Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 76
– Xem như các ngươi cũng có công, thôi Mị Nhi, Hạ chính lại đây.
Hai người Mị Nhi cùng Hạ Chính chật vật tiến lên ôm quyền. Tinh gia đưa cho Hạ Chính Cùng Mị Nhi mỗi người một bình đan
dược.
– Đây là đang dược trị thương tam phẩm các ngươi tranh thủ củng cố tu vi,lúc này đây là thời cơ tốt nhất, khi kiệt lực chiến đấu
vừa rồi sẽ rất có ích cho căng cơ.
Hai người vừa nghe đan dược tam phẩm thần thái kích động hiện rõ trên mặt. Lập tức gật đầu như gà mổ thóc về phía Tinh
Gia.
– Mị Nhi đến để ta xem thương thế ngươi thế nào a.
Tinh gia đảo tròng mắt bộ dạng rất ân cần làm Mị Nhi, nhất thời nàng có chút đỏ mặt nàng ngượng ngùng mở miệng.
– Tạ ơn Tinh gia ta chỉ cần đều tức vài canh giờ sẽ khỏi a.
Tinh gia lạy muốn nói gì chỉ nghe Hạ Chính khục một tiếng.
Hắn lặp tức nhìn xung quanh thấy ánh mắt mọi người nhìn mình có chút cổ quái hắn cũng ho một tiếng nói.
– Ta chỉ muốn kiểm tra thương thế thôi, nhìn gì mà nhìn còn không mau tu luyện.
Mọi người giật mình tán đi tu luyện nhưng ai nấy trong lòng có chút quái dị.
– Đại ca a. Ngươi sao không xem cho chúng ta mà chỉ đòi xem cho mõi người đẹp vậy chúng ta còn thương thế nặng hơn rất
nhiều đây này…
Tuy trong lòng hò hét như vậy nhưng tất cả đều không dám nói gì bọn họ ai nấy đều tập trung vào việc trị thương tu luyện.
Như lời tinh gia nói.
Vừa chiến đấu xong đúng là thời cơ tốt nhất để tu luyện. Củng cố tu vi, thế nên mọi người trên gương mặt đều hiện ra vẻ
nghiêm túc.
Bên trong động phủ.
Đổ Khải gương mặt cười cười lắc đầu nói nhỏ.
– Tên này… Sống lâu như vậy mà không lớn được chút nào.
Hắn xoay người nhìn võ thừa gương mặt trở nên nghiêm túc.
– Người tuổi trẻ chuẩn bị xong chưa?
Võ thừa gật đầu cũng không nói gì thêm. Khoanh chân ngồi xuống tiến hành nhập định.
Đổ Khải gật đầu sau đó hai tay biến đổi thủ ấn phút chốc rồi đưa tay lên đầu võ thừa.
Một loạt các tin tức pháp quyết không ngừng vung nhập vào trong thức hải của võ thừa, âm thanh của Đỗ khải không ngừng.
Kỳ lạ là mỗi khi hắn nói ra một từ bên trong thức hải của võ thừa như có một cây bút vô hình không ngừng viết từng chữ
nghĩa lên một trang giấy dài vô tận.
Cùng lúc đó linh lực bên trong cơ thể của võ thừa cuồn cuộn vận chuyển khắp toàn thân lập tức từ trúc cơ ngũ trọng đỉnh
phong của hắn đột phá trúc cơ lục trọng.
– Chàng trai trẻ. Bây giờ mới là phần quan trọng. Võ giả tu luyện linh lực là trọng yếu nhưng linh hồn lại quyết định cho sự cảm
ngộ đi lên con đường Tối Thượng Vấn Đài.
Cảm ngộ, hai từ này bây giờ của ngươi còn chưa hiểu thấu, khi đột phá Kim Cang ngươi sẽ hiểu. Nhưng linh hồn truyền thừa
rất hung hiểm nếu ngươi không chịu nổi lúc nào ta sẽ mạnh mẽ dừng lại, khi đó phần đạt được bao nhiêu thì phải xem thực
lực cùng tạo hóa của ngươi.
Võ thừa mắt tuy nhắm nhưng bên tay vẫn nghe được rõ ràng âm thanh có chút mệt mỏi của Đỗ khải, hắn cũng dùng thần niệm
lên tiến.
