Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 546: Kỳ vọng lớn đối với công ty Nghiên cứu và Phát triển
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Tam Phong tỏ ra lúng túng, anh thật sự chỉ muốn tìm một người giúp việc, không ngờ rằng xã hội bây giờ lại xuất hiện loại thị hiếu này, thật đúng là không thể lường trước được.
"Tôi cần một giúp việc có thể vừa giặt giũ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa.” Lục Tam Phong ngoảnh mặt về phía ba người nói: "Tôi cảm thấy mấy người không phù hợp lắm.
"Chào ông, tôi là chuyên gia dinh dưỡng, nhà ẩm thực, có thể điều chỉnh cân bằng dinh dưỡng của ông một cách hợp lý.” Một cô gái nói với Lục Tam Phong.
"Chào ông, tôi là chuyên gia xử lý vệ sinh gia đình, bảo quản đồ dùng quần áo, vệ sinh đèn sát khuẩn...”
Lục Tam Phong nhìn ba người bọn họ, tuổi cộng lại cũng chưa được tám mươi tuổi mà đã là nhà ẩm thực rồi?
Lương một tháng cao như vậy, Lục Tam Phong cũng không rõ những người giúp việc này làm gì, vội vàng ngắt lời, lấy trong túi ra 9 triệu đưa cho họ rồi nói: "Có lẽ do tôi không nói rõ ràng với cấp dưới, làm mọi người vất vả đi một chuyến, chi phí đi lại cứ để tôi trả.”
Không dễ dàng gì mới khiến ba người họ rời đi, Lục Tam Phong đóng cửa lại, âm thầm thở dài, đúng là làm người giàu không dễ, đi công tác một chuyến thì có đàn bà chạy tới, không ở trong nhà thì tới tận cửa, xã hội đúng thật là phức tạp.
Giang Hiểu Nghi nhìn thấy Lục Tam Phong đuổi bọn họ đi rồi, cô ngồi trên số pha cười dịu dàng nói: "Sao lại đuổi đi vậy, ba cô gái ấy xinh đẹp như thế, một tháng chỉ tốn ba triệu sáu, giữ lại đi!"
"Giữ lại?" Lục Tam Phong bước tới dở khóc dở cười nói: “Nếu mà anh giữ lại thì em cũng nên đi rồi, đừng làm rộn, mấy ngày nay anh sẽ cố gắng tìm một bác gái nhanh nhẹn tháo vát một chút.”
Nói Giang Hiểu Nghi không có cảm giác nguy cơ là giả, từ khi khai trương nhà máy mỹ phẩm Hoa Sa, cô đã tiếp xúc rất nhiều với công việc kinh doanh, cô biết một sự thật rằng những người giỏi giang như Lục Tam Phong thực sự không thiếu đàn bà.
Chỉ cần anh bằng lòng, hàng loạt người không cần danh phận đều chạy tới dính lên.
Giang Hiểu Nghi luôn phải chịu áp lực như vậy, may mà ngoại hình và vóc dáng của cô cũng không đến nỗi, hơn nữa hiện tại nhà máy mỹ phẩm Hoa Sa cũng đã có chuyển biến tốt, bây giờ sức khỏe của cô cũng đang hồi phục rất tốt, không đến nỗi suy nhược như lúc trước nữa.
Lục Tam Phong đã rất lâu rồi không tham gia tiệc rượu gì, lần trước tham gia là bữa tiệc tài chính ở Sông Hương, không biết bao nhiêu người ở bên đại lục muốn cùng anh ăn một bữa.
Khi Liễu Ngoạn tiết lộ rằng sắp tới Lục Tam Phong muốn tham gia một số bữa tiệc, chưa tới một ngày mà thư mời đã tới tấp bay đến.
Một số bữa tiệc tư nhân số lượng dưới hai ba mươi người đều bị từ chối, các cuộc gặp gỡ thương nghiệp quy mô lớn trên trăm người thì giữ lại mười mấy cái, còn có không ít bữa tiệc thương nghiệp địa phương, cuộc gặp giữa các ngành nghề, cuộc gặp giao lưu, cuộc gặp đồng hương, còn vớ vẩn nhất là cái gì mà tiệc thử rượu vang cao cấp, cuộc so tài kỹ thuật chơi gôn, buổi đánh giá vòng sơ khảo cuộc thi sắc đẹp không công khai.
