Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 58
Tuy nhiên khoảng cách hai đoàn người còn khá xa cách nhau trên dưới 50m hắn xuất thủ trước hết thảy nhưng hắn tự tin đám
người này muốn đánh bại hắn là đều không thể. Nghĩ đến đây hắn càng mạnh mẽ vận linh lực tốc độ nhanh chóng, chỉ qua vài
hơi thở bằng vào tu vi trúc cơ hắn đã đến trước mặt đám người tinh gia vung kiếm lên quét qua định một kích vị trí chuẩn xác
vào đầu tinh gia ý đinh rõ ràng là lấy xuống.
Ầm…
Một tiếng va chạm khá lớn vang lên kèm theo âm thanh của xương cốt vỡ vụn cùng tiên huyết văng ra chỉ thấy Triệu sát lúc
nảy nhanh bao nhiêu chạy đến lúc này như một viên đạn pháo bắn về phía đội hình của hắn nhanh gấp đôi.
Dư chấn quét qua vài người chạy lên định đỡ hắn cũng bị kình lực đánh văng về sau khóe miệng tràn máu. Lồm cồm bò dậy.
Bụi đất tán đi chỉ thấy Võ thừa còn giữ nguyên tư thế xuất quyền đứng đó như một tòa núi nhỏ không chỉ đám người triệu gia
thất thần. Hạ gia đám người cũng ngơ ngẩn không kém.
Hạ chính trưởng lão lắp bắp.
– Tốc… tốc độ cùng uy lực này…
Hạ chính trưởng lão không khỏi hít sâu một hơi.
– Người này quá cường hãn. Chỉ sợ ngay cả tộc trưởng cũng không phải đối thủ của hắn.
Hạ gia đám người ai nấy đều chấn kinh há miệng. Còn Triệu gia sau khi ngơ ngác hồi lâu thì tất cả hai chân có phần đứng
không vững nhiều người trong đầu đã có ý định ném vũ khí bỏ chạy riêng phần Triệu Sát sau khi văng ra trên dưới 30m hắn
lồm cồm bò dậy hắn có thể nghe tiếng xương của mình cọt kẹt đang vào nhau gõ ràng đã vỡ nát trên dưới 13 cái xương sườn
và một cánh tay, hắn hít sâu vận linh lực trong cơ thể lại phát hiện đan điền của hắn đã vỡ nát linh khí tứ tán trong kinh mạch.
Đôi mắt hắn trừng lớn không thể nào tin được việc này lại xảy ra trong một cái chớp mắt vừa rồi.
– Ta… Ta bị phế… Bị phế bởi một quyền…
Hắn thậm chí nói ra được vài lời chỉ mỗi mình hắn nghe được nhưng cũng rất vất vả sau đó lại vô lực ngã sấp xuống đất hơi
thở yếu ớt.
Võ thừa thu quyền từng bước tiến đến đám người Triệu Gia mỗi bước hắn tiến lên chậm rãi không nhanh nhưng làm cho nhịp
tim những tên khác lại tăng tốc không phanh. hai bước, ba bước, 5năm bước chợt.
– Keng…
Một tiếng động vang lên sau đó một người trong đám người triệu gia cuối cùng không chịu nổi áp lực hắn ném vũ khí rồi xoay
người chạy đi. Mọi người nhìn theo chỉ thấy một làn khói bụi mịt mù bay lên cùng lời nói xa xa vọng lại.
– Hạ gia các ngươi chờ đó. Triệu trưởng lão ta sẽ tìm người báo thù cho ngươi…
Võ thừa nhíu mày còn tinh gia thì lập tức giơ ngón giữa rồi phát chửi ầm lên.
– Mẹ kiếp . Triệu gia rắm chó gì một quyền không đỡ nổi còn đòi báo thù. Hừ xem như ngươi chạy nhanh nếu không… hừ hừ.
Tinh gia hùng hùng hổ hổ bộ dạng rất kích động muốn cắn người.
