tiện
võ thừa lại ném cho hắn. Phải biết thứ này quý giá ở mức độ nào.? Công pháp tu luyện linh hồn là quá ích ỏi. Vậy mà lại còn
thiên cấp.
– Ông trời ơi. Tên này cũng quá là bại gia chi tử a. Nếu tông môn hắn biết tên này đem thiên cấp công pháp ném cho ta. Chắc
hẳn ta phải chết không còn gì chết hơn nữa… Trường Ngạo rung rẫy.
– Ồn ào cái rắm chó gì? Thật mắc mặt quá, nhìn ngươi xem có chút tiền đồ nào không?
Tinh gia hừ lạnh vẻ mặt không vui. Trường Ngạo âm thầm kêu khổ. Không biết làm thế nào…
Huynh đệ cứ tu luyện, cái này là ta đạt được ban thưởng khi khảo luyện thôi ngươi đừng cảm thấy áy náy làm gì.
Nghe võ thừa nói vậy trường ngạo mới bớt sợ hãi. Hắn cũng rất lúng túng vì thứ này thật sự quá quý giá. Cả đời hắn cũng
không mơ tưởng tới được.
– Nói ngươi tu luyện cứ tu luyện. Ngươi kém cỏi như vậy làm sao cùng chúng ta lăn lộn đây? Cái này gọi là đầu tư. Sau này
ngươi cường đại lúc đó báo ơn cũng không muộn.
Nghe hai người nói vậy Trường Ngạo mới nhẹ thở một hơi hắn cầm ngọc giản đôi mắt có chút đỏ hồng bộ dạng sấp quỳ
xuống bái tạ hai người tinh gia lại quát lớn.
– Ngươi con mẹ nó ngươi bỏ cái bộ dáng nữ nhân đó cho ta. Sau này ngoài trời đất cùng phụ mẫu tổ tiên chỉ được quỳ bái sư
tôn của ngươi. Đừng có gặp người nào cũng quỳ thế thì quá mất mặt.
Trường Ngạo sửng sốt, hắn kìm nén xúc động bản thân nhìn Tinh Gia cùng Võ Thừa hung hăng gật mạnh đầu. Thật sự hắn là
người rất kiên cường trọng ơn nghĩa. Nhưng cũng có chút cao ngạo. Để hắn quỳ xuống bái tạ cho đến bây giờ ngoài phụ mẫu
đã chết của hắn cũng chỉ có hai người này.
– Được rồi huynh đệ. Công pháp tuy quý giá nhưng chung quy cũng là tu luyện mới được. Thành tựu sau này phải xem vào
bản lĩnh của ngươi rồi.
Võ thừa thần sắc nghiêm túc nói với trường ngạo. Hắn gật gù.
– Tiếp theo tiến lên tầng trên xem có gì?
Tinh gia ngẩng đầu nhìn lên tầng trên mở miệng.
– Có lẽ tiếp theo ta sẽ trực tiếp tiến lên tầng bảy.
Võ thừa nhìn về phía hai người tinh gia trường ngạo trầm ngâm. Lúc nãy khi âm thanh kia nói thì hắn có thể trực tiếp tiến tầng
bảy để cảm ngộ thần thông của vạn thú tông. Khống Thú Bản Mệnh Chi Thuật.
Tinh gia gật gù suy nghĩ.
– Có lẽ với biểu hiện của hắn không cần phải tiếp tục trải qua khảo nghiệm nữa. Vả lại lệnh bài thân phận đệ tử của võ thừa
cũng có chút đặc thù. Cửu đầu kim long lệnh bài chắc hẳn là danh dự cao nhất của đệ tử.
Thật sự như tinh gia nghĩ. Thân phận của võ thừa nếu vạn thú tông còn tồn tại chắc chắn hắn là đệ tử hạch tâm nên sẽ được
trọng điểm bồi dưỡng và ưu ái. Vào thời đó. Cũng chưa từng có người nhập môn đệ tử nào khảo luyện khống thú mà có thể
điều khiển được nhiều hung thú như vậy.
– Nếu đã vậy thì chúng ta sẽ gặp nhau ở bên ngoài cửa tháp.
Trường ngạo là người thông minh. Từ biểu hiện của võ thừa lúc trước cũng hiểu rõ hắn sẽ có đặc ân khác biệt.
