Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-376
Chương 376: Tổ chức hội nghị
*Chương có nội dung hình ảnh
Trương Phượng Tiên ríu rít nói những chuyện xảy ra gần đây, phần lớn đều là mấy chuyện riêng của cô ta, ra ngoài tham gia mấy hoạt động này kia, ông tồng giám đốc muốn giới thiệu đối tượng cho cô ta.
“Đúng rồi, nhà tôi gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi có đang tìm đối tượng hay không, năm này qua năm khác, tôi cũng đã lớn rồi.” Trương Phượng Tiên nói bằng giọng cảm thán nhìn về phía Lục Tam Phong.
“Cô nhìn tôi làm gì hả?” Lục Tam Phong có hơi không dám nhìn vào mắt cô ta, nói: “Tôi lại không quen những người con trai bằng tuổi như cô.”
Trương Phượng Tiên liếc mắt nói: “Tôi cũng đâu có bắt anh cưới tôi mà, anh suy nghĩ lung tung gì chứ, tôi đã nói với bọn họ rồi, trước ba mươi tuổi sẽ không bàn về chuyện này, bây giờ đang lúc sự nghiệp phát triển, nếu nói chuyện yêu đương làm cho phân tâm, anh cho tôi nghỉ việc thì phải làm sao bây giờ.
“Nếu gặp được người thích hợp thì cứ tiến tới, có thể tìm mấy người con trai của ông tổng giám đốc, dù sao họ cũng ưu tú.”
“Có thể ưu tú hơn anh sao?”
Nói như vậy Lục Tam Phong không có cách nào nói tiếp được, chỉ đành ngồi yên cầm cốc nước lên uống một hóp.
Không tiếp tục nói đến những chuyện xoay quanh vấn đề riêng tư nữa, Lục Tam Phong chủ động chuyển chủ đề nói chuyện sang chuyện công việc, hỏi cô ta: “Vậy góp gần ba trăm tỷ có đủ không?”
“Đúng vậy, chỉ chờ anh ký tên nữa thôi, đã đặt trên bàn làm việc của anh rồi, bây giờ lợi nhuận là hơn hai mươi tám tỷ đấy! Quay vòng mỗi ngày như vậy là đủ rồi, bây giờ theo chuyện sản xuất, tồng giám đốc Chu cũng luôn bận rộn chuyện thị trường, nửa tháng trước còn đi hỏi tình hình tài chính, xem có thể cho phòng thị trường rút một chút tiền không.”
Lục Tam Phong gật đầu, đã giải quyết được nguy cơ nợ nần trước mắt, những cái khách chỉ là vấn đề nhỏ, dựa theo tốc độ lợi nhuận như bây giờ, khoảng một năm sau sẽ trả hết nợ nần, cố gắng thêm chút nữa thì sẽ làm được.
“Năm sau sẽ đến thời hạn của khoản nợ một trăm tám mươi tỷ, còn cả bảy trăm tỷ của ngân hàng nữa!” Trương Phượng Tiên đặt đũa xuống nói: “Tôi cảm thấy vẫn nên xuất trận nhẹ nhàng thì tốt hơn, nếu vác nợ quá nhiều, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của xí nghiệp."
Lục Tam Phong lắc đầu, cũng không đồng ý với cô ta bèn nói: “Tôi không sợ chuyện nợ nần, kinh doanh mang nợ lâu dài cũng không vấn đề gì, chỉ cần thị trường luôn phát triển ổn định, thị trường cạnh tranh rất nhanh, khó cân đo được sóng gió, kém một bước thì sẽ thật sự kém cả nghìn dặm”
Rất nhiều doanh nghiệp gặp phải trắc trở như vậy, thị trường cạnh tranh rất khốc liệt, đòi hỏi phải sử dụng nhiều tiền, mượn tiền ngân hàng, vay nợ đổi lấy tiền mặt cơ bản là không đủ, chỉ có thể điên cuồng pha loãng quyền cổ phần, đổi lấy sự nghỉ ngơi tạm thời.
Nếu không thì sẽ là cái chết.
Đây là sự thật, nhưng một vị tổng giám đốc đều có thể hiểu ngay lập tức, ngay từ ngày đầu tiên tôi sẽ không nghĩ đến nhà giàu nhất, nếu không cũng sẽ không chia loãng cổ phần ra thành như vậy.
