Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 5
pháp này thế nên ông ta đưa cho người thích hợp. Tóm lại là mệnh số mà thôi a.
– Vậy giờ chúng ta làm gì..?
Tinh gia nhìn xung quanh trước tiên tìm kiếm người để hỏi đây là nơi nào đã?
– Ngươi không biết à..?
– Vớ vẩn. Biết thì ta đứng đây nói nhảm nhiều với người như vậy làm gì? Đi thôi…
Nói xong tinh gia lượn lờ trước mặt võ thừa rồi hai người bắt đầu lang thang cất bước…
Uyên Linh Đại Lục.
Nằm ở đâu đó trong vũ trụ bao la. Là một đại lục rộng lớn từng trải qua năm tháng dài đằng đẵng nên được tích lũy linh khí dồi dào. Rất thích hợp tu luyện. Cường giả nhiều như mây. Vì trải qua không
ích năm tháng nên rất nhiều thế gia tông môn tích lũy truyền thừa. Thực lực cường hãn thuộc về vị diện trung đẳng bên trong Thiên Nguyên Giới.
Truyền thuyết kể rằng nếu tu luyện đến cảnh giới nhất định sẽ nắm giữ quy tắc vị diện hô phong hoán vũ nhất niệm khiến trời đất quay cuồng…
Đại lục này được võ giả xem như phân ra làm hai bên, rất rõ ràng vì có một đại hải dương vô cùng rộng lớn ở giữa, thế nhưng vì tranh đoạt tài nguyên cùng lợi ích khiến cho người của hai bên này có mâu thuẫn rất sâu xa, về việc này cũng đã bắt đầu từ thời rất xa xưa. Huyền Linh tuy chỉ là một nửa của mảnh đất thế giới này nhưng nó đã rộng lớn vô cùng. Mặt còn lại của vị diện gọi là Thăm Uyên.
Huyền linh về tổng thể cũng chia thành đông. Tây. Nam. Bắc. Xoay quanh ở giữa là vùng trung tâm đại lục nơi các tông môn và thế gia truyền thừa trăm ngàn năm sang sát gọi là Huyền Linh Châu
Họ không ngừng cạnh tranh vị thế. Tài nguyên. Để bồi dưỡng người tu hành qua nhiều thế hệ. Vì là đại lục võ luyện. Lấy tu luyện linh khí làm chủ đạo. Đồng thời cũng có người tu luyện các công pháp
kỳ dị đặc thù của từng thế lực. ở nơi này cường giả vi tôn. Cá lớn nuốt cá bé. Thế nên có không ích thế lực quật khởi đầy kêu dũng. Cũng có thế lực lụi tàn. chui lủi ẩn thân kéo dài hơi tàn qua năm
tháng…
Lúc này phía tây đại lục. Trong một cánh rừng nằm trong khu vực hoang dã…
Khu rừng này rất nguyên sơ cổ lão cho nên bên trong có rất nhiều tồn tại linh tài địa bảo. Nguyên liệu luyện dược quý hiếm ẩn chứa linh khí tinh thuần và đồng thời cũng đầy rủi ro và nguy hiểm. Vì số
lượng hung thú hung hãn và nhiều bí cảnh thời viễn cổ chưa được người biết đến. Thế nên có nhiều cường giả trong giới tu luyện cũng không ngần ngại mạo hiểm đến đây để tìm kiếm cơ duyên của mình. Dẫu sau con đường cường giả phải không ngừng nỗ lực và phấn đấu có khi điều ấy là sự trả giá bằng tính mạng nhưng đứng trước cơ hội ai cũng muốn thử vận mai.
Đã hơn một tháng trôi qua… Hai cái bóng người,một trước một sau rong ruổi qua khu rừng bạt ngàn nguyên sơ này. Người phía trước gương mặt anh tuấn lười biếng đôi mắt rất sáng thoạt nhìn qua
hơi có chút gian xảo. Người còn lại gương mặt bình thường góc cạnh rõ ràng, chỉ là đôi mắt có phần hơi sâu vào trong hốc mắt, làm cho người này nhìn ẩn ẩn như có một con quái vật bên trong.
