Chap 10
Ngày 4/9/2011, ngày mai tôi sẽ là tân sinh viên. Hôm nay Mẹ có làm vài mâm cỗ mời cô. dì.chú . bác trong gia đình tới chung vui vì tôi đỗ đại học. Năm đó có một đứa em tôi cũng đỗ đại học hà nội. Mấy thằng bạn thân của tôi cũng đến để chia tay tôi lên nhập học. Hôm đó, nội ngoại nhà tôi mới chính thức ngồi nói chuyện, đông vui như thế.
Sáng hôm sau, tôi được cậu và chú đưa lên trường nhập học. 5h sáng trời đổ mưa tầm tãm. Chúng tôi xuất phát, tạm biệt quê nhà, tôi đi học đây, mang theo ước mơ của Mẹ, sự kỳ vọng của gia đình. Nhưng tôi đã suýt làm họ thất vọng. Cuộc sống sinh viên của tôi chính thức bắt đầu.
Chạy xe đến Thái Nguyên trời tạnh mưa hửng nắng như chào đón tôi.
Do trước khi thi đại học tôi đã có đi qua trường nên chẳng mấy khó khăn tôi đã lên tới trường sau hơn 2h ngồi xe máy. Một cảm giác ê mông.
Tới trường là khoảng gần 8h. Tôi có đứa cháu đằng ngoại học trước tôi hai khóa tại trường nên nhờ nó làm thủ tục nhập học cho nhanh. Sau khi đóng các loại tiền mât gần 5 triệu ( quy ra lúc đó là hơn 20 nồi thóc của Mẹ, xót kinh), tôi đăng ký ngay vào ktx của trường, vừa mới hoàn thành còn nguyên mùi sơn tường. Phòng 310k6 là nơi tôi đóng đại bản doanh. Lên đại học tôi quen rất nhiều bạn mới, mỗi người ở một nơi. Tất cả hầu như là cùng khoa. Thằng bạn đầu tiên tôi quen tên Hùng, người Đại Từ. Nó được bố chở đi nhập học. Bạn cùng phòng với tôi. Nó nhà gần đó lên không ở lại ktx đêm đó mà về hôm sau mới dọn đồ lên. Mình tôi ngủ lại ktx . Có một chút e dè của tân sinh viên. Ngày hôm sau bạn cùng phòng đã lên đủ cả. Tôi giới thiệu tên làm quen với mọi người. Phòng tôi có 8 người, ngoài Hùng còn có Sơn, Tuấn ở Đại Từ, Duy ở Định Hóa, Tiêu ở Hòa Bình, Tuyến ở Vĩnh Phúc. Dũng Con ở Thái Bình (k phải Tiểu Bạch Long đâu, do nhỏ con và tên Dũng lên gọi như vậy).
Ngay buổi làm quen đầu tiên, tôi đã biết tới rượu sương mù , khét tiếng của Công Nghiệp ( giờ tự nhiên thấy ít hẳn). Ở quê vốn là đứa ngoan hiền, nhà có cỗ bàn cũng chỉ được phép uống một, hai chén rượu nếp (cay xè) nên tửu lượng cực thấp. Vậy mà lên đây chỉ với vài gói quẩy, kẹo chó(tự search bác gồ), bim bim mà mấy thằng bạn cho tôi uống sương mù bằng bát.
Như kiểu các anh hùng thời xưa uống rượu cả bát . Nhấp ngụm đầu, ôi nhạt nhẽo , nhẹ như nước lã, càng uống càng vào, sau đó là say lăn ra ngủ.