Sau đó những tiếng leng keng liên tiếp vang lên có vài tên tiến đến đỡ triệu sát rồi tất cả một mạch chạy như bay về hướng
khác. Lúc này Hạ gia đám người từ trong rung động lại là những tiếng hoan hô tưng bừng.
Chiến thắng đầu tiên của đội ngũ bọn họ.
Hạ chính tiến lên ôm quyền với võ thừa.
– Tiểu hữu đánh hay lắm nhưng lần sau có lẽ triệu gia sẽ phái người có thực lực đến đây…
– Aizzz… cái kia Hạ chính ngươi đừng lo. Có ta ở đây ngươi lo lắng cái gì?
Tinh gia đảo tròng mắt nhìn Hạ mẫn nhướng nhướng mày bộ dạng thấy không tiểu oa thấy lão tử hùng mạnh bực nào không.
Nhưng tinh gia không biết Hạ mẫn đôi mắt mê ly nhìn võ thừa say đắm không biết nghĩ gì mà đôi má có chút ửng hồng.
– Haizzz… hết cách rồi. Ai biểu tinh gia ta u tú như vậy. Lại đào tạo ra một tên tuy hơi ngu ngốc nhưng nói về đánh nhau thì
trước nay chưa hề ngán ai bao giờ.
Tinh gia nhúng nhúng vai đắc ý. Võ thừa nhíu mày hỏi Hạ chính.
– Hạ trưởng lão. Nếu chúng ta cướp lấy Lệnh bài từ tay bọn chúng vậy có phạm Quy không?
Hạ chính ngẩn ra chốc lát rồi chợt xuýt xoa tự vỗ đùi mình.
– Đúng nhỉ tại sao ta lại quên mất. Võ thừa huynh đệ trong chiến địa này giết người cướp đoạt là chuyện bình thường không ai
quản cả. tất cả nhìn thực lực nói chuyện a.
Võ thừa nghe Hạ chính trưởng lão nói vậy thì gương mặt có chút bối rối. Hắn quay đầu nhìn hơn 20 người Hạ gia phía sau
mình rồi có chút suy tư.
Thế nhưng Tinh Gia nghe câu hỏi của võ thừa thì hắc lặp tức giật mình mở to tròng mắt, quái dị nhìn võ thừa.
– Tên này… từ lúc nào lại có cái suy nghĩ cướp của giết người vậy?
– Được rồi đi tiếp theo dựa theo bản đồ trên lệnh bài chúng ta đang ở phía Đông của không gian này. Theo hướng này thì phía
trước có lẽ là một khu rừng chúng ta đến đó chọn một nơi để dừng chân tạm thời làm căn cứ trong một năm này vậy.
Tinh gia ngắm nhìn bốn phía giây lát rồi mở miệng cắt ngang suy nghĩ của võ thừa. mọi người gật đầu rồi cùng nhau tiến về
phía trước.
Duy chuyển khoảng hai giờ bầu trời cũng đã bắt đầu xế chiều Tinh gia đám người cũng tiến vào một khu rừng rậm. bằng vào
thần thức mạnh mẽ của Tinh gia đám người nhanh chóng chọn một thung lũng có một con suối khá thơ mộng rồi tiến hành
dọn cây cối sạch sẽ cắm trại. Hơn 10 cái lều tạm thời được dựng lên. mọi chuyện vừa xong hết thảy thì bóng tối cũng đã kéo
đến.
Ban đêm trong khu rừng này thỉnh thoảng lại có tiếng thú rống vang lên, đội hình tất cả mọi người cùng ngồi quanh quần bên
một đống lửa nhỏ trò chuyện. Câu chuyện của mọi người cũng chỉ xoay quanh trận chiến lúc sáng về sự hung mãnh của võ
thừa.
Hai thanh niên Hạ Chinh cùng Hạ Bằng thì quấn lấy tinh gia kêu hắn truyền thụ công pháp, về việc này tinh gia cũng hết sức
bất đắc dĩ hắn bảo võ thừa cho hắn mượn Thất ấn rồi tìm ra hai bộ công pháp cho hai thanh niên này. Khi được công pháp hai
thanh niên hí hứng chạy về lều hăng hái tu luyện. mọi người nhìn thấy đều bật cười.