Lục Tam Phong ngồi trong phòng làm việc của Liễu Ngoạn xem cái gọi là “ buổi đánh giá vòng sơ khảo cuộc thi sắc đẹp không công khai” này cười nhạo, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy có người nhắc tới mại dâm mà nói một cách tinh tế mới mẻ như vậy, cái này cũng tính là một trong những kiểu đại hội thể hiện của tầng lớp nhà giàu đi.
Liễu Ngoạn ngồi kia cười, có một số hội nghị thực sự khiến con người ta mở mang tầm mắt, sắp xếp xong một số thư mời dự tiệc đưa cho Lục Tam Phong rồi nói: "Mười mấy buổi tiệc này còn được, có một số cái thì liên quan tới ngành công nghiệp điện tử mà người tham gia cũng khá nhiều.”
Lục Tam Phong gật đầu, nhìn về phía anh ta rồi hỏi: “Người giúp việc để để tôi tự tìm, anh đi tìm toàn là gì gì ấy, mà không cần anh bận tâm nữa, gần đây tiến độ nghiên cứu phát triển thế nào rồi?”
“Tháng trước đã có bước đột phá mới về mặt phân tích tín hiệu, chúng ta đã đạt được phân tích ổn định hơn trên cơ sở hiện có. Về phía video được phản ánh là ít nhiều hơn, chất lượng hình ảnh ngày càng rõ nét, dự án này do người của chúng ta với kỹ sư điện tử lúc trước của Tam Tinh và một nhóm hợp tác nghiên cứu phát triển của Tùng Hạ cùng nhau làm việc.
“Một số nút kỹ thuật được làm trên màn hình hiển thị, hiện tại vẫn đang trong quá trình nỗ lực, phương hướng nghiên cứu và phát triển của chúng ta tập trung vào đời sống kỹ thuật, trước mắt với tiến độ nghiên cứu phát triển như bây giờ thì chúng ta sẽ đột phá kiểm soát kỹ thuật của màn hình hiển thị trước cuối năm, thêm một số chương trình vào bo mạch chủ là không có bất cứ vấn đề gì nữa.”
“Điểm đột phá của nghiên cứu và phát triển là độ nét cao, bảo vệ mắt, chất lượng hình ảnh tốt hơn, tín hiệu cũng ngày càng ổn định!”
“Theo như tôi biết, sản phẩm TV năm sau của chúng ta có thể bắt kịp nhưng mà sẽ có hơi khó khăn, các nhà sản xuất lớn trong nước đã chi tiền để làm màn hình LCD rồi, những người làm về ngành điện tử trên thế giới đều cho rằng công nghệ màn hình LCD sẽ chính là lần cải cách công nghệ tiếp theo.
Liễu Ngoạn đem đến rất nhiều bản vẽ và tài liệu cho Lục Tam Phong xem, hiện tại công nghệ màn hình LCD đang gặp khó khăn về nguồn nguyên liệu, các nhà sản xuất lớn đều đang tập trung tích lũy các bằng sáng chế công nghệ liên quan để nắm bắt cơ hội trong tương lai.
Lục Tam Phong biết màn hình LCD là công nghệ của tương lai, nhưng mà vấn đề là việc triển khai, sản xuất, phổ biến công nghệ này đã có từ sau năm hai nghìn rồi.
Liễu Ngoạn nói nhiều như vậy nhưng Lục Tam Phong chỉ nghe thấy được có hai chữ: đưa tiền!
“Hiện tại tài khoản công ty còn dư bao nhiêu tiền?” Lục Tam Phong nhìn anh ta rồi hỏi.
“Còn dư hơn sáu tỷ đồng, có điều khoản đầu tư lớn giai đoạn trước đã hoàn thành, dự thảo ngân sách năm nay thực hiện rất tốt. Không phải anh nói là chi ba mươi tỷ đồng sao, dự thảo ngân sách chúng ta thực hiện là hai mươi chín tỷ chín trăm chín mươi bảy triệu đồng!” Liễu Ngoạn vừa nói, bản thân cũng không nhịn được mà cười rồi.
“Anh đấy, thật đúng là người chỉ biết sống qua ngày” Lục Tam Phong khen ngợi nói.
“Nhất định phải tăng cường hợp tác nghiên cứu và phát triển giữa các cơ sở R&D nước ngoài và các công ty điện tử lớn. Ý tưởng bảo vệ mắt rất hay, đó sẽ là một điểm bán rất tốt, hiện tại thị trường vẫn còn chỗ trống, công nghệ màn hình LCD phải đuổi kịp, nhưng mà hiện tại không có nhiều tiền như vậy.”