– Tiền bối cứ làm đi.
Đỗ khải gật đầu gương mặt có chút tán thưởng.
Đột nhiên hắn khoanh chân ngồi đối diện võ thừa một màng sáng bao phủ hai người.
Linh hồn lực vốn mờ ảo khó nói. Người có linh hồn cường đại mới có thể ngưng thực hóa và xuất khiếu rời thân.
Võ giả đột phá thái ất linh hồn sẻ tự nhiên lột xác nhưng chân chính đối với người tu luyện linh hồn lại là không chút đáng kể.
Linh hồn sư tương đương với cường giả thái ất cảnh. Linh hồn đại sư sẽ là thái ất cảnh ngủ trọng. Linh hồn Tông sư sẽ tương
đương cường giả thái ất đỉnh phong. Khi đột phá Linh vương đồng nghĩa với võ giả tu vi kim cang cảnh về phần này phàm
người tu luyện đều có cảm ngộ riêng và linh hồn mạnh yếu sẽ ghẻ sang nhiều hướng khác nhau.
Lúc trước tinh gia nói lão giả bên ngoài tên Lâm Thiên Thức đã mơ hồ chạm đến linh vương có nghĩa linh hồn lực của hắn đã
là linh hồn tông sư.
Trong thức hải võ thừa chỉ thấy một vùng không gian rộng lớn, ngoài một cái hồ rộng ra ngoài là cỏ cây sinh trưởng. Luồng linh
hồn lực mạnh mẽ quán thâu vào trong thức hải khiến nó lúc này đang rung động kịch liệt.
Gương mặt hắn vặn vẹo biểu hiện thống khổ vô cùng. Sự thống khổ này không đến từ thể xác mà trực tiếp vào trong linh
hồn.
Ong… ong… rồi từng tiến găn gắt vang lên .
– Ồ…! không nghĩ tiểu tử này lại có công pháp tu luyện linh hồn mạnh mẽ như vậy. Vậy dễ nói… ha ha
Đỗ Khải Ồ lên ngạc nhiên một tiếng, rồi mỉm cười tán thưởng.
– Lại có phong ấn trí nhớ mạnh như vậy có lẽ là lão quái trong tinh linh tộc làm ra. Xem ra người này tương lai có biến hóa rất
lớn. Aizzz. Nhân sinh bất hạnh đau thương, muốn yên bình sống hết một đời trong vũ trụ này thật là khó…
Đỗ khải thở dài vẫn không ngừng quán thâu lực lượng linh hồn vào linh hải của hắn. Âm thanh nứt gãy lại vang lên, võ thừa
gương mặt lúc trắng lúc xanh nhưng hắn vẫn kiên trì cắn chặt răng không phát ra một âm thanh than thở.
Lúc này sự nứt gãy xung quanh không gian mạnh bạo sụp xuống rồi lại chậm rãi mở rộng ra cứ thế không gian thức hải chầm
chậm lại to hơn một ít. Lúc trước phạm vi thức hải của hắn là 1km bây giờ bắt đầu rộng lớn ra không ngừng, thời gian hơn hai
giờ trôi qua bán kính của không gian lại tăng lên 1,5km vẫn chưa dừng lại. Nứt gãy rồi hình thành nứt gãy hình thành…
Lúc mới bắt đầu võ thừa còn có dấu hiệu không chịu được nhưng khi Đỗ Khải sấp thu tay thì lại thấy võ thừa cắn răng chịu
đựng không phát ra âm thanh nào hắn lại tiếp tục nhưng trong lòng rất tán thưởng cùng chú ý.
– Không thể để người cuối cùng ta gặp lại có bất chắc gì.
Nghĩ vậy gương mặt Đỗ Khải càng trở nên ngưng trọng.
– Người tộc kia chọn lựa quả nhiên có chỗ hơn người.
Truyền thừa vẫn tiếp tục.
Bên ngoài động phủ trong sơn cốc.
Đám người Lưu Gia cùng Hạ chính ba người lúc này đều có thu hoạch nhất định. Sau một trận chiến cùng với đan dược của
tinh gia làm họ tăng tiến tu vi ít nhiều đều có.
Tinh gia đã tạo một màng pháp trận che dấu khí tức hết thải vô tình làm cho nơi đây trở thành một nơi tu luyện hoàng hảo cho
đám người này.
