-
Chap 3 : Những trận đòn đầu đời từ bố.
Lớp 4 ko có gì đánh để nói, chỉ có hai kỉ niệm năm ấy tôi còn nhớ được đó là kết nghĩa anh em với hai thằng bạn là Đ và đứa còn lại tên D, lúc đó kết nghĩa cũng chỉ là học theo mấy bộ phim kiếm hiệp trên ti vi vì cả ba thằng đều chơi chung với nhau và cũng có tí gọi là thân thiết thế nên đua đòi kết nghĩa y như trên tivi. Thằng D này hồi đấy thân và chơi tốt với tôi lắm, sau này khi lên cấp 2 thì tôi mới biết là ngày đó đã chọn nhầm bạn. Kỉ niệm còn lại là năm đấy được tham gia thi chọn học sinh giỏi để đi thi huyện, tôi cũng cả T và Đ được tham gia thi nhưng chỉ có thằng T là được chọn đi thi vì ngày đó nó siêng học và học giỏi, còn tôi và Đ chỉ là học hơn bạn cùng lớp một chút cộng với ham chơi ko siêng học.
Lên lớp 5 thì cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi, tiếc là thay đổi theo chiều hướng xấu đi chứ ko phải là tốt lên. Lớp 5 tôi đã biết đến trò chơi điện tử máy tính và người giới thiệu cho tôi là thằng Đ, để rồi do cái tính ham chơi của bản thân việc học của tôi xa sút hẳn đi trông thấy. Tôi ko còn được tham gia trong đội tuyển ôn thi học sinh giỏi nữa do lực học kém đi. Thay vì lo học khi ở nhà tôi lo tìm cách trốn được bố để đi chơi game rồi thì bỏ học buổi chiều để đi chơi. Ngày đó game chơi chỉ vài trò đơn giản rồng đen, rock man, helf life với đế chế vậy mà tôi cũng ham mê rất nhiều. Bỏ học ngày cày nhiều, rồi thì tiền chơi game ko có tôi nghĩ ra đủ cách để xin tiền từ bố, từ ông nội để có tiền đi chơi game. Ngày đó thì tết tiền lì xì tôi được nhận bố mua cho một con lợn nhựa để bỏ tiền vào tự bảo quản, khi mà tiền chơi game ko còn thì móc lợn dần dần, móc cho đến khi nó rỗng ko và khi bị bố phát hiện thì tôi lại ăn đòn. Bố hỏi tiền tiêu đi đâu hết chỉ dám nói là mua quà ăn mà ko dám nói là đem đi chơi điện tử. Khi ko còn xin được, ko còn gì để móc thì tôi bắt đầu ăn trộm, móc trộm tiền của bố, ông để đi chơi. Con đường trộm cắp đầy tội lỗi của tôi đã bắt đầu từ đấy. Chuyện tôi bỏ học để đi chơi điện tử rồi cũng đến tai bố, những lần đầu bố chỉ nhắc là ko được đi chơi nữa và lo mà học, thế nhưng mọi người cũng biết đấy ở cái tuổi đấy thì đa số đều rất ham chơi và tôi cũng ko phải ngoại lệ. Bỏ ngoài tai lời dăn đe của bố tôi vẫn bỏ học và tìm cách trốn đi chơi nhiều hơn, để rồi khi bố tôi được cô giáo cho biết là tôi hay nghỉ học và việc tôi ăn trộm tiền của ông để đi chơi điện tử thì bố ko còn nói nữa, thay vào đó là những trận đòn roi. Ngày đó tôi ăn đòn nhiều lắm, cứ tầm 1 tuần thì 2 bữa ăn đòn do bố biết là trốn đi chơi điện tử và lần nào cũng bị bố đánh cho lần đỏ vết roi dâu trên người thế nhưng vẫn tiếp tục bỏ học và trốn đi chơi. Công nhận hồi đó tôi lì với ham chơi thật, bị đánh thì cũng sợ nhưng đi chơi thì hết sợ, chơi xong về nhà lại sợ bố có biết mình đi chơi ko ) nghĩ mà buồn cười. Rồi thì năm học lớp 5 ấy cũng qua đi và đó là năm đầu tiên tôi ko còn được danh hiệu học sinh tiên tiến nữa trong khi cả lớp tất cả đều được. Hậu quả của việc ham chơi điện tử là thế đấy. Năm đấy là cuối cấp 1 và chuẩn bị vào cấp 2, ở chổ tôi thì cấp 2 ko phải vào chỉ là xét học bạ cấp 1 nếu đủ tiêu chuẩn thì vẫn được nhập học bình thường trừ đứa nào học ngu quá bị đúp lại lớp 5 ko được lên lớp thôi. Hè lớp 5 tôi được bố đăng kí cho tham gia học thêm lớp tiếng anh tại nhà cô giáo, cô tên Lan cũng là người đã có tuổi là giáo viên dậy tiếng anh của trường cấp 2 mà tôi chuẩn bị học. Tận dụng cơ hội, tôi đồng ý tham gia học ngay vì cái lí do đơn giản, sẽ có lí do và cơ hội để trốn đi chơi điện tử mà ko sợ bố sẽ phát hiện. Học ở nhà cô chỉ 2 buổi tôi nói với bố là 4 buổi và 2 buổi học 2 buổi trốn đi chơi cùng thằng Đ, đến khi đóng tiền học thì dĩ nhiên số tiền đóng sẽ nhân 2 và tôi dùng số tiền đó để chi trả cho những lần mình đi chơi, giờ nghĩ lại thấy bản thân cũng có lỗi mà thôi cũng kệ, trẻ con ham chơi đâu biết suy nghĩ gì. Nhưng thật sự thì con cũng muốn nói lời xin lỗi tới bố, con xin lỗi vì đã ko nghe lời khuyên ngăn của bố mà sa vào con đường nghiện game để rồi cuộc sống của con thay đổi đi quá nhiều, làm cho gia đình xảy ra nhiều chuyện ko vui.