Lục Tam Phong sắp xếp mạch suy nghĩ một chút rồi nói: “ Có thể lập một dự án trước, trong lĩnh vực công nghệ tôi nói cho anh một tiêu chuẩn, trong nước không phải như mấy Phượng Tiên truyền thông rác rưởi đó nói, Hoa Trung chúng ta lớn mạnh, sao lại có thể học hỏi công nghệ từ bọn giặc ngoại xâm chứ, cái gì mà ngăn chặn rối loạn, còn có một số cho rằng bọn nước ngoài dù có đánh rắm vẫn thơm chán”
“Tiêu chuẩn tôi đưa ra cho anh chính là công nghệ của bọn họ tốt hơn chúng ta, có thể học hỏi được thì chúng ta nhượng bộ một chút cũng không sao, có thể đưa nhiều tiền hơn, miễn là có công nghệ và năng lực, sự hợp tác sẽ không phân biệt quốc gia, ngược lại cũng như vậy đều muốn lấy được công nghệ khỏi tay chúng ta, nhất định phải đề phòng một chút.”
“Trung tâm R&D bên Nhật Hòa nên thành lập thì thành lập, nên thiết lập mối quan hệ thì thiết lập, người của chúng ta không nên nhúng tay vào quá sâu, cho dù là nước nào cũng vậy, người ta đều đứng ở bên ngoài, nhìn thấy anh là người nước khác lại đi khua tay múa chân, trong lòng nhất định rất khó chịu”
“Về mặt công nghệ, anh tìm một người địa phương lanh lợi, có năng lực ở bên kia rồi đưa đủ tiền để anh ta làm việc, cho anh ta chức cao một chút, chủ tịch khu vực của công ty chi nhánh R&D gì đó, chức danh không đáng bao tiền nhưng đỡ được phải chào hỏi!”
“Còn về kiểm soát thì khẳng định phải ủy quyền, nhưng cũng không được thả lỏng quản lý rất dễ nảy sinh tham nhũng, chúng ta là người ngoài, người ta cấu kết với dân địa phương bẫy chúng ta, chúng ta cũng không có cách gì, vì vậy cần phải áp dụng thêm nhiều mô hình cạnh tranh theo đoàn đội. ”
“Những nơi như Châu u, Mỹ, Nhật òa, Hàn Lệ chúng ta thành lập các trung tâm R&D khu vực, những nơi này là những nơi đáng để học hỏi, những nơi lạc hậu giống như Ấn Hạ, Châu Phi... đây sẽ là thị trường nước ngoài, nơi kiếm tiền, những nơi khó khăn của chúng ta hiện tại ở đâu thì bắt đầu áp dụng công nghệ ở đó.”
Lục Tam Phong nhìn Liễu Ngoạn nghiêm nghị nói: “Ở trong nước, chúng ta là thương hiệu thứ cấp, chúng cần cố gắng hơn, chất lượng sản phẩm tốt lên thì trở thành thương hiệu cao cấp chỉ còn là chuyện sớm muộn. Nhưng ở trên trường quốc tế thì không phải là vấn đề cố gắng nữa, bây giờ phải học cách ngoan ngoãn phục tùng, tiêu tiền cho người khác rồi tìm cách học mọi thứ.
Liễu Ngoạn gật đầu, tán thành nói: “Cái này tôi hiểu rồi, năm nay tôi sẽ đi ra nước ngoài nhiều hơn.”
“Liễu Ngoạn, công ty Nghiên cứu và phát triển là nòng cốt của Điện tử Thủy Hoàn, năm sau ngân sách dành cho nó cũng sẽ càng cao hơn. Không có tiền không đáng sợ, tôi đây giỏi nhất chính là kiếm tiền, nói cách khác, nếu mà chỉ là kinh doanh một công ty để kiếm tiền thì tìm cách nâng cao giá thị trường, sau đó lừa một tên ngốc đến bản đi. Hiện tại tôi chắc chắn tôi nằm trong top năm những người giàu có ở trong nước!”
Liễu Ngoạn cười nói: “ Tổng giám đốc Lục, anh quá khiêm nhường rồi, tôi từ trước tới nay đều cảm thấy anh am hiểu nhất là việc này, nếu mà anh thành lập một công ty, đem giá thị trường một năm của thế giới đầu tư, anh nói nó trị giá ba mươi tỷ, tôi thấy anh có thể lừa được người khác mua với giá sáu mươi tỷ, đừng nói top năm, người giàu nhất
Lục Tam Phong tỏ ra lúng túng, anh thật sự chỉ muốn tìm một người giúp việc, không ngờ rằng xã hội bây giờ lại xuất hiện loại thị hiếu này, thật đúng là không thể lường trước được.