Hai người Mị Nhi cùng Hạ Chính chật vật tiến lên ôm quyền. Tinh gia đưa cho Hạ Chính Cùng Mị Nhi mỗi người một bình đan
dược.
– Đây là đang dược trị thương tam phẩm các ngươi tranh thủ củng cố tu vi,lúc này đây là thời cơ tốt nhất, khi kiệt lực chiến đấu
vừa rồi sẽ rất có ích cho căng cơ.
Hai người vừa nghe đan dược tam phẩm thần thái kích động hiện rõ trên mặt. Lập tức gật đầu như gà mổ thóc về phía Tinh
Gia.
– Mị Nhi đến để ta xem thương thế ngươi thế nào a.
Tinh gia đảo tròng mắt bộ dạng rất ân cần làm Mị Nhi, nhất thời nàng có chút đỏ mặt nàng ngượng ngùng mở miệng.
– Tạ ơn Tinh gia ta chỉ cần đều tức vài canh giờ sẽ khỏi a.
Tinh gia lạy muốn nói gì chỉ nghe Hạ Chính khục một tiếng.
Hắn lặp tức nhìn xung quanh thấy ánh mắt mọi người nhìn mình có chút cổ quái hắn cũng ho một tiếng nói.
– Ta chỉ muốn kiểm tra thương thế thôi, nhìn gì mà nhìn còn không mau tu luyện.
Mọi người giật mình tán đi tu luyện nhưng ai nấy trong lòng có chút quái dị.
– Đại ca a. Ngươi sao không xem cho chúng ta mà chỉ đòi xem cho mõi người đẹp vậy chúng ta còn thương thế nặng hơn rất
nhiều đây này…
Tuy trong lòng hò hét như vậy nhưng tất cả đều không dám nói gì bọn họ ai nấy đều tập trung vào việc trị thương tu luyện.
Như lời tinh gia nói.
Vừa chiến đấu xong đúng là thời cơ tốt nhất để tu luyện. Củng cố tu vi, thế nên mọi người trên gương mặt đều hiện ra vẻ
nghiêm túc.
Bên trong động phủ.
Đổ Khải gương mặt cười cười lắc đầu nói nhỏ.
– Tên này… Sống lâu như vậy mà không lớn được chút nào.
Hắn xoay người nhìn võ thừa gương mặt trở nên nghiêm túc.
– Người tuổi trẻ chuẩn bị xong chưa?
Võ thừa gật đầu cũng không nói gì thêm. Khoanh chân ngồi xuống tiến hành nhập định.
Đổ Khải gật đầu sau đó hai tay biến đổi thủ ấn phút chốc rồi đưa tay lên đầu võ thừa.
Một loạt các tin tức pháp quyết không ngừng vung nhập vào trong thức hải của võ thừa, âm thanh của Đỗ khải không ngừng.
Kỳ lạ là mỗi khi hắn nói ra một từ bên trong thức hải của võ thừa như có một cây bút vô hình không ngừng viết từng chữ
nghĩa lên một trang giấy dài vô tận.
Cùng lúc đó linh lực bên trong cơ thể của võ thừa cuồn cuộn vận chuyển khắp toàn thân lập tức từ trúc cơ ngũ trọng đỉnh
phong của hắn đột phá trúc cơ lục trọng.
– Chàng trai trẻ. Bây giờ mới là phần quan trọng. Võ giả tu luyện linh lực là trọng yếu nhưng linh hồn lại quyết định cho sự cảm
ngộ đi lên con đường Tối Thượng Vấn Đài.
Cảm ngộ, hai từ này bây giờ của ngươi còn chưa hiểu thấu, khi đột phá Kim Cang ngươi sẽ hiểu. Nhưng linh hồn truyền thừa
rất hung hiểm nếu ngươi không chịu nổi lúc nào ta sẽ mạnh mẽ dừng lại, khi đó phần đạt được bao nhiêu thì phải xem thực
lực cùng tạo hóa của ngươi.
Võ thừa mắt tuy nhắm nhưng bên tay vẫn nghe được rõ ràng âm thanh có chút mệt mỏi của Đỗ khải, hắn cũng dùng thần niệm
lên tiến.
– Tiền bối cứ làm đi.