– Tiểu tử tu luyện cũng phải nghỉ ngơi lấy sức a…
Hai người này chính là tinh gia cùng võ thừa, hơn một tháng trôi qua vẫn chưa gặp ai trong rừng…
Thật ra vì khu rừng này quá rộng lớn cho dù là cảnh giới thái ất cảnh cũng phải phi hành mất bốn đến năm tháng mới qua khỏi khu rừng này. Vì sự hoang sơ nguy hiểm mà cũng nhiều thiên tài địa bảo
trong đó nên một số gia tộc lớn đã đặt các quán xá đơn sơ để tiếp đãi người đi đường đồng thời kịp thời báo tin tức về gia tộc của họ khi có những kì vật xuất hiện.
– Tinh gia! Ta bây giờ gọi là cảnh giới gì?
– Ngươi à.. hum để ta xem linh hồn lực của ngươi như vậy có lẽ đã đạt cảnh giới linh giả ngủ tầng a.
Võ tu thì ngươi đã là vũ cường thất trọng thiên. Hiện tại ngươi có thể vật lộn với năm con trâu được rồi.
– Ta khỏe vậy sao..?
Nghe thế võ thừa trầm tư. Hắn nghĩ có cơ hội nên thử một chút mới được.
Trong suốt đoạn đường một tháng qua. Ngoài tìm kiếm người khác để hỏi đường hắn cũng không trễ nải việc tu luyện. Nhưng đến nay vẫn không tìm được bóng dáng người nào, thế lại còn mấy lần
còn gặp một ích hung thú khá hung hãn nhưng kết quả là bị hắn đánh chết sau đó là làm thức ăn cho hai người.
Lúc này tinh gia đã không còn bộ dáng một đám sương mù dưới chân nữa mà là chân thật một người nhưng tên này lúc nào có biến động thì lập tức tránh né trước. Có lần bị một đám thú giống linh
cẩu đuổi giết thì hắn lập tức hóa thành hào quang chui vào thất ấn ngọc. ngược lại thần thức của tên này rất nhạy cảm và đặt biệt có thứ gì tốt ở đây hắn đều xa xa có thể cảm nhận được. Điều này
khiến hai người một đường di chuyển cũng khá thuận lợi và được khá nhiều thứ tốt.
Tinh gia nhìn võ thừa tròng mắt lưu chuyển. Xem ra con bé kia cho hắn một tạo hóa mà chính hắn cũng không tưởng tượng nổi. Tuy tên này nhìn hơi đần nhưng tính tình cương trực quyết đoán, xem ra
bồi dưỡng hắn cũng không tệ.
Đang miên man suy nghĩ bổng sắc mặt tinh gia trở nên cổ quái, quát về phía võ thừa.
– Tiểu tử phía trước hơn mười dặm có khí tức dao động hỗn loạn xem ra đang có đánh nhau
Nghe xong võ thần gật đầu. Sau đó hai người lao nhanh về phía trước.
Ầm…
Một tên tráng hán thân hình cường tráng trên mặt còn có vết sẹo dài từ tráng kéo qua mắt nhìn rất hung dữ tay cầm thanh búa lớn vác trên vai cười hắc hắc… Người này lên tiếng.
– Trường ngạo. Hôm nay là ngày kết của ngươi, mau quỳ xuống cầu xin đại gia ta cho ngươi chết thống khoái một chút.
Phía đối diện là một nhóm người có nam có nữ. Y phục rách nát còn dính máu lởm chởm đang chật vật dìu dắt nhau sắc mặt tím tái.
– Triệu Hậu. Chúng ta không thù không oán vì cái gì lại đuổi tận giết tuyệt.
Người thanh niên tên trường ngạo lên tiếng. Người này thân hình cao gầy. Khuôn mặt có chút tuấn lãng. Mài kiếm mắt sáng. Chỉ có đều lúc này tóc tai rối bời. Thân thể không ích chỗ còn vết máu. Một
tay ôm ngực tay còn lại cấm thanh kiếm dài một chính tất xuống đất. Bộ dạng rất chật vật.
– Ha ha ha. Thù oán thì không, ngươi cũng có thể rời đi nhưng ngươi lại chọn cách cứu đám người kia thì nên biết hậu quả từ sớm…
Một tên có gương mặt dài với đôi mắt dày hẹp lên tiếng và cười đầy nham hiểm nhìn về phía đám người phía sau trường ngạo, đôi mắt không ngừng đảo qua lại trên người hai thiếu nữ phía sau
Trường Ngạo…
– Ngạo đại ca huynh cứ rời đi. Về báo cho gia tộc ta, cùng lắm ta tự vẫn ở đây, sau đó gia tộc ta sẽ báo thù giết sạch đám cặn bã này…
– Vậy giờ chúng ta làm gì..?