Hạ chinh trưởng lão thì cảm tháng.
người này muốn đánh bại hắn là đều không thể. Nghĩ đến đây hắn càng mạnh mẽ vận linh lực tốc độ nhanh chóng, chỉ qua vài
hơi thở bằng vào tu vi trúc cơ hắn đã đến trước mặt đám người tinh gia vung kiếm lên quét qua định một kích vị trí chuẩn xác
vào đầu tinh gia ý đinh rõ ràng là lấy xuống.
Ầm…
Một tiếng va chạm khá lớn vang lên kèm theo âm thanh của xương cốt vỡ vụn cùng tiên huyết văng ra chỉ thấy Triệu sát lúc
nảy nhanh bao nhiêu chạy đến lúc này như một viên đạn pháo bắn về phía đội hình của hắn nhanh gấp đôi.
Dư chấn quét qua vài người chạy lên định đỡ hắn cũng bị kình lực đánh văng về sau khóe miệng tràn máu. Lồm cồm bò dậy.
Bụi đất tán đi chỉ thấy Võ thừa còn giữ nguyên tư thế xuất quyền đứng đó như một tòa núi nhỏ không chỉ đám người triệu gia
thất thần. Hạ gia đám người cũng ngơ ngẩn không kém.
Hạ chính trưởng lão lắp bắp.
– Tốc… tốc độ cùng uy lực này…
Hạ chính trưởng lão không khỏi hít sâu một hơi.
– Người này quá cường hãn. Chỉ sợ ngay cả tộc trưởng cũng không phải đối thủ của hắn.
Hạ gia đám người ai nấy đều chấn kinh há miệng. Còn Triệu gia sau khi ngơ ngác hồi lâu thì tất cả hai chân có phần đứng
không vững nhiều người trong đầu đã có ý định ném vũ khí bỏ chạy riêng phần Triệu Sát sau khi văng ra trên dưới 30m hắn
lồm cồm bò dậy hắn có thể nghe tiếng xương của mình cọt kẹt đang vào nhau gõ ràng đã vỡ nát trên dưới 13 cái xương sườn
và một cánh tay, hắn hít sâu vận linh lực trong cơ thể lại phát hiện đan điền của hắn đã vỡ nát linh khí tứ tán trong kinh mạch.
Đôi mắt hắn trừng lớn không thể nào tin được việc này lại xảy ra trong một cái chớp mắt vừa rồi.
– Ta… Ta bị phế… Bị phế bởi một quyền…
Hắn thậm chí nói ra được vài lời chỉ mỗi mình hắn nghe được nhưng cũng rất vất vả sau đó lại vô lực ngã sấp xuống đất hơi
thở yếu ớt.
Võ thừa thu quyền từng bước tiến đến đám người Triệu Gia mỗi bước hắn tiến lên chậm rãi không nhanh nhưng làm cho nhịp
tim những tên khác lại tăng tốc không phanh. hai bước, ba bước, 5năm bước chợt.
– Keng…
Một tiếng động vang lên sau đó một người trong đám người triệu gia cuối cùng không chịu nổi áp lực hắn ném vũ khí rồi xoay
người chạy đi. Mọi người nhìn theo chỉ thấy một làn khói bụi mịt mù bay lên cùng lời nói xa xa vọng lại.
– Hạ gia các ngươi chờ đó. Triệu trưởng lão ta sẽ tìm người báo thù cho ngươi…
Võ thừa nhíu mày còn tinh gia thì lập tức giơ ngón giữa rồi phát chửi ầm lên.
– Mẹ kiếp . Triệu gia rắm chó gì một quyền không đỡ nổi còn đòi báo thù. Hừ xem như ngươi chạy nhanh nếu không… hừ hừ.
Tinh gia hùng hùng hổ hổ bộ dạng rất kích động muốn cắn người.
Sau đó những tiếng leng keng liên tiếp vang lên có vài tên tiến đến đỡ triệu sát rồi tất cả một mạch chạy như bay về hướng
khác. Lúc này Hạ gia đám người từ trong rung động lại là những tiếng hoan hô tưng bừng.