"Tôi cần một giúp việc có thể vừa giặt giũ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa.” Lục Tam Phong ngoảnh mặt về phía ba người nói: "Tôi cảm thấy mấy người không phù hợp lắm.
"Chào ông, tôi là chuyên gia dinh dưỡng, nhà ẩm thực, có thể điều chỉnh cân bằng dinh dưỡng của ông một cách hợp lý.” Một cô gái nói với Lục Tam Phong.
"Chào ông, tôi là chuyên gia xử lý vệ sinh gia đình, bảo quản đồ dùng quần áo, vệ sinh đèn sát khuẩn...”
Lục Tam Phong nhìn ba người bọn họ, tuổi cộng lại cũng chưa được tám mươi tuổi mà đã là nhà ẩm thực rồi?
Lương một tháng cao như vậy, Lục Tam Phong cũng không rõ những người giúp việc này làm gì, vội vàng ngắt lời, lấy trong túi ra 9 triệu đưa cho họ rồi nói: "Có lẽ do tôi không nói rõ ràng với cấp dưới, làm mọi người vất vả đi một chuyến, chi phí đi lại cứ để tôi trả.”
Không dễ dàng gì mới khiến ba người họ rời đi, Lục Tam Phong đóng cửa lại, âm thầm thở dài, đúng là làm người giàu không dễ, đi công tác một chuyến thì có đàn bà chạy tới, không ở trong nhà thì tới tận cửa, xã hội đúng thật là phức tạp.
Giang Hiểu Nghi nhìn thấy Lục Tam Phong đuổi bọn họ đi rồi, cô ngồi trên số pha cười dịu dàng nói: "Sao lại đuổi đi vậy, ba cô gái ấy xinh đẹp như thế, một tháng chỉ tốn ba triệu sáu, giữ lại đi!"
"Giữ lại?" Lục Tam Phong bước tới dở khóc dở cười nói: “Nếu mà anh giữ lại thì em cũng nên đi rồi, đừng làm rộn, mấy ngày nay anh sẽ cố gắng tìm một bác gái nhanh nhẹn tháo vát một chút.”
Nói Giang Hiểu Nghi không có cảm giác nguy cơ là giả, từ khi khai trương nhà máy mỹ phẩm Hoa Sa, cô đã tiếp xúc rất nhiều với công việc kinh doanh, cô biết một sự thật rằng những người giỏi giang như Lục Tam Phong thực sự không thiếu đàn bà.
Chỉ cần anh bằng lòng, hàng loạt người không cần danh phận đều chạy tới dính lên.
Giang Hiểu Nghi luôn phải chịu áp lực như vậy, may mà ngoại hình và vóc dáng của cô cũng không đến nỗi, hơn nữa hiện tại nhà máy mỹ phẩm Hoa Sa cũng đã có chuyển biến tốt, bây giờ sức khỏe của cô cũng đang hồi phục rất tốt, không đến nỗi suy nhược như lúc trước nữa.
Lục Tam Phong đã rất lâu rồi không tham gia tiệc rượu gì, lần trước tham gia là bữa tiệc tài chính ở Sông Hương, không biết bao nhiêu người ở bên đại lục muốn cùng anh ăn một bữa.
Khi Liễu Ngoạn tiết lộ rằng sắp tới Lục Tam Phong muốn tham gia một số bữa tiệc, chưa tới một ngày mà thư mời đã tới tấp bay đến.
Một số bữa tiệc tư nhân số lượng dưới hai ba mươi người đều bị từ chối, các cuộc gặp gỡ thương nghiệp quy mô lớn trên trăm người thì giữ lại mười mấy cái, còn có không ít bữa tiệc thương nghiệp địa phương, cuộc gặp giữa các ngành nghề, cuộc gặp giao lưu, cuộc gặp đồng hương, còn vớ vẩn nhất là cái gì mà tiệc thử rượu vang cao cấp, cuộc so tài kỹ thuật chơi gôn, buổi đánh giá vòng sơ khảo cuộc thi sắc đẹp không công khai.
