Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 53
*Chương có nội dung hình ảnh
Ngược lại tên này tu luyện chậm tinh gia mới thấy có vấn đề.
Võ thừa thay bộ đồ da của hắn để trần hai cánh tay có phần lực lưỡng chỉ khác lúc này cánh tay trái của hắn vị trí bắp tay có
hình một cái rìu hình bán nguyệt sống động như thể lúc nào cũng có thể bay ra.
Hắn vặn người một cái âm thanh răng rắc phát ra từ cơ thể. Hắn nắm chặt hai tay khóe miệng nhuển lên đẩy cửa bước ra
ngoài.
Trước chính đường hạ gia có cái sân khá rộng lớn có thể dung nạp hơn vài trăm người. Lúc này rất nhiều người vận chiến
giáp đứng thẳng tắp vì hôm nay là một ngày vô cùng hệ trọng.
Võ thừa bước tới sân rộng hắn đã thấy mọi người đông đủ. Trường ngạo cùng Tinh gia cũng đứng ở đó còn có Hạ Khuê cùng
Hạ mẫn và một trung niên nam tử mài kiếm mắt sáng đứng cùng. Thấy võ thừa đám người gật đầu một cái còn Hạ Mẫn trực
tiếp chạy đến ôm cánh tay võ thừa kéo hắn đến đám người. Võ thừa cười cười gãi đầu bộ dạng xấu hổ.
– Xin lỗi chư vị ta tới hơi muộn.
– Không sao Lão già kia còn đang đốt nhang khấn vái các kiểu kìa. Ta thấy mà mắc rầu. Ta nói có ta chắc chắn là thắng mà
Lão này cứ làm quá lên.
Tinh gia không ngừng lầu bầu bộ dạng rất không kiên nhẫn nhìn vào trong chính đường. Mọi người nghe tinh gia nói chỉ lắc
đầu cười khổ.
Dù sao cũng gia tộc chúng ta a. Tinh gia ngươi thì thấy nhẹ nhàng là đúng rồi!
– Xin chư vị tổ hiển linh tiên phù hộ Hạ gia ta vượt qua trận chiến này ích tổn thất nhất.
Đồ lão lời nói rung rung già nua khấu đầu vài cái sau đó lão hít sâu một hơi đi ra cửa chính đường nhìn thấy mọi người có mặt
đông đủ. Lão nhìn về phía võ thừa cùng tinh gia gật đầu sau đó lão lớn tiếng.
– Tộc nhân Hạ gia ta vốn dĩ từng là một gia tộc đĩnh tiêm trên linh huyền đại địa. Tuy giờ đây đã có phần xuống dốc phải kéo
dài hơi tàn đến nơi hẻo lánh chi địa này. Vốn dĩ chúng ta cũng chẳng muốn can dự vào chiến tranh nơi đây nhưng vì cuộc
sống của đời sau nên phải chiến đấu vì gia tộc.
– Ta Hạ Đồ trưởng lão thứ 14 của gia tộc Hạ gia xin thề. Cho đến khi thân này vẫn lạc cũng sẽ gượng hết hơi tàn để Hạ gia
trường tồn.
Đồ lão giọng càng lúc càng lớn khiến huyết dịch trong người các tộc nhân sôi sục. Sau đó là những tiếng hô vang thấu trời
xanh.
– Thề chiến tử vì Hạ gia trường tồn.
– Chiến tử vì Hạ gia trường tồn…
Hắn nhìn về Hạ mẫn ánh mắt đầy cưng chiều. Võ thừa gật đầu. Tinh gia thì nhún vai mở miệng.
– Tất nhiên rồi. Mẫn mẫn a. Đến đến cạnh Tinh gia ta cho ngươi đan dược không cần sợ độc tà tông rắm chó gì cả.
Tinh gia nở nụ cười mà hắn cho là hòa ái nhất nói với hạ mẫn.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
Ngược lại tên này tu luyện chậm tinh gia mới thấy có vấn đề.
Võ thừa thay bộ đồ da của hắn để trần hai cánh tay có phần lực lưỡng chỉ khác lúc này cánh tay trái của hắn vị trí bắp tay có
hình một cái rìu hình bán nguyệt sống động như thể lúc nào cũng có thể bay ra.
Hắn vặn người một cái âm thanh răng rắc phát ra từ cơ thể. Hắn nắm chặt hai tay khóe miệng nhuển lên đẩy cửa bước ra
ngoài.
Trước chính đường hạ gia có cái sân khá rộng lớn có thể dung nạp hơn vài trăm người. Lúc này rất nhiều người vận chiến
giáp đứng thẳng tắp vì hôm nay là một ngày vô cùng hệ trọng.
Võ thừa bước tới sân rộng hắn đã thấy mọi người đông đủ. Trường ngạo cùng Tinh gia cũng đứng ở đó còn có Hạ Khuê cùng
Hạ mẫn và một trung niên nam tử mài kiếm mắt sáng đứng cùng. Thấy võ thừa đám người gật đầu một cái còn Hạ Mẫn trực
tiếp chạy đến ôm cánh tay võ thừa kéo hắn đến đám người. Võ thừa cười cười gãi đầu bộ dạng xấu hổ.
– Xin lỗi chư vị ta tới hơi muộn.
– Không sao Lão già kia còn đang đốt nhang khấn vái các kiểu kìa. Ta thấy mà mắc rầu. Ta nói có ta chắc chắn là thắng mà
Lão này cứ làm quá lên.
Tinh gia không ngừng lầu bầu bộ dạng rất không kiên nhẫn nhìn vào trong chính đường. Mọi người nghe tinh gia nói chỉ lắc
đầu cười khổ.
Dù sao cũng gia tộc chúng ta a. Tinh gia ngươi thì thấy nhẹ nhàng là đúng rồi!
– Xin chư vị tổ hiển linh tiên phù hộ Hạ gia ta vượt qua trận chiến này ích tổn thất nhất.
Đồ lão lời nói rung rung già nua khấu đầu vài cái sau đó lão hít sâu một hơi đi ra cửa chính đường nhìn thấy mọi người có mặt
đông đủ. Lão nhìn về phía võ thừa cùng tinh gia gật đầu sau đó lão lớn tiếng.
– Tộc nhân Hạ gia ta vốn dĩ từng là một gia tộc đĩnh tiêm trên linh huyền đại địa. Tuy giờ đây đã có phần xuống dốc phải kéo
dài hơi tàn đến nơi hẻo lánh chi địa này. Vốn dĩ chúng ta cũng chẳng muốn can dự vào chiến tranh nơi đây nhưng vì cuộc
sống của đời sau nên phải chiến đấu vì gia tộc.
– Ta Hạ Đồ trưởng lão thứ 14 của gia tộc Hạ gia xin thề. Cho đến khi thân này vẫn lạc cũng sẽ gượng hết hơi tàn để Hạ gia
trường tồn.
Đồ lão giọng càng lúc càng lớn khiến huyết dịch trong người các tộc nhân sôi sục. Sau đó là những tiếng hô vang thấu trời
xanh.
– Thề chiến tử vì Hạ gia trường tồn.
– Chiến tử vì Hạ gia trường tồn…
Hắn nhìn về Hạ mẫn ánh mắt đầy cưng chiều. Võ thừa gật đầu. Tinh gia thì nhún vai mở miệng.
– Tất nhiên rồi. Mẫn mẫn a. Đến đến cạnh Tinh gia ta cho ngươi đan dược không cần sợ độc tà tông rắm chó gì cả.
Tinh gia nở nụ cười mà hắn cho là hòa ái nhất nói với hạ mẫn.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
Bình luận facebook