Từ câu này có thể nhìn ra, cái gì gọi là nghệ thuật nói chuyện, làm một chuyện bất đắc dĩ, biến thành chính mình tự chủ động pha loãng, có đạo đức!
Không có vị tồng giám đốc nào sẽ hy vọng pha loãng quyền nắm cổ phần, một ngày nào đó xí nghiệp được đưa ra thị trường, đó cũng là tiêu tốn tiền, nhưng nếu muốn trong thời gian ngắn lấy được số lượng lớn tài chính, trên thị trường càn quét ngang dọc vạn quân, thì phải làm như vậy.
“Ăn xong rồi sao? Mở cuộc họp thôi!” Lục Tam Phong đứng lên nhìn thời gian, đã bảy rưỡi tối rồi, mở miệng nói: “Tám giờ rưỡi, phòng họp nhỏ, nhân tiện đưa người kia... Gọi Ngụy Nhiễm Đan đến.”
“Vâng!”
Kiểu hội nghị như thế này, phó tổng giám đốc như Ngụy Nhiễm Đan dường như không có tư cách tham gia, cô ta là phó tổng giám đốc chi nhánh thứ hai, mở hội nghị với Lục Tam Phong đều là người phụ trách cấp cao nhất, Chu Hoài Đông phụ trách bộ phận thị trường, Trương Phượng Tiên phụ trách quản lý chỉnh sửa bên trong bộ phận, còn cả bộ phận nhân sự, phòng tài vụ, mấy bộ phận sản xuất, bây giờ lại thêm cả bộ phận tiêu thụ, được tách ra từ phòng thị trường.
Mặc dù Ngụy Nhiễm Đạn biết bản thân mình có khả năng thăng tiến, nhưng không nghĩ đến lại có thể tham gia loại hội nghị cao cấp như thế này, thời gian có hơi gấp gáp, chạy về phòng làm việc tìm được một cái áo sơ mi trắng đã được giặt sạch để thay.
Muốn thay hết toàn bộ quần áo nhưng lại không mang theo.
Nửa tiếng sau, tất cả mọi người đều biết tồng giám đốc Lục đã trở về, bất chấp không thể ăn cơm, trước tiên tìm cấp dưới của phó tổng giám đốc và người phụ trách số liệu cụ thể, miễn cho lúc bị hỏi một số chuyện thì lại một hor ba không biết.
Hội nghị quản lý cấp cao đang bị tồng giám đốc Lục hỏi, vậy chắc có lẽ sắp xảy ra chuyện lớn, sau đó nếu có biểu hiện tốt thì sẽ đi được.
Tám giờ hai mươi, bên trong phòng họp nhỏ đèn đóm sáng trưng, cơ bản mọi người đều đã đến, mọi người thì thầm to nhỏ nói chuyện với nhau, hội nghị lần này sẽ bàn về chuyện gì, tất cả mọi người ở đây đều phát hiện sự có mặt của Ngụy Nhiễm Đan.
“Cô ở bộ phận nào?” Có người cảnh giác hỏi.
Nhiều hơn một người thì có khả năng sẽ có nhiều hơn một bộ phận, tin tức nội bộ sẽ có sự thay đổi được lưu truyền không phải ngày một ngày hai.
“Tồng giám đốc Đàm, tôi là phó giám đốc quản lý hành chính.” Ngụy Nhiễm Đan ngồi ở vị trí cuối cùng, hơi căng thẳng trả lời người quản lý tài vụ.
“Là cấp dưới của tổng giám đốc Trương, sao lại chạy đến đây rồi?”
“Tồng giám đốc Lục yêu cầu tôi đến đây, là đến để mở mang kiến thức nên bây giờ cảm thấy hơi hồi hộp.
Cô ta vừa nói xong điều đó, tất cả mọi người có mặt ở đây đều tỏ ra bất ngờ, tồng giám đốc Lục vừa mới trở về được có mấy giờ, làm sao lại có cảm giác muốn ngay lập tức muốn động đến từng bộ phận lớn vậy chứ?
Không bao lâu Chu Hoài Đông cất bước đi đến, gật đầu chào hỏi với bọn họ, đặt mấy tập tài liệu lên bàn, mở một cúc áo vest ra.
Ở phòng làm việc Lục Tam Phong lật nhìn một lượt báo cáo gần đây, tất cả đều có tăng trưởng như bình thường, phần phụ cấp cuối thị trường cũng không mạnh mẽ đến vậy, nhỏ người mua sắm nhiều cũng mạnh mẽ tiêu xài không ít.