Và rồi cũng đến ngày nhập học vào lớp 6 và cũng từ đây những biến cố đầu tiên về cuộc sống tôi bắt đầu.
Bác mod nào chỉ e cách edit link chuyện vào #2 với e mới viết lần đầu ko biết edit như thế nào @@
Lên lớp 5 thì cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi, tiếc là thay đổi theo chiều hướng xấu đi chứ ko phải là tốt lên. Lớp 5 tôi đã biết đến trò chơi điện tử máy tính và người giới thiệu cho tôi là thằng Đ, để rồi do cái tính ham chơi của bản thân việc học của tôi xa sút hẳn đi trông thấy. Tôi ko còn được tham gia trong đội tuyển ôn thi học sinh giỏi nữa do lực học kém đi. Thay vì lo học khi ở nhà tôi lo tìm cách trốn được bố để đi chơi game rồi thì bỏ học buổi chiều để đi chơi. Ngày đó game chơi chỉ vài trò đơn giản rồng đen, rock man, helf life với đế chế vậy mà tôi cũng ham mê rất nhiều. Bỏ học ngày cày nhiều, rồi thì tiền chơi game ko có tôi nghĩ ra đủ cách để xin tiền từ bố, từ ông nội để có tiền đi chơi game. Ngày đó thì tết tiền lì xì tôi được nhận bố mua cho một con lợn nhựa để bỏ tiền vào tự bảo quản, khi mà tiền chơi game ko còn thì móc lợn dần dần, móc cho đến khi nó rỗng ko và khi bị bố phát hiện thì tôi lại ăn đòn. Bố hỏi tiền tiêu đi đâu hết chỉ dám nói là mua quà ăn mà ko dám nói là đem đi chơi điện tử. Khi ko còn xin được, ko còn gì để móc thì tôi bắt đầu ăn trộm, móc trộm tiền của bố, ông để đi chơi. Con đường trộm cắp đầy tội lỗi của tôi đã bắt đầu từ đấy. Chuyện tôi bỏ học để đi chơi điện tử rồi cũng đến tai bố, những lần đầu bố chỉ nhắc là ko được đi chơi nữa và lo mà học, thế nhưng mọi người cũng biết đấy ở cái tuổi đấy thì đa số đều rất ham chơi và tôi cũng ko phải ngoại lệ. Bỏ ngoài tai lời dăn đe của bố tôi vẫn bỏ học và tìm cách trốn đi chơi nhiều hơn, để rồi khi bố tôi được cô giáo cho biết là tôi hay nghỉ học và việc tôi ăn trộm tiền của ông để đi chơi điện tử thì bố ko còn nói nữa, thay vào đó là những trận đòn roi. Ngày đó tôi ăn đòn nhiều lắm, cứ tầm 1 tuần thì 2 bữa ăn đòn do bố biết là trốn đi chơi điện tử và lần nào cũng bị bố đánh cho lần đỏ vết roi dâu trên người thế nhưng vẫn tiếp tục bỏ học và trốn đi chơi. Công nhận hồi đó tôi lì với ham chơi thật, bị đánh thì cũng sợ nhưng đi chơi thì hết sợ, chơi xong về nhà lại sợ bố có biết mình đi chơi ko ) nghĩ mà buồn cười. Rồi thì năm học lớp 5 ấy cũng qua đi và đó là năm đầu tiên tôi ko còn được danh hiệu học sinh tiên tiến nữa trong khi cả lớp tất cả đều được. Hậu quả của việc ham chơi điện tử là thế đấy. Năm đấy là cuối cấp 1 và chuẩn bị vào cấp 2, ở chổ tôi thì cấp 2 ko phải vào chỉ là xét học bạ cấp 1 nếu đủ tiêu chuẩn thì vẫn được nhập học bình thường trừ đứa nào học ngu quá bị đúp lại lớp 5 ko được lên lớp thôi. Hè lớp 5 tôi được bố đăng kí cho tham gia học thêm lớp tiếng anh tại nhà cô giáo, cô tên Lan cũng là người đã có tuổi là giáo viên dậy tiếng anh của trường cấp 2 mà tôi chuẩn bị học. Tận dụng cơ hội, tôi đồng ý tham gia học ngay vì cái lí do đơn giản, sẽ có lí do và cơ hội để trốn đi chơi điện tử mà ko sợ bố sẽ phát hiện. Học ở nhà cô chỉ 2 buổi tôi nói với bố là 4 buổi và 2 buổi học 2 buổi trốn đi chơi cùng thằng Đ, đến khi đóng tiền học thì dĩ nhiên số tiền đóng sẽ nhân 2 và tôi dùng số tiền đó để chi trả cho những lần mình đi chơi, giờ nghĩ lại thấy bản thân cũng có lỗi mà thôi cũng kệ, trẻ con ham chơi đâu biết suy nghĩ gì. Nhưng thật sự thì con cũng muốn nói lời xin lỗi tới bố, con xin lỗi vì đã ko nghe lời khuyên ngăn của bố mà sa vào con đường nghiện game để rồi cuộc sống của con thay đổi đi quá nhiều, làm cho gia đình xảy ra nhiều chuyện ko vui.
Và rồi cũng đến ngày nhập học vào lớp 6 và cũng từ đây những biến cố đầu tiên về cuộc sống tôi bắt đầu.
Bác mod nào chỉ e cách edit link chuyện vào #2 với e mới viết lần đầu ko biết edit như thế nào @@
Last edited:
Bình luận facebook