Chiến thắng đầu tiên của đội ngũ bọn họ.
Hạ chính tiến lên ôm quyền với võ thừa.
– Tiểu hữu đánh hay lắm nhưng lần sau có lẽ triệu gia sẽ phái người có thực lực đến đây…
– Aizzz… cái kia Hạ chính ngươi đừng lo. Có ta ở đây ngươi lo lắng cái gì?
Tinh gia đảo tròng mắt nhìn Hạ mẫn nhướng nhướng mày bộ dạng thấy không tiểu oa thấy lão tử hùng mạnh bực nào không.
Nhưng tinh gia không biết Hạ mẫn đôi mắt mê ly nhìn võ thừa say đắm không biết nghĩ gì mà đôi má có chút ửng hồng.
– Haizzz… hết cách rồi. Ai biểu tinh gia ta u tú như vậy. Lại đào tạo ra một tên tuy hơi ngu ngốc nhưng nói về đánh nhau thì
trước nay chưa hề ngán ai bao giờ.
Tinh gia nhúng nhúng vai đắc ý. Võ thừa nhíu mày hỏi Hạ chính.
– Hạ trưởng lão. Nếu chúng ta cướp lấy Lệnh bài từ tay bọn chúng vậy có phạm Quy không?
Hạ chính ngẩn ra chốc lát rồi chợt xuýt xoa tự vỗ đùi mình.
– Đúng nhỉ tại sao ta lại quên mất. Võ thừa huynh đệ trong chiến địa này giết người cướp đoạt là chuyện bình thường không ai
quản cả. tất cả nhìn thực lực nói chuyện a.
Võ thừa nghe Hạ chính trưởng lão nói vậy thì gương mặt có chút bối rối. Hắn quay đầu nhìn hơn 20 người Hạ gia phía sau
mình rồi có chút suy tư.
Thế nhưng Tinh Gia nghe câu hỏi của võ thừa thì hắc lặp tức giật mình mở to tròng mắt, quái dị nhìn võ thừa.
– Tên này… từ lúc nào lại có cái suy nghĩ cướp của giết người vậy?
– Được rồi đi tiếp theo dựa theo bản đồ trên lệnh bài chúng ta đang ở phía Đông của không gian này. Theo hướng này thì phía
trước có lẽ là một khu rừng chúng ta đến đó chọn một nơi để dừng chân tạm thời làm căn cứ trong một năm này vậy.
Tinh gia ngắm nhìn bốn phía giây lát rồi mở miệng cắt ngang suy nghĩ của võ thừa. mọi người gật đầu rồi cùng nhau tiến về
phía trước.
Duy chuyển khoảng hai giờ bầu trời cũng đã bắt đầu xế chiều Tinh gia đám người cũng tiến vào một khu rừng rậm. bằng vào
thần thức mạnh mẽ của Tinh gia đám người nhanh chóng chọn một thung lũng có một con suối khá thơ mộng rồi tiến hành
dọn cây cối sạch sẽ cắm trại. Hơn 10 cái lều tạm thời được dựng lên. mọi chuyện vừa xong hết thảy thì bóng tối cũng đã kéo
đến.
Ban đêm trong khu rừng này thỉnh thoảng lại có tiếng thú rống vang lên, đội hình tất cả mọi người cùng ngồi quanh quần bên
một đống lửa nhỏ trò chuyện. Câu chuyện của mọi người cũng chỉ xoay quanh trận chiến lúc sáng về sự hung mãnh của võ
thừa.
Hai thanh niên Hạ Chinh cùng Hạ Bằng thì quấn lấy tinh gia kêu hắn truyền thụ công pháp, về việc này tinh gia cũng hết sức
bất đắc dĩ hắn bảo võ thừa cho hắn mượn Thất ấn rồi tìm ra hai bộ công pháp cho hai thanh niên này. Khi được công pháp hai
thanh niên hí hứng chạy về lều hăng hái tu luyện. mọi người nhìn thấy đều bật cười.
Hạ chinh trưởng lão thì cảm tháng.
Bình luận facebook