Dù sao mỗi ngày người nào cũng nhìn thấy hạ giá, thấy ba tháng cũng không cho là đúng.
Kẹp mấy phần tài liệu vào trong một tập hồ sơ, cầm đồ đạc đi về phía phòng họp, giữa đường thì gặp Giang Hiểu Nghi, nói chuyện mấy câu rồi đi vào trong phòng họp.
Lục Tam Phong vừa đi đến, tất cả mọi người đều đứng lên chào hỏi Lục Tam Phong.
“Mọi người ngồi xuống đi!” Lục Tam Phong vẫy vẫy tay ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.
Lục Tam Phong ngồi ở vị trí chủ tịch, cầm tập tài liệu để lên bàn rồi mở miệng nói: “Tôi mới trở về buổi chiều, tôi đi có ba tháng, có phải mọi người vẫn còn không quen với chuyện tôi đã trở về không?”
“Chúng tôi đều trông mong tồng giám đốc Lục quay về."
“Đúng vậy, anh vừa quay về, chúng tôi sẽ có chủ kiến.”
“Nói thật, thời gian này anh không có ở đây, tôi không thiết ăn uống gì cả..."
“Được rồi được rồi.” Lục Tam Phong nhìn mấy người đã sắp sáu mươi tuổi nói mấy lời buồn nôn này, thật sự nghe không lọt, hỏi: “Trước tiên nói về tình hình của bộ phận thị trường, ba tháng đã bận rộn cái gì.”
Chu Hoài Đông họ một tiếng rồi lên tiếng nói: “Bộ phận thị trường và người của bộ phận nhân sự kết hợp với nhau tiến vào cải tổ tối ưu hóa, giảm bớt không ít những chức vụ không cần thiết, đồng thời để cho cấp dưới tuyên truyền, kinh doanh, sắp xếp cho mấy bộ phận này, tăng cường quản lý, loại bỏ tận gốc một nhóm nhân viên và quản lý có thành tích không đạt”
“Về mặt quảng cáo làm thị trường phân hóa, tuyển dụng người mới, có bằng cấp không thấp hơn cấp ba, bảy mươi phần trăm đều là tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp, thậm chí là tốt nghiệp cử nhân, tiến hành tối ưu hóa nhân lực, tuổi tác của ekip cũng trẻ hóa, đồng thời điều tra thị trường về người mua nhà.”
“Ở ba tỉnh, thành phố chúng ta chiếm ưu thế rõ ràng, nhất là Hà Bắc, thị phần chiếm hơn hai mươi lăm phần trăm so với ba ngày trước, mà ở tỉnh, chiếm cao hơn bốn mươi ba phần trăm, sở hữu lực khống chế tuyệt đối thị trường bản địa.”
“Một tháng trước, chúng ta ở Tứ Vĩnh tranh cãi với quan tòa, cuối cùng đạt đến kết quả hòa giải, hơn nữa hạ một chút rào cản bán ra sản phẩm, lần liên lạc tiếp theo, mạng lưới cửa hàng tiêu thụ đã được thành lập.”
Lục Tam Phong gật đầu, Chu Hoài Đông chủ động tự mình giảm bớt trách nhiệm, cói như cử chỉ sáng suốt.
“Các cửa hàng nhà máy khách thì thế nào?” Lục Tam Phong hỏi: "Kiểu như xác định sản phẩm, thị trường."
“Phương diện thị trường thì không có động tĩnh gì lớn, nhưng nghe cấp dưới nói, đều đang gia tăng nghiên cứu sản phẩm khách, có làm điều hòa, máy giặt quần áo, quạt điện, tủ lạnh, máy ghi âm, máy khuếch đại công suất, loa, đủ các loại hình! Nghe nói có không ít xí nghiệp nghiên cứu tổ hợp máy móc, cũng hướng đến thị trường kết hôn.”
Loại tổ hợp máy móc này Lục Tam Phong đều biết rõ, xem như là kết quả của thời đại, mang hai cái loa lớn, có thể phát hình băng đĩa, có thể làm máy thu âm, còn có cả microphone, có thể hát được karaoke, tuyên truyền với bên ngoài đó là máy karaoke tổng hợp.
Mỗi gia đình đều có phong cách tây, nhưng khung cảnh náo nhiệt không được mấy năm.