Đỗ khải gật đầu gương mặt có chút tán thưởng.
Đột nhiên hắn khoanh chân ngồi đối diện võ thừa một màng sáng bao phủ hai người.
Linh hồn lực vốn mờ ảo khó nói. Người có linh hồn cường đại mới có thể ngưng thực hóa và xuất khiếu rời thân.
Võ giả đột phá thái ất linh hồn sẻ tự nhiên lột xác nhưng chân chính đối với người tu luyện linh hồn lại là không chút đáng kể.
Linh hồn sư tương đương với cường giả thái ất cảnh. Linh hồn đại sư sẽ là thái ất cảnh ngủ trọng. Linh hồn Tông sư sẽ tương
đương cường giả thái ất đỉnh phong. Khi đột phá Linh vương đồng nghĩa với võ giả tu vi kim cang cảnh về phần này phàm
người tu luyện đều có cảm ngộ riêng và linh hồn mạnh yếu sẽ ghẻ sang nhiều hướng khác nhau.
Lúc trước tinh gia nói lão giả bên ngoài tên Lâm Thiên Thức đã mơ hồ chạm đến linh vương có nghĩa linh hồn lực của hắn đã
là linh hồn tông sư.
Trong thức hải võ thừa chỉ thấy một vùng không gian rộng lớn, ngoài một cái hồ rộng ra ngoài là cỏ cây sinh trưởng. Luồng linh
hồn lực mạnh mẽ quán thâu vào trong thức hải khiến nó lúc này đang rung động kịch liệt.
Gương mặt hắn vặn vẹo biểu hiện thống khổ vô cùng. Sự thống khổ này không đến từ thể xác mà trực tiếp vào trong linh
hồn.
Ong… ong… rồi từng tiến găn gắt vang lên .
– Ồ…! không nghĩ tiểu tử này lại có công pháp tu luyện linh hồn mạnh mẽ như vậy. Vậy dễ nói… ha ha
Đỗ Khải Ồ lên ngạc nhiên một tiếng, rồi mỉm cười tán thưởng.
– Lại có phong ấn trí nhớ mạnh như vậy có lẽ là lão quái trong tinh linh tộc làm ra. Xem ra người này tương lai có biến hóa rất
lớn. Aizzz. Nhân sinh bất hạnh đau thương, muốn yên bình sống hết một đời trong vũ trụ này thật là khó…
Đỗ khải thở dài vẫn không ngừng quán thâu lực lượng linh hồn vào linh hải của hắn. Âm thanh nứt gãy lại vang lên, võ thừa
gương mặt lúc trắng lúc xanh nhưng hắn vẫn kiên trì cắn chặt răng không phát ra một âm thanh than thở.
Lúc này sự nứt gãy xung quanh không gian mạnh bạo sụp xuống rồi lại chậm rãi mở rộng ra cứ thế không gian thức hải chầm
chậm lại to hơn một ít. Lúc trước phạm vi thức hải của hắn là 1km bây giờ bắt đầu rộng lớn ra không ngừng, thời gian hơn hai
giờ trôi qua bán kính của không gian lại tăng lên 1,5km vẫn chưa dừng lại. Nứt gãy rồi hình thành nứt gãy hình thành…
Lúc mới bắt đầu võ thừa còn có dấu hiệu không chịu được nhưng khi Đỗ Khải sấp thu tay thì lại thấy võ thừa cắn răng chịu
đựng không phát ra âm thanh nào hắn lại tiếp tục nhưng trong lòng rất tán thưởng cùng chú ý.
– Không thể để người cuối cùng ta gặp lại có bất chắc gì.
Nghĩ vậy gương mặt Đỗ Khải càng trở nên ngưng trọng.
– Người tộc kia chọn lựa quả nhiên có chỗ hơn người.
Truyền thừa vẫn tiếp tục.
Bên ngoài động phủ trong sơn cốc.
Đám người Lưu Gia cùng Hạ chính ba người lúc này đều có thu hoạch nhất định. Sau một trận chiến cùng với đan dược của
tinh gia làm họ tăng tiến tu vi ít nhiều đều có.
Tinh gia đã tạo một màng pháp trận che dấu khí tức hết thải vô tình làm cho nơi đây trở thành một nơi tu luyện hoàng hảo cho
đám người này.
Bình luận facebook