Sáng sau thức dậy đầu đau như búa bổ, vệ sinh cá nhân rồi lết xác lên giảng đường học chính trị( ở nhà Mẹ hay nấu cho ăn sáng chứ lên đại học tôi toàn nhịn bữa sáng). Buổi học chính trị thật nhàm chán và buồn ngủ. Mấy thầy cứ nói còn trò cứ ngồi ngủ, nói chuyện, nghịch điện thoại, tôi thì ngồi tia gái, ôi má ơi cả lớp lớn 150 sinh viên mà có 5 em nữ, đã thế còn cá sấu chúa nhưng đối với trường tôi họ là những hoa hậu vì đâu có ai xinh như họ. Môt bạn tên Thanh người Tuyên Quang, các cục có câu chè Thái gái Tuyên nhưng em thấy đúng một phần. Thanh tuy trắng cao nhưng mặt tiền bình thường, thân hình hơi gầy, thôi bỏ qua số đo ba vòng vì em chưa thử đo. Thanh là thủ khoa đầu vào của trường, lên được bầu làm lớp trưởng. Mấy cá sấu kia em thôi bỏ qua nha ( nói xấu nhiều lên lớp ăn đòn như chơi).
Sau buổi học chính trị có một buổi về trật tự an toàn xã hội ( chẳng nhớ tên chính xác) đại loại là mấy chú công an lên nói về tình hình trật tự xã hội, các băng đảng bị triệt phá. Tôi ấn tưởng với hai bang, Kiến Lửa và Tam Mao nghe hay hay.
Kết thúc tuần học chính trị, đúng dịp rằm tháng 8. Tôi về quê thăm Mẹ và ăn rằm. Trên đường về có ghé nhà thằng Hải chơi. Sau đó có ghé thăm nhà mấy bạn ở Tiền Phong( nhà Tính, Toan). Mấy bạn có rủ đi thăm nhà cô giáo chủ nhiệm. Cô Vân Anh, nhà ngay đó. Có thêm cả Sơn Kim Hoa và Cu To.
Sau khi ăn rằm tôi lại lên đường học chữ. Cuộc sống sinh viên năm đầu nhàn hạ. Sáng cắp đít lên giảng đường, chiều và tối lê na quán nét. Lên đại học tôi được tự do không ai quản lý. Tôi đâm đầu vào game. Tôi chơi lại Kiếm Thế, được một thời gian lại chán chuyển game khác. Bá Nghiệp Xuân Thu là trò tiếp theo( một dạng game turn-base đánh theo lượt, mô phỏng thời tam quốc ). Do ham mê game mà tôi đã không tiếc tiền của Mẹ, nhịn ăn lấy tiền nạp card, tốn hơn 1 triệu để rồi khi về nghỉ tết là nghỉ game.
Bọn bạn tôi cũng biết chơi game cả, Half-life là nơi gắn kết anh em trong phòng. Chia đều hai team và bắn thôi.
Tuyến là thằng bạn chơi game ham mê như tôi. Nó chơi Con Đường Tơ Lụa, mê game tới mức bỏ bê học hành, kết quả phải chia tay tụi tôi sớm, về quê theo đít con bò.
Ở ktx thì vui thật nhưng có vài điều không được làm đó là nấu cơm. Tụi tôi mua nồi cơm, gạo về cắm trộm rồi mua thức ăn về. Hầu như cả ktx đều như vậy. Nhớ những lần đang ăn bị kiểm tra đột xuất, phải bê tất cả vào nhà vệ sinh để giấu sau đó chẳng thằng nào ăn nổi nữa, đành đổ đi. Nấu ăn như vậy tiết kiệm được rất nhiều tiền, nên tôi mới có tiền nạp game.
Lần đầu được lên thành phố chơi đó là khi thằng Hùng rủ lên thăm bạn nó ở trên Nông Lâm. Tôi được nó dẫn đi chợ Thái chơi, vào bảo tàng dân tộc. Sau vụ đi chơi này phải mất 2 năm tôi không đặt chân lên thành phố. Một phần vì mê game, một phần do không ai đi cùng.
Cuộc sống sinh viên trong ktx của tôi chẳng được bao lâu. Tháng 12 có đợt phân bổ lại ktx , tôi bị chuyển sang nhà A1 tồi tàn nên cả đám rủ nhau ra ngoài trọ. Cuộc đời sinh viên sang trang mới với bao nhiêu cung bậc cảm xúc.