“Mọi người đang kìm hãm động thái
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
*Chương có nội dung hình ảnh
Trương Phượng Tiên ríu rít nói những chuyện xảy ra gần đây, phần lớn đều là mấy chuyện riêng của cô ta, ra ngoài tham gia mấy hoạt động này kia, ông tồng giám đốc muốn giới thiệu đối tượng cho cô ta.
“Đúng rồi, nhà tôi gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi có đang tìm đối tượng hay không, năm này qua năm khác, tôi cũng đã lớn rồi.” Trương Phượng Tiên nói bằng giọng cảm thán nhìn về phía Lục Tam Phong.
“Cô nhìn tôi làm gì hả?” Lục Tam Phong có hơi không dám nhìn vào mắt cô ta, nói: “Tôi lại không quen những người con trai bằng tuổi như cô.”
Trương Phượng Tiên liếc mắt nói: “Tôi cũng đâu có bắt anh cưới tôi mà, anh suy nghĩ lung tung gì chứ, tôi đã nói với bọn họ rồi, trước ba mươi tuổi sẽ không bàn về chuyện này, bây giờ đang lúc sự nghiệp phát triển, nếu nói chuyện yêu đương làm cho phân tâm, anh cho tôi nghỉ việc thì phải làm sao bây giờ.
“Nếu gặp được người thích hợp thì cứ tiến tới, có thể tìm mấy người con trai của ông tổng giám đốc, dù sao họ cũng ưu tú.”
“Có thể ưu tú hơn anh sao?”
Nói như vậy Lục Tam Phong không có cách nào nói tiếp được, chỉ đành ngồi yên cầm cốc nước lên uống một hóp.
Không tiếp tục nói đến những chuyện xoay quanh vấn đề riêng tư nữa, Lục Tam Phong chủ động chuyển chủ đề nói chuyện sang chuyện công việc, hỏi cô ta: “Vậy góp gần ba trăm tỷ có đủ không?”
“Đúng vậy, chỉ chờ anh ký tên nữa thôi, đã đặt trên bàn làm việc của anh rồi, bây giờ lợi nhuận là hơn hai mươi tám tỷ đấy! Quay vòng mỗi ngày như vậy là đủ rồi, bây giờ theo chuyện sản xuất, tồng giám đốc Chu cũng luôn bận rộn chuyện thị trường, nửa tháng trước còn đi hỏi tình hình tài chính, xem có thể cho phòng thị trường rút một chút tiền không.”
Lục Tam Phong gật đầu, đã giải quyết được nguy cơ nợ nần trước mắt, những cái khách chỉ là vấn đề nhỏ, dựa theo tốc độ lợi nhuận như bây giờ, khoảng một năm sau sẽ trả hết nợ nần, cố gắng thêm chút nữa thì sẽ làm được.
“Năm sau sẽ đến thời hạn của khoản nợ một trăm tám mươi tỷ, còn cả bảy trăm tỷ của ngân hàng nữa!” Trương Phượng Tiên đặt đũa xuống nói: “Tôi cảm thấy vẫn nên xuất trận nhẹ nhàng thì tốt hơn, nếu vác nợ quá nhiều, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của xí nghiệp."
Lục Tam Phong lắc đầu, cũng không đồng ý với cô ta bèn nói: “Tôi không sợ chuyện nợ nần, kinh doanh mang nợ lâu dài cũng không vấn đề gì, chỉ cần thị trường luôn phát triển ổn định, thị trường cạnh tranh rất nhanh, khó cân đo được sóng gió, kém một bước thì sẽ thật sự kém cả nghìn dặm”
Rất nhiều doanh nghiệp gặp phải trắc trở như vậy, thị trường cạnh tranh rất khốc liệt, đòi hỏi phải sử dụng nhiều tiền, mượn tiền ngân hàng, vay nợ đổi lấy tiền mặt cơ bản là không đủ, chỉ có thể điên cuồng pha loãng quyền cổ phần, đổi lấy sự nghỉ ngơi tạm thời.
Nếu không thì sẽ là cái chết.
Đây là sự thật, nhưng một vị tổng giám đốc đều có thể hiểu ngay lập tức, ngay từ ngày đầu tiên tôi sẽ không nghĩ đến nhà giàu nhất, nếu không cũng sẽ không chia loãng cổ phần ra thành như vậy.