Lục Tam Phong ngồi trong phòng làm việc của Liễu Ngoạn xem cái gọi là “ buổi đánh giá vòng sơ khảo cuộc thi sắc đẹp không công khai” này cười nhạo, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy có người nhắc tới mại dâm mà nói một cách tinh tế mới mẻ như vậy, cái này cũng tính là một trong những kiểu đại hội thể hiện của tầng lớp nhà giàu đi.
Liễu Ngoạn ngồi kia cười, có một số hội nghị thực sự khiến con người ta mở mang tầm mắt, sắp xếp xong một số thư mời dự tiệc đưa cho Lục Tam Phong rồi nói: "Mười mấy buổi tiệc này còn được, có một số cái thì liên quan tới ngành công nghiệp điện tử mà người tham gia cũng khá nhiều.”
Lục Tam Phong gật đầu, nhìn về phía anh ta rồi hỏi: “Người giúp việc để để tôi tự tìm, anh đi tìm toàn là gì gì ấy, mà không cần anh bận tâm nữa, gần đây tiến độ nghiên cứu phát triển thế nào rồi?”
“Tháng trước đã có bước đột phá mới về mặt phân tích tín hiệu, chúng ta đã đạt được phân tích ổn định hơn trên cơ sở hiện có. Về phía video được phản ánh là ít nhiều hơn, chất lượng hình ảnh ngày càng rõ nét, dự án này do người của chúng ta với kỹ sư điện tử lúc trước của Tam Tinh và một nhóm hợp tác nghiên cứu phát triển của Tùng Hạ cùng nhau làm việc.
“Một số nút kỹ thuật được làm trên màn hình hiển thị, hiện tại vẫn đang trong quá trình nỗ lực, phương hướng nghiên cứu và phát triển của chúng ta tập trung vào đời sống kỹ thuật, trước mắt với tiến độ nghiên cứu phát triển như bây giờ thì chúng ta sẽ đột phá kiểm soát kỹ thuật của màn hình hiển thị trước cuối năm, thêm một số chương trình vào bo mạch chủ là không có bất cứ vấn đề gì nữa.”
“Điểm đột phá của nghiên cứu và phát triển là độ nét cao, bảo vệ mắt, chất lượng hình ảnh tốt hơn, tín hiệu cũng ngày càng ổn định!”
“Theo như tôi biết, sản phẩm TV năm sau của chúng ta có thể bắt kịp nhưng mà sẽ có hơi khó khăn, các nhà sản xuất lớn trong nước đã chi tiền để làm màn hình LCD rồi, những người làm về ngành điện tử trên thế giới đều cho rằng công nghệ màn hình LCD sẽ chính là lần cải cách công nghệ tiếp theo.
Liễu Ngoạn đem đến rất nhiều bản vẽ và tài liệu cho Lục Tam Phong xem, hiện tại công nghệ màn hình LCD đang gặp khó khăn về nguồn nguyên liệu, các nhà sản xuất lớn đều đang tập trung tích lũy các bằng sáng chế công nghệ liên quan để nắm bắt cơ hội trong tương lai.
Lục Tam Phong biết màn hình LCD là công nghệ của tương lai, nhưng mà vấn đề là việc triển khai, sản xuất, phổ biến công nghệ này đã có từ sau năm hai nghìn rồi.
Liễu Ngoạn nói nhiều như vậy nhưng Lục Tam Phong chỉ nghe thấy được có hai chữ: đưa tiền!
“Hiện tại tài khoản công ty còn dư bao nhiêu tiền?” Lục Tam Phong nhìn anh ta rồi hỏi.
“Còn dư hơn sáu tỷ đồng, có điều khoản đầu tư lớn giai đoạn trước đã hoàn thành, dự thảo ngân sách năm nay thực hiện rất tốt. Không phải anh nói là chi ba mươi tỷ đồng sao, dự thảo ngân sách chúng ta thực hiện là hai mươi chín tỷ chín trăm chín mươi bảy triệu đồng!” Liễu Ngoạn vừa nói, bản thân cũng không nhịn được mà cười rồi.
“Anh đấy, thật đúng là người chỉ biết sống qua ngày” Lục Tam Phong khen ngợi nói.
“Nhất định phải tăng cường hợp tác nghiên cứu và phát triển giữa các cơ sở R&D nước ngoài và các công ty điện tử lớn. Ý tưởng bảo vệ mắt rất hay, đó sẽ là một điểm bán rất tốt, hiện tại thị trường vẫn còn chỗ trống, công nghệ màn hình LCD phải đuổi kịp, nhưng mà hiện tại không có nhiều tiền như vậy.”