Ngày 4/9/2011, ngày mai tôi sẽ là tân sinh viên. Hôm nay Mẹ có làm vài mâm cỗ mời cô. dì.chú . bác trong gia đình tới chung vui vì tôi đỗ đại học. Năm đó có một đứa em tôi cũng đỗ đại học hà nội. Mấy thằng bạn thân của tôi cũng đến để chia tay tôi lên nhập học. Hôm đó, nội ngoại nhà tôi mới chính thức ngồi nói chuyện, đông vui như thế.
Sáng hôm sau, tôi được cậu và chú đưa lên trường nhập học. 5h sáng trời đổ mưa tầm tãm. Chúng tôi xuất phát, tạm biệt quê nhà, tôi đi học đây, mang theo ước mơ của Mẹ, sự kỳ vọng của gia đình. Nhưng tôi đã suýt làm họ thất vọng. Cuộc sống sinh viên của tôi chính thức bắt đầu.
Chạy xe đến Thái Nguyên trời tạnh mưa hửng nắng như chào đón tôi.
Do trước khi thi đại học tôi đã có đi qua trường nên chẳng mấy khó khăn tôi đã lên tới trường sau hơn 2h ngồi xe máy. Một cảm giác ê mông.
Tới trường là khoảng gần 8h. Tôi có đứa cháu đằng ngoại học trước tôi hai khóa tại trường nên nhờ nó làm thủ tục nhập học cho nhanh. Sau khi đóng các loại tiền mât gần 5 triệu ( quy ra lúc đó là hơn 20 nồi thóc của Mẹ, xót kinh), tôi đăng ký ngay vào ktx của trường, vừa mới hoàn thành còn nguyên mùi sơn tường. Phòng 310k6 là nơi tôi đóng đại bản doanh. Lên đại học tôi quen rất nhiều bạn mới, mỗi người ở một nơi. Tất cả hầu như là cùng khoa. Thằng bạn đầu tiên tôi quen tên Hùng, người Đại Từ. Nó được bố chở đi nhập học. Bạn cùng phòng với tôi. Nó nhà gần đó lên không ở lại ktx đêm đó mà về hôm sau mới dọn đồ lên. Mình tôi ngủ lại ktx . Có một chút e dè của tân sinh viên. Ngày hôm sau bạn cùng phòng đã lên đủ cả. Tôi giới thiệu tên làm quen với mọi người. Phòng tôi có 8 người, ngoài Hùng còn có Sơn, Tuấn ở Đại Từ, Duy ở Định Hóa, Tiêu ở Hòa Bình, Tuyến ở Vĩnh Phúc. Dũng Con ở Thái Bình (k phải Tiểu Bạch Long đâu, do nhỏ con và tên Dũng lên gọi như vậy).
Ngay buổi làm quen đầu tiên, tôi đã biết tới rượu sương mù , khét tiếng của Công Nghiệp ( giờ tự nhiên thấy ít hẳn). Ở quê vốn là đứa ngoan hiền, nhà có cỗ bàn cũng chỉ được phép uống một, hai chén rượu nếp (cay xè) nên tửu lượng cực thấp. Vậy mà lên đây chỉ với vài gói quẩy, kẹo chó(tự search bác gồ), bim bim mà mấy thằng bạn cho tôi uống sương mù bằng bát.
Như kiểu các anh hùng thời xưa uống rượu cả bát . Nhấp ngụm đầu, ôi nhạt nhẽo , nhẹ như nước lã, càng uống càng vào, sau đó là say lăn ra ngủ.
