Ý thức của Từ Nhiễm dần dần khôi phục, sự đau đớn khiến cô mê man, nhất thời không thể nhớ được mình đang ở đâu. Mí mắt khẽ run, cô từ từ mở mắt, trước mắt cô chỉ một mảnh u tối, phía dưới là nền xi măng cứng nhắc và lãnh lẽo, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.
Cô cố gắng hết sức dùng hai tay chống người ngồi dậy, lúc này cảm giác trời đất quay cuồng. Cô lấy tay đỡ sau gáy chợt phát hiện bàn tay mình dinh dính.
Máu, tay đầy máu.
Không chỉ ở tay mà xung quanh nền xi măng cũng toàn là máu, cô kinh hãi, máu nhiều như thế này không thể nào là của cô, có lẽ thuộc về một người khác.
Tim cô đập nhanh, một âm thanh khẽ rung lên, màn hình điện thoại bật sáng
Tầm mắt Từ Nhiễm nhìn theo hướng bên phải, ngay lập tức trợn tròn mắt. Có một người đàn ông đang nằm cách cô chưa đến một xoải tay, khuôn mặt nhìn về phía cô, màn hình điện thoại phản chiếu gương mặt của anh ta, con ngươi trợn tròn.
Người này…. Chết rồi sao?
Do dự vài giây, Từ Nhiễm run rẩy đưa tay về phía người đàn ông đó, khi tay cô vừa chạm đến cho dù đây không phải lần đầu tiên chạm vào thi thể nhưng suýt chút nữa cô đã không thể khống chế mà hét lên.
Chết … Anh ta chết rồi…
Cô thu tay về, hai tay ôm chặt lấy cơ thể đang run rẩy, sự hoảng sợ và bất lực bủa vây. Cô biết người đàn ông châu Á này, anh ta luôn dõi theo cô từ lúc cô rời khỏi phòng thí nghiệm đến tận bây giờ… Sau đó, đã phát sinh chuyện gì?
Tại sao cô bị thương? Tại sao người đàn ông này lại chết?
Điều cô kinh sợ không phải là cỗ thi thể ấy mà đoán ký ức bị thiếu hụt này.
Trong khoảnh khắc hỗn loạn, Từ Nhiễm lại phát hiện một con dao nằm ở bên cạnh mình, phần lưỡi dao không dính máu phản chiếu ánh sáng. Đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào con dao ấy, rồi lại liếc nhìn thi thể kia.
Người cuối cùng người đàn ông kia trông thấy chính là cô, cho dù ý thức vẫn chưa hồi tỉnh và vết thương ở sau đầu khiến trí nhớ cô trở nên rời rạc... Tuy nhiên cảnh tượng bày ra trước mắt cô hiện giờ giúp cô không khó suy đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Người đàn ông kia động thủ trước, trong quá trình cô phản kháng đã ra tay sát hại.
Chính vì vậy…
Cô đã giết người…
- _ - _ - _ - _ -
Tác giả có điều muốn nói:
Rốt cục cũng mở được hố sau “n” lần chỉnh sửa nội dung bản thảo…
Bình luận facebook