– Nếu đã vậy chúng ta cũng không nên lãng phí thời gian nữa tạm chia tay thôi.
Võ thừa cầm lệnh bài màu vàng kim gót linh lực vào, lệnh bài lóe sáng. Đột nhiên không gian vặn vẹo một lỗ hỏng truyền tống
xuất hiện. Ý niệm hắn hướng lên tầng bảy tầng cao nhất của tháp. Tinh gia nhìn trường ngạo sau đó ném cho hắn một tấm
phù lục màu vàng khẽ nói.
– Nếu có nguy hiểm kích hoạt nó. Thứ này sẽ đưa ngươi ra khỏi tháp này.
Trường ngạo nhận lấy gật đầu.
– Tinh gia yên tâm. Ta sẽ tự lo liệu được.
– Tốt. Ngươi cố gắn lên.
Nói xong hắn cũng đứng cạnh võ thừa sau đó hai người biến mất trước mặt trường ngạo. Trường ngạo cũng thoáng suy tư.
– Tinh gia này không cần khảo luyện cũng đi được sao?
Hắn rất hiếu kì về tinh gia. Thần thần bí bí thật khó lường.
Tầng bảy của Lộc Xà Tháp võ thừa xuất hiện. Sau đó tinh gia từ ấn ngọc của võ thừa cũng hóa thành đoàn hào quang bay ra.
Võ thừa nhìn tứ phía. Không gian tầng bảy cũng không lớn lắm. Cũng không có cột đá như tầng một mà chỉ có một bức tượng
đá. Nếu nhìn kỹ bức tượng này chính là linh thú trấn giữ điện này mà lúc đầu tinh gia đám người nhìn thấy trên đỉnh tháp.
– Là nó. Ở đây cũng chẳng có gì ngoài bức tượng này vậy cảm ngộ thần thông kia có lẽ trên người bức tượng này.
Võ thừa khẽ nói với tinh gia. Tinh gia gật gù. Thần thức đảo qua, sau đó hắn nhễnh miệng lên cười cười.
– Đầu đất. Quan sát kỹ đôi mắt của nó.
Võ thừa nghe tinh gia nói lập tức tập trung linh thức của mình chỉ tập trung vào đôi mắt của pho tượng cao khoảng 20m phía
trước. Lúc đầu hắn cũng chẳng thấy gì khác biệt nhưng qua thời gian mười hơi thở hắn thấy đôi mắt của pho tượng bắt đầu
giống như thành một hố đen từng tia lưu tinh không ngừng duy chuyển trong đó. Võ thừa càng tập trung linh thức trải qua
khống thú ở tầng một bất tri bất giác hắn cũng đột phá linh giã thất tầng.
Linh thức mạnh mẽ tập trung vào hai mắt pho tượng. Đột nhiên không gian xung quanh hắn chỉ còn một màu đen như rơi vào
khoảng không. Hắn nhìn ra xa cũng chỉ thấy rất nhiều đốm sáng li ti di động.
Các điểm sáng này càng lúc vận chuyển càng nhanh chúng dần gộp lại với nhau sau đó hóa thành một con hung thú. Chính là
“Lộc Xà Thú” con vật vừa xuất hiện nó ngửa cổ lên phát ra tiếng rống mạnh mẽ.
Ong một tiếng võ thừa đứng trong tinh không chao đảo vài cái hắn lại đứng vững bắt đầu diễn hóa hung thú bản mệnh của
mình. Hắn dùng linh hồn lực mạnh mẽ rom các điểm sáng li ti đang không ngừng di động xung quanh lại bắt đầu nhào nặng ra
hung thú hoàn toàn mới, chỉ thuộc về hắn.
Khi Lộc Xà Thú hình thành có khoảng một nghìn điểm sáng hội tụ thành. Võ thừa bắt đầu tảng linh thức lôi kéo các điểm sáng
xung quanh 20, 70, 150, 500 .700 .900 không biết qua bao lâu cho đến khi điểm sáng không ngừng bị hắn từ từ lôi kéo đến
hơn 990 điểm gộp lại thành một hình tròn ánh sáng. Hắn nhíu mày. Trong lòng hét lớn.
– Vẫn chưa cực hạn.
– Cái… Cái này… Không được. Cái này võ thừa huynh đệ thứ này quá quý giá. Ta đã mang nợ hai người quá nhiều rồi.