Lục Tam Phong sắp xếp mạch suy nghĩ một chút rồi nói: “ Có thể lập một dự án trước, trong lĩnh vực công nghệ tôi nói cho anh một tiêu chuẩn, trong nước không phải như mấy Phượng Tiên truyền thông rác rưởi đó nói, Hoa Trung chúng ta lớn mạnh, sao lại có thể học hỏi công nghệ từ bọn giặc ngoại xâm chứ, cái gì mà ngăn chặn rối loạn, còn có một số cho rằng bọn nước ngoài dù có đánh rắm vẫn thơm chán”
“Tiêu chuẩn tôi đưa ra cho anh chính là công nghệ của bọn họ tốt hơn chúng ta, có thể học hỏi được thì chúng ta nhượng bộ một chút cũng không sao, có thể đưa nhiều tiền hơn, miễn là có công nghệ và năng lực, sự hợp tác sẽ không phân biệt quốc gia, ngược lại cũng như vậy đều muốn lấy được công nghệ khỏi tay chúng ta, nhất định phải đề phòng một chút.”
“Trung tâm R&D bên Nhật Hòa nên thành lập thì thành lập, nên thiết lập mối quan hệ thì thiết lập, người của chúng ta không nên nhúng tay vào quá sâu, cho dù là nước nào cũng vậy, người ta đều đứng ở bên ngoài, nhìn thấy anh là người nước khác lại đi khua tay múa chân, trong lòng nhất định rất khó chịu”
“Về mặt công nghệ, anh tìm một người địa phương lanh lợi, có năng lực ở bên kia rồi đưa đủ tiền để anh ta làm việc, cho anh ta chức cao một chút, chủ tịch khu vực của công ty chi nhánh R&D gì đó, chức danh không đáng bao tiền nhưng đỡ được phải chào hỏi!”
“Còn về kiểm soát thì khẳng định phải ủy quyền, nhưng cũng không được thả lỏng quản lý rất dễ nảy sinh tham nhũng, chúng ta là người ngoài, người ta cấu kết với dân địa phương bẫy chúng ta, chúng ta cũng không có cách gì, vì vậy cần phải áp dụng thêm nhiều mô hình cạnh tranh theo đoàn đội. ”
“Những nơi như Châu u, Mỹ, Nhật òa, Hàn Lệ chúng ta thành lập các trung tâm R&D khu vực, những nơi này là những nơi đáng để học hỏi, những nơi lạc hậu giống như Ấn Hạ, Châu Phi... đây sẽ là thị trường nước ngoài, nơi kiếm tiền, những nơi khó khăn của chúng ta hiện tại ở đâu thì bắt đầu áp dụng công nghệ ở đó.”
Lục Tam Phong nhìn Liễu Ngoạn nghiêm nghị nói: “Ở trong nước, chúng ta là thương hiệu thứ cấp, chúng cần cố gắng hơn, chất lượng sản phẩm tốt lên thì trở thành thương hiệu cao cấp chỉ còn là chuyện sớm muộn. Nhưng ở trên trường quốc tế thì không phải là vấn đề cố gắng nữa, bây giờ phải học cách ngoan ngoãn phục tùng, tiêu tiền cho người khác rồi tìm cách học mọi thứ.
Liễu Ngoạn gật đầu, tán thành nói: “Cái này tôi hiểu rồi, năm nay tôi sẽ đi ra nước ngoài nhiều hơn.”
“Liễu Ngoạn, công ty Nghiên cứu và phát triển là nòng cốt của Điện tử Thủy Hoàn, năm sau ngân sách dành cho nó cũng sẽ càng cao hơn. Không có tiền không đáng sợ, tôi đây giỏi nhất chính là kiếm tiền, nói cách khác, nếu mà chỉ là kinh doanh một công ty để kiếm tiền thì tìm cách nâng cao giá thị trường, sau đó lừa một tên ngốc đến bản đi. Hiện tại tôi chắc chắn tôi nằm trong top năm những người giàu có ở trong nước!”
Liễu Ngoạn cười nói: “ Tổng giám đốc Lục, anh quá khiêm nhường rồi, tôi từ trước tới nay đều cảm thấy anh am hiểu nhất là việc này, nếu mà anh thành lập một công ty, đem giá thị trường một năm của thế giới đầu tư, anh nói nó trị giá ba mươi tỷ, tôi thấy anh có thể lừa được người khác mua với giá sáu mươi tỷ, đừng nói top năm, người giàu nhất
Bình luận facebook