Từ câu này có thể nhìn ra, cái gì gọi là nghệ thuật nói chuyện, làm một chuyện bất đắc dĩ, biến thành chính mình tự chủ động pha loãng, có đạo đức!
Không có vị tồng giám đốc nào sẽ hy vọng pha loãng quyền nắm cổ phần, một ngày nào đó xí nghiệp được đưa ra thị trường, đó cũng là tiêu tốn tiền, nhưng nếu muốn trong thời gian ngắn lấy được số lượng lớn tài chính, trên thị trường càn quét ngang dọc vạn quân, thì phải làm như vậy.
“Ăn xong rồi sao? Mở cuộc họp thôi!” Lục Tam Phong đứng lên nhìn thời gian, đã bảy rưỡi tối rồi, mở miệng nói: “Tám giờ rưỡi, phòng họp nhỏ, nhân tiện đưa người kia... Gọi Ngụy Nhiễm Đan đến.”
“Vâng!”
Kiểu hội nghị như thế này, phó tổng giám đốc như Ngụy Nhiễm Đan dường như không có tư cách tham gia, cô ta là phó tổng giám đốc chi nhánh thứ hai, mở hội nghị với Lục Tam Phong đều là người phụ trách cấp cao nhất, Chu Hoài Đông phụ trách bộ phận thị trường, Trương Phượng Tiên phụ trách quản lý chỉnh sửa bên trong bộ phận, còn cả bộ phận nhân sự, phòng tài vụ, mấy bộ phận sản xuất, bây giờ lại thêm cả bộ phận tiêu thụ, được tách ra từ phòng thị trường.
Mặc dù Ngụy Nhiễm Đạn biết bản thân mình có khả năng thăng tiến, nhưng không nghĩ đến lại có thể tham gia loại hội nghị cao cấp như thế này, thời gian có hơi gấp gáp, chạy về phòng làm việc tìm được một cái áo sơ mi trắng đã được giặt sạch để thay.
Muốn thay hết toàn bộ quần áo nhưng lại không mang theo.
Nửa tiếng sau, tất cả mọi người đều biết tồng giám đốc Lục đã trở về, bất chấp không thể ăn cơm, trước tiên tìm cấp dưới của phó tổng giám đốc và người phụ trách số liệu cụ thể, miễn cho lúc bị hỏi một số chuyện thì lại một hor ba không biết.
Hội nghị quản lý cấp cao đang bị tồng giám đốc Lục hỏi, vậy chắc có lẽ sắp xảy ra chuyện lớn, sau đó nếu có biểu hiện tốt thì sẽ đi được.
Tám giờ hai mươi, bên trong phòng họp nhỏ đèn đóm sáng trưng, cơ bản mọi người đều đã đến, mọi người thì thầm to nhỏ nói chuyện với nhau, hội nghị lần này sẽ bàn về chuyện gì, tất cả mọi người ở đây đều phát hiện sự có mặt của Ngụy Nhiễm Đan.
“Cô ở bộ phận nào?” Có người cảnh giác hỏi.
Nhiều hơn một người thì có khả năng sẽ có nhiều hơn một bộ phận, tin tức nội bộ sẽ có sự thay đổi được lưu truyền không phải ngày một ngày hai.
“Tồng giám đốc Đàm, tôi là phó giám đốc quản lý hành chính.” Ngụy Nhiễm Đan ngồi ở vị trí cuối cùng, hơi căng thẳng trả lời người quản lý tài vụ.
“Là cấp dưới của tổng giám đốc Trương, sao lại chạy đến đây rồi?”
“Tồng giám đốc Lục yêu cầu tôi đến đây, là đến để mở mang kiến thức nên bây giờ cảm thấy hơi hồi hộp.
Cô ta vừa nói xong điều đó, tất cả mọi người có mặt ở đây đều tỏ ra bất ngờ, tồng giám đốc Lục vừa mới trở về được có mấy giờ, làm sao lại có cảm giác muốn ngay lập tức muốn động đến từng bộ phận lớn vậy chứ?
Không bao lâu Chu Hoài Đông cất bước đi đến, gật đầu chào hỏi với bọn họ, đặt mấy tập tài liệu lên bàn, mở một cúc áo vest ra.
Ở phòng làm việc Lục Tam Phong lật nhìn một lượt báo cáo gần đây, tất cả đều có tăng trưởng như bình thường, phần phụ cấp cuối thị trường cũng không mạnh mẽ đến vậy, nhỏ người mua sắm nhiều cũng mạnh mẽ tiêu xài không ít.