Trường ngạo không ngừng lắc đầu. Hắn thật sự không tưởng tượng được. Thiên cấp công pháp tu luyện linh hồn mà tùy tiện
võ thừa lại ném cho hắn. Phải biết thứ này quý giá ở mức độ nào.? Công pháp tu luyện linh hồn là quá ích ỏi. Vậy mà lại còn
thiên cấp.
– Ông trời ơi. Tên này cũng quá là bại gia chi tử a. Nếu tông môn hắn biết tên này đem thiên cấp công pháp ném cho ta. Chắc
hẳn ta phải chết không còn gì chết hơn nữa… Trường Ngạo rung rẫy.
– Ồn ào cái rắm chó gì? Thật mắc mặt quá, nhìn ngươi xem có chút tiền đồ nào không?
Tinh gia hừ lạnh vẻ mặt không vui. Trường Ngạo âm thầm kêu khổ. Không biết làm thế nào…
Huynh đệ cứ tu luyện, cái này là ta đạt được ban thưởng khi khảo luyện thôi ngươi đừng cảm thấy áy náy làm gì.
Nghe võ thừa nói vậy trường ngạo mới bớt sợ hãi. Hắn cũng rất lúng túng vì thứ này thật sự quá quý giá. Cả đời hắn cũng
không mơ tưởng tới được.
– Nói ngươi tu luyện cứ tu luyện. Ngươi kém cỏi như vậy làm sao cùng chúng ta lăn lộn đây? Cái này gọi là đầu tư. Sau này
ngươi cường đại lúc đó báo ơn cũng không muộn.
Nghe hai người nói vậy Trường Ngạo mới nhẹ thở một hơi hắn cầm ngọc giản đôi mắt có chút đỏ hồng bộ dạng sấp quỳ
xuống bái tạ hai người tinh gia lại quát lớn.
– Ngươi con mẹ nó ngươi bỏ cái bộ dáng nữ nhân đó cho ta. Sau này ngoài trời đất cùng phụ mẫu tổ tiên chỉ được quỳ bái sư
tôn của ngươi. Đừng có gặp người nào cũng quỳ thế thì quá mất mặt.
Trường Ngạo sửng sốt, hắn kìm nén xúc động bản thân nhìn Tinh Gia cùng Võ Thừa hung hăng gật mạnh đầu. Thật sự hắn là
người rất kiên cường trọng ơn nghĩa. Nhưng cũng có chút cao ngạo. Để hắn quỳ xuống bái tạ cho đến bây giờ ngoài phụ mẫu
đã chết của hắn cũng chỉ có hai người này.
– Được rồi huynh đệ. Công pháp tuy quý giá nhưng chung quy cũng là tu luyện mới được. Thành tựu sau này phải xem vào
bản lĩnh của ngươi rồi.
Võ thừa thần sắc nghiêm túc nói với trường ngạo. Hắn gật gù.
– Tiếp theo tiến lên tầng trên xem có gì?
Tinh gia ngẩng đầu nhìn lên tầng trên mở miệng.
– Có lẽ tiếp theo ta sẽ trực tiếp tiến lên tầng bảy.
Võ thừa nhìn về phía hai người tinh gia trường ngạo trầm ngâm. Lúc nãy khi âm thanh kia nói thì hắn có thể trực tiếp tiến tầng
bảy để cảm ngộ thần thông của vạn thú tông. Khống Thú Bản Mệnh Chi Thuật.
Tinh gia gật gù suy nghĩ.
– Có lẽ với biểu hiện của hắn không cần phải tiếp tục trải qua khảo nghiệm nữa. Vả lại lệnh bài thân phận đệ tử của võ thừa
cũng có chút đặc thù. Cửu đầu kim long lệnh bài chắc hẳn là danh dự cao nhất của đệ tử.
Thật sự như tinh gia nghĩ. Thân phận của võ thừa nếu vạn thú tông còn tồn tại chắc chắn hắn là đệ tử hạch tâm nên sẽ được
trọng điểm bồi dưỡng và ưu ái. Vào thời đó. Cũng chưa từng có người nhập môn đệ tử nào khảo luyện khống thú mà có thể
điều khiển được nhiều hung thú như vậy.
– Nếu đã vậy thì chúng ta sẽ gặp nhau ở bên ngoài cửa tháp.