Tinh gia nhìn xung quanh trước tiên tìm kiếm người để hỏi đây là nơi nào đã?
– Ngươi không biết à..?
– Vớ vẩn. Biết thì ta đứng đây nói nhảm nhiều với người như vậy làm gì? Đi thôi…
Nói xong tinh gia lượn lờ trước mặt võ thừa rồi hai người bắt đầu lang thang cất bước…
Uyên Linh Đại Lục.
Nằm ở đâu đó trong vũ trụ bao la. Là một đại lục rộng lớn từng trải qua năm tháng dài đằng đẵng nên được tích lũy linh khí dồi dào. Rất thích hợp tu luyện. Cường giả nhiều như mây. Vì trải qua không
ích năm tháng nên rất nhiều thế gia tông môn tích lũy truyền thừa. Thực lực cường hãn thuộc về vị diện trung đẳng bên trong Thiên Nguyên Giới.
Truyền thuyết kể rằng nếu tu luyện đến cảnh giới nhất định sẽ nắm giữ quy tắc vị diện hô phong hoán vũ nhất niệm khiến trời đất quay cuồng…
Đại lục này được võ giả xem như phân ra làm hai bên, rất rõ ràng vì có một đại hải dương vô cùng rộng lớn ở giữa, thế nhưng vì tranh đoạt tài nguyên cùng lợi ích khiến cho người của hai bên này có mâu thuẫn rất sâu xa, về việc này cũng đã bắt đầu từ thời rất xa xưa. Huyền Linh tuy chỉ là một nửa của mảnh đất thế giới này nhưng nó đã rộng lớn vô cùng. Mặt còn lại của vị diện gọi là Thăm Uyên.
Huyền linh về tổng thể cũng chia thành đông. Tây. Nam. Bắc. Xoay quanh ở giữa là vùng trung tâm đại lục nơi các tông môn và thế gia truyền thừa trăm ngàn năm sang sát gọi là Huyền Linh Châu
Họ không ngừng cạnh tranh vị thế. Tài nguyên. Để bồi dưỡng người tu hành qua nhiều thế hệ. Vì là đại lục võ luyện. Lấy tu luyện linh khí làm chủ đạo. Đồng thời cũng có người tu luyện các công pháp
kỳ dị đặc thù của từng thế lực. ở nơi này cường giả vi tôn. Cá lớn nuốt cá bé. Thế nên có không ích thế lực quật khởi đầy kêu dũng. Cũng có thế lực lụi tàn. chui lủi ẩn thân kéo dài hơi tàn qua năm
tháng…
Lúc này phía tây đại lục. Trong một cánh rừng nằm trong khu vực hoang dã…
Khu rừng này rất nguyên sơ cổ lão cho nên bên trong có rất nhiều tồn tại linh tài địa bảo. Nguyên liệu luyện dược quý hiếm ẩn chứa linh khí tinh thuần và đồng thời cũng đầy rủi ro và nguy hiểm. Vì số
lượng hung thú hung hãn và nhiều bí cảnh thời viễn cổ chưa được người biết đến. Thế nên có nhiều cường giả trong giới tu luyện cũng không ngần ngại mạo hiểm đến đây để tìm kiếm cơ duyên của mình. Dẫu sau con đường cường giả phải không ngừng nỗ lực và phấn đấu có khi điều ấy là sự trả giá bằng tính mạng nhưng đứng trước cơ hội ai cũng muốn thử vận mai.
Đã hơn một tháng trôi qua… Hai cái bóng người,một trước một sau rong ruổi qua khu rừng bạt ngàn nguyên sơ này. Người phía trước gương mặt anh tuấn lười biếng đôi mắt rất sáng thoạt nhìn qua
hơi có chút gian xảo. Người còn lại gương mặt bình thường góc cạnh rõ ràng, chỉ là đôi mắt có phần hơi sâu vào trong hốc mắt, làm cho người này nhìn ẩn ẩn như có một con quái vật bên trong.