Dù sao mỗi ngày người nào cũng nhìn thấy hạ giá, thấy ba tháng cũng không cho là đúng.
Kẹp mấy phần tài liệu vào trong một tập hồ sơ, cầm đồ đạc đi về phía phòng họp, giữa đường thì gặp Giang Hiểu Nghi, nói chuyện mấy câu rồi đi vào trong phòng họp.
Lục Tam Phong vừa đi đến, tất cả mọi người đều đứng lên chào hỏi Lục Tam Phong.
“Mọi người ngồi xuống đi!” Lục Tam Phong vẫy vẫy tay ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.
Lục Tam Phong ngồi ở vị trí chủ tịch, cầm tập tài liệu để lên bàn rồi mở miệng nói: “Tôi mới trở về buổi chiều, tôi đi có ba tháng, có phải mọi người vẫn còn không quen với chuyện tôi đã trở về không?”
“Chúng tôi đều trông mong tồng giám đốc Lục quay về."
“Đúng vậy, anh vừa quay về, chúng tôi sẽ có chủ kiến.”
“Nói thật, thời gian này anh không có ở đây, tôi không thiết ăn uống gì cả..."
“Được rồi được rồi.” Lục Tam Phong nhìn mấy người đã sắp sáu mươi tuổi nói mấy lời buồn nôn này, thật sự nghe không lọt, hỏi: “Trước tiên nói về tình hình của bộ phận thị trường, ba tháng đã bận rộn cái gì.”
Chu Hoài Đông họ một tiếng rồi lên tiếng nói: “Bộ phận thị trường và người của bộ phận nhân sự kết hợp với nhau tiến vào cải tổ tối ưu hóa, giảm bớt không ít những chức vụ không cần thiết, đồng thời để cho cấp dưới tuyên truyền, kinh doanh, sắp xếp cho mấy bộ phận này, tăng cường quản lý, loại bỏ tận gốc một nhóm nhân viên và quản lý có thành tích không đạt”
“Về mặt quảng cáo làm thị trường phân hóa, tuyển dụng người mới, có bằng cấp không thấp hơn cấp ba, bảy mươi phần trăm đều là tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp, thậm chí là tốt nghiệp cử nhân, tiến hành tối ưu hóa nhân lực, tuổi tác của ekip cũng trẻ hóa, đồng thời điều tra thị trường về người mua nhà.”
“Ở ba tỉnh, thành phố chúng ta chiếm ưu thế rõ ràng, nhất là Hà Bắc, thị phần chiếm hơn hai mươi lăm phần trăm so với ba ngày trước, mà ở tỉnh, chiếm cao hơn bốn mươi ba phần trăm, sở hữu lực khống chế tuyệt đối thị trường bản địa.”
“Một tháng trước, chúng ta ở Tứ Vĩnh tranh cãi với quan tòa, cuối cùng đạt đến kết quả hòa giải, hơn nữa hạ một chút rào cản bán ra sản phẩm, lần liên lạc tiếp theo, mạng lưới cửa hàng tiêu thụ đã được thành lập.”
Lục Tam Phong gật đầu, Chu Hoài Đông chủ động tự mình giảm bớt trách nhiệm, cói như cử chỉ sáng suốt.
“Các cửa hàng nhà máy khách thì thế nào?” Lục Tam Phong hỏi: "Kiểu như xác định sản phẩm, thị trường."
“Phương diện thị trường thì không có động tĩnh gì lớn, nhưng nghe cấp dưới nói, đều đang gia tăng nghiên cứu sản phẩm khách, có làm điều hòa, máy giặt quần áo, quạt điện, tủ lạnh, máy ghi âm, máy khuếch đại công suất, loa, đủ các loại hình! Nghe nói có không ít xí nghiệp nghiên cứu tổ hợp máy móc, cũng hướng đến thị trường kết hôn.”
Loại tổ hợp máy móc này Lục Tam Phong đều biết rõ, xem như là kết quả của thời đại, mang hai cái loa lớn, có thể phát hình băng đĩa, có thể làm máy thu âm, còn có cả microphone, có thể hát được karaoke, tuyên truyền với bên ngoài đó là máy karaoke tổng hợp.
Mỗi gia đình đều có phong cách tây, nhưng khung cảnh náo nhiệt không được mấy năm.
“Mọi người đang kìm hãm động thái
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Bình luận facebook