Trường ngạo là người thông minh. Từ biểu hiện của võ thừa lúc trước cũng hiểu rõ hắn sẽ có đặc ân khác biệt.
– Nếu đã vậy chúng ta cũng không nên lãng phí thời gian nữa tạm chia tay thôi.
Võ thừa cầm lệnh bài màu vàng kim gót linh lực vào, lệnh bài lóe sáng. Đột nhiên không gian vặn vẹo một lỗ hỏng truyền tống
xuất hiện. Ý niệm hắn hướng lên tầng bảy tầng cao nhất của tháp. Tinh gia nhìn trường ngạo sau đó ném cho hắn một tấm
phù lục màu vàng khẽ nói.
– Nếu có nguy hiểm kích hoạt nó. Thứ này sẽ đưa ngươi ra khỏi tháp này.
Trường ngạo nhận lấy gật đầu.
– Tinh gia yên tâm. Ta sẽ tự lo liệu được.
– Tốt. Ngươi cố gắn lên.
Nói xong hắn cũng đứng cạnh võ thừa sau đó hai người biến mất trước mặt trường ngạo. Trường ngạo cũng thoáng suy tư.
– Tinh gia này không cần khảo luyện cũng đi được sao?
Hắn rất hiếu kì về tinh gia. Thần thần bí bí thật khó lường.
Tầng bảy của Lộc Xà Tháp võ thừa xuất hiện. Sau đó tinh gia từ ấn ngọc của võ thừa cũng hóa thành đoàn hào quang bay ra.
Võ thừa nhìn tứ phía. Không gian tầng bảy cũng không lớn lắm. Cũng không có cột đá như tầng một mà chỉ có một bức tượng
đá. Nếu nhìn kỹ bức tượng này chính là linh thú trấn giữ điện này mà lúc đầu tinh gia đám người nhìn thấy trên đỉnh tháp.
– Là nó. Ở đây cũng chẳng có gì ngoài bức tượng này vậy cảm ngộ thần thông kia có lẽ trên người bức tượng này.
Võ thừa khẽ nói với tinh gia. Tinh gia gật gù. Thần thức đảo qua, sau đó hắn nhễnh miệng lên cười cười.
– Đầu đất. Quan sát kỹ đôi mắt của nó.
Võ thừa nghe tinh gia nói lập tức tập trung linh thức của mình chỉ tập trung vào đôi mắt của pho tượng cao khoảng 20m phía
trước. Lúc đầu hắn cũng chẳng thấy gì khác biệt nhưng qua thời gian mười hơi thở hắn thấy đôi mắt của pho tượng bắt đầu
giống như thành một hố đen từng tia lưu tinh không ngừng duy chuyển trong đó. Võ thừa càng tập trung linh thức trải qua
khống thú ở tầng một bất tri bất giác hắn cũng đột phá linh giã thất tầng.
Linh thức mạnh mẽ tập trung vào hai mắt pho tượng. Đột nhiên không gian xung quanh hắn chỉ còn một màu đen như rơi vào
khoảng không. Hắn nhìn ra xa cũng chỉ thấy rất nhiều đốm sáng li ti di động.
Các điểm sáng này càng lúc vận chuyển càng nhanh chúng dần gộp lại với nhau sau đó hóa thành một con hung thú. Chính là
“Lộc Xà Thú” con vật vừa xuất hiện nó ngửa cổ lên phát ra tiếng rống mạnh mẽ.
Ong một tiếng võ thừa đứng trong tinh không chao đảo vài cái hắn lại đứng vững bắt đầu diễn hóa hung thú bản mệnh của
mình. Hắn dùng linh hồn lực mạnh mẽ rom các điểm sáng li ti đang không ngừng di động xung quanh lại bắt đầu nhào nặng ra
hung thú hoàn toàn mới, chỉ thuộc về hắn.
Khi Lộc Xà Thú hình thành có khoảng một nghìn điểm sáng hội tụ thành. Võ thừa bắt đầu tảng linh thức lôi kéo các điểm sáng
xung quanh 20, 70, 150, 500 .700 .900 không biết qua bao lâu cho đến khi điểm sáng không ngừng bị hắn từ từ lôi kéo đến
hơn 990 điểm gộp lại thành một hình tròn ánh sáng. Hắn nhíu mày. Trong lòng hét lớn.
– Vẫn chưa cực hạn.
Bình luận facebook