– Tiểu tử tu luyện cũng phải nghỉ ngơi lấy sức a…
Hai người này chính là tinh gia cùng võ thừa, hơn một tháng trôi qua vẫn chưa gặp ai trong rừng…
Thật ra vì khu rừng này quá rộng lớn cho dù là cảnh giới thái ất cảnh cũng phải phi hành mất bốn đến năm tháng mới qua khỏi khu rừng này. Vì sự hoang sơ nguy hiểm mà cũng nhiều thiên tài địa bảo
trong đó nên một số gia tộc lớn đã đặt các quán xá đơn sơ để tiếp đãi người đi đường đồng thời kịp thời báo tin tức về gia tộc của họ khi có những kì vật xuất hiện.
– Tinh gia! Ta bây giờ gọi là cảnh giới gì?
– Ngươi à.. hum để ta xem linh hồn lực của ngươi như vậy có lẽ đã đạt cảnh giới linh giả ngủ tầng a.
Võ tu thì ngươi đã là vũ cường thất trọng thiên. Hiện tại ngươi có thể vật lộn với năm con trâu được rồi.
– Ta khỏe vậy sao..?
Nghe thế võ thừa trầm tư. Hắn nghĩ có cơ hội nên thử một chút mới được.
Trong suốt đoạn đường một tháng qua. Ngoài tìm kiếm người khác để hỏi đường hắn cũng không trễ nải việc tu luyện. Nhưng đến nay vẫn không tìm được bóng dáng người nào, thế lại còn mấy lần
còn gặp một ích hung thú khá hung hãn nhưng kết quả là bị hắn đánh chết sau đó là làm thức ăn cho hai người.
Lúc này tinh gia đã không còn bộ dáng một đám sương mù dưới chân nữa mà là chân thật một người nhưng tên này lúc nào có biến động thì lập tức tránh né trước. Có lần bị một đám thú giống linh
cẩu đuổi giết thì hắn lập tức hóa thành hào quang chui vào thất ấn ngọc. ngược lại thần thức của tên này rất nhạy cảm và đặt biệt có thứ gì tốt ở đây hắn đều xa xa có thể cảm nhận được. Điều này
khiến hai người một đường di chuyển cũng khá thuận lợi và được khá nhiều thứ tốt.
Tinh gia nhìn võ thừa tròng mắt lưu chuyển. Xem ra con bé kia cho hắn một tạo hóa mà chính hắn cũng không tưởng tượng nổi. Tuy tên này nhìn hơi đần nhưng tính tình cương trực quyết đoán, xem ra
bồi dưỡng hắn cũng không tệ.
Đang miên man suy nghĩ bổng sắc mặt tinh gia trở nên cổ quái, quát về phía võ thừa.
– Tiểu tử phía trước hơn mười dặm có khí tức dao động hỗn loạn xem ra đang có đánh nhau
Nghe xong võ thần gật đầu. Sau đó hai người lao nhanh về phía trước.
Ầm…
Một tên tráng hán thân hình cường tráng trên mặt còn có vết sẹo dài từ tráng kéo qua mắt nhìn rất hung dữ tay cầm thanh búa lớn vác trên vai cười hắc hắc… Người này lên tiếng.
– Trường ngạo. Hôm nay là ngày kết của ngươi, mau quỳ xuống cầu xin đại gia ta cho ngươi chết thống khoái một chút.
Phía đối diện là một nhóm người có nam có nữ. Y phục rách nát còn dính máu lởm chởm đang chật vật dìu dắt nhau sắc mặt tím tái.
– Triệu Hậu. Chúng ta không thù không oán vì cái gì lại đuổi tận giết tuyệt.
Người thanh niên tên trường ngạo lên tiếng. Người này thân hình cao gầy. Khuôn mặt có chút tuấn lãng. Mài kiếm mắt sáng. Chỉ có đều lúc này tóc tai rối bời. Thân thể không ích chỗ còn vết máu. Một
tay ôm ngực tay còn lại cấm thanh kiếm dài một chính tất xuống đất. Bộ dạng rất chật vật.
– Ha ha ha. Thù oán thì không, ngươi cũng có thể rời đi nhưng ngươi lại chọn cách cứu đám người kia thì nên biết hậu quả từ sớm…
Một tên có gương mặt dài với đôi mắt dày hẹp lên tiếng và cười đầy nham hiểm nhìn về phía đám người phía sau trường ngạo, đôi mắt không ngừng đảo qua lại trên người hai thiếu nữ phía sau
Trường Ngạo…
– Ngạo đại ca huynh cứ rời đi. Về báo cho gia tộc ta, cùng lắm ta tự vẫn ở đây, sau đó gia tộc ta sẽ báo thù giết sạch đám cặn bã này…
Bình luận facebook