Sáng sau thức dậy đầu đau như búa bổ, vệ sinh cá nhân rồi lết xác lên giảng đường học chính trị( ở nhà Mẹ hay nấu cho ăn sáng chứ lên đại học tôi toàn nhịn bữa sáng). Buổi học chính trị thật nhàm chán và buồn ngủ. Mấy thầy cứ nói còn trò cứ ngồi ngủ, nói chuyện, nghịch điện thoại, tôi thì ngồi tia gái, ôi má ơi cả lớp lớn 150 sinh viên mà có 5 em nữ, đã thế còn cá sấu chúa nhưng đối với trường tôi họ là những hoa hậu vì đâu có ai xinh như họ. Môt bạn tên Thanh người Tuyên Quang, các cục có câu chè Thái gái Tuyên nhưng em thấy đúng một phần. Thanh tuy trắng cao nhưng mặt tiền bình thường, thân hình hơi gầy, thôi bỏ qua số đo ba vòng vì em chưa thử đo. Thanh là thủ khoa đầu vào của trường, lên được bầu làm lớp trưởng. Mấy cá sấu kia em thôi bỏ qua nha ( nói xấu nhiều lên lớp ăn đòn như chơi).
Sau buổi học chính trị có một buổi về trật tự an toàn xã hội ( chẳng nhớ tên chính xác) đại loại là mấy chú công an lên nói về tình hình trật tự xã hội, các băng đảng bị triệt phá. Tôi ấn tưởng với hai bang, Kiến Lửa và Tam Mao nghe hay hay.
Kết thúc tuần học chính trị, đúng dịp rằm tháng 8. Tôi về quê thăm Mẹ và ăn rằm. Trên đường về có ghé nhà thằng Hải chơi. Sau đó có ghé thăm nhà mấy bạn ở Tiền Phong( nhà Tính, Toan). Mấy bạn có rủ đi thăm nhà cô giáo chủ nhiệm. Cô Vân Anh, nhà ngay đó. Có thêm cả Sơn Kim Hoa và Cu To.
Sau khi ăn rằm tôi lại lên đường học chữ. Cuộc sống sinh viên năm đầu nhàn hạ. Sáng cắp đít lên giảng đường, chiều và tối lê na quán nét. Lên đại học tôi được tự do không ai quản lý. Tôi đâm đầu vào game. Tôi chơi lại Kiếm Thế, được một thời gian lại chán chuyển game khác. Bá Nghiệp Xuân Thu là trò tiếp theo( một dạng game turn-base đánh theo lượt, mô phỏng thời tam quốc ). Do ham mê game mà tôi đã không tiếc tiền của Mẹ, nhịn ăn lấy tiền nạp card, tốn hơn 1 triệu để rồi khi về nghỉ tết là nghỉ game.
Bọn bạn tôi cũng biết chơi game cả, Half-life là nơi gắn kết anh em trong phòng. Chia đều hai team và bắn thôi.
Tuyến là thằng bạn chơi game ham mê như tôi. Nó chơi Con Đường Tơ Lụa, mê game tới mức bỏ bê học hành, kết quả phải chia tay tụi tôi sớm, về quê theo đít con bò.
Ở ktx thì vui thật nhưng có vài điều không được làm đó là nấu cơm. Tụi tôi mua nồi cơm, gạo về cắm trộm rồi mua thức ăn về. Hầu như cả ktx đều như vậy. Nhớ những lần đang ăn bị kiểm tra đột xuất, phải bê tất cả vào nhà vệ sinh để giấu sau đó chẳng thằng nào ăn nổi nữa, đành đổ đi. Nấu ăn như vậy tiết kiệm được rất nhiều tiền, nên tôi mới có tiền nạp game.
Lần đầu được lên thành phố chơi đó là khi thằng Hùng rủ lên thăm bạn nó ở trên Nông Lâm. Tôi được nó dẫn đi chợ Thái chơi, vào bảo tàng dân tộc. Sau vụ đi chơi này phải mất 2 năm tôi không đặt chân lên thành phố. Một phần vì mê game, một phần do không ai đi cùng.
Cuộc sống sinh viên trong ktx của tôi chẳng được bao lâu. Tháng 12 có đợt phân bổ lại ktx , tôi bị chuyển sang nhà A1 tồi tàn nên cả đám rủ nhau ra ngoài trọ. Cuộc đời sinh viên sang trang mới với bao nhiêu cung bậc cảm xúc.
Bình luận facebook